Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


100 năm sau...

Thế giới đã và đang tiến hành hang loạt những phát minh, sự phồn vinh và phát triển mạnh mẽ của công nghệ và kĩ thuật. Thế giới bùng nổ những cách mạng khoa học,mang đến những thành tựu và phát minh để đời cho nhân loại,con người có một cuộc sống an nhàn và dành nhiều thời gian để nghiên cứu và vui chơi. Tuy vậy,dù có bước tiến rất lớn về công nghệ và kĩ thuật nhưng thiên nhiên đang bị tàn phá rất nghiêm trọng,đến nỗi nó mang đến một sự biến chuyển vĩ đại !

...

Không khí ô nhiễm, 2 cực băng tan chảy,máu động vật vấy đỏ khắp nơi đã làm thức tỉnh hàng loạt những vị thần , họ trỗi dậy như một bản năng để bảo toàn thiên nhiên và sinh vật,con đẻ của họ. 2 cực Băng dần tan chảy,cả những khối băng vĩnh cửu cũng dần bị mài mòn và , Chúa Tuyết thức dậy,điên cuồng hóa bão tuyết trong suốt một thời gian dài. Thần Rừng,Thần Hoa cũng trỗi dậy như một sự thần kì, họ tưởng niệm những cây già và động vât đã bị giết hại,dòng nước nhiễm hóa chất cũng như một hồi chuông báo thức dữ dội cho thần Nước. Các ma nữ cũng phá ấn phép máu để canh giữ vùng đất và khối núi của họ.

Con người lúc ấy, họ cho rằng đó là một sự xâm phạm vô cớ, họ nghiễm nhiên có quyền tức giận trước những sự lạ lùng như vậy,chìm đắm trong sự ích kỷ của bản thân mà không còn sáng suốt,cuối cùng,dẫn đến giải pháp duy nhất : Thế Chiến Bùng Phát. Cuộc thế chiến cân sức giữa sức mạnh tự nhiên và sức mạnh của công nghệ kĩ thuật tiên tiến,kéo dài hơn một thế kỷ đã giằng xé và dẫm đạp lên mọi thứ, nước nhuốm máu,mặt đất nứt rạn, như một tia sét kéo dài đến cửa địa ngục. Dòng máu của những người ngu ngốc chảy theo đó,đánh thức những quỷ giữ đang chìm trong bùa phép.

Con người lúc ấy đã hướng về cái tốt đẹp hơn,cùng Thần chống lại quỷ dữ. Lúc này, các vị thần chỉ mang sức mạnh bao hàm chỉ có: Hoa, Rừng, Tuyết,Đất, Nước, Sắc Đẹp , Ánh Sáng[đêm và ngày]. Họ quyết định sinh ra những thế hệ tiếp theo,sự mạo hiểm đầu tiên là của Đất Mẹ Gaea và Thần Lửa Hephaetus nhưng thất bại,đứa con đã bị quỷ thu hút về phía chúng. Vậy là,họ quyết định cùng con người sản sinh ra thế hệ mới ,những vị thần có từng lĩnh vực mang những trí tuệ,chiêm tinh,chiến tranh,tiên nữ,sự quan sát,sinh sản và màu mỡ;các vị thần bình minh,bóng đêm,sấm sét,động đất,băng tuyết ,hôn nhân,mặt trăng,sương mù,những sức mạnh riêng biệt của loài cây,loài hoa khác nhau. Sức mạnh của thần Hoa khi ấy có lẽ không thể đủ mạnh để chống lại bọn quỷ, bà cùng thần rừng mạo hiểm sinh hạ Atian- nàng ngọc nữ mang sức mạnh hoa thuần khiết : Ác-ti-sô. Nàng Atian có thể thanh tẩy ám khí,máu,biến những con quỷ tùy tùng thành lương thiện,nàng thanh trùng những thứ bẩn thỉu,và góp công vào như một vị tối cao.

....

Thêm hàng 2 thế kỷ tiếp diễn, chiến tranh Thần – Qủy- Phàm kết thúc với thắng lợi về công lí . Không may, bà chúa Atian đã vướng phải máu và hơi thở của Qủy ,sức mạnh Ác-ti-sô biến mất,cùng với sức mạnh mới là Lavender. Sức mạnh này mạnh hơn bất kì thứ gì,nó lai tạo giữa Qủy và Thần , nó có thể chữa lành mọi thứ,quyến rũ với mùi hương đặc trưng và có thể giết chết bất kì ai. Nó hướng về lương thiện,nó sẽ mang cho sự yên bình chung thủy và hòa hợp,nó dịu ngọt và có thể chữa lành mọi vết thương,còn nếu hướng về quỷ dữ,nó sẽ mang đến thứ gì ? Mọi người không giám tưởng tượng.....Nên đang cân nhắc có sinh ra thế hệ sau nữa không?Thì bà thần Atian ấy biến mất,các thần khác bị đôi mắt của các con hút hết sức mạnh và rồi chết.Đó là sự việc tình cờ xảy ra sau khi Atian biến mất vào lỗ xoáy.Thế giới lúc ấy chỉ toàn là thần và khoảng 200 người trẻ
,họ quyết định chia nhau nửa trái đất,nửa của thần,và nửa của người.Thần sẽ giúp người và người cũng sẽ giúp thần.Thần và người chẳng có ai bất tử,sinh thế hệ sau và đến 100 năm sẽ bị hút sức mạnh mà chết.Còn sức mạnh Lavender vĩnh hằng ấy,chẳng ai biết nó đã đi đâu...và khi nào trở về,hay bà chúa Atian ấy đã chết?
Năm 2519...Địa phận của người...Trường Luân Giang đang ồ áo nôn nức về việc được sang thế giới thần tiên của Các thần giúp đỡ.Thần khi ấy chẳng biết tạo hình tính cách mà phải do người tao hình nên.Còn thực vật hoặc mọi thứ khác,do thần giúp đỡ.Trong căng tin ăn sáng, Diệp Lâm Huyền chán nản ngồi gặm bánh mì lướt facebook,thấy facebook của thần ai cũng sáng sủa mà lại có sức mạnh,trong đầu Diệp Lâm Huyền hiện lên dòng suy nghĩ khá buồn cười'Thần chỉ yêu thiên nhiên thôi cơ mà,bây giờ công nghệ thông tin cứ vều vều,thần gì mà thần'.- Lâm Huyền,mấy giờ rồi hả?Tố Ngôn chạy vèo đến bên Lâm Huyền,hét như con voi trưởng thành,Phát Khiếp !- Bây giờ là 19:00,không còn gì cút ra chỗ khác cho pa mày thưởng thức đồ ăn.[Thế kỉ khác rồi nên tui sẽ ảo tưởng thay đổi một chút]Diệp Lâm Huyền mắt trừng trừng nhìn Tố Ngôn mặt nhăn như bị,chẳng muốn đoái hoài gì tới con nhỏ rắc rối,thái quá đến kì lạ. Tố Ngôn thay đổi giọng điệu,thế mày không thích được sang thế giới thần à?vừa được nghỉ học,vừa được trải nghiệm,thích bỏ mẹ,vui bỏ ba.Khuấy khuấy cốc nước cam còn đọng đường,Diệp Lâm Huyền buông chất giọng chán ngán- Mày nói thế chi bằng bỏ luôn Hào Lâm đi! Nó mà biết chắc đi tu cả đời hén.Tố Ngôn mặt xanh mũi xám,sà vào lòng Diệp Lâm Huyền,ngọt ngào khác lạ,Diệp Lâm Huyền gạt phắt,kêu giọng mũi: Tui hông có muốn bị sâu răng đâu!!Bà ở lại đây đi,tui đi phòng vẽ đây.- Này Huyền đứng lại,con nham nhở kiaTố Ngôn sắp sửa theo tới nơi,Lâm Huyền rút ra một chiếc remote,1 quả cầu nhựa to bay xuống,đề tên phòng vẽ di động,chui vào rồi bay lên.Lâm Huyền hí hửng đôi chút vì đã 'cắt đuôi' được Tố Ngôn.Mấy ngày nay lạnh nhạt với nó chẳng phải vì cô ghét nó,mà là từ khi bảng phong trào sang thế giới thần được dán,nó cứ sôi sục lên đến nỗi quên hẹn,và vì để chứng tỏ ghét nó và muốn bơ nó,cô toàn làm việc gì đâu,chẳng hạn như lên quả cầu Phòng Vẽ Di động này mà chẳng biết phải làm gì? Điều tức giận cực điểm vẫn chưa dừng lại ở những trò đùa man rợ của Tố Ngôn mà còn là mẹ cô. Chẳng biết có phải bà bị mắc căn bệnh cuồng Thần của Tố Ngôn hay không mà suốt ngày mở miệng ra là : Con ăn nói bớt thô lỗ đi,điểm Đạo Đức cao còn được sang thế giới người ta mà học hỏi.Nhiều lúc cô tự hỏi,Cùng một quả cầu tròn đấy,thế giới này thế giới nọ là sao?Mẹ khó hiểu.20:00..Đứa lạnh nhạt như Lâm Huyền cũng tò mò muốn đến quảng trường xem danh sách người được chọn,đơn giản chẳng phải vì hứng thú với sự kiện,mà muốn xem mặt con nhóc Tố Ngôn méo xẹo khi không được chọn..Nghĩ vậy cô liền lái cầu tới quảng trường,và có rất rất nhiều cầu ở đó nhưng toàn lớp học lý hoặc lớp học toán,có khi là cầu dùng ở quảng trường đứng nghe phát biểu.Danh sách có khoảng 5 người nên phát biểu cũng sẽ ngắn,vậy nên Lâm Huyền vừa đọc sách vừa nghe.1.Tố Thi Hạm2.Đình Cố Miên3.Uý Hải Lãm4. Tố Ngôn'Xoạt'Sách trên tay Lâm Huyền rơi xuống,ais,cô muốn về ngay lập tức,phải ăn thôi,lượm lại quyển sách và lái cầu về cằn tin.5.Diệp Lâm HuyềnThầy xin kết thúc...Lâm Huyền giật mình đâm cầu vào hành lang,cô được sang thế giới thần á,ôi thôi,Tố Ngôn và Mẹ Lâm Á nhất định đứng sau vụ này,trời ạ,tôi không muốn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro