chương 125: Phẫu thuật!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thi Mị lúc ấy sắc mặt tái nhợt, đôi mắt vô thần trống trơn, không có lưu lại nước mắt cùng yếu thế, chỉ là bình tĩnh nói một câu nói.
"Hướng Thiến, cô tốt nhất vĩnh viễn cầu nguyện, đời này không rơi vào tay tôi"
Phảng phất hết thảy đều là nhân quả báo ứng.
Đây là hơn phân nửa tháng sau ngày Hướng Thiến vạch trần cháu gái cùng vị hôn phu có gian tình, cô chắc hai lần đầu tiên gặp mặt, Thi Mị còn nằm trong lòng Cố Lệnh Thâm. Nhìn thấy Thi Mị xuất hiện ở bệnh viện, sắc mặt Cố lão gia không vui, nhưng ông cũng không thể làm gì khác chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.
"Cô không phải luôn miệng nói yêu tôi sao? Nếu yêu tôi thì nhanh đáp ứng yêu cầu của tôi, hiến máu cứu Âm Âm lằn này, tôi sẽ lập tức cưới cô"
Cố Lệnh Thâm nghiêng đi đầu, một chút đều không kiêng dè mình cùng Thi Mị  chính thân mật, hai mắt như cũ thâm trầm mà nhìn Hướng Thiến đang ngây ngốc

"Có phải vậy hông?"

Giọng nam nhân từ tính dễ nghe ưu nhã tiếng tựa như  giống mãng xà ở vườn địa đàng, dụ dỗ Eve ăn quả táo có kịch độc.

"Em....."

Tiếp theo trong nháy mắt, Hướng Thiến bị người mang vào phòng giải phẫu, cô  liếc mắt một cái cuối cùng nhìn thấy chính là hình ảnh Thi Mị e ấp trong lòng ngực Cố Lệnh Thâm, gương mặt nam nhân vốn nghiêm nghị, lạnh lùng bỗng trở nên ôn hòa.

Ánh đèn lạnh băng đánh vào trên mặt Hướng Thiến, cô bị người mạnh mẽ ấn ở phẫu thuật trên đài, cánh tay một trận sinh đau, có kim tiêm ghim vào cánh tay.

"Không cần......"

Hướng Thiến mới nhớ tới muốn giãy giụa, muốn phản kháng, nhưng đã không thay đổi được gì, cô không biết chính mình bị rút bao nhiêu máu, đầu váng mắt hoa. Thời điểm mơ mơ màng màng, Hướng Thiến giống như nghe được giọng nhân viên y tế thanh âm.

"Chuyện gì xảy ra, người này không phải máu Rh? Có phải người nhà đã nhầm lẫn gì không? ?"

"Đúng vậy, đích xác không phải. Anh chờ một chút tôi ra ngoài hỏi, có thể người nhà nhầm lẫn."

"Được "

Không cần!

Chẳng sợ thân thể đã không thoải mái, Hướng Thiến vẫn mở to hai mắt nhìn, duỗi tay muốn cản trở nhân viên y tế, kết quả người đã vội vàng mà từ bên người cô đi qua. Hướng Thiến cả người mệt mỏi nằm, sau lưng không ngừng đổ mồ hôi lạnh, sợ đám người Cố gia biết sự thật Hướng Thiến cô từ đầu đến cuối đều lừa dối. Nhân viên y tế cũng không biết, kết quả xét nghiệm này sẽ đưa đến cuồng phong bão táp gì, chỉ cho là một lần nhầm lẫn ngoài ý muốn..

"Ai, ai là người nhà của Hướng Thiến?"

"Bác sĩ, thế nào?"

Cố Lão gia dẫn đầu đứng lên, nhịn không được hỏi:
"Có phải thân thể con bé không thoải mái?"

"Không có, tôi là muốn hỏi các vị có phải đưa nhầm người, Hướng Thiến không phải máu Rh, đổi một người thích hợp đi"

......

Đương khi y ta ra ngoài đem kết quả xét nghiệm thông báo cho mọi người, đài đèn trong phòng phẫu thuật lại một lần sáng lên, ánh đèn chói mắt làm Hướng Thiến căn bản không mở mắt ra được,  muốn duỗi tay che mắt lại phát hiện toàn thân không còn sức lực.

"Các người muốn làm gì...... Các người còn muốn làm gì......"

Hướng Thiến lại một lần cảm nhận được thủy triều sợ hãi kéo lại,  loại này không biết nguy hiểm, mới làm người càng thêm sợ hãi, nước mắt không ngừng rơi xuống, lại không thay đổi được gì.

"Các người buông tôi ra...... Các người buông tôi ra......"

Sống hơn 20 năm, Hướng Thiến lần đầu tiên chật vật như bn, cô thực tuyệt vọng mà nằm  trên bàn phẫu thuật, quanh thân tựa hồ còn có người ở khe khẽ nói nhỏ, còn hữu cơ giới lạnh băng vận chuyển thanh âm.

Anh, mau tới cứu em

"Hướng Thiến."

Nghe tới giọng người đàn ông  quen thuộc, Hướng Thiến run run, phản ứng đầu tiên không phải cầu cứu, mà là muốn chạy trốn, bởi vì cô cảm giác được nguy hiểm.

Lệnh Thâm.

Hắn không biết khi nào vào được.

"Cô không phải rất muốn gả cho ta sao? Luôn miệng muốn làm tôi cưới cô,  kỳ thật, cũng không phải không thể."
Cố Lệnh Thâm nhìn Hướng Thiến trên bàn phẫu thuật, mặt mày không có một tia cảm tình.
"Tiểu Mị có thai con của tôi, nhưng cô ấy gần đây hay gặp ác mộng, luôn nhớ về chuyện bị người ta gạt lấy đi quả thận, khiến tôi thấy mà đau lòng. Nếu cô ấy không thoải mái thì con của chúng tôi cũng bị ảnh hưởng."

Tiếng nói nam nhân từ đỉnh đầu truyền đến:
"Cô nếu yêu tôi vậy thì hãy vì tôi ta làm một việc, giống như cũng tôi chia sẻ ưu phiền đi?"

"Huống chi, cô vốn dĩ liền thiếu Mị Mị một quả thận, nếu không phải do cô thì mấy năm nay cô ấy sẽ không trải qua những ngày tháng khổ sở, Hướng Thiến cô nói xem, có đúng vậy không?"

Không phải!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro