Lấy thân báo đáp (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trái tim của Charlotte muốn nhảy đến yết hầu, cô đứng nguyên tại chỗ, nhất thời tay chân luống cuống, không biết nên xối sạch sữa tắm đã xoa một nửa lên người, vội vàng mặc áo tắm che kín cơ thể trước khi Engfa tiến vào, hay là... mạnh dạn không làm gì cả, xem xem Engfa muốn làm gì.

Da thịt thân mật, cá nước hoan lạc.

Charlotte chuyển động yết hầu, làm động tác nuốt nước bọt cực kì nhỏ. Bất luận chị ấy muốn làm gì, mình chỉ cần nghe theo là được.

Suy nghĩ này có chút xấu hổ, nhưng lại có một khát vọng không thể nói rõ thành lời, Charlotte vén mái tóc dài ẩm ướt của mình lên, vô thức mím môi, vành tai dần dần nóng lên.

Tiếng bước chân của Engfa rất nhẹ, nhưng vì tập trung toàn bộ tinh thần, Charlotte lại nghe rất rõ, từng bước, từng bước, giống như đang giẫm lên trái tim cô. Charlotte thở mạnh nhưng không dám phát ra tiếng, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm về hướng cửa.

Bóng người của Engfa in lên cánh cửa!

Toàn thân Charlotte căng thẳng, một tay nắm thành quyền mới có thể miễn cưỡng kiềm chế lại những run rẩy khẩn trương trong mình.

Sau khi Tần Ý Nùng đi vào, bản thân phải nói gì đây? Chào hỏi? Hay là không nói một lời?

Nên cao ngạo một chút, ɖu͙ƈ vọng đã nổi nhưng giả bộ từ chối, hay là bày tư thế dịu dàng ngoan ngoãn nghe lời cô ấy?

Tiếng nước đột nhiên vang lên trong phòng tắm khiến đầu óc nóng bỏng của Engfa bình tĩnh lại, ánh mắt cũng phục hồi vẻ tỉnh táo bình thường.

Cô ấy nhắm mắt lại, khẽ hít ra thở vào, ép buộc bản thân rút cánh tay đang định đẩy cửa lại, quay người bước thật nhanh ra ngoài.

...

Charlotte mặc áo tắm ra ngoài, buộc thắt lưng hết sức nghiêm chỉnh chặt chẽ, vừa ngẩng đầu lên liền khựng lại.

Engfa ngồi trêи cửa sổ hóng gió trong phòng ngủ, một chân cong lên, một chân buông thõng, khẽ lắc lư, ánh mắt mơ màng. Thứ khiến cô khựng người không phải là động tác của cô ấy, mà là điếu thuốc kẹp giữa hai ngón tay trắng thon của cô ấy.

-Từ lúc nào lại hút thuốc thế?

Charlotte chầm chậm tiến về phía trước, tự nhiên rút lấy điếu thuốc còn chưa châm lửa trong tay cô ấy. Thuốc lá cho phụ nữ, điếu thuốc dài mà nhỏ, màu trắng đục, mùi hương nhẹ, đầu thuốc có hoa văn bụi gai dại màu đen rất hoang dại.

Engfa cười cười, cũng không buồn bực vì bị cô rút mất điếu thuốc, lại đưa hai ngón tay rút ra một điếu khác trong hộp thuốc bên cạnh, đầu lưỡi khẽ cuộn lên, thành thục ngậm điếu thuốc vào khoang miệng.

Tại sao đột nhiên chị ấy lại dính phải thứ nghiện nặng mùi này?Nội tâm Charlotte thầm tức giận, nhưng không dám biểu hiện trước mặt cô ấy.

Engfa không giải thích, nâng cánh tay ở một bên lên, lòng bàn tay gữ lấy chiếc bật lửa kim loại màu đen tuyền cùng loại.

Tách... tách...

Tách... tách...

Nắp bật lửa mở ra lại đóng vào, linh hoạt uyển chuyển nhảy nhót trong những ngón tay trắng bóc thon dài của Engfa.

-Yêu cầu khi diễn bộ phim trước.

Engfa không nhanh không chậm mở miệng, chơi đùa với chiếc bật lửa trong tay, ngẩng mặt, ánh mắt nhìn về phía Charlotte tràn ngập vẻ đùa cợt.

Đứa trẻ này, lông trêи người sắp dựng đứng hết cả rồi, còn nhẫn nhịn không lên tiếng giáo huấn mình.

-Cái kia, hút thuốc không tốt cho sức khỏe.

Engfa ngẩng đầu, khẽ cười một tiếng.

-Chị biết rồi, đã cai rồi.

-Vậy chị còn...

Charlotte không hiểu, không phải cai thuốc thì nên vứt thuốc càng xa càng tốt sao?

Charlotte nhìn ngọn lửa chầm chậm tiến lại gần điếu thuốc ngậm trong miệng Engfa, ngón tay cuộn chặt lại, nhưng khi cô đang định đưa tay ra giật lấy, ngọn lửa chỉ còn cách điếu thuốc vài mi-li-mét lại dừng lại.

Tay Engfa vững vàng, lên cơn nghiện thuốc cũng không hề giãy giụa.

-Tiểu Charlotte..

Đột nhiên Engfa đưa mắt nhìn cô, điểm tận cùng của ánh mắt quá mức trầm lặng là một mảnh hoang tàn thê lương.

Charlotte khẽ vâng một tiếng, trái tim như thể bị ánh mắt của cô chọc một cái.

Cô ấy bỏ điếu thuốc trêи miệng xuống tay, nhàn nhạt nói:

-Con người có nhiều dục vọng như thế, mỗi một dục vọng, chúng ta đều phải thỏa mãn nó sao?

-Nếu không liên quan tới đạo đức pháp luật, thì có thể.

Charlotte cân nhắc trả lời.

-Nhưng dục vọng của con người là vô hạn, sao em có để bảo đảm chỉ thỏa mãn nó tới một mức nhất định, chỉ cần nếm được trái ngọt, muốn dừng lại cũng khó lắm, nếu không tại sao lại có cụm từ "lòng tham không đáy" chứ?

Engfa nhìn sâu vào mắt cô.

Càng dễ như trở bàn tay, càng ẩn chứa cạm bẫy. Một bước đi sai, sẽ rơi xuống vực sâu không đáy, thịt nát xương tan.

Sắc mặt của Charlotte ngẩn ra.

-Cho nên cách tốt nhất là phải đè nén nó ngay từ lúc bắt đầu.

Engfa châm thuốc, lặng im rũ mi mắt, nhìn nó yên lặng rực cháy giữa hai ngón tay, khói trắng tỏa ra, ngửi thấy mùi thuốc, đối với những người đang trong quá trình bỏ thuốc lá, tế bào thần kinh sẽ phản ứng theo bản năng, kϊƈɦ thích tuyến nước bọt tiết nước bọt.

Charlotte nhìn thấy rõ ràng yết hầu của Engfa chuyển động, trong ánh mắt còn mơ hồ lộ ra dáng vẻ khó chịu, cô vẫn không hiểu, tại sao cô ấy phải phí công giày vò bản thân như thế.

Hôm nay đúng là cô ấy uống nhiều rồi, lại đi nói mấy chuyện linh tinh này với Charlotte. Cũng có thể, trong lòng cô ấy tồn tại một viễn tưởng không thực tế, hi vọng Charlotte có thể nghe hiểu lời cô ấy. Nhưng cho dù hiểu được thì sẽ thế nào chứ? Bản thân cô ấy còn không cứu được chính mình, chẳng lẽ lại hi vọng vào người bạn nhỏ tuổi chỉ mới hăm hai đến giúp mình một tay sao?

Ba năm trước, Charlotte vừa bước chân vào học viện điện ảnh chưa lâu, bản thân còn chưa hình thành hệ thống kiến thức biểu diễn. Người vỡ lòng cho cô không phải là giáo viên trong trường, mà là Engfa. Cô có thể thuận lợi thông qua buổi thử vai của đạo diễn trong bộ phim đầu tiên, không thể không nhắc tới những chỉ dạy của Engfa. Cho dù lúc đó Charlotte không dám ca ngợi phẩm chất đạo đức của Engfa, nhưng cô không thể không thừa nhận, Engfa là diễn viên sinh ra dành cho diễn xuất, mỗi khi đi đóng phin, cho dù xung quanh có bao nhiêu diễn viên đi chăng nữa, cô ấy là người duy nhất phát sáng toàn thân, khiến những người khác đều bị lu mờ.

Engfa là kim chủ của cô, là giáo viên của cô, sau khi tiếp xúc lại trở thành người cô sùng bái nhất trêи con đường diễn xuất, thần tượng của cô.

-Là sao ạ?

Charlotte nhìn thẳng vào mắt cô ấy, không bởi vì quyền uy của Engfa ở phương diện kĩ năng diễn xuất mà ngay lập tức mù quáng cúi đầu nhận sai. Cô không chăm chăm biểu hiện cái tôi của mình mà cướp đất diễn của người khác, người nào diễn chung với cô cũng đều thích cô, tại sao lại không khống chế được khát vọng biểu diễn?

Ánh mắt của Engfa lướt qua ý cười rất nhỏ, nâng cằm lên, tỏ ý bảo cô ngồi xuống đối diện.

Cổ áo tắm thiết kế thấp, khi Charlotte cong lưng ngồi xuống, cổ áo mở ra, lộ ra một khoảng da thịt trắng bóc. Engfa vô tình nhìn thấy hoa đào rực rỡ trêи núi tuyết, mất tự nhiên di chuyển tầm mắt, ánh mắt không tập trung vào động tác của cô, đợi cô ngồi hẳn xuống mới quay đầu lại, làm như không có chuyện gì.

Charlotte không hề phát hiện, cúi đầu chỉnh lại áo tắm rồi ngồi xuống.

Điếu thuốc trêи tay đã cháy đến điểm cuối, Engfa đứng lên, không chút chần chừ dập lửa rồi vứt đầu thuốc vào thùng rác. Cô ấy quay đầu nhìn thấy Charlotte với đôi lông mày cau chặt, rơi vào trạng thái trầm tư, ra phòng khách rót cốc nước, ngồi xuống cạnh cô uống một ngụm, kiên nhẫn chờ đợi.

Trong chốc lát, cơ thể Charlotte kϊƈɦ động, đột nhiên đứng dậy, chân thành cúi người tỏ lòng tôn kính, rồi lại đứng thẳng lưng, ánh mắt lấp lánh phát sáng, nghiêm trang nói:

-Cảm ơn chị đã dạy em.

Đây là hành động lịch sự dành cho giáo viên.

Engfa bình tĩnh nhìn cô hai giây, đột nhiên khẽ cười thành tiếng.

Charlotte bị nụ cười của cô ấy làm mộng mị không hiểu chuyện gì.

Engfa hắng giọng, ánh mắt như con mèo lười, quyến rũ nhìn cô một cái, khóe môi thấp thoáng nụ cười, thong dong nói:

-Chị dạy em, cũng muốn thu học phí.

Không khí xung quanh đột ngột co lại, hai người nhìn vào mắt nhau, những tia lửa nhỏ bắn ra trong không khí không nhìn được bằng mắt thường.

-Học phí gì ạ?

Giây tiếp theo, Charlotte đột nhiên bị một cánh tay đưa ra giữ lấy, dùng sức kéo về phía trước, ngã vào cái ôm dịu thơm của người phụ nữ ấy.

Hương thơm nồng màn tỏa khắp mũi, đầu óc Charlotte nhất thời không còn tỉnh táo nữa.

Sống lưng thả lỏng.

Charlotte rũ mi mắt, nhìn thấy một cánh tay trắng bóc của Engfa, nắm lấy thắt lưng áo tắm của cô, đang từng chút từng chút, chầm chậm kéo ra.

Engfa nghiêng đầu, bờ môi tiến sát lại gần vành tai cô, hơi thở tao nhã.

-Lấy thân báo đáp, em thấy có được không?

Rất lâu rồi Charlotte không cùng cô ấy làm chuyện thân mật, nhất thời những tưởng tượng trong lòng vượt qua tiến trình của hiện thực, giống như cung tên đã bắn ra không thể thu lại được. Engfa còn chưa kịp làm gì, cô đã giơ tay lên giữ chặt lấy vai cô ấy, hậm hực hừ một tiếng.

Engfa sửng sốt.

Ở góc độ Charlotte không thấy được, khóe mắt Engfa nhiều thêm đôi phần dịu dàng, âm thanh khiêu khích cùng ám muội như mọi khi:

-Muốn chị đến thế sao?

Cổ và mặt của Charlotte đều đỏ, túng quẫn khó xử, ngậm chặt miệng không lên tiếng.

-Nói đi chứ.

Engfa dính lại gần tai cô thì thầm.

-Em không nói thì làm sao chị biết em muốn gì?

-Chị...

Charlotte nhịn xấu hổ xuống lẩm bẩm, khuôn mặt nóng bừng vùi trong hõm cổ cô ấy, dùng hành động thực tế thay cho những lời chưa nói ra miệng.

-Muốn chị sao?

Engfa khẽ cười một tiếng, không có ý định dễ dàng buông tha cho cô.

Khuôn mặt của Charlotte đỏ đến sắp bốc khói, hai tay vô thức nắm thành quyền.

-Em làm chị đau.

Engfa mộng mị lên tiếng, mùi vị đáng thương lộ ra rõ mồn một.

Charlotte vội vàng thả lỏng tay, nhưng một giây sau ý thức được bản thân căn bản không nắm lấy Engfa.

"Phì!" Engfa không nhịn được bật cười, cùng lúc vang lên với tiếng cười vui vẻ.

Charlotte ngẩng mặt lên, quan sát sắc mặt của Engfa, cảm thấy có lẽ tâm trạng của cô ấy không tệ, lại to gan lườm cô ấy một cái.

Quả thật Engfa không tức giận, ngón tay trắng bóc miết lấy cằm cô, cảm giác tay không tệ, đầu ngón tay thích thú miết nhiều thêm hai cái nữa, ánh mắt nhuộm đầy ý cười:

-Sao em lại dễ chọc thế chứ?

Khoảnh khắc đó cô nhìn chằm chằm vào mắt Engfa, muốn xem xem trong ánh mắt ấy còn loại cảm xúc kϊƈɦ động khác thường nào không. Engfa nhìn lại cô, bên trong có ý cười, có đùa giỡn, duy chỉ không có thứ mà Charlotte mong chờ.

Ánh mắt Charlotte tối sầm lại.

Đáy mắt Engfa đã thu lại những chuyển biến cực kì nhỏ của cô, những ngón tay đang buông thõng khẽ cử động nhanh đến mức không thể phát hiện.

Charlotte nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, ngẩng mắt lên hỏi:

-Làm không ạ?

Cho dù Engfa không thể hiện cảm xúc qua âm thanh hay sắc mặt, nhưng cô ấy vẫn bị sửng sốt bởi câu hỏi trực tiếp này của cô. Đợi lúc hoàn hồn, vành tai cô ấy bất ngờ nóng lên, kìm lại kϊƈɦ động muốn quay mặt đi.

-Không phải chị muốn em lấy thân báo đáp sao?

Charlotte nằm trêи chiếc giường mềm mại ấm áp, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng áp sát lại gần. Chỉ có những lúc như thế, Charlotte mới cảm thấy Engfa cũng là một người mềm mại, có nhiệt độ.

Những phân tích liên quan tới Engfa đều đã ngập tràn trêи các mặt báo, lịch sự thì nói phong lưu đa tình, khiếm nhã thì nói cô ấy là người lẳng lơ. Cho dù thế nào, cũng không thoát khỏi một điều, cô ấy là một người nhiệt tình như lửa. Nhưng charlotte biết không phải, chỉ là người nhìn vào thì thấy cô ấy nhiệt tình, nhưng thực tế lại là núi băng lạnh giá ở dưới đáy của đống lửa kia.

Cô ấy đa tình, nhưng lại càng vô tình.

Đột nhiên Charlotte dùng răng cắn lấy môi dưới, chiếc cổ trắng mịn ngửa ra đằng sau tạo thành một đường cong thanh lịch, đem nuốt lại tất cả âm thanh sắp phát ra. Ngón cái của Engfa lại ấn xuống bờ môi trắng bệch vì bị thiếu nữ cắn lấy, đem nó giải cứu khỏi sự giam cầm của hàm răng, dịu dàng hôn lên tóc mai của cô, mang theo tiếng thở dốc nhè nhẹ, ngâm nga bên tai cô nói:

-Đừng nhịn... không cho nhịn...

Cô lần mò cởi chiếc áo của Charlotte đang mặc, cởi ra luôn chiếc áo con màu trắng đang nâng đỡ đôi bồng đào quá cỡ, quăng xuống đất.

Được dịp bung xõa, đôi bồng đào nảy ra, như thoát được cái lồng bằng vải, vui vẻ mà nảy tưng trong lòng bàn tay của Engfa. Cô nhẹ nhàng mà đón nhận vật xinh xắn kia.

Chúng trắng trẻo, mềm mại, ẩn hiện dưới ánh sáng mờ ảo, căng tròn đầy sức sống. Sờ vào có cảm giác mát lạnh lan tỏa.

Engfa đưa hai tay lên mà xoa nắn một cách thích thú, tăng lực đạo ở tay, cố gắng nắm chặt lấy vật to lớn, tròn trịa kia mà bóp.

Charlotte "hừm" lên một tiếng khe khẽ, nhắm mắt mà cảm nhận bàn tay của Engfa di chuyển khắp ngực mình.

Kê miệng xuống điểm nhấn trên đôi bồng đào. Engfa lè lưỡi ra nếm thử hương vị.

Cô từ từ há miệng, ngậm chặt lấy điểm nhấn đó, tay còn lại đưa lên hai ngón trái và ngón trỏ se se đầu ti bên kia. Có vẻ càng ngày càng căng cứng trong ngón tay cô. Charlotte cũng bất giác căng người mà đón nhận những đụng chạm nhạy cảm này.

Cô há to miệng hơn, ngậm đầu ti mà nút, ôm trọn bầu ngực căng tròn mà dùng miệng nút mạnh.

Nhắm mắt hưởng thụ mùi vị tuyệt vời này lần nữa, Charlotte bên dưới đang thở dốc, thỉnh thoảng phát ra những tiếng kêu mê hoặc.

Engfa di chuyển ngón tay xuống nơi tư mật. Đầu ngón tay di chuyển vòng quanh em bé, cô tìm đến điểm giữa, nhẹ nhàng dùng tay day day hoa tâm. Cả người Charlotte run lên bần bật, dịch thủy tiết ra ồ ạt.

Từ từ tiến vào trong. Thận trọng vì sợ làm đau Charlotte.

Charlotte cong người đón nhận, miệng liên tục van nài nho nhỏ:

-Vào thêm chút nữa đi.

Engfa nhấn mạnh ngón tay vào, cho đến khi cả hai ngón tay đã vào sâu bên trong, mất hút. Charlotte thở ra một tiếng mãn nguyện.

Nhẹ nhàng khuấy động bên trong người Charlotte, Engfa cho ngón tay ra vào liên tục, mật ong tiết ra ồ ạt, Engfa đưa môi xuống hôn lên cô bé rồi cẩn thận liếm sạch mọi thứ.

Cô rút ngón tay ra, đặt môi mình vào, ngậm lấy môi lớn của em bé, rồi nhã ra ngậm lấy môi nhỏ, rồi lại nhã ra.

Cô cho lưỡi tiến sâu thêm một chút để ngậm lấy trân châu bên trong.

Từ từ mà thưởng thức món ăn tuyệt vời này. Charlotte bấu chặt cô, đẩy lưỡi cô vào sâu bên trong.

Tiếng rên lớn phát ra từ khuôn miệng, nghe thật kích thích. Dường như Charlotte cũng ý thức được, cô ngại ngùng, đỏ mặt mà im bặt, Engfa rất thích như vậy.

-Em cứ kêu đi, lớn chút cũng được, chị rất muốn nghe, thật sự rất thích tiếng của em mà.

Cô buông hai đùi Charlotte ra, tiến lên phía trên hôn vào đôi môi đang phát ra những tiếng rên đầy ma lực đó. Hai ngón tay bên dưới vẫn liên tục ra vào. Cả người Charlotte nảy lên liên hồi, kết hợp nhịp nhàng vào ra. Đôi môi bị bịt chặt không thể phát ra được âm thanh nào, cả người run lên bần bật đầy sảng khoái và kích thích tột độ.

Engfa tắm rửa xong, quay về giường nằm xuống, Charlotte lật người ôm lấy cô ấy, ôm thật chặt, dùng trán sống chết giữ lấy cô ấy, ánh mắt mơ màng, vẫn còn chìm trong những dư âm ban nãy chưa tỉnh táo.

Engfa khoan dung hiếm thấy, đặt tay lên tóc cô, vừa chạm vào lại khẽ khựng lại, sợi tóc còn ướt, ban nãy quá gấp gáp, quên cả sấy tóc.

Ngón tay Engfa khẽ động, Charlotte càng ôm chặt lấy cô ấy, ngăn cản cô ấy rời đi.

-Làm gì ạ?

Charlotte cất giọng khàn khàn hỏi.

Cũng chỉ nhân lúc kết thúc chuyện thân mật, cô mới có thể càn rỡ quấn lấy Engfa vào lòng, giống như có được cô ấy.

-Chị đi lấy máy sấy.

Engfa dịu dàng nói.

-Không cần.

Charlotte trực tiếp từ chối.

Có lẽ bởi sự dịu dàng như mong đợi ban nãy khiến cô tăng thêm chút dũng khí, Engfa sẽ không đá cô xuống giường. Đó chỉ là giả thiết xấu nhất mà cô nghĩ ra, trêи thực tế, Engfa trước giờ chưa từng tức giận với cô, hoặc có tức giận, cũng sẽ không cãi vã to tiếng với cô, càng không nói đến động tay động chân.

-Ngủ như thế sẽ cảm mất.

Engfa nhìn cô, khóe miệng cong lên, cười bất đắc dĩ lại dịu dàng.

-Nghe lời, được không?

-Sấy tóc xong rồi, chị vẫn sẽ...

Charlotte nói đến đây thì ngừng một lúc, mới nói.

-Ở lại đây chứ?

-Ừm?

Engfa nhướng mày, nghi hoặc tại sao cô lại hỏi câu hỏi như thế.

Charlotte cắn môi, muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì nữa. Cô cũng không để Engfa đi lấy máy sấy, mà tự mình ngồi dậy, nghiêng người kéo ngăn kéo tủ đầu giường.

Cô quỳ trêи đầu giường, tóc dài tản ra trêи vai, đầu hơi cúi thấp, mặt mày như ngọc trắng, làn da mịn màng trắng nõn, ánh đèn lờ mờ trong phòng chiếu lên, cả người xinh đẹp như tượng ngọc.

Engfa vô duyên vô cớ ngẩn người.

Charlotte nâng mi mắt lên, khẽ cau mày:

-Chị?

-Không sao.

Engfa thu lại chút kinh ngạc trong mắt, điềm tĩnh nhắc nhở bản thân phải bật máy sấy lên, năm ngón tay thon dài luồn vào trong những sợi tóc đen mượt của thiếu nữ.

Charlotte còn đi học, chưa từng nhuộm tóc, vẫn giữ nguyên sắc màu đen óng nguyên thủy nhất.

Cũng giống bản thân cô, khi vẫn là một tờ giấy trắng, được Engfa bao nuôi, để cô ấy tùy ý cầm bút vẽ lên những nét ngoạch ngoạc. Hương thơm nhàn nhạt của từng sợi tóc tỏa ra xông đến mũi cô ấy, đầu ngón tay của Engfa đột ngột co lại, cô ấy ổn định trạng thái, tiếp tục sấy tóc cho cô.

-Được rồi.

Engfa tắt máy sấy, đặt lại vào ngăn kéo, ngồi xổm xuống sàn nhà, nhặt lên những sợi tóc vừa rơi xuống bỏ vào thùng rác.

Charlotte chui vào trong chăn, quay đầu thấy Engfa vẫn chưa lên, trong lòng hoảng hốt:

-Chị...

Engfa cởi thắt lưng áo tắm bước nhanh vào phòng tắm, nói:

-Chị đi tắm lại, nếu em mệt rồi thì ngủ trước đi.

-Muốn em tắm cùng chị không?

Charlotte buột miệng thốt lên.

Bóng người đang quay lưng với cô khựng lại, Engfa quay đầu lại, giơ tay mình lên, cười rồi cảm thán một câu, nói:

-Chị chưa cắt móng tay, đã khiến em oan ức một lần, cũng không thể khiến em oan ức thêm lần thứ hai.

Engfa quay phim ở nước ngoài, mấy tháng không gặp Charlotte, cũng quên mất chuyện này. Tuy cô ấy không có thói quen để móng tay dài, nhưng lúc quay phim thật sự cần dùng đến, nên để dài một chút.

Charlotte nhớ tới mười mấy phút trước, khuôn mặt vô thức nóng lên.

Khóe môi Charlotte ấp úng hồi lâu, cả mặt đỏ bừng lên, mơ màng thốt ra một câu:

-Không oan ức, rất... rất thoải mái ạ...

-Thật sự thoải mái sao?

Engfa nâng tông giọng, khóe môi mang theo nụ cười.

Charlotte đáp lại một tiếng vâng nhỏ đến mức không nghe được, sợ cô ấy không nghe thấy, đầu ngón tay ngón chân đều co quắp lại, nhịn lại xấu hổ gật gật đầu.

-Vậy thì tốt.

Engfa thở phào một hơi như trút được gánh nặng, nói:

-Chị còn sợ em có ý kiến với chị chứ.

Charlotte vội vàng nói:

-Sao em dám có... chị có ý kiến ạ?

-Lời này của em là sao chứ.

Engfa chớp mắt một cái, hoa đào nở rộ, cười nói:

-Chuyện khác không được có ý kiến, chuyện này vẫn có thể có ý kiến.

Ngừng một lúc, cô ấy kéo dài âm thanh, ám muội bổ sung.

-Cùng nhau tiến bộ.

Trong tai Charlotte vang lên tiếng ong ong, đầu óc vang vọng bốn chữ "cùng nhau tiến bộ", đã không biết phải tiếp lời thế nào.

Đợi sau khi cô tỉnh táo, vòi hoa sen trong nhà tắm đã được mở lên, nhìn từ tường kính trong suốt vào trong, Engfa đang đứng đối diện với gương, chiếc áo tắm vẫn còn ngay ngắn trêи người. Cô ấy học được chiêu này từ Charlotte.

Charlotte uể oải dựa lên đầu giường, hai mí mắt không ngừng đánh nhau. Tối qua cô không được ngủ, lại vừa trải qua một cuộc hoan ái, cơ thể cùng tinh thần đều vô cùng mệt mỏi. Nhưng cô biết nếu cô cứ tiến vào giấc ngủ như thế, sẽ bỏ lỡ thời gian được ở chung với Engfa trước khi ngủ.

Mỗi lần cô tỉnh lại, sờ tới vị trí bên cạnh vĩnh viễn đều lạnh lẽo. Vốn cho rằng Engfa dậy sớm, sau đó mới phát hiện đối phương trước giờ chưa từng ngủ chung giường qua đêm với cô.

Engfa giống như một mê cung được tạo thành từ những câu đố, mỗi con đường đều dày đặc mây mù ẩm thấp, khiến người ta hoa mắt chóng mặt, không nhìn thấy, không đoán được. Cô hoang mang nghĩ: Không biết ai có được phần may mắn ấy, lấy được chìa khóa mê cung, tìm được kho báu bên trong.

Ánh mắt Charlotte đột nhiên phiêu du một lúc, cảm xúc cũng bay theo.

Trêи bàn rượu kia, đám người cười vui chói tai, cô mơ mơ màng màng, từng tế bào trêи cơ thể đều gào thét muốn rời đi, nhưng cô không thể, cô chỉ có thể nhẫn nhịn cắn chặt răng, mặc cho mùi máu tanh nhàn nhạt tản ra khắp khoang miệng, đầu ngón tay đâm vào lòng bàn tay đến trắng bệch.

Người trêи bàn rượu mải mê nói chuyện, nói gì đó nhưng Charlotte hoàn toàn không nghe rõ.

Người đàn ông bên cạnh gọi tên của cô.

Cô giống như chim sợ cành cong kịch liệt run lên một lúc, mới hoảng loạn ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải đôi mắt đen tuyền như mực, vô thức khựng lại.

Chiếc đèn chùm thủy tinh hoa lệ trong phòng vốn rất chói mắt, nhưng lại bị khuôn mặt quyến rũ thu hút của Engfa cướp đi tất cả rực rỡ.

Người phụ nữ ấy dùng một tay chống cằm, những ngón tay xinh đẹp trêи bàn tay còn lại chỉ về phía cô, khóe miệng nhếch lên ý cười hờ hững, ngữ điệu bay bổng, nhưng mang theo khí thế mạnh mẽ không thể từ chối.

-Tôi muốn cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro