Nhật kí đơn phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày...tháng...năm
Một ngày nhẹ nắng, đã hết một mùa hè, tôi vào lớp 1 rồi, nơi này thật lạ lẫm nhưng lại vô cùng dễ gần, mẹ dắt tay tôi đến cạnh cậu, ấn tượng đầu của tôi với cậu không phải là nụ cười tỏa nắng hay những cử chỉ nhẹ nhàng ấm áp chỉ đơn giản là một cậu bé tròn tròn mập mạp khó gần, hung dữ.
Ngày...tháng...năm
Hôm nay, một ngày đẹp trời, cô xếp cậu ngồi cạnh tôi, nụ cười của cậu thật ấm áp, đôi mắt lại vô cùng xinh đẹp, cậu bắt chuyện với tôi, giọng nói ngọt ngào, thật in sâu vào tâm trí. Cậu - người bạn đầu tiên của tôi ở ngôi trường tiểu học, và chỉ đơn giản như thế chính tôi cũng không ngờ một mối tình bắt đầu từ đây.
Ngày... tháng... Năm
Tôi bắt đầu có những cảm xúc rất khác với cậu, không chỉ đơn thuần là hai người bạn nữa, tim tôi đập nhanh hơn khi cậu lại gần, tôi cảm thấy ngại khi cậu nắm tay tôi hay chạm vào má, những việc hàng ngày ta vẫn hay làm. Không biết chính xác từ lúc nào nhưng nó ngày một rõ rệt. Hôm nay cậu ấy rất vui, tôi cũng vậy. Chỉ cần cậu vui, tôi sẽ vui, thế thôi. Mưa có nắng là có cầu vồng, tôi có cậu là có hạnh phúc!
Ngày...tháng...năm
Hôm nay cậu lại sang nhà tôi chơi, tôi chỉ thích chơi với cậu, cậu rất hiểu tôi, luôn chiều chuộn tôi, với cậu chắc tôi là một đứa em gái, không hơn không kém...
Ngày...tháng...năm
Hôm nay ba dẫn tôi và cậu đi xem phim, phim rất hay, cậu cười suốt buổi xem phim. Tôi rất thích cậu cười, hai má lún đồng tiền của cậu rất dễ thương, nụ cười của cậu không nổi bật nhưng đủ khiến tôi mê mẩn.
Ngày... Tháng...năm
Thời gian trôi nhanh thật, mới đó đã hơn một tháng rồi. Hôm nay lớp tôi có một bạn mới chuyển vào, rất hiền, cũng không đẹp lắm nhưng cô ấy cứ suốt ngày bám theo cậu. Tôi rất không thích cảm giác hiện tại, khó chịu thật. Thấy người mình thương thân mật với đứa khác nhưng chẳng thể làm được gì, khó chịu! Là ghen?
Ngày...tháng...năm
Cậu ấy bảo sau này sẽ cưới tôi về, tôi sẽ là cô dâu hạnh phúc nhất. Tôi và cậu ấy sẽ ở chung một mái nhà. Tôi sẽ nhớ mãi ngày hôm nay. Là cậu ấy nói thích tôi!?
Ngày... Tháng...năm
Cậu đã nắm tay tôi, dẫu biết chỉ là hai đứa trẻ lớp 3 nhưng trong tôi có cái gì đó rất khác. Vui, rất vui, có chút gì đó hạnh phúc đan xen. Tôi thích cậu, rất thích cậu rồi đấy, cậu có nhận ra không? À có chứ nhỉ, có cậu mới nói thích tôi chứ. Thế thì cứ thích nhau như thế này cậu nhé! Không phô trương, âm thầm nhưng ấm áp. Cứ bên tôi như thế cậu nhé, đừng bên ai khác!
Ngày...tháng...năm
Hôm nay là cái ngày quái quỷ gì thế này? Cậu ơi tôi lại ghen đây, rất, rất ghen đây. Trả lại cho tôi đi, cái mà cậu định nghĩa là run động trước một người ấy. Cậu đi chơi chung với cô ấy mà bỏ lại tôi một mình. Tôi thấy cậu nhận sôcôla của cô ấy đấy, cậu cũng nhận của tôi nốt, thế cậu chọn ai? Cậu đã hứa sau này sẽ cưới tôi, tôi và cậu sẽ về chung một nhà, cậu đã hứa rồi đấy không được nuốt lời đâu. Đừng cho tôi hy vọng rồi vụt tắt nó nhé.
Ngày...tháng...năm
Hôm nay cậu đẩy xích đu cho tôi, trông chúng ta thật hạnh phúc, hãy mãi như thế nhé. Cậu thích tôi, tôi cũng thích cậu. Thế đủ rồi. Gần hết năm lớp ba rồi, tôi và cậu đã không được ngồi chung nữa có chút buồn nhưng không sao vẫn chung một lớp và tôi vẫn được nhìn thấy cậu mỗi ngày.
Ngày...tháng...năm
Cậu luôn rất quan tâm đến tôi nhưng lại chẳng biết tự lo cho mình, cảm cũng chẳng uống thuốc! Cậu cứ thích làm tôi lo. À mà cậu có còn thích tôi không? Tôi đã tự hỏi mình nhiều lần lắm rồi đấy, trả lời tôi đi chứ. Cậu vẫn vô tư thế? Cậu không hiểu ghen là gì à? Tôi lại ghen đấy, không hiểu tại sao tôi lại thích cậu nữa. Cậu ngủ chưa nhỉ? Phải ngủ sớm đấy nhé, người tôi thích.
Ngày...tháng...năm
Này nửa năm lớp bốn trôi qua thật êm đềm cậu nhỉ? Cậu có cảm thấy cái gì đang thay đổi không? Cậu cao lên nhiều đấy, um...ốm bớt lại đấy, nhưng vẫn mũm mĩm. Đã 3 năm từ khi cậu nói thích tôi, tôi muốn chăm sóc cậu nhưng sao không dám, tôi sợ chữ phiền lắm cậu biết không? Tôi muốn nắm nay cậu, không phải với danh nghĩa bạn thân. Tôi tham lam mà lại còn ích kỉ nữa cậu nhỉ? Cứ mãi mong muốn cậu là của riêng tôi mà lại còn muốn hơn mức bạn thân. Hôm nay tôi coi chương trình Chung sức, người ta hỏi mối tình đầu của bạn năm bao nhiêu tuổi, mọi người ai cũng trả lời 14, 15 tuổi tôi lại có một đáp án trong đầu, 6 tuổi, thích từ cái nhìn đầu tiên,...oan gia ngõ hẹp,..rồi thanh mai trúc mã, cũng đã được gần bốn năm rồi, ơ sao mà giống tiểu thuyết thế? Thường những câu chuyện như vậy sẽ dẫn đến một cái kết hay, viên mãn, đó là trong truyện, còn ngoài đời sẽ ra sao? Tôi và cậu sẽ ra sao? Có khi nào đây chỉ là say nắng nhất thời? Có khi nào tôi sẽ thích người khác, đó là chuyện tương lai, còn giờ tôi chỉ quan tâm tôi đang thích cậu, chỉ cần cậu và tôi cứ mãi thân như thế muốn gì tôi cũng sẽ làm, chỉ cần tình cảm của cậu với tôi không kết thúc. Thôi khuya rồi chỉ biết âm thầm chúc cậu ngủ ngon.
Ngày...tháng...năm
Thời gian cứ như chớp mắt, chưa gì đã gần thi học kì. Bài vở chồng chất, nào là toán, văn, sử, địa. Học, học nữa, học mãi sao mà khó thế. Cậu giờ này đang làm gì nhỉ? Đã uống thuốc chưa? Gần thi học kì mà lại bệnh làm sao mà học bài? Lớp trưởng thì phải biết giữ sức khỏe chứ. Này có vẻ như không chỉ mình tôi quan tâm cậu nhỉ? Cậu có một giây phút nào thực sự thích tôi chưa, biết làm cậu đã nói thích tôi nhưng lúc đó mới 6 tuổi, chỉ là lời nói trẻ thơ thôi. Tình cảm này sẽ đi về đâu? Chiều nay tôi vừa hay tin cậu sắp đi Mỹ. Tôi buồn lắm. Cậu có vẻ rất vui. Thôi cứ vô tư hồn nhiên cậu nhé, đơn phương như tôi mệt lắm, nhỉ? Chúng ta liệu sẽ còn thân như lúc này khi tôi nói ra nỗi lòng của tôi? Tôi muốn dũng cảm nói ra nhưng lại cứ giấu vào trong trái tim mình. Mà này cậu có biết hay không tôi rất thích cậu, mà tôi lại sợ rằng nếu cậu không có tình cảm với tôi thì đừng nói đến tình cảm nam nữ, mà ngay cả tình bạn thông thường của hai ta sẽ mất khi tôi thổ lộ. Tôi ước những lời nói này có thể gửi vào gió để gió thay tôi thì thầm với cậu. Cậu nhớ hay đã quên cái ngày tôi gặp cậu. Cậu đã mắng tôi, bảo tôi không được xem tờ giấy của cậu. Rồi cô xếp cậu ngồi cạnh tôi, tôi thích ánh mắt ấy, nụ cười ấy, hai cái má lún đồng tiền nữa. Cậu làm tôi say nắng rồi. Tôi đã rất vui khi biết ngày nào cậu cũng qua nhà tôi. Ăn chung, tắm chung, chơi chung mọi sinh hoạt đều cùng nhau. Cậu với tôi đã từng rất thích chơi đồ hàng. Lần nào tôi và cậu đều là một đôi, chỉ có lúc đó tôi mới được gọi cậu bằng anh, đóng kịch thôi nhưng tôi cũng vui lắm rồi. Rồi lớp hai, lớp ba tôi đã rất hạnh phúc khi mỗi ngày đều có cậu. Chúng ta rất thân nhỉ? Liệu rằng cậu có nhớ không những kỉ niệm ấy? Cậu đã mặc đồ của tôi đấy. Tôi xin cậu nhé, dù không muốn nhớ thì cũng đừng vùi sâu nó vào thùng rác dĩ vãng vì cậu sẽ là người tôi chẳng thể quên.
Ngày...tháng...năm
Chúng ta đã chiến đấu được hết bốn năm tiểu học rồi, năm sau tôi không được học chung lớp với cậu nữa, tôi không muốn chuyển lớp, 4/6 gắng với tôi biết bao nhiêu kỉ niệm, cậu, rồi tất cả mọi người, tôi đã cùng tất cả bước đi qua bao nhiêu ngã rẽ, cuối cùng vẫn cùng nhau ấy thế mà lại bị chia xa. buồn, chán, cố gắng lên tôi ơi!!!!!
Ngày...tháng...năm
Hôm nay tôi sang nhà cậu ngủ vì nhà tôi cúp điện. Nằm cạnh cậu tôi vui lắm. Mùi hương của cậu thật khiến tôi nhớ muốn chết. Cậu đã ôm tôi. Chỉ đơn giản là trò chơi nhưng tôi hạnh phúc. Vì trò chơi nên những người khác cũng ôm tôi, tôi không cảm thấy giống cậu, tê tê, thích thích kiểu gì á. Tôi chỉ muốn cậu ôm tôi mãi thôi.
Ngày...tháng...năm
Năm lớp năm trôi qua sao nhàm chán thế không biết? Tôi không được học chung lớp với cậu. Tôi bận rộn hơn với lịch học và ôn thi, cậu cũng thế. Chúng ta ít gặp nhau hơn, ít nói chuyện hơn nhưng tôi không cần, tôi chỉ cần mỗi giờ ra chơi cậu đi với tôi là đủ. Gần tới ngày lửa trại rồi, tôi sẽ tỏ tình nghiêm túc vào ngày đó cậu nhé, biết vì sao tôi lại chọn ngày đó không? Vì ngày đó là ngày cuối cùng cậu với tôi học chung ở ngôi trường này, nơi tôi quen cậu, thích cậu, lớn lên cùng cậu, là nơi mà chứa đựng nhiều nhất những kỉ niệm thơ ấu của chúng ta và nếu được hãy là nơi kết thúc mối tình đơn phương này. Dưới ánh lửa hồng tôi sẽ hỏi cậu, cậu nhé.
Ngày...tháng...năm
Hôm nay là ngày lửa trại, vui quá, hôm nay chơi rất nhiều nhé, ngậm muỗng này, dê lăn bột này, đánh trận giả bằng bóng nước và rất nhiều trò khác nữa. Ngậm muỗng là trò mà tôi khôn nhất, ngậm cái muỗng thả vào chậu nước ư? Eo bao nhiêu loại nước miếng thế? Tính thử nhé um... 35 đứa một lớp, hai lớp thì tổng cộng...70 đứa... May thật tôi chơi đầu thế đâu dính nước miếng đứa nào. Rồi trò dê lăn bột...cơ mà vui lắm đúng ra cái tên là tôm lăn bột mà tại tụi tôi tuổi dê nên thành...dê lăn bột. Lăn qua lăn lại dưới tấm lưới và chọi nhau tổng cộng ... 30 kí bột được sang bằng sau năm phút. Nhưng vui nhất là trò đánh trận giả, không có bong bóng nên quất bịch ni-lông, ông thầy phụ trách đội lầy thật. Mỗi đội chọn một thằng tướng và giữ cho nó khô, luật là thế mà đội tôi cho thằng tướng đi quẩy lun, lớp 5/6 thằng tướng trốn dưới ghế đá, mấy đứa kia ngồi lên bảo vệ ( không biết sau này nó học giỏi nổi không khi cái đầu ở dưới đít 35 thằng==''), lớp 5/1 tụi nó 35 thằng bu dô cái gốc cây cau của ông thầy, thằng tướng đứng giữa, nhờ ơn phước tụi nó mà gốc cây đã đi mãi không trở lại. Các lớp còn lại tướng đi quẩy hết. Kết quả cuối cùng 5/1 thắng cơ mà tụi nó hay thật, chơi quánh trận nước mà nó còn dính bột trò trước .Ăn chơi đã rồi cũng đến mục đốt lửa trại, mấy anh phụ trách mắc hai sợi dây từ đống củi cao ngất, được tạt đầy xăng lên tầng một của trường. Trên cùng của hai sợi dây là hai cục bông gòn thấm cồn. Lúc đó cả trường tắt hết cầu dao, đen huyền một vùng trời, bỗng dưng từ trên cao hai quả cầu lửa lao như bay vào bó củi, ngọn lửa bốc cao lên ngọn cây phượng đẹp tựa phượng hoàng lửa cất cánh, đó là cảnh tượng đẹp nhất, huy hoàng nhất mà có lẽ tôi sẽ không thể quên. Rồi chúng tôi múa những bài múa đã tập từ trước, lúc đó lớp tôi múa 5 bài liên khúc, lớp cậu múa 4 bài liên khúc. Khi đốm lửa dần tàn tôi ngồi cạnh cậu hòa vào tiếng hát của cả trường bài Ngồi bên nhau, kết thúc mọi người đều vỡ oà trong cảm xúc. Chỉ mai đây thôi tôi, cậu cùng tất cả mọi người ở đây sẽ chẳng còn là những cô cậu nhõng nhẽo ngày nào được cha mẹ dắt tay đến trường, chỉ ngày mai thôi chúng ta sẽ chẳng còn được nhìn thấy nhau hàng ngày nữa, năm tháng tại ngôi trường này ta đã cùng nhau trưởng thành, có nhớ hay không khi trước tôi hờn giận bạn, chúng ta cãi cọ, rồi sáng hôm sau lại dắt tay nhau vui đùa. Chỉ ngày mai thôi chúng ta có thể chẳng còn nhớ mặt nhau. Chỉ ngày mai thôi mỗi người sẽ bước đi trên một ngã rẽ của cuộc đời, chúng ta cũng sẽ chẳng còn bên nhau, có thể sang cấp hai bạn cũng sẽ có rất nhiều người bạn mới nhưng nhìn lại đi, bạn có chắc rằng họ sẽ sẵn sàng giúp bạn những lúc bạn khó khăn hay lúc nào cũng nâng đỡ bạn mỗi khi bạn vấp ngã, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia? Tin tôi đi bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được những người bạn như họ nữa. Có nhớ không những người bạn của tôi ơi, chúng ta đã từng có những tình bạn thật đẹp, chẳng vụ lợi. Đúng là những việc làm hàng ngày đều trở nên quý giá khi thời gian sắp hết. Ôn lại biết bao nhiêu kỉ niệm, tôi đã khóc rất nhiều, tôi sẽ nhớ lắm ngôi trường này, nơi đã cho tôi được hiểu thế nào là ước mơ, chắp cánh và ươm mầm cho ước mơ đó, cho tôi gặp cậu, thích cậu, gốc phượng kia, hàng ghế đá này, bồn hoa kia nữa, chúng lưu giữ những kỉ niệm của chúng ta.

_Tớ hỏi cậu nhé?
_Ừ
_Có khi nào cậu nghiêm túc thích tớ chưa?
_Im lặng...

Đôi lúc sự im lặng của một người con trai thật kinh khủng, nó tựa như con dao cắt đứt trái tim người con gái. Phải lúc này đây tôi đau lắm, chẳng lẽ cậu không thích tôi?

_Không cần phải trả lời liền đâu, tớ sẽ chờ.

Cậu có biết tôi đã lấy hết can đảm để nói câu đó không? Tính tôi nóng lắm, tôi không thích chờ lâu đâu. Tôi chờ cậu 5 năm rồi, nhanh lên cậu nhé.

*Hãy nói những lời thân thương khi trái tim còn rung động, đừng để một ngày tiếng yêu chờ đến vô cảm...
«Chẳng mấy ai hoàn hảo»
-Kelvin Khánh
Ngày...tháng...năm
Đã năm ngày trôi qua rồi, cậu còn nhớ câu hỏi của tôi không? Tôi chờ lâu quá rồi đấy, chỉ còn ngày mai nữa thôi, ngày mai là ngày cuối cùng tụi mình lên trường. Cậu sẽ trả lời tôi nhé. Tôi đợi cậu...
Ngày...tháng...năm
Ngày nhận bằng thật vui cậu nhỉ, tôi nhớ lắm, nhớ rất nhớ ngày hôm nay, cậu chắc cũng sẽ không quên đâu nhỉ? Cuối giờ sau khi nhận bằng tất cả đã về hết, cậu gọi tôi lại, chúng ta đã chơi trò nhảy lò cò, trò chơi đầu tiên tôi chơi cùng cậu cũng là trò này...

_Ê hồi trước tụi mình thật ngây thơ nhỉ
_Ừ
_Cậu còn nhớ không lúc trước chúng ta đã hứa sẽ cưới nhau, về chung một nhà thật hạnh phúc?
_Ừ có, đúng rồi lúc đó chúng ta thật ngây thơ.
_Lúc đó tớ thích cậu lắm...và giờ cũng vậy.
_Thật sao cậu thích tớ à
_Ừ
_Bây giờ?
_Ừ

Nhẹ nhàng thôi nhưng tôi hạnh phúc, dưới ánh chiều tà cậu đã đem lại hạnh phúc cho tôi, nhẹ nhàng như ánh nắng hoàng hôn. Mãi thích mình tôi thôi cậu nhé!
Ngày...tháng...năm
Một buổi trưa oi bức, cái nắng Sài Gòn vốn khắc nghiệt như vậy,vô cùng khó chịu, vì cậu, cậu là một người rất hòa đồng, cậu thân với tụi con gái lớp cậu, một chuyện tôi chẳng liên quan, càng không thể cấm đoán, nhưng khó chịu quá. Tôi ghen rồi, cậu có quan tâm???
Thích thầm một người là vậy, nhiều khi ghen mà chẳng có tư cách gì để ghen!!!
Tôi cũng chỉ mong một điều thôi, hãy giữ đúng lời nói cậu thích tôi nhé! Tôi biết lớp 5, lớp 6 chưa nói lên được điều gì cả, có thể tôi sẽ không còn thích cậu vào một ngày trong tương lai nhưng bây giờ tôi chỉ quan tâm hiện tại cậu là cả thế giới của tôi!!!
Ngày...tháng...năm
Này, cậu sẽ như thế nào nếu tôi không ở bên cạnh nhỉ? Nếu tôi đến một nơi khác sống cậu có chờ tôi không? Chờ ngày tôi sẽ về? Cậu sẽ thích một người khác? Tôi tò mò lắm, có khi nào mọi thứ sẽ không còn theo trật tự của nó? Mỗi ngày tôi sẽ không đến trường cùng cậu như trước, không cùng cậu đi về, sẽ không còn sự hiện diện của tôi tại nơi này nữa. Cậu liệu có còn nhớ tới tôi hay kí ức về tôi trong cậu sẽ tan biến thành hư không? Tôi sợ ngày đó cậu ạ, dù biết chắc rằng ngày đó sẽ đến sớm thôi, hết ba tháng hè này tôi sẽ đi Đà Lạt, cậu sẽ còn nhớ tôi không?
Tôi có nên hỏi cậu không nhỉ, cậu còn thích tôi không....?
Ngày...tháng...năm
Tôi đi nhé! Tạm biệt Sài Gòn náo nhiệt, tạm biệt xóm làng yên ắng nhưng năng động, tạm biệt những con hẻm góc phố mà tôi hay đi qua, tạm biệt nhé ngôi trường tiểu học ngày nào, chào luôn cả ngôi trường cấp hai tôi chỉ mới đồng hành được có một năm, tôi yêu tất cả, và tạm biệt cậu, mối tình đầu của tôi, cậu có biết tại sao tôi lại đi không một chút lưu luyến không? Chỉ vì tối hôm đó, cái ngày tôi buồn nhất vì sắp phải xa cậu, tôi đã hỏi câu hỏi mà hầu như ngày nào tôi cũng tự hỏi chính mình

- Mày còn thích tao chứ?
- Tao...không biết
- Tao cần một câu trả lời chính xác cơ
- Có lẽ là không...

Nhẹ nhàng đấy, chấm dứt như thế thôi sao? Nếu cậu muốn tôi sẽ chấm dứt tất cả, không gượng ép chính mình làm gì nữa!!! Sẽ dễ dàng chứ, sự chấm dứt ấy?
Ngày...tháng...năm
Chà thời gian trôi nhanh thật, đã hơn một tháng rồi nhỉ, kể từ khi tôi xa cậu, tôi xin lỗi vì đã đi mà không một lời từ biệt. Và tôi cũng chợt nhận ra khi tôi biến mất như vậy cậu vẫn không phải là người đi tìm tôi. Cậu vẫn khoẻ chứ, có vui hay không, cuộc sống có thay đổi gì không, tôi nơi Đà Lạt này nhớ cậu lắm, nhớ không gì kể xiết, nhưng biết làm sao giờ, tôi muốn chấm dứt tất cả, và đây là cách duy nhất. Đà Lạt lạnh lắm, sẽ lạnh đủ để đóng băng tình cảm tôi dành cho cậu!? Tôi sẽ cố gắng hết sức để quên cậu nhé...chàng trai tôi TỪNG THƯƠNG!
Ngày...tháng...năm
Hết học kì một rồi đấy, cậu học sinh gì thế? Tôi với cậu ''tiến triển'' nhiều nhỉ...có lẽ vẫn còn một chút run động nhưng đến cách xưng hô còn lúng túng thì mọi thứ chắc sẽ chấm dứt nhanh thôi.
_Hoá ra tôi vẫn nghĩ về cậu...
Ngày...tháng...năm
Tôi đã chọn được một bờ vai khác, cậu ấy rất thương tôi, tôi cảm thấy tim mình như xé làm hai,... không hạnh phúc, vì tôi không thương cậu ấy, vì tôi còn thương cậu, vì tôi cảm thấy chính mình như lợi dụng cậu ấy, một nửa trái tim khuyên tôi đừng nên ở bên cậu ấy, một nửa bảo tôi...quên cậu. Tôi nghe nửa nào đây?
Tự dằn vặt mình hay lại bước vào vòng xoáy cũ?
Ngày...tháng...năm
_Này tao có người yêu rồi.
_Thật hả, đừng đùa nha!
_Tao nói thiệt!
***off***
_Ê, mày nói thiệt hả?
_Tao đã nói là thiệt rồi mà! Mày sao vậy?
_Không có gì, hỏi cho chắc.
_Mày có vấn đề à? Hay ghen
_Ừ, tao ghen thì sao?
_Ủa mày nói không thích tao mà?
_Lúc đó không thích giờ thích được không?
***off ***
Cậu à, cậu lại nói với tôi là cậu thích tôi?! chỉ là một đoạn hội thoại trên messenger nhưng cậu lại làm tôi hạnh phúc lắm cậu biết không? Nửa hạnh phúc, nửa phân vân liệu rằng đây là cậu thích tôi thật hay lại là chút ít kỉ của cậu. Cậu à nói với tôi thêm đi, nói với tôi rằng những hi vọng cậu xây dựng cho tôi là thật, không phải thứ gì đó viễn vong khó nắm bắt. Nhưng cớ sao đến giờ cậu mới nói, tại sao cậu không nói ngay từ đầu, không nói từ trước lúc tôi đi để giờ ta có thể hạnh phúc mà cậu lại để tôi đi rồi mới nói, giờ tớ phải làm sao đây khi hai con tim hướng hướng về nhau mà khoảng cách địa lý lại chính là thứ chia cắt nó,hiện tại tôi chưa thể quay về đó, đợi tôi nhé, tôi đã đợi cậu sáu năm rồi cậu chỉ cần đợi tôi thêm vài tháng tôi sẽ cố gắng bất chấp tất cả để quay về nơi đó, đợi tôi nhé!
Ngày...tháng...năm
Tôi đã về rồi đây, có thể một năm trên Đà Lạt tôi đã khác đi rất nhiều, tôi đã cao hơn, suy nghĩ chín chắn và sống nội tâm hơn. Còn cậu, cậu có thay đổi nhiều không? Chắc là có nhỉ, chắc cũng cao hơn tí, cậu đã vỡ giọng chưa nhỉ, à nhắc đến giọng nói mới thấy nhớ ghê giọng nói của cậu, giọng nói không trầm ấm, không lãng tử mà lại mang mùi hương kẹo ngọt ấy thế mà khi cậu cất tiếng hát thì lại truyền cảm đến lạ. Tôi nhớ cậu lắm rồi!
Ngày...tháng...năm
Cậu khác nhiều nhỉ, nhưng tớ hơi buồn, cậu biết tại sao không? Tớ ghen đấy, chàng trai tại sao cậu lại hay nhắc đến Mai thế, Mai là gì của cậu? Bạn thân? Vị trí của tôi nhanh có người thay thế nhỉ? Cậu gọi Mai là bạn thân, được coi như tôi đồng ý đi cũng tại vì tôi bỏ đi trước, nhưng tôi có chút thất vọng, vị trí của tôi trong cậu dễ dàng bị người khác thay thế vậy sao? Tôi và cậu không thể xưng hô với tôi như hai người bạn thân như trước. Tôi đã sai? Sai khi quay về hay sai khi bỏ đi? Cậu đã giữ khoảng cách với tôi, cậu ngại sao?
Tôi đau lắm, bạn thân có bạn thân mới còn đau hơn người yêu cũ có người yêu mới. Cậu có hiểu? Nếu cậu không thương tôi, liệu cậu có hiểu cảm xúc của tôi, chỉ với tư cách một người bạn thân?!. Tôi đã rất muốn nổi nóng, rất muốn chặn lời cậu lại, nhưng chợt nghĩ lại, tôi có tư cách đó sao? Cậu với tôi là một người bạn, không phải một người thương! Cậu biết điều gì là đau đớn nhất không? Là ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người mình thương. Và có lẽ tôi luôn vậy!
*Nhiều khi em mong được một lần nói ra hết tất cả thay vì ngồi nghe anh kể về cô ta bằng đôi mắt lấp lánh, đôi lúc anh tránh ánh mắt của em vì dường như lúc nào anh cũng hiểu thấu lòng em...không thể ngắt lời càng không thể để giọt lệ nào được rơi...
«Phía sau một cô gái»
-Soobin Hoàng Sơn
Từng lời nói như cứa vào tim tôi, đau lắm, rỉ máu. Tôi biết như vậy là ngu ngốc, như vậy là si tình nhưng chỉ vì tôi thích cậu, tôi rất thích cậu. Không phải là say nắng nhất thời là thương một người sâu đậm!
Ngày...tháng...năm
_Mày còn thích tao không?
_Không biết
_ừ
Ngày...tháng...năm
Tôi may mắn lắm mới sống sót mà trốn qua nhà cậu chơi mà toàn mạnh trở về đấy, cậu biết tôi thích cậu mà, thích từ lúc nào nhỉ chắc là từ lần đầu tôi gặp cậu. Tôi biết tụi mình là bạn ruột nhưng cậu có cần cởi áo trước mặt tôi không. Cậu ác lắm cậu lại làm tim tôi lỡ vài nhịp rồi tôi chưa từng như vậy với bất kỳ đứa con trai nào trừ cậu mà chắc cũng chẳng ai cho tôi được cảm giác đó ngoài cậu đâu. Cậu thật vô tư? Cậu hay kể chuyện cậu với con Mai cho tôi nghe cậu nghĩ tôi vui chắc, hay cậu đang cố chứng tỏ cậu sống rất tốt khi không có tôi!? Cậu nghĩ người con trai tôi thích đi thân mật với đứa con gái khác mà tôi chẳng bit nó là ai mà tôi vui sao? không hề! Tôi ích kỉ lắm tôi ích kỉ từ lúc tôi gặp cậu, cậu kể những câu chuyện đó chỉ làm tôi thêm đau thôi. Tôi đau ở đâu à? Ở cái chỗ mà chính cậu làm thay đổi nhịp đập, chính cậu cảm hóa nó làm nó ấm lên mỗi khi tôi gặp cậu. Tôi biết là ngày nào tôi cũng đi học với cậu nhưng đối với tôi nhiêu đó chưa đủ giây phút nào cậu xa tôi là giây phút đó tôi lo lắng tôi lo thừa lắm lo cậu sẽ đi chơi với đứa khác lo cậu sẽ ko rủ tôi đi chung. Tôi chỉ muốn cậu của riêng tôi thôi tôi sẽ bất chấp mọi thứ để giữ lấy cậu liệu cậu có biết cậu là mối tình đầu của tôi không? liệu tôi là cái gì trong trái tim cậu, trong cuộc đời cậu. Cậu bước vào cuộc đời tôi nhẹ nhàng như một cơn gió, cơn gió sưởi ấm trái tim tôi, cơn gió thổi mát tâm hồn tôi. Cậu sẽ chọn ai? Đó là lựa chọn của cậu, tôi không thể muốn và cũng không thể can ngăn được tùy cậu thôi tôi sẽ chờ, chờ đến một ngày nào đó trái tim cậu hoàn toàn bị tôi cảm hoá và không thân thiện với bất kỳ đứa con gái nào trừ tôi. nếu ngày đó sẽ mãi mãi không tới cậu sẽ là góc kí ức đẹp nhất trong trái tim tôi và nó mang tên MỐI TÌNH ĐẦU TIÊN.
_Sau tất cả tôi vẫn ở phía sau cậu...hình bóng cậu vẫn vậy, vẫn chưa một lần phai mờ trong trái tim tôi ...và cũng chưa một lần quay lại nhìn tôi...
Ngày...tháng...năm
Sao cậu vẫn không hiểu nỗi lòng của tôi chứ? Hàng tá đứa chờ tôi ngoài kia, nhưng sao tôi cứ mãi ở trong vòng luẩn quẩn của cậu? Chẳng khi nào thiếu người chờ tôi mỗi giờ ra về mà sao tôi cứ mãi hi vọng mỗi cậu chờ tôi? Thấy tụi nó theo đuổi tôi như vậy cậu có khó chịu không? Có khi nào cậu nghĩ vị trí của cậu trong trái tim tôi bị người khác cướp lấy không? Liệu cậu có sợ một ngày nào đó tôi và cậu sẽ lướt qua nhau như hai người dưng? Liệu cậu có sợ một ngày nào đó tôi sẽ bị cướp mất khỏi cuộc đời cậu? Tôi tự hỏi nếu một ngày tôi biến mất cậu có đi tìm tôi ko? Sau khi tự hỏi mình xong những câu trên một câu hỏi khác lại xuất hiện trong tôi nhưng...nước mắt tôi cũng rơi! Ta đã là gì của nhau? Phải tôi chẳng là gì của cậu để cậu phải hướng về tôi, để cậu phải chờ tôi về chung, để cậu khó chịu khi có đứa con trai khác bám tôi, để cậu phải lo nghĩ về vị trí của mình trong trái tim tôi, để cậu lo lắng cho tôi! Và tôi chẳng là gì của cuộc đời cậu thì mắc gì cậu phải sợ bị cướp mất nhỉ? Và nếu cậu làm tất cả những thứ trên với danh nghĩa BẠN THÂN thì xin hãy là người dưng lướt qua nhau một cánh nhẹ nhàng để tôi bớt đau. Nói sao nhỉ tôi nhớ cậu! Hãy coi như tôi chưa nói gì nhé, hãy coi như tôi không thích cậu được không? để cậu quan tâm tôi như trước. Tôi nhớ cậu của ngày hôm qua
Không phải cứ không ở gần là xa, mà xa nhất là ở cạnh bên nhau nhưng không phải của nhau, mà coi nhau như người xa lạ!?
Ngày...tháng...năm
Đã hết hai năm cấp hai, một buổi sáng nắng nhẹ, tôi với cậu đi coi phim, một bộ phim tình cảm!? Chỉ có hai ta!?

_Ê mày?
_Gì?
_Tao thích mày, mày vẫn còn thích tao chứ?
_Không biết
_Vậy tao từ bỏ nhé?
_Ừ

Vẫn như vậy, vẫn chỉ một cách từ chối, vẫn vô cùng nhẹ nhàng, và sát thương vẫn vô cùng mạnh. Tôi đã nên từ bỏ? Ừ thì câu hỏi này cũng chẳng mới lắm. Tôi đã muốn từ bỏ cậu lần thứ n rồi, nhiều lúc tưởng chừng đã thành công nhưng cuối cùng cũng chỉ vì chút hành động ấm áp của cậu lại lôi tôi về lại vạch xuất phát?!
Ngày...tháng...năm
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, rất, rất nhiều, suy nghĩ về những việc đã qua, về tôi và cậu về mối tình đơn phương của tôi, chút bồng bột, hi sinh vì một người nhiều hơn thứ mình mong muốn được nhận lại, cho đi nhiều và chỉ dám mong được nhận lại đủ. Hơi có chút hối hận nhưng nhiều hơn cả là sự biết ơn, cảm ơn vì đã cho tôi hiểu tình đầu là gì, cảm ơn vì đã cho tôi hiểu cho đi nhiều hơn nhận lại, từ mối tình đầu này tôi nghĩ mình sẽ trưởng thành hơn, sống cho bản thân nhiều hơn, có những lúc nhìn lại cảm thấy chính mình thật yếu đuối, rồi lại cảm thấy mình thật mạnh mẽ, những biến cố trong cuộc sống là dường như không tránh khỏi, tôi đã vượt qua khá nhiều, ấy vậy mà chỉ cần một câu nói của cậu đã khiến tôi suy nghĩ, khóc lóc rồi. Đã đến lúc tôi phải thay đổi? Đặt dấu chấm hết cho tình đầu?
Ngày...tháng...năm
Sau bao nhiêu cố gắng, cuối cùng chỉ vì một câu nói của đám bạn lúc vui phải khiến chính mình suy nghĩ. Thương cho lắm rồi khổ, yêu cho lắm rồi đau, chỉ một câu buôn tay cho mối tình không lối thoát cũng chẳng nỡ, níu giữ hai chữ bạn thân để cố gắng chứng tỏ trong người vẫn còn tôi, nhưng rồi khi nhìn lại trong người còn tôi thật nhưng lại đặt tôi ở một vị trí mà tôi chẳng cần đến. Tôi cứ nghĩ chính mình đã thành công để chuyện của hai ta lắng xuống, nhưng nào ngờ, nó lắng xuống thật nhưng là lắng sâu xuống tim tôi ...và cậu vẫn ở trong tim tôi!
Ngày...tháng...năm
Tôi đã bước ra được phần nào cuộc sống của cậu, không có cậu tôi vẫn không chết chẳng qua chỉ không thể cười nổi một nụ cười thật lòng. Đi qua con phố ấy tôi nhớ lúc trước đã cùng cậu ngồi vui vẻ trò chuyện, đi qua mái trường xưa kí ức trong tôi lại ùa về, những ngày xưa ấy ngây ngô vui đùa, cậu liệu có biết cậu là mảnh ghép quan trọng nhất của tuổi thơ tôi. Chỉ là tuổi thanh xuân của tôi sẽ không có cậu. Cậu đã từng nói rất nhiều, hẹn ước vô số nhưng rồi nó cũng trôi vào dĩ vãng. Cậu bảo rằng lúc ấy cậu còn quá nhỏ, một lời nguỵ biện hoàn hảo, cũng có thể nó chẳng phải ngụy biện, là đúng thật, cậu với tôi chỉ là say nắng nhất thời, chỉ là một mối tình trẻ con, nhưng tôi với cậu là tình đầu, là yêu thương lo lắng, là đau khổ nhưng vẫn ráng gượng cười, là vỗ về quan tâm rồi tối đến lại tự ôm nỗi cô đơn trống rỗng. Thật chẳng nỡ buôn tay thứ mà tôi đã tưởng chừng là của mình!?
Ngày...tháng...năn
T

ôi đã mất cậu rồi sao, không, không phải, ta không thể mất thứ mà ta không có! Tôi khóc rất nhiều, lúc ấy tôi chỉ mong giá như cậu muốn đi đâu đó, vô tình nhìn thấy tôi lúc này để cậu thấy tôi thương cậu đến nhường nào. Cậu vẫn vậy, vẫn vô cùng vô tư, cậu vẫn cười nói vui vẻ, xem ra tôi vốn đã tự mình đa tình. Dẫu sao cậu đã từng là thói quen của tôi, vì cậu tôi đã từng vứt bỏ cái gọi là tự trọng theo đuổi cậu.
Con đường đấy dẫn đến nhà cậu, tự dặn lòng đừng quan tâm nữa, thế mà lại cứ vô thức bước vào. Mọi thứ thuộc về cậu đáng lẽ không nên còn trong đại não, thế mà vẫn cứ nhớ hoài, vẫn cứ sử dụng ngày tháng năm sinh của cậu làm mật khẩu, vẫn khắc tên cậu lên bàn học, viết lên vở, cậu khó quên đến vậy?
Ngày...tháng...năm
Một ngày mưa nhẹ, tôi lại nhớ đến cậu, dưới cơn mưa này tôi đã từng cùng cậu đi học về, một đoạn đường ngắn thôi, mưa rất lớn, trời rất lạnh nhưng tôi rất ấm! Có cậu tôi ấm, tuổi thơ tôi có cậu thật ấm nhưng tình đầu của tôi là cậu, thật lạnh!
Một mối tình không thành...
Ngày...tháng...năm
Cuộc sống tôi là một vòng tròn xoay vòng, khép kín, sáng dậy thật trễ, ăn một buổi ăn sáng, có thể coi luôn là một buổi ăn trưa, nằm coi phim hoặc lướt web, không thì nghe nhạc, có lúc, những bài nhạc buồn lại hợp tâm trạng đến lạ, thấm thía đến từ lời ca, câu chữ, đến nỗi nước mắt rơi lúc nào chẳng hay. Đến giờ đi học thì xách cặp đến trường, ngồi 5 tiếng trên lớp chỉ để nghe những bài giảng đã nghe nhồn nhuyễn ở lớp học thêm, rồi lại xách cặp về nhà, tắm rửa rồi lại đi học thêm, học đến khuya rồi lại ôn điện thoại đến gần sáng mệt lả đi mới ngủ. Mỗi ngày đều như vậy, chỉ như vậy tôi mới chẳng còn tí thời gian cho cậu, tôi thì nghĩ như vậy nhưng nào ngờ cứ mỗi lần lên facebook lại ghé vào tường của cậu, đảo một vòng rồi ra, chẳng để lại một chút dấu tích gì. Là tôi nhớ cậu?
Ngày...tháng...năm
Năm nay là năm cuối cấp hai rồi, lịch học dày đặt cùng với thời gian nghỉ ngơi chỉ còn lại rất ít, tôi học, học mãi để cố gắng đậu vào ngôi trường cấp 3 yêu thích. Tôi cố gắng dùng việc học để lắp đầy tâm trí, không để nó nhớ đến cậu. Cậu vẫn vậy, chẳng lo lắng gì, cậu nói là chẳng cần phải suy nghĩ cậu sẽ vào một ngôi trường vừa sức. Ấy tôi lại nhớ đến cậu rồi. Đã hứa không được nữa mà cậu cứ mãi xuất hiện trong đầu tôi, mỗi lần như vậy tôi đau lắm, tôi lại tự hỏi cớ sao cậu không chọn tôi, tôi có gì không xứng??? Có thể tôi không giỏi bếp núc, cũng chẳng phải đứa ngoan ngoãn vâng lời nhưng tôi dám chắc rằng không ai thắng tôi ở phần thương cậu. Tôi chắc chắn bởi lẽ 8 năm qua không đủ chứng minh??? Bước vào tim tôi bạn sẽ khóc vì đâu đâu cũng có hình ảnh của cậu ấy, bước vào tim cậu ấy bạn cũng sẽ khóc vì chẳng có một góc hình ảnh của tôi!
Ngày...tháng...năm
Tôi vượt qua kì thi khá nhẹ nhàng, cậu thì sao? Đã lâu rồi tôi không liên lạc với cậu, từ khi tôi chuyển trường thì phải. Từ ngày tôi quyết tâm buôn tay, tôi chạy trốn mọi thứ, trốn cậu, trốn những kỉ niệm đẹp của hai ta, hôm nay ngẫm nghĩ lại tôi cũng không còn đau như trước, không còn dằn xé mình, tôi cũng chả dám trách cậu, bởi ta không thể nhắm mắt khi băng qua đường càng không thể ghét một người mình đã từng thương, là lỗi của tôi, là tôi ĐÃ TỪNG đơn phương cậu!
__________________________________
Tôi gấp quyển nhật kí, đến bây giờ tôi mới dám ngẫm lại chuyện cũ, ngày trước tôi nghĩ mình sẽ vượt qua nó thật dễ dàng nhưng cuối cùng chính tôi cũng không ngờ vết thương cậu để lại ấy khiến tôi tổn thương lâu đến vậy, thời gian đã bào mòn nó, nó không còn là vết thương sâu nữa mà trở thành một vết chai, không biết mất, chạm vào vẫn có cảm giác nhưng vốn đã không còn đau. Hôm nay tôi ngồi một mình tại đây, ngôi trường này, nơi tôi thích cậu, chiếc ghế đá này, khi xưa tôi đã gặp cậu lần đầu tiên ở đây. Bao kỉ niệm đẹp ngày xưa, thật nhiều nhỉ? Bây giờ tôi chẳng còn đơn phương cậu, cậu giờ đã học tận nước Mỹ xa xôi, cách tôi nửa vòng trái đất. Cậu còn nhớ tôi không, cô bé ngày nào nhìn trộm tờ giấy của cậu, cậu mắng tôi, chúng ta đã làm quen như vậy, rồi chúng ta thành bạn thân, rồi tôi đơn phương cậu, tôi đã đánh mất tình bạn củ hai ta. Cậu có nhớ ngày tháng ngây ngô mà đối với tôi là không thể quên, cậu khi xưa nói cưới tôi, một ngày nào đó tôi cũng sẽ tham dự đám cưới của cậu nhưng không phải là cô dâu như khi xưa tôi và cậu từng hẹn ước. Nhờ mối tình năm đó tôi đã trưởng thành, nhờ mối tình năm đó tôi sống cho bản thân hơn, nhờ mối tình năm đó tôi chẳng còn dám thương sâu đậm một ai nữa, đau một lần thôi, thật khiến con người ta sợ hãi chẳng dám bước vào nó một lần nữa, vậy cũng tốt, như vậy cậu sẽ là người tôi thương nhất, mối tình đầu của tôi. Một mối tình có chút hối tiếc, một mối tình có chút trẻ con, một mối tình khiến một tâm hồn trưởng thành, một mối tình không thành nhưng đẹp lạ thường, một mối tình đơn phương. Khi xưa tôi đã thương một người không đặc sắc, không nổi bật, khi xưa tôi đã thương một người chẳng giàu có, chẳng xinh đẹp, khi xưa tôi đã thương một người bạn thân, một người bạn thanh mai trúc mã, khi xưa là cậu dạy tôi cách để quên một người, khi xưa tôi đã vẽ nên một bức tranh thật đẹp với cậu - một người không thương tôi, và khi xưa là tôi đơn phương cậu!

....Và nếu được chọn lại tôi vẫn chọn cậu!

Hoàn văn: 1/6/2017
Tác giả: Diệp Mộc Thảo
Fb: Minh Nguyễn Hồng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro