Gừng càng già càng cay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Engfa lạnh giọng lặp lại một lần:

-Lần này là kẻ nào muốn hãm hại em?

Trước tiên là làm nũng để dịu cơn giận của An Linh, sau đó là chuyển chủ đề, xuất chiêu liên hoàn kế, An Linh quả nhiên tạm thời quên mất chuyện không vui của bọn họ, nói:

-Là Hách Mỹ Hoa.

-Lại là cô ta.

Engfa nhướng mày, sắc mặt không chút bất ngờ.

Hách Mỹ Hoa và Engfa là đại hoa ra mắt cùng thời, lớn hơn Engfa vài tuổi, ân oán dây dưa rất nhiều năm. Engfa chính là sai sót trong những diễn viên nữ giới điện ảnh, chỉ cần diễn phim là được để cử, được đề cử chắc chắn giành giải. Hai người liên tục đối đầu mấy lần ở hạng mục điện ảnh Hoa Ngữ quyền lực nhất, lần nào Hách Mỹ Hoa cũng thất bại, thỉnh thoảng có lần thắng giải, là vì lần đó Engfa không tham gia, bị truyền thông đặt cho danh hiệu "vua hời" mới giành được Ảnh hậu, mất hết mặt mũi.

Từ đó về sau, Hách Mỹ Hoa càng ngày càng điên cuồng, phía sau mỗi một tin đồn đều có một phần "công sức" của cô ta. Engfa lười để ý đến cô ta, dù sao thắng vẫn là thắng, cô ấy chỉ hạn chế chiến trường trong điện ảnh và giải thưởng.

Cô ta tự tung tự tác, một phần nguyên nhân là Engfa không muốn tính toán, nhưng cũng có nguyên nhân khác. Đứng trêи đỉnh giới giải trí, có mấy người trắng sạch tinh tươm, không có bối cảnh cùng quan hệ, bối cảnh của Hách Mỹ Hoa không đơn giản. Engfa những năm đầu không đắc tội được với cô ta, đến nay tuy không sợ cô ta, nhưng không muốn chuốc thêm phiền phức cho bản thân, nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.

-Mười lần có đến năm lần là cô ta. Lần trước em vào đoàn phim, đưa người vào phòng em cũng là do cô ta, tôi không hiểu, sao cô ta có thể "yêu" em như vậy!

Nói xong, An Linh chân thành nhắc nhở.

-Hách Mỹ Hoa càng ngày càng quá đáng, em còn tiếp tục nhịn, không chừng cô ta còn có thể bỏ...

Lông mi dài của Engfa khẽ run lên.

An Linh biết mình lỡ lời, trong lòng tự vả miệng, sửa thành:

-Làm ra những thủ đoạn khác, đến lúc phản đòn rồi, nếu không cô ta lại coi em như quả cà chua nhũn, tùy ý nhào nặn.

-Vâng.

Những lời An Linh đã chuẩn bị sẵn bị chặn trong họng, âm thanh đột nhiên cao lên vài tông:

-Có phải em vừa vâng không?

-Vâng.

An Linh không tin nổi, xác nhận với cô ấy:

-Thật sự muốn phản đòn sao?

-Vâng.

Tuy không thể làm sáng tỏ toàn bộ, nhưng cũng coi như An Linh đạt được một phần mười mục đích của mình, cô vô cùng hăng hái nói:

-Được rồi, giao cho tôi. Em không biết tôi đợi ngày này bao lâu rồi đâu, trêи người em là nước bẩn do người ta hắt lên, Hách Mỹ Hoa cũng chẳng có mấy phần sạch sẽ, tôi sớm đã thu thập một đống tài liệu bẩn của cô ta rồi, chỉ đợi em ra lệnh, hôm nay tôi muốn để cô ta thấy, những chuyện xấu xí mà bản thân làm bị người ta tung ra có mùi vị gì!

An Linh cười lạnh.

Sắc mặt của Engfa không rõ ràng, ngón tay vân vê viền điện thoại, chầm chậm mở lời:

-Đổi cách khác đi.

An Linh thoáng khựng lại:

-Cái gì?

-Gần đây cô ta có đại diện sản phẩm quan trọng nào, hay những tài nguyên tương tự, cướp về, như thế được không?

An Linh nhíu mày.

Cạnh tranh ngoài mặt thường gặp thấy trong giới đương nhiên là công kϊƈɦ, bài viết marketing như con rồng, dẫn dắt chiều hướng dư luận, không bao giờ thất bại, tốt nhất có thể một lần bôi nhọ danh tiếng đối phương, khiến cho đối phương rơi xuống bùn sâu không ngóc đầu lên được. Nhưng thâm sâu hơn, đương nhiên là tranh đoạt tài nguyên, tăng nhiều cháo ít, đoàn đội các nhà đều đánh nhau vỡ đầu để giành về tài nguyên tốt nhất cho nghệ sĩ. Dư luận trêи mạng chuyển biến mạnh mẽ, mục đích cuối cùng cũng là vì tranh cướp tài nguyên.

-Có thể thì có thể.

An Linh trầm ngâm, nhưng cô không hiểu.

-Rõ ràng có thể làm hai việc cùng một lúc, tại sao chúng ta phải buông tay một trong hai? Hơn nữa tư liệu bẩn của cô ta lộ ra, sẽ có lợi lớn cho việc chúng ta cướp tài nguyên của cô ta.

-Nếu không phát tán tin tức của cô ta, chị có thể cướp được không?

An Linh nghĩ nghĩ:

-Có thể, chỉ là tốn thêm chút tâm tư.

-Vậy cứ thế đi, đừng phát động dư luận, vất vả rồi.

-Tại sao?

An Linh không buông tha gạn hỏi.

-Mức độ uy hϊế͙p͙ của dư luận quá lớn, hơn nữa không thể khống chế, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hậu quả sẽ vô cùng kinh khủng.

-Nhưng người ta đều làm như thế.

-Cho nên như thế mới là đúng sao? Ít nhất em sẽ không làm thế.

Vành mắt An Linh đột nhiên chua xót.

Chỉ có người thật sự sâu sắc trải qua nỗi đau, mới biết đồng cảm. Nhưng cô ấy có trái tim nhân từ, còn những người hết ngày này tháng khác công kϊƈɦ cô ấy, có phần trắc ẩn lấy mình nghĩ cho người vậy không? Cho dù chỉ là một chút.

Trêи thế giới này, người tốt có đáng phải chịu uất ức như thế không?

An Linh ngửa mặt nhìn trần nhà trêи đầu, đáy mắt chầm chậm trào lên hơi nóng.

Cô im lặng rất lâu, thở dài một tiếng, đáp lời:

-Nghe theo em.

-Cảm ơn.

Engfa cười cười.

-Vậy tôi bây giờ đi làm luôn?

Không kϊƈɦ động dư luận, trực tiếp cướp tài nguyên, đoàn đội của Hách Mỹ Hoa cũng không phải đèn dầu cạn, An Linh phải tốn rất nhiều công sức.

-Đợi đã.

Engfa ngăn cô cúp điện thoại.

-Còn có một chuyện, giúp em bác bỏ tin đồn.

Nhắc lại chuyện cũ, tâm trạng An Linh đã khác rồi, mở miệng đáp lại:

-Tôi có thể giúp em, nhưng em có từng nghĩ, tin đồn của em nhiều như thế em chưa từng làm sáng tỏ, đột nhiên làm sáng tỏ chuyện này, không phải không đánh mà tự khai sao? Chẳng thà chúng ta để từng chuyện từng chuyện...

An Linh nhân cơ hội này muốn dỗ cô ấy làm sáng tỏ tất cả những chuyện trong quá khứ.

-Em có một cách, chị xem có được hay không, tiện giúp em tìm sơ hở bù vào chỗ trống.

Đoàn đội trước giờ gió giật cấp tám không động đậy của Engfa, đột nhiên bác bỏ tin đồn chuyện này, chắc chắn sẽ từ chuyện bé xé ra to, Hách Mỹ Hoa cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt tìm đề tài phát huy. Đến cuối cùng, chuyện thanh minh này là thật sự thanh minh, hay là thêm dầu vào lửa chứng thực mối tình đồng tính, chỉ sợ khó nói rõ.

Cho nên Engfa không có ý định trực tiếp thanh minh, mà là đi tìm Hàn Ngọc Bình trước.

Đúng lúc không hẹn mà gặp Charlotte.

Charlotte đang nói đến việc tăng cường công tác bảo mật cho đoàn phim với Hàn Ngọc Bình, Hàn Ngọc Bình chuyên tâm đóng cửa quay phim, nếu không phải Charlotte nói, ông vẫn không biết những chuyện trêи mạng kia.

Hai nữ chính của ông bị đồn đại hẹn hò?

Hàn Ngọc Bình cả quá trình làm mặt "ông già mặt sắt xem điện thoại."

Đặc biệt là xem xong đoạn băng ghi hình trêи hành lang khách sạn, lông mày Hàn Ngọc Bình nhíu chặt lại.

Ông hỏi một vấn đề trực tiếp đánh thẳng vào linh hồn:

-Cho nên tại sao nửa đêm hai đứa lại ôm nhau?

Lúc này đột nhiên bên cạnh truyền đến một giọng nói, hời hợt nói:

-Diễn thử, chú có ý kiến không?

Tầm mắt của Charlotte chiếu lên khuôn mặt diễm lệ của Engfa.

-Cô Engfa.

-Ừm.

Engfa khẽ gật đầu với cô, quay đầu nói với Hàn Ngọc Bình.

-Cháu đang muốn nghiêm túc nói với chú chuyện này.

Hàn Ngọc Bình mù mờ:

-Nói gì?

-Tại sao có người chụp được hình trong đoàn làm phim, là ai tiết lộ ra ngoài? Chú điều tra chưa?

Hàn Ngọc Bình tiếp tục mù mờ:

-Chuyện này liên quan gì tới tôi?

-Chú là đạo diễn, chú nói không liên quan đến chú sao?

Hàn Ngọc Bình bị khí thế hùng hồn của cô ấy dọa giật nảy.

Đương nhiên, Hàn Ngọc Bình chỉ đột nhiên bị dọa, cũng không sợ cô ấy, sau khi hoàn hồn liền kiên quyết bác bỏ lại:

-Cháu là nhà sản xuất, đoàn làm phim này không phải do cháu quản lí sao?

-Lúc đầu là ai nói với cháu, cháu cứ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, diễn viên đoàn phim gì đó một tay tôi lo tất, không cần nhọc lòng, là ai?

"Tôi..." Hàn Ngọc Bình đuối lí, trầm ngâm nói, "Bây giờ tôi gọi người đi điều tra."

-Đoàn phim tạm dừng hai ngày, điều tra chi tiết rõ ràng, còn có kẻ tung tin của cháu ra ngoài...

Cô ấy nói đến đây liền nhìn Charlotte, ánh mắt lướt qua một tia mất tự nhiên.

-Nhân viên làm việc buổi tối hôm cháu và cô Charlotte "diễn tập" cũng phải điều tra ra rồi đuổi việc.

Hàn Ngọc Bình sửng sốt:

-Không thể ngừng quay hai ngày.

-Cháu là nhà sản xuất, thiệt hại tổn thất một mình cháu đảm đương.

Có lí lẽ có dẫn chứng, không thể phản bác.

-Để bộ phận tuyên truyền của đoàn phim đăng một thông báo chính thức, làm sáng tỏ cháu và cô  Charlotte chỉ đang diễn tập, đích thân chú chia sẻ.

Hàn Ngọc Bình nghe đến đây càng không đồng tình.

-Một tin đồn mà thôi, còn là đồng tính, cũng không có chứng cứ xác thực, người ta thích tin thì tin, có nhất thiết phải hao tâm tổn trí vậy không?

Còn bảo ông đích thân chia sẻ.

-Có.

Engfa phát giác ánh mắt nóng rực đột nhiên nhìn sang từ bên cạnh, ngừng một lúc, bổ sung.

-Cháu vui, chú quản được sao?

-Tôi không quản được, nhưng cháu là nhà sản xuất, không phải cháu to nhất sao? Cháu hoàn toàn có thể đích thân bảo bộ phân tuyên truyền đăng thông báo, tại sao lại tìm tôi? Cháu quên rồi sao?

Engfa ngưng trệ.

Cô ấy quả thật quên rồi.

Nhưng không thể làm rơi hình tượng, Engfa đầy đủ lí lẽ, tìm bậc thềm cho bản thân:

-Không phải muốn để chú đích thân chia sẻ sao? Làm cho có chút uy quyền.

Hàn Ngọc Bình là đạo diễn nổi tiếng, lời nói đương nhiên đủ trọng lượng. Hàn Ngọc Bình cũng lười lòng vòng với cô ấy, không muốn bị giày vò bởi chuyện nhàm chán này, liền mở lời đồng ý:

-Tôi có thể chia sẻ, nhưng có một điều kiện.

-Chú nói đi.

-Quay phim bình thường, không được dừng.

-Không được!

Không chỉnh đốn đoàn phim sạch sẽ, Engfa tuyệt đối sẽ không thể tập trung quay phim, cô ấy không thể tiếp tục để Charlotte gặp nguy hiểm.

-Được rồi, vậy thì hai ngày, nhưng những chuyện mệt người kia cháu tự mình giải quyết, tôi không quản.

Ông là đạo diễn, vốn không có kinh nghiệm quản lí những chuyện này, bản thân Engfa có nhân lực, không mong chờ gì ở ông, lập tức nói:

-Chốt đơn.

Đoàn làm phim tại thời dừng quay, nhân viên náo loạn nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, không biết vì sao.

Hơn thế công việc chỉnh đốn nhân sự được Engfa bảo mật nghiêm ngặt cũng bắt đầu.

Charlotte sửng sốt, Engfa thế mà lại muốn làm sáng tỏ, nghe nói bộ phận tuyên truyền của đoàn phim đã đăng thông báo, còn giao cho cao thủ, đảm bảo không tạo ra sai sót nào.

Cô ấy có nhiều tin đồn như thế, thật giả khó phân biệt, tại sao lại muốn làm sáng tỏ chuyện này?

Điểm khác biệt duy nhất, là chuyện này liên lụy tới cô.

Suy nghĩ trong cô chuyển biến liên hồi, hết lí do này đến lí do khác bị phủ định, dần dần vòng lại suy đoán đã từng hiện lên trong đầu cô.

Engfa đang... bảo vệ cô.

Ôm theo suy đoán như thế, Charlotte khẽ hít một hơi, gõ cửa phòng nghỉ trêи phim trường của Engfa.

Người mở cửa là trợ lí A Tiêu.

-Xin đợi chút.

A Tiêu vào trong thông báo, một lúc sau trở ra, mời cô ấy đi vào.

Engfa đang gọi điện thoại, hai tay Charlotte nhận lấy nước A Tiêu rót, khẽ tiếng cảm ơn một câu, ánh mắt nhìn về phía Engfa một tay ôm lấy vai đứng trước cửa sổ. Biểu cảm của cô ấy rất nghiêm túc, Charlotte chưa từng nhìn thấy sự nghiêm túc ấy, khuôn mặt thâm trầm, lộ ra thêm đôi phần lạnh lùng.

Biểu cảm xuất hiện nhiều nhất trêи mặt của Engfa là nụ cười tản mạn, thỉnh thoảng điềm đạm, dáng vẻ không có hứng thú, hờ hững không để tâm, gần đây còn nổi nóng hai lần rất hiếm thấy.

Nhưng không hề liên quan đến nghiêm túc.

Biểu cảm như thế xuất hiện trêи mặt cô ấy, khiến Charlotte cảm thấy rất xa lạ, rất khác thường, cũng rất... rung động.

Ánh mắt cô dường như chăm chú nhìn lên mặt Engfa, tham lam thấp thoáng giấu trong đáy mắt.

Giọng nói của Engfa dừng lại giây lát ngắn ngủi, đổi thành quay lưng với cô, nói chuyện điện thoại xong.

-Ngồi đi.

Cô ấy mở miệng nói một câu theo thói quen, nhìn thấy Charlotte đã ngồi, đổi thành hất tay ra ngoài, ngoài Quan Hạm, tất cả mọi người như nước tràn ra ngoài.

-Tìm tôi có chuyện?

Engfa nói chuyện điện thoại xong mồm miệng khô khốc, bưng cốc nước trêи bàn lên uống một ngụm.

-Có ạ.

-Nói đi.

Khóe miệng Engfa cong lên một độ cong rất nhỏ, hồi phục nụ cười thường thấy nhất, tinh tế lại giả dối.

-Liên quan đến tin đồn của em và cô...

Engfa ngắt lời cô, cười nói vui vẻ:

-Yên tâm, rất nhanh sẽ không còn tin đồn này nữa.

Charlotte nói trong lòng: Nhưng rõ ràng chị biết đây vốn dĩ không phải tin đồn.

Thanh minh điều không phải tin đồn, vậy chị không thanh minh mới là tin đồn thật sự sao?

-Nhưng em không hiểu.

-Ừm? Không hiểu cái gì?

Charlotte nhận được bài học lần trước. Lần trước cô tùy tiện chạy đến hỏi Engfa, dùng thái độ không chút khách sáo như thế, chọc vào cơn giận của Engfa, không những không hỏi ra đáp án có ý nghĩa, ngược lạnh còn bị lạnh nhạt.

Lần này cô thông minh hơn, sẽ không đi vào vết xe đổ, khẽ nhíu đôi lông mày xinh đẹp lại, biểu cảm nghi hoặc vừa đúng mực, thậm chí còn mang theo một chút cẩn thận:

-Em cảm thấy... tin đồn lần này, hình như không cần phải làm sáng tỏ?

Nụ cười trêи mặt Engfa ngưng trệ trong giây lát ngắn ngủi, rất nhanh lại bình thường trở lại.

-Tại sao?

Cô ấy cười hỏi.

Không tức giận, thành công được một bước nhỏ.

-Hai chúng ta cùng giới, chỉ cần không lộ ra chứng cứ xác thực, sẽ không nguy hiểm, cùng lắm chỉ là bị đồn đại mà thôi. Bây giờ có rất nhiều người muốn tạo tin đồn đồng tính để thu hút người hâm mộ, chính là xã hội chủ nghĩa tình chị em.

Sắc mặt Engfa lộ ra một tia mù mờ.

Xã hội chủ nghĩa tình gì cơ?

Ai là chị em với em? Chị chị em em trêи giường sao?

Quan Hạm kịp thời đi tới, nhỏ tiếng nói mấy câu bên tai Engfa, Engfa chớp mí mắt.

Ồ, thì ra là tình chị em này, cũng không khác suy nghĩ của cô ấy là bao.

Charlotte nhìn sắc mặt của cô ấy và hành động sau đó của Quan Hạm liền biết Engfa không hiểu lời cô nói, nhất thời cảm thấy ảo não, Engfa bận như thế, bình thường chắc không lên mạng, sớm biết vậy cô đã giải thích từ này, còn có thể nói nhiều thêm đôi câu.

Nhưng hối hận cũng vô dụng, Charlotte chỉ có thể tiếp tục.

Cô mím môi, nói:

-Đương nhiên, không phải em muốn tạo CP với cô. Người quản lí của em sắp đến rồi, chị ấy sẽ điều tra băng ghi hình khách sạn, chứng minh hôm đó hai chúng ta không xảy ra chuyện gì, không cần... làm phiền cô như thế.

-Tôi đã có rất nhiều xã hội chủ nghĩa tình chị em rồi.

Engfa muốn nói rất nhiều tin đồn đồng tính của cô ấy, bao gồm những bạn gái tin đồn nhưng không có cô, nữ diễn viên từng hợp tác với cô ấy, trêи thì có những diễn viên lão làng, dưới thì có diễn viên nhí chưa thành niên, "không buông tha một ai".

Charlotte vẫn như cũ, kiêm tốn cung kính kiềm chế trả lời:

-Cho nên cũng không thiếu một tin, không phải sao ạ? Tin đồn trêи mạng mọi người chỉ quan tâm hai ngày rồi thôi, không cần phải hao binh tổn tướng như thế ạ, càng để tâm, bọn họ càng hăng máu.

Sắc mặt Engfa khẽ động.

Chớp mắt một cái, một suy nghĩ lướt qua đầu Engfa: Em ấy đang thăm dò mình.

Engfa đột nhiên cúi đầu cười một tiếng.

-Em cho rằng vì sao tôi lại muốn làm sáng tỏ chuyện này?

-Tại sao ạ?

Charlotte quả thật mang theo nghi vấn này đến hỏi.

-Vì...

Môi đỏ của Engfa khẽ động, nghiêng người lại gần, đột nhiên ngẩng mí mắt lên, đôi mắt đen sâu thẳm, nhìn sâu vào trong mắt Charlotte.

Trái tim Charlotte đột nhiên lạc một nhịp.

-Em cảm thấy là vì sao?

Engfa khẽ cười, giọng điệu khẽ khàng hỏi ngược lại vấn đề.

-Em không biết vì sao, cho nên mới đến hỏi cô, sau này nếu còn gặp phải những vẫn đề đại loại như thế này cũng có kinh nghiệm.

Câu trả lời rất quy củ, cũng không để lộ ra mục đích của bản thân.

Engfa vẫn giữ tư thế nghiêng về phía trước, khoảng cách của hai người không xa không gần, bốn mắt nhìn nhau.

Engfa nhìn thấy sự thấp thỏm thấp thoáng đưới đáy mắt cô, ý cười trêи khóe miệng càng sâu:

-Vậy tại sao người quản lí của em lại phải vội vàng làm sáng tỏ cho em? Còn để công ty ra thông báo?

Ánh mắt của cô tối đi, đột nhiên lại sáng lên.

Tại sao Engfa biết công ty cô ra thông báo? Chuyện này đã làm từ khi xuất hiện cơn sóng tin tức đầu tiên, cô ấy trăm công nghìn việc, sao có thể chú ý đến?

Cho nên... chị ấy vẫn luôn quan tâm đến mình sao?

Engfa nhận ra sắc mặt chuyển biến của cô, thầm tính toán xem bản thân nói sai chỗ nào, nhớ lại một lượt, vô thức thầm lắc đầu trong bụng. Thật là sơ suất, để bạn nhỏ bắt được điểm yếu trong lời của bản thân rồi.

Engfa ngắt mạch suy nghĩ của cô, nhàn nhạt lên tiếng:

-Chuyện này không có quan hệ gì với em, đổi lại là ai cũng đều như thế.

-Vâng?

Charlotte phát ra một tiếng nghi vấn bằng âm mũi theo thói quen, lập tức chỉnh sửa, cung kính nghe lời dạy bảo, nói.

-Là sao ạ?

-Bởi vì có người hết lần này đến lần này đè đầu cưỡi cổ tôi, nếu tôi không phản kháng, cô ta sẽ được đằng chân lân đằng đầu. Nhớ ngày vừa vào đoàn phim trong phòng tôi đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ kì quái không? Là do cô ta đưa đến.

-Em có thể mạo muội hỏi, người đứng phía sau sai khiến là ai không ạ? Em đảm bảo sẽ không truyền ra ngoài.

Engfa tự nhiên tiết lộ:

-Hách Mỹ Hoa.

Cô ta hiền hay không Charlotte không biết, nhưng nhìn biểu hiện rất ghét bỏ cô ta của Engfa, nếu cô thật sự quyết định được vị trí của người này chắc chắn sẽ đày Hách Mỹ Hoa vào lãnh cung.

Cuộc đấu trí đấu dũng giữa các đại hoa quả nhiên khủng khϊế͙p͙ hơn nhiều, không thể chỉ nhìn tình bạn ngoài mặt.

-Cho nên cô mới quyết định làm sáng tỏ sao ạ?

-Chủ yếu là tôi không ngờ được dưới mắt tôi lại có kẻ ăn gan hùm mật sói.

Engfa biểu hiện ra một tia tức giận vừa thích hợp.

-Bộ phim này vốn đã có đề tài mẫn cảm, đoàn phim lại xuất hiện sự cố như thế, tôi không muốn tiếp tục xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa.

Cô đột nhiên nghĩ ra, bộ phim này do Engfa đầu tư. Khi Hàn Ngọc Bình và Engfa nói chuyện phiếm, còn nhắc tới công ty truyền thông mới thành lập của Engfa, muốn mượn bộ phim này giành giải để lấy may cho công ty.

Ý nghĩa của "Bản Sắc" với cô ấy chỉ nghĩ thôi cũng hiểu.

Lỗ hổng mà cô vừa bắt được giống như đã được điền vào.

Cho nên lại là cô nghĩ nhiều, chuyện này cô chỉ là bị động cuốn vào, bị lợi dụng, bản chất vốn không liên quan tới cô?

Charlotte bị đánh đuổi rời đi.

Hai tay Engfa bưng ấm nước trêи bàn trà nhấp một ngụm, lộ ra biểu cảm như trút được gánh nặng.

Quan Hạm liếc cánh cửa vừa bị Charlotte mở ra rồi đóng lại, trong lòng thở dài một tiếng.

Gừng càng già càng cay, cô Charlotte vẫn còn non nớt quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro