Chương 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Đi vào!" một cước đạp văng cửa, Diệp Thứ Hành lại một cước đạp vào mông Triệu Tam Bàn đem hắn đá vào phòng.

"Ngươi bảo ta vào ta liền vào, việc gì phải đá!" Triệu Tam Bàn xoa xoa cái mông bị đá đi vào.

"Yêu? Triệu Tam Bàn ngươi lại tới a? Nhớ chúng ta sao ?" một nam nhân trên ba mươi tuổi,trên mặt lởm chởm râu là râu đang xem báo, nhìn thấy Diệp Thứ Hành bọn họ liền trưng ra bộ mặt cười cười đáng ghét. Người này họ Lý, tên thật sớm đã bị người khác quên mất, tất cả mọi người đều gọi hắn lão Hồ! Này "hồ" có nghĩa là râu mép! Cư nhiên hắn lại nói chính mình mỗi sáng đều cạo râu, những lời này năm đó được sở cảnh sát thành phố T bầu ra làm lời nói dối lớn nhất của năm! Đến nay vẫn chưa có người nào có thể vượt qua! Lão Hồ mặc trên người một cái áo sơmi kẻ carô toàn nếp nhăn, miệng phì phèo điếu thuốc, giày da phủ một lớp bụi bẩn dầy đến cả thước, nhìn qua trông như đại thúc bốn mươi tuổi, bất quá đây thiệt đúng là bộ dáng điển hình của cảnh sát độc thân.

"Đây là cuối tuần thứ ba ngươi vào đây rồi a?" nói lời này là một thanh niên đeo kính, hắn họ Giang tên Dương, theo một trường cảnh sát bình thường đạt thành tích tốt nghiệp bình thường diện mạo bình thường, chung quy là một cảnh sát bình thường ! Hết thảy đều bình thường, bình thường đến mức nếu là trong phim truyền hình hay trong tiểu thuyết thì cũng chỉ là dạng nhân vật phụ bình thường mà thôi (em quyết định gọi anh là ' Tiểu Thường Thường' a, hấc hấc). Hắn thứ duy nhất ko bình thường chính là cặp mắt kính luôn thi thoảng lóe lên một đạo bạch quang, trông y như xã hội đen trong phim truyền hình dài tập chiếu trên tivi! Ngay từ đầu những người khác đều muốn gọi hắn đạo tặc, cùng với tên hắn thật không còn gì hợp hơn (1). Nhưng nhìn khuôn mặt hắn thì chẳng hiểu sao hai chữ đạo tặc thiệt nói không ra lời, vì thế chỉ có thể gọi hắn là Tiểu Giang, tóm lại cái tên vẫn thật bình thường!!!

"Lần này lại làm chuyện tốt gì vậy? Cưỡng gian phụ nữ?" kẻ ăn to nói lớn đó chính là Diêu Sâm Nghiêm, tất cả mọi người gọi hắn Diêu Đại Đảm (Diêu lớn mật O___o). Hắn là từ trọng án tổ điều về , vì cái gì điều hắn đến? Một lời khó nói hết, tiểu tử này lá gan quá lớn, chuyện gì đều dám làm, phạm nhân không nhận tội hắn cho ngay một phát súng làm gãy chân người ta, ngày hôm sau ăn nguyên án kỉ luật bị điều đến tổ tệ nạn xã hội.(sặc....)

"Hắn có gan làm việc đó chắc!" Diệp Thứ Hành đem ghế dựa đến trước mặt Triệu Tam Bàn nói rồi ngồi xuống, "A Thanh, lập biên bản hắn! Bên đường dụ dỗ khách mua băng đĩa đồi trụy! Mẹ nó!"

"Nga! Được! Được!" người kêu A Thanh chính là nữ nhân duy nhất trong tổ, vào tổ tệ nạn xã hội so với Diệp Thứ Hành muộn một năm, luôn luôn bị Diệp Thứ Hành cho là điềm xui của hắn. Diện mạo thanh tú, A Thanh công tác chủ yếu chính là làm mồi nhử sắc lang! Không có biện pháp! Ai kêu nàng là nữ nhân duy nhất trong tổ.

"Các sếp, ta cũng không muốn! Nhưng lần nào cảnh sát Diệp cảnh cũng túm lấy ta không tha, ta này vốn là không có biện pháp a!" Triệu Tam Bàn trong lòng không phục không muốn theo A Thanh làm biên bản, còn không quên oán giận Diệp Thứ Hành.

"Đi chết đi! Thành thật khai mau! Lần trước ngươi bán tiểu thuyết đồi trụy ta còn chưa tính sổ!" Diệp Thứ Hành trừng mắt nhìn Triệu Tam Bàn một cái, hắn ngay lập tức ngoan ngoãn câm miệng, ai nha! Ai kêu nhược điểm của hắn bị người ta nắm trong tay.

"Yêu? Nhìn không ra Triệu Tam Bàn ngươi có điểm bản lĩnh này a? Phạm tội một lần mà lòi ra tận hai tội danh." Còn buôn bán sách đồi trụy! Lão Hồ ở một bên hắc hắc cười. Những người khác cũng cười theo.

Diệp Thứ Hành bất đắc dĩ cười khổ một chút, cầm lấy cốc trà trên bàn uống một ngụm. Là trà bá tước mà hắn thích nhất, hơn nữa lại là trà lạnh. Hắn hướng A Thanh liếc mắt một cái , A Thanh cũng đang nhìn hắn, Diệp Thứ Hành cảm kích hướng nàng gật đầu, làm A Thanh vui vẻ nở nụ cười.

"Sếp, hôm nay không có công việc gì phải không?" Diêu Đại Đảm đi đến cạnh bàn Diệp Thứ Hành hỏi: "Anh em tí còn có chút chuyện, hôm nay có thể hay không tan ca sớm chút a?"

Diệp Thứ đắc ý liếc mắt nhìn hắn, "Ngươi thì có cái gì chuyện? Đừng có lại cho ta gây sự, hôm nay tâm tình Lão Đại ta không tốt, không có đi thu dọn 'chiến tích' giúp ngươi."

"Sẽ không sẽ không! Hôm nay thực đúng là chuyện quan trọng mà!" Diêu Đại Đảm giơ lên hai tay thề nói: "Hôm nay tuyệt đối là chuyện quan..."

"Nga? Ngươi còn có thể làm chuyện gì quan trọng nha!" Giang Dương đẩy đẩy cái kính gọng đen nói.

"Hắc hắc! Hắn mẹ hôm nay muốn hắn đi xem mắt!" lão Hồ một câu nói toạc móng heo ra.

"Đừng nói ra a!" Diêu Đại Đảm tức tối, xem mắt cũng không phải là hắn tự nguyện muốn đi , thật sự là mẹ hắn ép mà!

Diệp Thứ Hành cười cười, thì ra là việc này, khó trách tiểu tử này vội vội vàng vàng như vậy, cũng đúng, hai mươi mấy tuổi đầu cũng nên có bạn gái đi là vừa!
"Có thể, hôm nay lão Đại ta làm chuyện tốt, chẳng qua—" mới nói đến đây, điện thoại trên bàn Diệp Thứ Hành đột nhiên reo, hắn nhìn thoáng qua, trực giác nói cho hắn chắc là phát sinh chuyện gì—

"Uy? Tổ tệ nạn xã hội. Ta là Diệp Thứ Hành, Sở trưởng? Ân—— ân—— được, ta biết! Lập tức sẽ xuất phát." buông điện thoại, mọi người trong phòng đều im lặng, mỗi người nhìn sắc mặt Diệp Thứ Hành đều biết: Hôm nay đừng nghĩ đến chuyện tan ca.

Diêu Đại Đảm buông tiếng thở dài, xem ra trở về nhà thể nào cũng bị lão nương hắn mắng.

"Cấp trên có lệnh, ở Bắc Nhai có người tổ chức mại dâm nam, muốn chúng ta đi điều tra một chút."

"Cái gì! Có lầm hay không? Mại dâm nam? Ngày nay không hiểu mọi người nghĩ cái gì trong đầu a?" Diêu Đại Đảm kêu lên.

"Kẻ có tiền nghĩ gì ngươi hiểu sao được." Giang Dương đẩy đẩy gọng kính, mắt kính phản chiếu một đạo bạch quang.

Lão Hồ không nói gì, theo ngăn kéo lấy ra khẩu súng ngắn kiểm tra xem đã lên đạn hay chưa. Trái lại một bên Triệu Tam Bàn lại bô bô: "Hiện tại ngoạn nữ nhân đã cũ rồi , ngoạn nam nhân mới là tân tiến a! Ta hiện tại có sách nam nam G phiến (GV đấy các nàng ^^) đang rất được hoan nghênh a!"

"Câm miệng!" trong phòng mọi người cùng rống lên, Triệu Tam Bàn đành ngoan ngoãn cúi đầu kí tên vào biên bản, sau đó lại bị một cước đá bay ra khỏi cửa tổ tệ nạn xã hội.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro