Làm hoà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Into1 hôm nay lại là hoạt động nhóm, cho nên Lưu Vũ và Châu Kha Vũ lại tách ra.

Về vấn đề hai người giận mà chưa làm hoà, Châu Kha Vũ nói với bản thân rằng: "Cho dù có bất kì chuyện gì xảy ra thì mình và Lưu Vũ cũng không chia xa . Bình tĩnh, bình tĩnh. "

Lưu Vũ đi cùng những người bạn của mình cười đùa vui vẻ, nên thành ra anh ấy không nhìn đến Châu Kha Vũ. Ai bảo Châu Kha Vũ làm cho anh tức giận vào đêm hôm trước.

Lý do khiến Lưu Vũ tức giận rất đơn giản.

Châu Kha Vũ muốn xem phim truyền hình trước khi đi ngủ, nhưng Lưu Vũ thì không chịu, nên đành phải để anh ấy đi ngủ sớm hơn, vì vậy Châu Kha Vũ đã vẫy vẫy tay và cầm máy tính trở về phòng khách xem phim, nhưng sau đó cậu ấy đã quay lại với Lưu Vũ. Nhưng căn phòng của Lưu Vũ sau khi xem xong tập cuối bộ phim thì cửa không mở được nữa.

Vì vậy, Châu Kha Vũ đã tấn công Lưu Vũ với hơn một tá lời than phiền trên WeChat.

Biểu tượng cảm xúc đang khóc, và hạ giọng nói: "Lưu Vũ Lưu Vũ, mở cửa cho em."

Lưu Vũ cũng thấp giọng nói: "Bảo bối, em có thể ngủ với phim truyền hình của mình, chúc ngủ ngon." Giọng điệu của Lưu Vũ rất có vẻ không vui, gần như nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Vì vậy Châu Kha Vũ không còn cách nào trở về phòng và ôm Lưu Vũ và dỗ anh vào giấc ngủ.

Vừa ngủ, cậu còn tưởng tượng rằng ngày mai cậu sẽ cùng Lưu Vũ nhất định phải nói chuyện được với nhau, ngày sau liền đến, ước nguyện sớm tan thành mây khói.

Châu Kha Vũ nhìn Lưu Vũ rời đi không có biểu cảm gì.

Giây tiếp theo, máy quay nhắm vào thẳng vào Châu Kha Vũ.

Cậu nhìn vào máy quay và cười ngượng ngùng, không thể thấy rằng cậu đang có vấn đề dù là vấn đề nhỏ nhất.

Nhưng hiện tại, Châu Kha Vũ vẫn đang suy nghĩ về khoảng cách giữa hai người vì họ đang giận nhau.

Cuối cùng máy quay được tập trung vào nhóm người đang nói chuyện, vì vậy Châu Kha Vũ có thời gian nhìn lại chuyện xảy ra tối qua.

Vì đang giận nên Lưu Vũ cười một cách máy móc và không nhìn Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ ngượng ngùng cười cười, ánh mắt lướt về phía Lưu Vũ.

Cả hai không nói một lời nào với nhau trong ngày hôm nay.

Chỉ sau khi buổi ghi hình kết thúc, Châu Kha Vũ tìm thấy cơ hội, ở một góc không có ai mà kéo lấy tay Lưu Vũ.

Lưng Lưu Vũ dựa vào tường, ngẩng đầu nhìn Châu Kha Vũ: "Anh còn tưởng rằng em sẽ không nói chuyện với anh hết hôm nay chứ." Châu Kha Vũ cúi đầu nhìn Lưu Vũ bất bình lên tiếng: "Em còn tưởng rằng anh bỏ rơi em cơ." Lưu Vũ nghe xong sắc mặt nghiêm nghị: "Đêm nay nếu đi ngủ muộn thì đừng tới phòng anh nữa"

Châu Kha Vũ cười như hoa sau khi nghe lời này, biết Lưu Vũ đã tha thứ cho mình, đôi môi khẽ nhếch lên, sau đó cúi đầu đặt lên đôi môi hơi ẩm ướt của Lưu Vũ, hai người hôn nhau không chút kỹ xảo, nhẹ nhàng thở hổn hển.

Cuối cùng, Châu Kha Vũ với tông giọng nói trầm thấp khàn khàn: "Nếu không đi ngủ muộn, chúng ta liền đi ngủ sớm."

Đi ngủ và làm việc khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro