chương 122: Đùa với lửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hướng Thiến tựa như có chút nan kham, nhưng vẫn nói:
"En đồng ý việc anh đem Thi Mị bao dưỡng bên cạnh, nếu sự việc đều tới tình trạng này, em cũng tổng không thể đối với cháu gái mìn đuổi cùng giết tận. Thân thể em tốt, con bé cũng có thể thay em chăm sóc anh"
Hiện tại đàn ông như Cố Lệnh Thâm sao tránh được tiểu tam tiểu tứ? Trong nhà bà cả đã biết, không biết, cơ hồ đều có một đống lớn, một Thi Mị cô vẫn thừa nhận được.
Cố Lệnh Thâm sau khi nghe xong, không nói gì, chỉ là duỗi tay chắn gió châm mồi điếu thuốc.
" Cô còn muốn gả cho tôi?"

"Lệnh Thâm, em thật sự rất yêu anh "

Nghe được Cố Lệnh Thâm hỏi như vậy, Hướng Thiến nước mắt tức khắc chảy xuống..Cố Lệnh Thâm gật gật đầu, hình như có tâm tư:
" Cô muốn gả cho tôi, cũng không phải không thể."
Hướng Thiến sửng sốt, đột nhiên nghe được  câu này của hắn như lọt vào trong sương mù, có chút không rõ nguyên do nhìn hắn.
"Cái gì?"
Chẳng lẽ, hắn thật sự đã thay đổi chủ ý?

"Lệnh Thâm, chỉ cần em có thể làm được, em đều nguyện ý làm."
Hướng Thiến khẩn trương nhìn hắn, cho rằng mình rốt cuộc đã cảm động được Cố Lệnh Thâm. Vì yêu hắn cô đã không màng tôn nghiêm, không màng tất cả, hắn đương nhiên có thể cảm nhận được.
Tuy rằng, Hướng Thiến cảm giác được một tia bất an, loại bất an này từ nơi nào trên người Cố Lệnh Thâm phát ra.
" sáng nay Âm Âm không may bị tai nạn giao thông, vừa mới được đưa đến bệnh viện."

"Sao lại như vậy, Âm Âm không sao chứ?"

Hướng Thiến lắp bắp kinh hãi, cô gần đã vài ngày chưa gặp Cố Cửu Âm, sao đột nhiên lại xảy ra tai nạn xe cộ?

Cố Lệnh Thâm cũng không có tiếp lời Hướng Thiến nói, mà là nói thêm một vấn đề khác, ngón tay điểm điểm khói bụi:
"Bác sĩ nói thương tổn có chút nghiêm trọng, muốn truyền máu, nếu cô tình lại cấp hiến máu cho Âm Âm, tôi liền cưới cô"
Nghe đến đây, sắc mặt Hướng Thiến bỗng nhiên tái nhợt, môi run run hạ.
Hắn...... Hắn muốn cô hiên máu cứu Âm Âm truyền sao?
Sao có thể......
Cô cùng Cố Cửu Âm nhóm máu căn bản không hợp, đi bệnh viện không phải bại lộ sao?
"Lệnh Thâm, em gần thân thể không khỏe, anh cũng biết bác sĩ luôn túc trực chăm sóc em điều dưỡng."
Nam nhân thanh âm trong nháy mắt trầm lãnh xuống, từ trên sofa đứng lên: "Ý của cô là, không tình nguyện hiến máu cứu Âm Âm ?"

"Không phải......"

"Tôi đã nói rất rõ ràng, chỉ cần cô hiến máu cứu Âm Âm, tôi liền cưới cô, nếu không cô đừng đến nửa."

"Lệnh Thâm."

Hướng Thiến một chút nóng nảy, cắn môi khẩn trương nhìn Cố Lệnh Thâm.

"Lệnh Thâm anh đừng nóng giận, em chỉ là lo lắng cho mình thân thể không tốt, không thể hiến đủ máu cứu Âm Âm. Để em về  thương lượng thương lượng với anh của em, trước kia vì bệnh tình của em, anh ấy có tìm kiếm một số người tương thích, chỉ cần đối phương có chuyện gì, để mọi người đều có thể tùy thời hỗ trợ lẫn nhau."

Trên thực tế, Hướng Thiến sở nhận rõ người tương thích kia chính là Thi Mị.

"Được, tôi chờ tin tức ở cô"

Cố Lệnh Thâm cũng chưa nói gì, thật sâu nhìn Hướng Thiến một cái, bảo bí thư đưa cô ra ngoài.
Giày cao gót Hướng Thiến dẫm thật vang thực gấp, hiện tại tâm tư cô thực loạn lại nôn nóng, nghĩ lập tức phải cho gọi điện thoại cho Hướng Thành,để hắn nghĩ cách đem Thi Mị lừa gạt, từ trên người cô ta rút máu cứu Âm Âm, chỉ có như vậy Cố Lệnh Thâm mới đồng ý cưới.

Hướng Thiến quá rõ địa vị Âm Âm trong lòng Cố Lệnh Thâm, lúc trước chính là bởi vì cô dùng thận Thi Mị cứu Âm Âm,  mới có thể thuận lợi trở thành hắn vị hôn thê của hắn, mà hiện tại bất quá chỉ là giẫm lên vết xe đổ mà thôi. Năm đó bọn họ dùng hủ tro cốt của mẹ Thi Mị ra lừa cô, lần này cũng có thể.
Chẳng qua Hướng Thiến không nghĩ tới chính là, cô vừa mới bước ra cửa một bước, một bàn tay che lại chóp mũ, lâm vào hôn mê cô nhanh chóng bị người mang đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro