VẾT CẮT HÀNH XÁC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VẾT CẮT HÀNH XÁC

Tác phẩm: Vết cắt hành xác
Tác giả: Gillian Flynn

Vết cắt hành xác kể về một cô gái trở lại thị trấn nơi mình từng trải qua tuổi thơ để lấy tin, những vụ án giết người tại khu vực này đã khiến cho người dân trở nên hoang mang lo sợ. Xét về thể loại, Vết cắt hành xác mang hơi hướm tâm lý hơn là trinh thám. Giọng văn trong câu chuyện khá đều, không có mấy phần khơi gợi hứng thú đọc của độc giả, tuy nhiên có lẽ đây cũng có một phần nguyên nhân nằm ở văn phong người dịch nên có thể xem như là một hạt sạn nhỏ. Điểm nhấn của câu chuyện là kiến thức về các căn bệnh tâm lý cùng nỗi ám ảnh tuyệt vọng nối tiếp nhau.

Vết cắt hành xác là quá trình đối diện với bản thân trong quá khứ, chấp nhận hiện tại để tiếp tục sống với tương lai dù nó có ra sao của nhân vật chính. Thậm chí, cho tới sau cùng thì tương lai của cô ta cũng chẳng sáng sủa gì. Sau hai vụ giết người, mà đối tượng chỉ là những đứa trẻ, nhân vật chính quay về cố hương để làm nhiệm vụ tìm hiểu chuẩn bị cho loạt phóng sự, do Tổng biên tập một tờ báo lá cải mà cô đang làm việc giao cho.

Không thể thoát khỏi quá khứ và cũng không thể rời đi khi chưa hoàn thành nhiệm vụ, với thân thể đầy những vết thẹo do chính bản thân gây ra, cô tìm cách đối diện với người mẹ luôn đay nghiến cô bằng sự lãnh đạm và cô em gái hai mặt giả tạo. Sự dằn xé lên tới đỉnh điểm khi cô biết được sự thật đầy bệnh hoạn của người mẹ, và nỗi chịu đựng của đứa em gái cùng mẹ khác cha. Vết cắt hành xác nó thực ở chỗ những điều đã xảy ra trong truyện cũng đã từng hiện diện trong cuộc sống, với các chứng bệnh được chỉ mặt đặt tên rõ ràng làm minh chứng cho hành động của người mẹ. Khi phát hiện ra sự thật về người mẹ, độc giả sẽ phải phân vân giữa hai lựa chọn phản ứng về hành vi này: Liệu nên cảm thấy bà mẹ đáng thương vì tâm lý bất ổn hay đáng trách khi lấy những đứa trẻ dứt ruột đẻ ra đổi lấy sự quan tâm của người ngoài?

Riêng với nhân vật chính, có lẽ cô đã có sự lựa chọn khi rời bỏ thị trấn đầy ám ảnh đó một lần nữa, để trở về với cuộc sống tại thành phố. Có lẽ cơn ác mộng về tuổi thơ thảm hại đó đã chấm dứt rồi chăng?

Nhưng thực hư ra sao, phải đến hồi sau cùng mới rõ.

Ai đã giết những đứa trẻ? Ai đã đan tâm nhổ hết răng hàm của các em, nhét chúng vào khe hở giữa những bức tường? Ai đã chuốc bệnh và mang những mầm mống bệnh hoạn gieo vào tâm hồn của từng người dân nơi thị trấn này, ngày này tháng nọ, năm này tới năm khác?

Chỉ khi đóng lại những trang sau cùng, thì người đọc mới có thể tự rút ra được câu trả lời cho riêng mình.

Đánh giá: 9/10.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro