Tình cờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hà nội 1 ngày đông, vẫn luôn như thế, cái lạnh, khô hanh vẫn còn đấy. Đã gần 7h sáng mà trời vẫn âm u. Cả không trung được phủ 1 màn sương trắng dày đặc. Nằm trên chiếc giường, chui trong tấm chăn bông ấm áp là điều tuyệt vời và hạnh phúc nhất. Tiếng chuông báo thức đã vang được 1 lúc lâu nhưng An An không nỡ từ bỏ điều hạnh phúc giản đơn. Cho đến khi, âm thanh quen thuộc vang lên:
" An dậy đi con! Hơn 7h rồi! Không dậy là muộn học đó!"
" dạ"
Choàng tỉnh, nhìn đồng hồ, chợt nhận ra vẫn chưa muộn, nhưng không còn khả năng ngủ tiếp, vươn vai, đi rửa mặt cho tỉnh. Ăn sáng xong, cô lên mặc quần áo, bôi tí kem dưỡng ẩm, tí son dưỡng, buộc gọn tóc lấy cặp. Xuống nhà thật nhanh. Cô đi đôi giày thể thao màu ghi xám quen thuộc. Ra khỏi nhà và đi bộ ra bến xe buýt. An An là học sinh lớp 10, đủ khả năng tự đi đến trường, trường cách xa nhà nên hàng ngày cô cứ đi xe buýt vậy hoài. Cô dần yêu xe buýt. Sáng có thể ngủ thêm chút, tắc đường không lo muộn. Đặc biệt có thể cảm nhận rõ sự ấm áp mỗi khi cao điểm. Đến trường cũng vừa kịp giờ . Chạy thật nhanh lên lớp. Tự nhiên, có cảm giác và trúng ai đó. Đau điếng. An ngã ra nền đất. Hình như người kia cũng có số phận không khác gì. Xoa cái đầu đang sưng lên, cô quan sát người đối diện. Đó là 1 chàng trai cao, có mái tóc nâu hạt dẻ , khuôn mặt điển trai, đôi mắt sáng, . An vội vàng đỡ người đó dậy.
" xin lỗi nha, mình chạy vội nên đâm vào bạn. Bạn sao không"
" không sao, lần sau chú ý hơn"- giọng nói ấm áp mà sao kiệm lời vậy?
Rồi An An vào lớp, trong lòng cô gái 16 tuổi có chút bối rối, lạ lùng, .
Tia nắng nhỏ mùa đông cũng có thể sưởi ấm tâm hồn nhạy cảm..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro