chương 14: Vướng vào rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Lệnh Thâm vừa từ một bữa tiệc đi ra, thời điểm tiếng chuông điện thoại báo cuộc gọi đến hắn đã dự đoán khả năng Cố Trăn lại gây rắc rối, quả nhiên là...
Nhưng khi bước vào cửa đồn cảnh sát, ánh mắt hắn đầu tiên nhìn thấy lại là Thi Mị. Cô gái ăn mặc váy màu lam đơn giản trên mặt không hề có lớp son phấn nào, an tĩnh cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Chú ảnh sát, chúng cháu tuổi còn nhỏ, ngài có thể xét chút tình chúng cháu chưa hiểu chuyện mà phân xử. Tha cho chúng cháu về nhà thương lượng trước, nếu đúng là làm sai chúng cháu nhất định sẽ chịu trách nhiệm"
"Em gái, em nói mấy lời này với chúng tôi cũng vô ích thôi "
Cảnh sát xem xét Thi Mị liếc mắt một cái, lại nhìn Cố Lệnh Thâm.
"Chủ xe đã tới rồi, vẫn là chính mình giải thích với người ta ta đi. Có thể thương lượng dàn xếp thì hãy cố gắng, tuyệt đối đừng nháo loạn đến mức kiện lên tòa, e là lại phát sinh trăm ngàn chuyện khác."
" Cháu biết rồi.  cảm ơn chú"
Thi Mị ngước mắt, nhìn nam nhân cách đó không xa đã ngồi xuống, chân dài chiếm cứ bàn trà cùng không gian sofa nhỏ hẹp. Cố Lệnh Thâm thư dãn tựa lưng về phía sau kiểu như đang đợi cô mở miệng.
Đàn ông như hắn ở cái tuổi này, 30 tuổi lịch duyệt, có độc thuộc trầm ổn cùng bình tĩnh, mỗi hành động giơ tay nhấc chân đều là cao thâm khó đoán, khí tràng dễ dàng trấn áp đối phương.
"Tiểu Mị, em giúp anh đi theo vị Cố tổng kia nói vài lời được không?"
Trịnh Thắng đã khóc đến nước mắt đầy mặt, Thi Mị lớn lên xinh đẹp nếu là cô giúp chính mình cầu tình, nói không chừng sự tình  sẽ có chuyển biến tích cực,  đại lão bản xưa nay đối với phụ nữ xinh đẹp đều rất hào phóng.
Thi Mị biết tâm tư Trịnh Thắng, cô cũng không phải là thánh mẫu gì, biết rõ điều này cũng là con đường để tiếp cận Cố Lệnh Thâm, hơn nữa lý do cũng đã đủ .
"Cố tiên sinh, chúng ta có thể nói chuyện được không?"
Thi Mị nâng mắt đứng ở trước mắtam nhân.  Cố Lệnh Thâm không tiếp lời Thi Mị nói, chỉ là tùy ý đem bật lửa ném vào trên bàn trà, cúi người cầm ly nước trên bàn uống, sống lưng bị áo sơmi áp ra ra đường còn cương ngạnh. Hoàn toàn không phản ứng người coi thường tư thái, cũng không nói lời nào.
"......"

Thi Mị đột nhiên đoán không ra tâm tư hắn, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không thôi. Rõ ràng hắn khi trên đảo Phổ Cát đối với cô còn từ tính ôn hòa, chẳng để tâm cô cố ý cởi quần áo ở trong phòng câu dẫn hắn, cũng không trách tội, như vì sao hiện tại  một chút không để ý tới?
" Cố tiên sinh?"
Cố Lệnh Thâm đem ly nước thả lại trên bàn, sườn mặt khắc sâu vẻ lạnh nhạt, khi liêu mắt vô thanh vô tức liếc nhìn Thi Mị một cái, vẫn không nói chuyện.
Thi Mị dù sao cũng là một cô gái nhỏ, da mặt mỏng nên trước tình huống bị nam nhân  khi dễ khó tránh khỏi nhìn chú cảnh sát cầu xin giúp đỡ. Nhìn không khí có vẻ không đúng, vị luật sư tấm tắc hai tiếng:
"Tôi nói này cô gái, cô có thể muốn cùng Cố tổng nói chuyện, nhưng phải chú ý đến đem tâm thái chính mình. Thế giới này không phải mình yếu đuối mình sẽ có lý, không có tiền cũng không phải lí do các người trốn tránh không bồi thường."
"Lại nói người bạn trai này của cô tự mình chuốc họa, không nói hai lời liền đem cô đẩy ra lãnh ghánh trách nhiệm. Tôi nhìn nhân phẩm đúng là nên sớm cách xa đi,  nói không chừng một ngày nào đó hắn liền đem cô tặng người khác."
"Đúng vậy, chính là nên chạy nhanh"
Cố Trăn cũng đi theo la làng phụ họa hai tiếng, khi đối mặt Trịnh Thắng ném ánh mắt khinh thường.
"Cảm ơn luật sư La."
Thi Mị tránh đi vấn đề này, ánh mắt nhất nhất bình tĩnh:
"Đã quấy rầy Cố tiên sinh, chúng tôi sẽ không quỵt nợ, chỉ là còn phải về cùng người trong nhà thương lượng."
Sau khi nói xong, Thi Mị từ trong túi xách móc ra giấy cùng bút, viết ra tên mình cùng địa chỉ liên, đưa cho luật sư La.
"Đây là số điện thoại của tôi có việc cứ liên hệ." 
"Được."
"Trịnh Thắng, chúng ta đi thôi. Đi về trước, việc phía sau tiếp tục nghĩ cách."
Thi Mị không lại nhìn Cố Lệnh Thâm liếc mắt một cái, còn có Trịnh Thắng với gương mặt hoảng hốt xoay người rời khỏi đồn.
Cố Trăn nhìn bọn họ rời đi, bĩu môi, đột nhiên đặt mông ngồi xuống bên cạnh ba mình lông mày nhếch cao.
"Lão cố, tính tình ba thật xấu xa. Sao lại khi dễ chị gái nhỏ chứ? "
" Con câm miệng cho ta, cả ngày lêu lổng chẳng ra bộ dáng gì?"
Cố Lệnh Thâm từ trên sofa đứng dậy, chỉnh lại cổ áo sơmi, trên gương mặt như cũ tràn đầy uy nghiêm:
"Tiền tiêu vặt táng này giảm bớt, về sau không được cùng mấy tên giang hồ kết giao. Hai tháng tới con phải ở nhà tỉnh tâm"
"Được ... Được rồi."
Cố Trăn tức khắc tiết khí nằm liệt trên sofa lại ở dưới mắt Cố Lệnh Thâm dưới hữu khí vô lực đứng lên, đi theo hắn rời khỏi đồn cảnh sát.
Luật sư La hôm nay đảm đương vị trí tài xế, hai cha con ngồi ở ghế sau.
Xe đi đến đường Hồng Dương,  một đôi nam nữ hấp dẫn ánh sáng Cố Lệnh Thâm, tay hắn vốn định lấy ra thuốc lá bỗng  dừng một chút.
Trịnh Thắng chạ xe máy phía sau chở một cô gái, cô gái đó ôm chặt eo người phía trước, vạt váy màu làm như diều căng gió...

TRUYENKIWI1, TRUYENFULL, TRUYEN4U. NET, TRUMTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360,.... LÀ THÀNH PHẦN ĂN CẮP KHỐN NẠN 😡😡
TRUYENKIWI1, TRUYENFULL, TRUYEN4U. NET, TRUMTRUYEN, STRUYEN, DTRUYEN, LOVETRUYEN, ZINGTRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360,.... LÀ THÀNH PHẦN ĂN CẮP KHỐN NẠN 😡😡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro