CHƯƠNG 3.4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  "Đúng là yêu tinh! Nơi nơi phóng tao!" Lãnh Liệt không chú ý tới chính mình đã đem những lời này nói ra miệng, một bên tổ viên nghe thấy, quay đầu: "Tổ trưởng ngươi vừa rồi nói cái gì a?"


"Không, không có gì!" Lãnh Liệt ho nhẹ một tiếng, lần đầu tiên nghĩ thấy có chút ngượng ngịu.



Tiếng kêu càng ngày càng to, mọi người đều bị một nam một nữ trên sân khấu mang theo động tác sắc tình ảnh hưởng, chẳng biết ai đầu tiên nói một câu: "Hôn đi, hôn đi! Hôn cô ấy đi!" có người khởi đầu, những người khác phảng phất giống như ở trong mộng mới tỉnh, đều gia nhập trận tuyến "xem trò vui", phía dưới âm thanh càng ngày càng to, cùng nhau hò hét: "Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi—"



Nữ nhân "xấu hổ" cười, thiếu chút nữa làm Lãnh Liệt ói ra! "Lão bà" này còn giả bộ thuần khiết? Sau đó đem tầm mắt chuyển qua Diệp Thứ Hành.



Diệp Thứ Hành nhìn nhìn đám người phía dưới "cổ động" kịch liệt, đột nhiên cười rất không đứng đắn, ôm lấy nữ nhân rồi hôn xuống. toàn bộ nhất thời một mảnh sói tru!( các đồng chí ý hú ạh....) Đã vậy lại đúng tiêu chuẩn một nụ hôn kịch liệt, hôn đến mức nữ nhân kia không tự giác vươn tay ôm lấy lưng Diệp Thứ Hành, hoàn toàn đắm chìm trong kĩ thuật hôn cao siêu của Diệp Thứ Hành.



' Em thích lưỡi a—' Lãnh Liệt đột nhiên nghĩ đến ngày đó Diệp Thứ Hành nằm ở trên giường nói với hắn như vậy, làm hắn miệng lưỡi một trận khô nóng.



Nhìn lại phía trên đài, Diệp Thứ Hành đã buông nữ nhân ra, mấy kẻ phía dưới còn vì hắn hành vi hào phóng vỗ tay, nữ nhân nửa dựa lên người Diệp Thứ Hành, chân đều nhuyễn. Ngọn đèn chiếu vào mặt Diệp Thứ Hành, phản chiếu thóa dịch bên khóe môi, là vừa rồi hôn không kịp nuốt vào—



Diệp Thứ Hành khẽ cười, vươn tay lau một chút, sau đó đương lúc mọi người nhìn liền đem tay đưa đến bên miệng, vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm lấy—



Lãnh Liệt "rầm" một tiếng từ sô pha đứng bật dậy.



"Tổ trưởng ngươi muốn đi đâu?" những người khác hỏi. Lãnh Liệt cũng không quay đầu lại đi thẳng, lưu lại hai chữ: "WC."



Đi WC có cần nghiêm túc như vậy không? Mọi người không hiểu nổi.


Lãnh Liệt mặt mày hùng hùng hổ hổ, miệng một đường thẳng tắp, cả người như hỏa sơn, chỉ chút là sẽ phun trào! Trên đường mọi người ai nhìn thấy khuôn mặt hắn cũng đêù tự động mà nhường đường.



Đáng chết! Đáng chết! Lãnh Liệt trong lòng mắng, hắn không thể tưởng được chính mình sẽ có ngày này, vội vã chạy vào WC, chỉ vì— cương!



Lúc thấy động tác Diệp Thứ Hành vươn đầu lưỡi liếm mu bàn tay hắn liền trong nháy mắt đã "cương" lên!



o0o



Mấy người ở tổ tệ nạn xã hội cùng với Diệp Thứ Hành sau khi nhảy xong lại uống tiếp, ông chủ quán bar tự mình đi ra mời rượu Diệp Thứ Hành, nói quán bar đã lâu không không náo nhiệt như tối nay.



Diêu Đại Đảm nhìn nhìn chai rượu ông chủ đem theo,woa! Louis a! Tự dưng lại chiếm được đại tiện nghi a!



" Sếp, ngươi đừng làm cảnh sát nữa, Đến đây múa thoát y một tháng là kiếm bằng cả mấy tháng lường cảnh sát ý chứ! Ợ~!" Diêu Đại Đảm vỗ bụng đen đét nói .



" Cái mồm thúi nhà ngươi! Ngươi không bằng trực tiếp đem ta đi bán đi! Lão tử ta chuyên đi tảo hoàng lại đi làm cái trò ấy sao? Hừ!" Diệp Thứ Hành uống đã bắt đầu say, hôm nay chơi thật đã ! Đợi lát nữa còn có"tiết mục", không thể bỏ lỡ chính sự a!



" Ủa? A thanh đâu?" phát hiện thiếu người, Diệp Thứ Hành hai mắt mông lung đảo quang tìm tìm, không phát hiện bóng dáng A Thanh.



" Cố ấy lúc ngươi khiêu vũ đã về rồi."Giang Dương đẩy gọng kính nói.



" A? Nga! Cũng tốt, nữ hài tử về nhà sớm một chút mới tốt!" Diệp Thứ Hành lầm bầm lầu bầu .



Lão Hồ cùng Giang Dương đồng thời thở dài ,lão Hồ một hơi uống sạch chén rượu, cầm lấy áo khoác nói: "Thời gian không còn sớm nữa, mọi người đều trở về đi! Ngày mai hảo hảo nghỉ ngơi một chút, hôm nay buổi tối đều uống nhiều rồi!"



" Úc!" Diêu Đại Đảm cũng làm một li rượu, "Lão đại ngươi về như thế nào? Đi về cùng luôn chứ hả?" cùng nhau đi một xe tiện hơn a!



Diệp Thứ Hành lắc đầu, "Các ngươi đi thôi! Ta chính mình trở về! Hắc hắc~!"



" Ngươi một người có thể đi sao? Ngươi uống nhiều nhất mà ?" Diêu Đại Đảm có chút lo lắng .



" Không cần phải lo cho hắn," Giang Dương đứng lên nói: "Nhìn hắn cười đến dâm đãng như vậy là biết hắn lát nữa hẹn với em nào rồi, chúng ta đi thôi!"


" Tiểu Dương Dương nhĩ hảo hư nga ~~!" Diệp Thứ Hành làm nũng cười, khiến ba người một trận nổi cả rừng da gà.



Diêu Đại Đảm nói: "Sếp cẩn thận bị người ta "ép khô" thì mất hết cả mặt mũi tổ tệ nạn xã hội a!"



" Đi chết đi!"

  

Mấy người cười đi ra quán bar, Diệp Thứ Hành nằm ở sô pha nghỉ ngơi một lúc, lúc này quán bar cuộc sống về đêm mới được phân nửa, giờ mới là lúc náo nhiệt.Vì tác dụng của cồn mà Diệp Thứ Hành có chút đau đầu, hắn nhìn nhìn đồng hồ, còn một lúc nữa mới đến giờ hẹn với cô nàng "mi ni juyp" kia, đầu lại có chút váng vất, mẹ nó! Rượu này thuộc loại say chậm! Đợi lát nữa có khi say không dậy nổi mất!



Nghĩ nghĩ, Diệp Thứ Hành quyết định đi WC rửa mặt cái cho thanh tỉnh . nam nhân chính là so với nữ nhân tiện hơn nhiều, trên mặt không trang điểm nên muốn rửa lúc nào thì rửa!



Dọc theo đường đi huýt sáo, Diệp Thứ Hành chân nam đá chân chiêu đi vào WC. Đá cẩm thạch được lát từ sàn cho đến bên tường, sạch đến mức có thể soi gương. Ấn cái vòi nước thủy tinh, Diệp Thứ Hành đem nước từng chút từng chút tát lên mặt .



" Hắc hắc hắc hắc ~~" không lý do ngây ngô cười, hắn dĩ nhiên không biết, mình đã có chút say! Rượu này trông thế nhưng tác dụng rất mạnh.



Thở dài khoan khoái một cái, Diệp Thứ Hành cúi đầu, cũng không nhúc nhích đứng tại chỗ, nước theo mặt hắn chậm rãi chảy xuống, sau đó chảy vào trong quần áo, nguyên bản cái áo phông đã bó sát nay lại dính hết sát thân người, đường cong cơ thể nhìn không sót chút nào.



" Ngô --" nhấp nhấp miệng, cảm thấy miệng có chút khô, muốn uống nước. Nhưng Diệp Thứ Hành chí ít cũng còn ý thức được không thể uống nước ở đây, cho nên hắn tính trở lại quán bar uống cốc nước đá. Nhưng vừa mới xoay người thì phát hiện không hiểu từ lúc nào phía sau có người đứng, cúi đầu nên không thấy được mặt đối phương, Diệp Thứ Hành nhẹ nhàng đẩy người nọ --



" Huynh đệ phiền toái tránh ra một chút --" Ân! Không động đậy? Đối phương giống như không có ý tứ muốn tránh ra, Diệp Thứ Hành có chút khó chịu , lại uống rượu tính tình tự nhiên nóng nảy , ngẩng đầu mắng:" Ngươi con mẹ nó không có nghe thấy a? Ta bảo là ngươi --" di? Người này như thế nào có điểm nhìn quen mắt? Diệp Thứ Hành thoáng để sát mặt lại một chút, mới thấy rõ ràng đứng ở trước mặt chính là người mà hắn ghét nhất: Lãnh Liệt!



" Áh!" có điểm bị dọa, Diệp Thứ Hành từng bước lui về phía sau hai tay đặt lên bồn rửa tay. Không thể tưởng được ở trong này cũng có thể đụng phải hắn! Thật đúng là oan gia ngõ hẹp!



Lãnh liệt nhìn Diệp Thứ Hành trước mặt giờ đấy đến không đứng vững, lộ ra khuôn mặt lạnh không thể lạnh hơn.


"Ngươi muốn gì chứ?" cái mặt thối, lão cũng không có thiếu nợ ngươi! Diệp Thứ Hành trừng mắt nhìn, nghiêm mặt hỏi đểu: "Tử khách làng chơi đến phiêu nam kĩ a?"



"Ta muốn phiêu ngươi." Lãnh Liệt mặt không đổi sắc tâm không chột dạ nói một câu, giống như đang nói về thời tiết ngày hôm nay.



"Ngươi!" tức giận đến cắn răng nghiến răng Diệp Thứ Hành nắm tay lại tính muốn đấm cho tên kia một phát, đáng tiếc rượu đã bắt đầu ảnh hưởng đến đầu óc hắn, chân mềm nhũn lảo đảo sắp ngã đến nơi. Lãnh Liệt một tay cũng dễ dàng đem hắn vây lại, một bước liền đem Diệp Thứ Hành ép người vào bồn rửa mặt.



Choáng váng vì rượu Diệp Thứ Hành lắc lắc đầu làm cho mình thanh tỉnh một chút, sau đó mới phân tích tình huống của hắn hiện nay: Hắn bị tên khách làng chơi chết tiệt vây khốn, đã thế khách làng chơi một tay còn đang đặt ở hông của hắn!



"Bỏ cái tay thối của ngươi ra!" Diệp Thứ Hành nghiến răng nghiến lợi nói.



Lãnh Liệt cười khẽ một tiếng, cảm giác thật tuyệt. Vừa rồi ở trên đài hắn đã tưởng tượng cảm giác ôm lấy cái eo mềm mại này! Lãnh Liệt đối với vòng eo nhỏ cực kì có hứng thú! Cũng thể coi là một loại "nghiện"! Như thế nào càng nghĩ càng thấy hắn giống biến thái? (chuẩn men...^^)



"Vừa rồi nhảy đã quá hả?" Lãnh Liệt nói, khẩu khí xú (thối..chả hiểu ảnh nói thế thì thối chỗ nào nên ta để nguyên) đến hắn chính mình cũng chưa phát giác.



"Liên quan quái gì đến ngươi?" Diệp Thứ Hành lại ra sức đẩy Lãnh Liệt, nhưng hắn vẫn như thế bất động, giống như tường đồng vách sắt vậy. Lãnh Liệt so với Diệp Thứ Hành cao hơn một chút, nhưng lúc này khoảng cách quá gần khiến Diệp Thứ Hành cảm thấy áp bách.



"Ngươi muốn gì chứ?" Diệp Thứ Hành cúi đầu lại hỏi một câu, "yếu đạo khiểm (要道歉 , bắp cũng chả hiểu nó nói cái gì cả) tuyệt đối không có khả năng! Đừng nghĩ lão tử cảm kích ngươi!" muốn giết người diệt khẩu lão tử cũng cóc sợ ngươi!



"Ngươi vì cái gì không ngẩng đầu nhìn ta?"



"Ngươi bộ dạng cùng khỉ giống nhau có cái gì mà phải xem?" Diệp Thứ Hành vẫn không ngẩng đầu.



"Ha hả!" Lãnh Liệt tiếng cười thập phần sảng khoái, hắn cúi đầu đến sát bên tai Diệp Thứ Hành nói như khẳng định: "Ngươi thẹn thùng."



"Đầu người bị thủng chỗ nào hả! Ngô—"mới mắng được một câu, nhưng vừa ngẩng đầu lên thì Diệp Thứ Hành đầu óc hoàn toàn cứng đờ. Cái quái gì? Vì cái gì mặt của tên khách làng chơi chết tiệt lại kề sát như thế? Vì cái gì ngoài miệng lại ẩm ướt mềm mềm? Vì cái gì ta thở không được? Vì cái gì— vì cái gì hắn lại hôn ta?


Thật đúng là cái miệng nhỏ nhắn không đáng yêu! Lãnh Liệt trong lòng nghĩ, đối phó với cái miệng nhỏ nhắn loại này cách tốt nhất là trực tiếp "chặn" nó lại! Ân— hương vị thật không sai! Đôi môi mềm mại còn mang theo vị đạo của rượu, làm cho người ta càng hôn càng nghiện.



Nếu là bình thường Diệp Thứ Hành đã sớm một quyền đánh ra, nhưng hôm nay, thứ lỗi cho hắn!! Uống nhiều rượu, chờ đầu óc chuyển hóa được đống thông tin cho hắn biết phải làm gì thì Lãnh Liệt đã sớm hôn xong rồi. Hắn liền như vậy ngơ ngác đứng một chỗ bị người ta ăn đậu hủ.



Hai kẻ nhìn nhau, một kẻ vẻ mặt thỏa mãn, một kẻ mặt cứ đần thối ra. Lãnh Liệt liếm liếm môi, mỉm cười nói một câu: "Mùi vị không tồi."



Diệp Thứ Hành há miệng thở dốc, nghĩ muốn hỏi tên kia có phải là thích nam nhân hay không! Hắn có điểm muốn cười, hắn chẳng qua chỉ không cẩn thận tụt quần nhỏ cuả tên này thôi, thế mà gã liền cởi quần lót của hắn rồi sờ cả "tiểu đệ" của hắn bây giờ còn cường hôn hắn, rốt cuộc thì ta đắc tội ngươi chỗ nào chứ?



Nhìn thấy vẻ mặt chết lặng của Diệp Thứ Hành, Lãnh Liệt hảo tâm lấy tay giúp hắn xoa xoa thóa dịch bên khóe miệng, hỏi: "Hương vị có hơn hôn nữ nhân kia không?"



Tuy rất là không muốn, nhưng Diệp Thứ Hành không thể không thừa nhận: hôn Lãnh Liệt hương vị so với nữ nhân kia tuyệt hơn rất nhiều! Nữ nhân kia ngoài miệng toàn là vị của son môi và nước hoa, làm hắn thiếu điều tắt thở! Mà Lãnh Liệt môi không có hóa học phẩm gì cả, mềm mại còn mang theo một loại mùi tự nhiên, hương vị cùng xúc cảm kia— Dừng dừng! Diệp Thứ Hành ngươi đang nghĩ cái gì thế? Kia chính là khách làng chơi chết tiệt a! Thu hồi vọng tưởng, Diệp Thứ Hành giống như khiêu khích ngẩng đầu, trên mặt mang theo nụ cười châm chọc nói: "Nữ nhân kia so với ngươi tốt hơn nhiều!"



Điện quang hỏa thạch (ánh sáng của đá lửa) trong nháy mắt, Diệp Thứ Hành cả người bị lật lại, nửa người trên bị đè lên trên mặt bồn rửa tay, đá cẩm thạch lạnh lẽo làm hắn toàn thân chấn động, rượu lập tức tỉnh hơn nửa!



"Khách làng chơi chết tiệt, ngươi muốn làm gì?" phát hiện bản thân bị đè, Lãnh Liệt một tay bắt lấy cổ tay hắn, nửa người trên áp lên trên người hắn, Diệp Thứ Hành kêu một tiếng, hắn hiện tại muốn động cũng không động được, đây cũng không phải là đùa giỡn. Loại tư thế này— làm hắn cảm thấy không an toàn!



"Muốn chọc ta tức giận phải thì phải sẵn sàng chịu trả cái giá rất lớn, nhưng ngươi thực may mắn, đã thành công khiến cho ta sinh khí!" Lãnh Liệt cúi đầu ở bên tai Diệp Thứ Hành chậm rãi nói, hô hấp nóng hổi phả vào tai, làm Diệp Thứ Hành tai đều hồng một mảng.



"Ngươi!" Diệp Thứ Hành tức giận đến nói không nên lời, bắt đầu giãy dụa, hai người thân thể cao không khác nhau là mấy, Diệp Thứ Hành khí lực cũng không nhỏ, nhưng hắn vừa động vài cái liền cảm giác Lãnh Liệt tại một điểm trên xương sống hắn ấn mạnh một cái, trong khoảnh khắc hắn thấy cả nửa người trên đều tê dại, động cũng không động được! Không khỏi la lên:

"A~~! Khách làng chơi thối tha ngươi làm cái gì ta!?" tê dại! Giống như ngồi lâu bị tê chân vậy, cảm giác không phải người bình thường có thể chịu đựng được!


"Không có gì! Bởi vì ngươi không thành thật, cho nên giáo huấn ngươi một chút!" Lãnh Liệt nói thập phần thoải mái, hắn đối với huyệt đạo trên người nghiên cứu rất kĩ lưỡng.



"Khách làng chơi chết tiệt, nhà ngươi rốt cuộc muốn gì chứ? Muốn đánh thì liền đem lão tử buông ra, lão tử đánh với ngươi! Ở trong này chơi loại tà môn ngoại đạo thì có bản lĩnh gì?" thân thể không thể động chỉ có thể động miệng! (anh ngu lắm, cứ thích chọc thùng thuốc súng cơ... )  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro