Chương 8: Kỳ Ngọc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Có thể hay không phiền ngươi giải thích lại một chút, ngươi vừa mới nói cái kia phu can giả, trung chi tương dã, thủ quyết vu đảm, yết vi chi sử có nghĩa là gì vậy?"

"............."

" Những lời này có nghĩa là, can(lá gan) giống như tướng quân, phụ trách bày mưu tính kế, đởm( túi mật) giống như quan tòa chính trực, phụ trách phán đoán, kinh mạch can đởm đi qua hầu họng, vì vậy hầu họng giống như người truyền tin của can đởm."

Đường bá phụ một bên vuốt cằm gật đầu.

" Giải thích không tồi, tướng quân ở chiến trường thời khắc khẩn cấp, quả thực phải đưa ra quyết định hiệu quả nhất trong thời gian ngắn nhất, đảm bảo trình độ thương vong thấp nhất."

" Ngươi tìm được tiểu bằng hữu này rất tốt, nhớ đem số trang trò chuyện của hắn gửi cho ta." Diệp phụ kết bạn khắp nơi.

_ 囧。

" Ba, bá phụ......... hắn là một chủ bá, không cung cấp loại nghiệp vụ này." Diệp Nam yếu ớt bác bỏ.

Diệp mẫu nhẹ nhàng vỗ vỗ, oán trách nói: " Ngươi cái đứa nhỏ này, nghiệp vụ này nghiệp vụ kia cái gì, sau khi tốt nghiệp sách đọc được đều bay mất rồi sao?"

" Ngươi đem trang cá nhân của chủ bá gửi vào trong nhóm đi." Nhị ca đẩy đẩy kính mắt, thong thả ung dung.

Diễn đàn { tương thân tương ái một nhà}:

Diệp Nam: ta đem chủ bá ta thích nhất chia sẻ cho các ngươi, mau cùng nhau chú ý tới a~ [ trang cá nhân Thẩm Viên ]

Diệp phụ: nhận được!

Diệp mẫu: nhận được!

Đại ca: nhận được!

Nhị ca: nhận được!

Tứ đệ: Ôm đi!

Đường bá phụ: nhận được!

Đường ca: nhận được!

Đường đệ: nhận được!

Đường đệ: lầu trên có người phá đội hình, đề nghị tha ra ngoài giáo dục

Diệp phụ: đồng ý

Diệp mẫu: đồng ý

Đại ca: đồng ý

Nhị ca: đồng ý

Diệp Nam: đồng ý

Đường bá phụ: đồng ý

Đường ca: đồng ý

Đường đệ: đồng ý

Tứ đệ: QAQ, người xấu!

Sau khi Thẩm Viên kết thúc trực tiếp liền cảm giác, một dòng nước ấm không rõ xuất hiện, theo kinh mạch chậm rãi chảy vào bụng dưới, cùng dòng nước trước đó hợp lại, chậm rãi chuyển hóa. Thời điểm hắn chịu không nổi, dòng nước ấm rốt cuộc hoàn thành chuyển hóa, thân thể biến đổi vô cùng thoái mái, tai thính mắt tinh, đầu óc đột nhiên sáng suốt hơn rất nhiều! Trong không gian giới tử tựa hồ cũng có chút dị động.

Cảm giác này giống như đột phá trong lúc tu luyện vậy, nhưng mà, hắn cũng không tu luyện bất luận công pháp gì a?

Hắn mang một bụng khó hiểu, tiến vào không gian giới tử.

Không gian trước đó chính là phong cách điền viên bình thường, ngoại trừ nhà gỗ nhỏ cùng vài mẫu ruộng, không có gì khác. Lần này lại đi vào, giống như tiến vào nhầm chỗ rồi.

Địa phương lớn bằng lòng bàn tay mở rộng hơn gấp nhiều lần, vãi mẫu đất mở rộng thêm hơn trăm mẫu, hoa cỏ rực rỡ mênh mông bát ngát, thêm vào rất nhiều kì hoa dị thảo, xung quanh hoa cỏ còn có nhiều dị tượng bất thường, có sấm sét, có cực hàn, không khi đi qua đều ngưng tụ thành băng rơi xuống đất.

Nhà gỗ ở giữa hiện tại biến thành một tòa cổ lâu to lớn hùng vĩ, Thẩm Viên mang theo Đường Đường đi vào tìm hiểu một phen, ngoại trừ phòng ngủ, phòng bếp, kho lương ra, những địa phương khác hắn không đi vào được, giống như cảnh giới không đủ chưa thể mở ra.

Thẩm Viên nhìn xung quanh phòng luyệ khí, lầu luyện đan, kho sách,v.v, đều vô cùng kì lạ làm cho hắn bối rối. Khó khắn thích ứng được với hệ thống, thích ứng đơn độc một mình ở nơi xa lạ, hiện tại phát hiện cơ thể mình có dị động khác thường, không gian cư trú thời gian dài lại có biến đổi lớn về hình dáng, làm cho lòng hắn hoảng loạn, hắn cấp bách cần một lời giải thích hợp lý.

Sau khi Đường Đường tiến vào không gian, đã bị các loại cảnh tượng trước mắt làm cho rung động rồi, trong mắt liên tục hiện lên tia sáng kì dị, rực rỡ một thoáng: đây là năng lực và bản lĩnh của vị diện tu chân, cùng vị diện khoa học cao cấp là hai loại hình thức bất đồng, ngay cả vị diện bình thường [ Thẩm Viên lão gia] đều có thể truyền thừa loại văn hóa thần kì lâu năm này ................
Hắn thán phục nhìn mỗi cảnh mỗi vật trong không gian giới tử, kính nể không thôi. Hoàn toàn không biết lực lượng hiển lộ ra trước mắt hắn chỉ là một góc băng sơn, cũng đã thần kì như thế, hắn càng thêm muốn đi đến các thế giới khác tìm tòi tất cả.

Thẩm Viên ngồi ở trên ghế trong đình viện, hai tay đan chéo xiết chặt, ánh sáng mặt trời chiếu trên người, làm cho thần kinh căng thẳng của hắn thoáng thả lỏng, rửng rậm xa xa đột nhiên truyền ra dị động, hắn sợ tới mức giật mình một cái, trái tim rơi mất một nhịp.

Đường Đường sau khi đi dạo xong lưu luyến trở lại bên cạnh Thẩm Viên, nhiệm vụ của giai đoạn hiện tại còn chưa hoàn thành, hắn còn muốn xem kí chủ này thành cây rụng tiền.

Bị dị động trong rừng kinh động một phen phi điểu ào ào bay đi nơi khác, trong rừng rậm đi ra một vị nữ tử, tư thái yểu điệu, dáng người quyến rũ, đi đường lay động thướt tha, ngón tay trắng nõn tinh tế cầm một điếu thuốc dài màu đồng cổ, áo lông trắng như tuyết phối hợp với cẩm bào đỏ thắm, bao trọn dáng người hoàn hảo, quần áo xẻ tà lộ ra một khoảng đùi lớn, lúc đi đường làn da trắng nõn như ẩn như hiện, khiến người ta huyết mạch phun trào.

Đường Đường nhìn thấy nữ tử đi ra, như gặp đại địch, hắn có thể cảm giác rõ ràng được nữ tử trước mắt trong cơ thể ẩn chứa lực lượng sâu không lường được.

Nữ tử từng bước lay động, thong thả đi tới chỗ ngồi đối diện Thẩm Viên, điếu thuốc tự động châm lửa, nàng hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra khói trắng. Sương khói lượn lờ không gian, Thẩm Viên như ẩn như hiện trong khói trắng, nhìn nữ nhân quyến rũ đối diện môi đỏ khẽ mở, âm thanh du dương như nước chảy khe suối: " Ngươi chính là chủ nhân mới của phương không gian này?"

Thẩm Viên suy xét không ra thái độ của nàng trong lời nói này, tuy nhiên xem bộ dáng đề phòng của Hệ Thống, phỏng trừng hai ngươi không động tới được một ngón tay của nữ tử, hắn châm chước từng từ trả lời: " Không tính là tân chủ nhân, hiện tại cái giới chỉ này là do chủ nhân của phương thế giới này tặng cho ta sử dụng."

Nữ tử hoang mang vài giây, khẽ cười một tiếng, thay đổi thế ngồi, nhấc chân lên bắt chéo: " Không cần đề phòng như vậy, ta không có gì hứng thú với các ngươi."

Hai người Thẩm Viên vẫn ngồi nghiêm chỉnh, khóe môi lễ phép tươi cười.

Nữ tử thấy không thú vị, chuyển đề tài.

" Ta tên Kỳ Ngọc, xem nhứ là phương thế giới này............. khí linh đi." Giống như nghĩ đến cái gì, lúc nói nàng tạm ngừng một lúc, lại giảng giải: " Phương không gian này có vài khu vực quan trọng, sau khi năng lực của ngươi tăng lên, hiện tại mở ra hình dáng chân chính của phương không gian này."

Giống như đã lâu không nói lời nào, đột nhiên nói nhiều như vậy, trên mặt nàng hiện lên chút mệt mỏi, miễn cưỡng thu lại.

" Xin hỏi tiền bối, năng lực của ta vì sao lại tăng lên vậy? Ta cũng đâu có tu luyện công pháp gì.............." Thẩm Viên cùng kình kèm theo chút vội vàng đặt câu hỏi.

Kỳ Ngọc nhướng mày, đôi mắt đẹp lưu chuyển, phong tình vạn chuyển: " Ngươi không có công pháp, cơ thể ngươi hiện tại tự tu luyện là phương pháp đơn giản nhất để thành thần, chỉ cần hấp thu lực lượng tín ngưỡng có thể không ngừng biến mạnh. Việc cần phải làm là trực tiếp lấy phương thiên đạo trồng vào trong cơ thể ngươi."

" Đây là chuyện tốt, không cần sợ hãi." Thẩm Viên khẩn trương lại sợ tiền bối thấy hắn nói nhiều liền ghét bỏ, không dám đặt câu hỏi biểu tình thập phần rối rắm thành công làm Kỳ Ngọc vui sướng, nàng không hề có thành ý trấn an nói.

" Phương không gian này thực sự rất lớn, chính ngươi một người xác định sẽ bận không làm nổi." Nàng vỗ vỗ tay.

Trước mắt trỗng rỗng xuất hiện một loạt người.

" Đây đều là con rối, ngươi bình thương có chuyện gì đều có thể phân phó bọn họ đi làm, bọn họ tuy rằng không có suy nghĩ, nhưng năng lực bắt trước lại cực kì xuất sắc."

Thẩm Viên mừng rỡ, liên tục nói lời cảm tạ. Hắn gần đây bắt đầu buôn bán trên võng tinh, tiêu thụ dược liệu cực kỳ đắt hàng, chỉ bằng chính mình bào chế dược liệu căn bản không kịp, con rối tới rất đúng thời điểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro