Chương 30: Liên tiếp thất bại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phạm Văn Long từ tay lão giả tóc hoa râm tiếp nhận ngọc bài chứng minh thân phận rồi hành lễ cáo lui.

Vừa bước chân đến bậc thang chuẩn bị đi xuống, bỗng nghe đằng sau lưng có tiếng gió thổi đến, thân thể khẽ lay động, liền ngoái đầu nhìn lại. Không ngờ bắt gặp ngay khuôn mặt tuyệt sắc của Thảo Linh đường chủ.

Lướt trông dung nhan này, Phạm Văn Long buồn bực vô cùng. Khẽ lùi một bước, Phạm Văn Long mới cảnh giác nói:

- Không biết đường chủ còn gì phân phó đệ tử?

Nhận thấy hành động của hắn, không khí có mùi căng thẳng, thần sắc Thảo Linh đường chủ bỗng trở nên hoà hoãn, chu môi cười bảo:

- Đây là ngọc giản do một vị trưởng bối nhờ ta đưa cho ngươi. Mau cầm lấy đi!

Thanh âm rất nhỏ, chỉ vừa đủ cho hai người nghe thấy.

Nói đoạn, Phạm Văn Long đã thấy trên tay xuất hiện một ngọc giản màu trắng, linh quang nhẹ nhè bao phủ, mang khí tức của Thuỷ thuộc tính. Trong lòng Phạm Văn Long liền tức thì nhớ đến một người, chính là Lê Châu trưởng lão, cũng chính là sư phụ chưa chính thức của hắn. Trong nội viện ngoài người này ra thì hắn nào quen biết ai?

- Đa tạ đường chủ.

Trước thái độ lạnh nhạt, như có như không của hắn, Thảo Linh đường chủ khóe môi hơi hé, lộ ra hàm răng trắng đều như ngọc. Thân hình khẽ phiêu động, tựa như đổ về phía trước, rồi mượn thế ghé bên tai Phạm Văn Long nói:

- Ngươi quả là một người thú vị. Có thời gian rảnh hãy đến chỗ ta, hai người chúng ta cùng nhau luận bàn một số việc. Khách khách...

Dứt lời, nàng thổi một làn hơi sen vào tai hắn rồi che miệng cười, nhanh chóng bỏ đi.

Phạm Văn Long cả người như tê liệt, cảm giác có một luồng điện chạy từ đầu đến chân, vất vả chống chịu vài nhịp thở mới ổn định trở lại.

Cũng may sự việc diễn ra rất nhanh nên không mấy chú ý đến. Nhìn theo bóng lưng Thảo Linh đường chủ, Phạm Văn Long thầm đánh giá, tính cách nàng ta phóng túng, lời nói và hành vi buông thả, song trong đầu suy tính thế nào khó mà đoán biết được.

Mọi chuyện sau đó diễn ra suôn sẻ, độ hơn một canh giờ đã hoàn toàn kết thúc. Các môn sinh bắt đầu phân chia về các khoa.

Phạm Văn Long nhanh chóng theo chỉ dẫn cất bước về tòa nhà bên phải. Dự tính ban đầu của hắn là vào khoa Hỏa hệ Linh giả tìm hiểu thông tin, sau đó tùy hoàn cảnh mà quyết định.

Đi xuyên qua mấy dãy hành lang thật dài cuối cùng cũng đến nơi, là một căn phòng màu đỏ. Bước vào trong đã thấy khoảng ba mươi người đang ngồi ở những vị trí khác nhau. Bọn họ nhìn thấy Phạm Văn Long, thần sắc hơi biến đổi, vài môn sinh xích đến gần nhau khẽ quay sang chỉ trỏ, bàn tán.

Không gian phòng ốc rất rộng rãi, Phạm Văn Long chẳng buồn để ý, lựa chọn cho mình một góc khuất. Đảo mắt quan sát xung quanh, hắn nhận ra một nam sinh chính là kẻ sở hữu Hỏa Linh mạch hoàn mỹ, người bạn của tên mập Phước Sang.

Khoảng nửa canh giờ sau, số lượng môn sinh đã vượt quá một trăm người, cuối cùng là một người đàn ông trung niên, thân hình dong dỏng cao bước vào. Nhìn trang phục đích thực là một trong số tám hộ pháp mới rồi ở trên đài. Nếu Phạm Văn Long đoán không sai, người này nhất định tu vi Xuất Trần, thực lực vô cùng khủng bố.

Nam nhân quắc mắt đánh giá đám môn sinh, chẳng thèm chào hỏi đã lạnh nhạt mở miệng nói:

- Vào được Thánh Viện không phải chuyện dễ dàng, các ngươi nên cố gắng tận tâm tu luyện. Về phần Hoả hệ Linh giả, hôm nay ta chỉ nói qua một lần duy nhất, các ngươi dỏng tai mà nghe cho kỹ.

Đến xế chiều, buổi học đầu tiên kết thúc.

Bóng dáng Phạm Văn Long chậm rãi bước ra, vừa đi vừa nghiền ngẫm những thông tin mới tiếp nhận. Bên cạnh những điều từng được lão Kim giảng giải, còn có thêm rất nhiều tri thức mới khiến hắn kinh hỉ mười phần.

Từ thuở khai thiên lập địa, chỉ tồn tại duy nhất năm nguyên tố là lửa, nước, đất, cây cỏ và kim loại, tương ứng với năm hành Thủy, Hỏa, Thổ, Mộc, Kim.

Năm nguyên tố có mối quan hệ tương sinh, tương khắc với nhau, bao hàm cả triết lý về sự sống và diệt vong.

Cụ thể, nguyên lý ngũ hành tương sinh là Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim. Bởi vậy, quan hệ tương sinh chính là nguyên lý tối cao diễn ra sự tương tác giữa các nguyên tố để tạo nên sự sống và vạn vật.

Ngược lại, nguyên lý của ngũ hành tương khắc là Kim khắc Mộc, Mộc khắc Thổ, Thổ khắc Thủy, Thủy khắc Hỏa và Hỏa khắc Kim. Hiểu đơn giản, trong nguyên lý tương khắc là sự tương tác giữa những nguyên tố với nhau dẫn đến hủy diệt, chết chóc.

Trải qua bao nhiêu năm tháng, bắt nguồn từ năm nguyên tố ban đầu dần dần biến hóa diễn sinh các nguyên tố mới là Phong, Lôi, Hắc Ám, Quang Minh. Mỗi nguyên tố lại có những đặc thù riêng biệt, bao gồm ưu điểm và khuyết điểm khác nhau.

Linh giả là con đường tu luyện dựa vào các nguyên tố đó, mong muốn kích phát tiềm lực của con người thông qua linh lực của thiên địa, tiến tới mục tiêu duy nhất, đó là phá vỡ các quy luật của tự nhiên, vượt ra ngoài vòng sinh tử luân hồi, truy cầu đại đạo.

Mãi đến những năm tháng sau, khi đã trở thành cường giả đỉnh phong, Phạm Văn Long mới phát hiện ra những điều này không hoàn toàn đúng sự thực.

Phạm Văn Long đăm chiêu suy ngẫm, chợt nhớ đến câu nói của nam nhân Xuất Trần:

- Nguyên tố Hỏa là biểu trưng cho sự bùng nổ và tàn bạo, thế nên những người có Hỏa linh mạch sau khi tu luyện tính tình thường sẽ trở nên nóng nảy và hung bạo. Do đó, muốn trở thành Hỏa hệ Linh giả trước hết cần rèn giũa tâm tính, không được phép buông thả bản thân.

Xem ra mỗi phương hướng tu luyện đều có những yêu cầu hà khắc, không dễ dàng như tưởng tượng.

Bước chân cứ thế tiến lên, chẳng bao lâu đã đến xuống đến chân núi, bỗng nghe đâu đó có tiếng gọi:

- Phạm Văn Long, ta ở đây!

Phạm Văn Long ngước mắt nhìn, thấy xa xa Kỳ Quan đang vẫy vẫy tay về phía mình, liền nhanh chóng bước qua, hỏi:

- Ngươi tình hình thế nào rồi?

Nghe hỏi, Kỳ Quan xua tay bảo:

- Ài...! Ta buồn chán quá đi thôi. Ngồi nghe vị tiền bối kia giảng giải mà hai mắt cứ dính chặt vào nhau. Phải chăng được đích thân Thảo Linh đường chủ truyền dạy thì tốt quá, con mẹ nó, nhất định ta sẽ rửa tai lắng nghe không bỏ sót một chữ nào.

Nghe Kỳ Quan nhắc đến Thảo Linh đường chủ, Phạm Văn Long khẽ rùng mình, người này không phải nhân vật đơn giản, tiếp xúc với nàng họa phúc khó lường, chỉ nên kính nhi viễn chi mà thôi.

Nhưng Phạm Văn Long cũng không nói chuyện diễn ra giữa hắn và Thảo Linh đường chủ, chỉ ậm ừ cho qua chuyện, quay sang nói:

- Được rồi! Ngươi học khoa Thổ hệ Linh giả nên có vài điều cần phiền đến ngươi đây.

Kỳ Quan vỗ tay đập mạnh lên ngực hắng giọng:

- Chuyện gì khó, có ta đây! Mau nói đi.

Vẻ mặt Phạm Văn Long nghiêm túc đáp:

- Ngươi hãy thuật lại nội dung buổi học ngày hôm nay cho ta biết được chứ? Ta vốn cũng sở hữu Thổ Linh mạch... Ê! Mau đứng lại cho ta?

Nghe chưa hết câu, Kỳ Quan mặt mày nhăn nhó, ôm bụng ba châm bốn cẳng chạy như bay.

- Hả? Ôi, sao tự nhiên ta thấy đau bụng quá, để ta về đi nhà xí xong sẽ suy nghĩ rồi nói chuyện với ngươi sau nha.

Thời gian trôi nhanh. Trăng lên rồi xuống, chẳng biết đã qua bao lâu.

Những ngày này, Phạm Văn Long đều chăm chỉ đến trường, chú tâm nghe giảng. Ngoài Hỏa hệ, hắn còn dành chút thời gian lên lớp ba khoa Phong hệ, Thủy hệ, Thổ hệ Linh giả.

Thánh Viện tuy là nơi truyền thụ kiến thức, đào tạo nhân tài nhưng về cơ bản chỉ cung cấp cho môn sinh những thông tin cần thiết.

Phương thức tu luyện trong vũ trụ vốn muôn màu muôn vẻ, mỗi người lại có một hướng đi khác nhau, thế nên rất khó để tuân theo một đường lối có sẵn. Quan trọng nhất vẫn ở bản thân con người, không nên ỷ lại quá nhiều vào Thánh Viện.

Vậy nên, chư vị hộ pháp sau khi truyền đạt đầy đủ những thông tin quan trọng, liền quăng cho mỗi môn sinh một bộ công pháp sơ cấp, bắt chúng tự mày mò tu luyện, sau đó chẳng thèm ngó ngàng gì nữa. Đến buổi bọn họ vẫn lên lớp đều đều, tuy nhiên chỉ khi có môn sinh nào khó khăn trong tu luyện mới mở miệng chỉ điểm, xong xuôi lại ngồi nhắm mắt dưỡng thần, an nhàn hưởng thụ.

Ban đầu, Phạm Văn Long rất hứng thú, nhưng càng về sau, hiệu quả thu lại càng ít nên sau một tháng, cuối cùng sau khi nắm chắc căn cơ từng phương diện, hắn quyết định nếu không phải khúc mắc nghiêm trọng sẽ không vào sơ học nữa. Bên cạnh có một pho từ điển sống, đối với những vấn đề chưa hiểu liền trực tiếp truyền âm cầu cứu lão Kim. Lão đã sống biết bao nhiêu vạn năm, tuy không tu luyện những thuộc tính giống như Phạm Văn Long, nhưng chỉ cần suy ngẫm đôi chút liền chỉ ngay những điểm cốt lõi, khiến hắn mau chóng lĩnh ngộ.

Thời gian còn lại Phạm Văn Long vùi đầu vào tu luyện, không dám trễ nải dù chỉ một khoảnh khắc.

Về cảnh giới, vốn tưởng chỉ cần hấp thu hết khỏa Tu Luyện Châu là có thể đột phá lên tầng thứ hai Đại Việt Linh Quyết. Nhưng xem ra hắn đã quá coi thường bộ linh quyết này, sau ba đêm, nguồn linh khí trong khỏa tu luyện châu đã bị Phạm Văn Long cường hoành rút ra hấp thu toàn bộ, thế nhưng Đại Việt Linh Quyết vẫn dậm chân tại chỗ.

Tuy Đại Việt Linh Quyết chưa có tiến triển, nhưng tu vi sau một tháng liền vọt lên một cấp, chính thức đặt chân vào Nhân Vực cấp bảy, điều này giúp Phạm Văn Long được an ủi ít nhiều.

Thời gian như nước chảy, thu qua đông đến, mới đó đã vừa tròn ba tháng tính từ ngày đầu bước chân vào Thánh Viện.

Ba tháng qua, không lúc nào Phạm Văn Long ngơi nghỉ việc tu luyện. Hắn như con thiêu thân lao vào đốm lửa. Cảnh giới Nhân Vực cấp bảy hiện đã được củng cố vô cùng vững chắc, riêng Đại Việt Linh Quyết không hiểu sao vẫn chưa thể tiến lên tầng hai, mặc dù hắn rõ ràng cảm nhận khoảng cách đã rất gần, chỉ cách nhau một đường tơ kẽ tóc.

Cứ mỗi lần thúc đẩy đột phá đến giai đoạn mấu chốt là lại thất bại. Dùng thử đủ mọi cách đều vô hiệu, chẳng thể nhận ra sai sót ở chỗ nào. Về sau mới phát hiện mỗi khi công phá vào bình cảnh, bao nhiêu chân linh khí tích góp trong đan điền bỗng nhiên quay cuồng, ào ào đổ dồn về một nơi, chính là mầm mống Linh Phách.

Theo lão Kim nói, quá trình nuôi dưỡng này bình thường diễn ra rất chậm, không mấy ảnh hưởng đến tiến trình tu luyện, chẳng biết tại sao mầm mống Linh Phách của Phạm Văn Long lại kỳ lạ như vậy. Phân tích kỹ càng, lão Kim đành đưa ra kết luận giữa nó và Đại Việt Linh Quyết hẳn phải có mối tương quan liên hệ. Cũng chính vì nguyên nhân này nên Phạm Văn Long chưa thể đột phá thành công.

Mầm mống Linh Phách càng ngày càng phình to, kích thước gần bằng một quả trứng, bên ngoài lớp vỏ ẩn hiện những hoa văn, đồ hình kỳ dị. Trực giác mách bảo mầm mống linh phách đang trong sự tiến hoá cực kỳ quan trọng, do đó Phạm Văn Long không dám gấp gáp, sợ rằng sẽ phát sinh biến cố.

Phạm Văn Long rất muốn có thêm một khỏa Tu Luyện Châu để dùng. Có điều hắn nghèo rớt, lấy đâu ra linh đồng mà mua. Huống hồ, liên tiếp dùng Tu Luyện Châu như vậy cũng sẽ khiến linh lực trong cơ thể bị ảnh hưởng ít nhiều, rốt cuộc đành cắn răng kiên trì tu luyện.

Đêm nay, vẫn như thường lệ, dưới gốc đa là thân ảnh Phạm Văn Long hai chân xếp bằng, đều đặn hấp thu linh khí, vận chuyển theo quỹ đạo Đại Việt Linh Quyết, đổ dồn về đan điền.

Còn một tia cuối cùng nữa sẽ lấp đầy biển chân linh khí trong khí hải.

- Lần này không biết kết quả sẽ thế nào đây?

Có lẽ giống như mọi lần, sẽ vẫn bị mầm mống Linh Phách tham lam hút sạch vào nên hắn không quá hi vọng.

Điều chỉnh về trạng thái tốt nhất. Phạm Văn Long chuẩn bị tiến hành trùng kích vào tầng hai Đại Việt Linh Quyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro