chương 12: Vướng vào mầm họa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thi Mị sau khi xuống máy bay đi qua thông đạo, nhìn thấy Lâm Mẫn Trạch ở sân bay phất phất tay, duỗi tay tiếp nhận balo trên vai.
"Thế nào, Thái Lan chơi vui không?"
"Còn hỏi sao."
Lâm Mẫn Trạch là bạn tốt duy nhất của Thi Mị,  năm con gái lên 5 tuổi thì lâm bệnh nặng, ông xã bỏ lại mẹ hóa con côi mà đi, đối diện với viện phí phẫu thuật Lâm Mẫn Trạch chỉ có thể đi làm kỹ nữ.
Thi Mị sau đó cùng Hướng gia đoạn tuyệt quan hệ, cùng Lâm Mẫn Trạch thuê một gian phòng mười mét vuông phòng hai người nương tựa lẫn nhau, giúp đỡ trong cuộc sống hàng ngày.
"Ăn ngon không? Hôm nay buổi sáng mới vừa làm sủi cảo, nhân cũng là tự mình băm, thực mới mẻ."
Lâm Mẫn Trạch đem sủi cảo kẹp đến  trong chén Thi Mị..
"Em ăn nhiều một chút a."
"Lâm tỷ."
Thi Mị ăn sủi cảo trong chén, ánh mắt thực bình tĩnh..
"Em ở đảo Phổ Cát thử qua Cố Lệnh Thâm, tuy rằng tạm thời vãn chưa tìm được điểm  đột phá nhưng cũng không thể nói hoàn toàn không cơ hội."
"Thi Mị, em trước hết nghe chị nói.
Lâm Mẫn Trạch buông chiếc đũa, lời nói thấm thía mà nhìn Thi Mị. 
"Những lão tổng như Cố tình am hiểu cùng tính kế, một đám đều là nhân tinh, bọn họ lợi dụng tiền tài của mình lừa gạt một đám nữ nhân cam tâm tình nguyện lên giường với mình
Nhưng kết cục cuối cùng còn chẳng bằng loài gà, mất tất cả không nói thậm chí ngay cả tánh mạng đều không còn."
"Thế giới bọn họ giết người không chớp mắt, căn bản không phải một cô gái như em chơi nổi. Thi Mị, em nghe chị khuyên một câu khuyên, rời xa những người đó, cuộc sống em còn rất dài......"
" Lâm tỷ."
Thi Mị chớp chớp mắt, đánh gãy lời nói.
"Em biết em đang làm gì."
....

Tuần đầu sau khi về nước, Thi Mị ban ngày vẫn lên trường học bình thường, những không giờ học thì làm việc vặt, buổi tối tan tầm về nhà, thời gian an bài thật sung túc. Không biết Thi Mị tính toán như thế nào lại lần nữa mượn cơ gặp mặt cùng Cố Lệnh Thâm,  cơ hội ngoài ý muốn tìm tới.
Giữa trưa lên lớp xong Thi Mị xách theo cơm hộp về nhà, ăn được một thì dạ dày cảm giác không thoải mái, tiện tay ném vào thùng rác, lúc đang muốn gọi điện thoại cho Cố Cửu Âm thì di động vang lên.
"Tiểu Mị, em đang ở đâu?"
Thi Mị nghe được giọng của Trịnh Thắng từ bên kia điện thoại còn mang theo tiếng khóc nức nở, khó tránh khỏi truy vấn một câu:
"Trịnh Thắng, xảy ra chuyện gì?"
"Anh..... Anh không cẩn thận va phải siêu xe của người ta, anh bây giờ có bán nồi bán sắt cũng không bồi thường nổi.  Tiểu Mị em phải cứu anh..  nhất định phải cứu cứu anh....."
"Anh đừng vội, nhắn cho em địa chỉ,  em đến đó trước.... Hiện tại đang ở đồn công an sao? Được, em lập tức đến ngay."
Thi Mị nghe được thanh âm bên kia thực ồn ào, dứt khoát bảo hắn đem địa chỉ nói cho mình, ở trước kính tùy tiện chải đầu, mang  giày xong liền ra cửa.


Chờ tới khi Thi Mị đến đồn cảnh sát thì thấy Trịnh Thắng bị vài người cảnh sát áp chế ngồi một chỗ còn đang ra sức giãy giụa.
"Bạch bạch" hai tiếng, Thi Mị nhìn cảnh sát nắm cảnh côn gõ mặt bàn vài cái, khuôn mặt nghiêm khắc khiến Trịnh Thắng bình tĩnh lại.
"Phản ứng cái gì,  đụng vào xe người  ta còn còn cãi lý?"
"Anh cảnh sát, tôi là bạn của Trịnh Thắng. Anh có thể cho tôi hỏi đã xảy ra chuyện gì không ạ?"
Cảnh sát nhìn đến thiếu nửa xinh đẹp lại lễ phép ngoan ngoãn, thần sắc nhu hòa vài phần:
"Em gái,  người bạn này của em đụng trúng xe Rolls-Royce của người ta, chủ xe báo án hắn cư nhiên còn không muốn bồi thường tiền, người t hiện tại lập tức muốn đem luật sư đến đối chất "
Thi Mị hiểu biết chân tướng sự tình  mới biết được Trịnh Thắng gây họa lần này có bao nhiêu to lớn, không có 100 vạn e là giải quyết không được chuyện này,  nhưng Trịnh Thắng làm sao có thể đào ra số liệu lớn  như thế.
"Tiểu Mị anh nên làm gì bây giờ, ba anh ông ấy nhất định sẽ đánh chết anh"
"Anh đừng vội, chờ luật sư của đối phương tới rồi nói sau."

TRUYENWIKI1, TRUYENFULL, TRUYENHD, STRUYEN, DTRUYEN, TRUYEN4u. NET, TRUYEN365, TRUMTRUYEN, FREETRUYEN,... là quân ăn cắp khốn nạn 😡😡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro