chương 151: Ghen...!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Mị, em có phải thực sự không nghe lời như vậy không?"
Cố Lệnh Thâm đem điếu thuốc từ trong miệng rút ra, ném vào thùng rác, tay thuận thế cắm vào túi quần tây, đối với Thi Mị nặng nề ra lệnh.

"Lại đây."

Cố Lệnh Thâm nhìn Thi Mị, đôi mắt thâm sâu rất nhiều, đã không giống vừa mới đứng khi ở xa yên lặng, trong lời nói lộ ra hương vị cường thế, làm nữ nhân tim đập không ngừng, đặc biệt là nghe mấy lời này. Thi Mị muốn dịch chân hướng hắn đi qua nhưng không hiểu sao chân lại mềm đi, căn bản bất di bất dịch, chỉ có thể như vậy nhìn hắn. Phản ứng của cô dừng ở trong mắt Cố Lệnh Thâm đã là mười phần không vui.

"Cố tổng, quả nhiên chỉ biết bức ép phụ nữ."
Lục Diễn cười một cái, cố ý che ở trước mắt  Thi Mị, lời nói có tính khiêu khích.
"Tôi thấy, Tiểu Mị cũng không nguyện ý đi theo anh."

Cố Lệnh Thâm lại lần nữa nhìn qua, ánh mắt thâm sâu lộ ra hương vị cương ngạnh cùng cường thế, bước chân dài hướng bọn họ đi tới. Nam nhân trầm ổn cất bước. Mỗi bước đi phảng phất đều dẫm lên đầu quả tim Thi Mị, thề muốn trất trụ nhịp tim cô.

Trong bóng đêm, ngũ quan người đàn ông có vẻ càng thêm khắc sâu, Thi Mị chỉ có thể nhìn Cố Lệnh Thâm đi tới, túm qua bả vai mang mình ôm vào trong  ngực, giống như mất trọng lượng cùng chỉ có thể bám vào trên người hắn.

Thi Mị đánh vào bức tường kia, a mà kêu một tiếng, Lục Diễn căn bản không thấy rõ động tác, nhìn nữ nhân bị người đối diện túm qua đi, hành vi bá đạo nhưng cũng không mất đi tính ôn hòa, Thi Mị cuối cùng bị nam nhân bảo hộ trong lòng.

"Tiểu Mị......"

"Ở đó chờ anh một lát"

Cố Lệnh Thâm nhìn sắc mặt nữ nhân thất thần, lần thứ hai cúi người đối với cô nói nhỏ một câu, tay rất ôn hòa vuốt ve bả vai cô. Thi Mị nắm áo sơmi hắn, chỉ có thể bất lực mà " Ừm" một câu.

"Ừm"

Thi Mị  sau khi đứng vững  bỗng nhiên nhìn thấy Cố Lệnh Thâm cởi áo khoác tây trang trên người, đem chính mình từ đầu tới đuôi bao bọc lấy, cổ áo áo sơmi hắn bị kéo ra.

Phanh ——

Nam nhân vung lên nắm tay hướng  trên mặt Lục Diễn, Thi Mị còn không kịp thấy rõ thì sóng mũi cao thẳng của Lục Diễn đã ăn một đấm, sau này lảo đảo vài bước, khẽ rên đau một tiếng.
Cố Lệnh Thâm nắm áo sơmi hắn, đôi mắt tối om, lại lần nữa một quyền đánh vào hắn trên cằm, cơ bắp trên cánh tay cũng tùy thời điểm mà nổi lên.

"Lệnh Thâm!"

Thi Mị bị hành vi này của Cố Lệnh Thâm dọa rồi, vừa định tiến lên, nhưng  Lệnh Thâm đã trở về đón nhận bước chân Thi Mị, lại lần nữa đem vợ ôm ở trong ngực.

"Lục Diễn."

Thi Mị căn bản không biết Lục Diễn bị đánh tới nơi nào,  còn muốn nhìn thương tích hắn một chút, lại nghe thấy Cố tổng lên tiếng.

"Yên tâm, hắn không chết được."
Cố Lệnh Thâm ánh mắt dừng ở trên mặt Thi Mị, lại lần nữa nói:
"Em cùng anh về."
Lục Diễn ngã ngồi trên đất, xoa xoa khóe miệng tràn ra máu, trong đầu còn ong ong mà kêu, lúc nghe được Thi Mị kêu hắn khóe miệng liệt hạ, cười.

"Anh không sao"

Hắn đối với Thi Mị làm ra khẩu hình: "Chúc em hạnh phúc, Thi Mị."

Thời điểm Thi Mị bị nam nhân nửa ôm rời đi, quay đầu lại trong nháy mắt kia nhìn thấy Lục Diễn dùng khẩu hình nói ra những lời này.

......

Khi Thi Mị trở lại khách sạn phát hiện không phải là nơi cô đã chọn, , nhưng sắc mặt Cố Lệnh Thâm hiện tại âm trầm, cô cũng không mở miệng nói gì, chỉ có thể một đường đi theo hắn trở về căn phòng ViP thuộc khách sạn đẳng cấp 5 sao..

"Cố tổng."

Khi bí thư đem thẻ phòng đưa cho hắn,  liếc mắt nhìn một người phụ nữ vừa bị Cố tổng bắt được, Thi Mị còn giãy giụa vài cái, ngực Cố Lệnh Thâm thật sự so với tường đồng vách sắt còn muốn cứng hơn, đâm một chút đau đầu, bị bàn tay nam nhân tùy ý xoa xoa, Cố Lệnh Thâm giờ phút này trong lòng còn lộ ra lửa giận.

Thi Mị đã nhận ra.

Phanh ——

Thi Mị sau khi vào thang máy, dọc theo đường đi ngửi hương vị trên người nam nhân, tim đập lại loạn đến không nhịn được, cánh tay hắn xuyên qua một tay nâng mông, đem nữ nhân ôm vào phòng.

"Ohh....."

Đương khi Thi Mị bị Cố Lệnh Thâm giam cầm trong ngực, phần lưng dán vào lồng ngực lạnh băng của hắn, trái tim phảng phất muốn từ cổ họng nhảy ra, tựa như đã đoán trước được cái gì, đoán được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

"Lệnh Thâm."

Thi Mị nghe được thanh âm hắn cởi dây lưng, kêu tên của hắn vừa thông khổ lại kiều mị, thực có thể kích khởi nam tính thương tiếc, nhưng hành động Cố Lệnh Thâm cởi quần áo cũng không có dấu hiệu dừng lại.

"Anh xem em, là thật sự không kiêng nể gì."

Cố Lệnh Thâm  cầm dây thắt lưng trên tay, từ phía sau xuyên qua tới ôm lấy bả vai Thi Mị, dùng dây lưng nhẹ nhàng chống trên mặt xinh đẹp, có chút lạnh lẽo, kích khởi Thi Mị một thân nổi da gà.

"Lệnh Thâm."

Nữ nhân đáng thương hề hề kêu hắn, nhìn thấy quần đã bị hắn ném trên sàn nhà, cô bị hắn giam cầm trong ngực, một khắc cũng nhúc nhích không được.

"Tiết kiệm  sức lực, đợi lát nữa lại kêu cũng không muộn."
Hắn dán ở vành tai cô nói nhỏ, hô hấp càng ngày càng nặng, cắn cắn lỗ tai Thi Mị.

"Có phải anh quá dung túng em? Trước khi ra nước ngoài em đã hứa những gì?Rốt cuộc thì sao, chớp mắt đã cùng người yêu cũ lôi lôi kéo kéo uống cafe, có phải hay không thật sự muốn làm anh tức chết?

"Không phải......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro