chương 155: Gả cho anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thi Mị làm nũng, hướng dựa trong ngực Cố Lệnh Thâm, bị nam nhân một phen kéo vào trong lòng ngực, hai người ở trên giường ôm nhau gắt ga tương dán bên nhau.
"Chuyện của chúng ta, em nghĩ kỹ rồi không có sao?"
Cố Lệnh Thâm duỗi tay vuốt ve mái tóc đen thiếu nữ, xem Thi Mị ngoan ngoãn nằm ở trong ngực mình, trên tay còn đeo  nhẫn kim cương, nội tâm hắn một mảnh mềm mại.
"Anh cho rằng, gần đây anh cố gắng làm rất nhiều việc, làm rất rõ ràng, chẳng lẽ em không cảm nhận được sao?"
Thi Mị nghe Cố Lệnh Thâm gian nan nói tựa như đang ám chỉ mình, nhưng hắn lại là không chịu nói một câu " yêu em" như vậy.
Cô cũng không biết liền muốn tức giận hắn một hơi nhưng mà thế nào lại nằm trong lòng hắn không hé răng, sau đó thực rõ ràng mà cảm nhận tiếng thở dài của Cố Lệnh Thâm. .
"Hay là em còn thích Lục Diễn, muốn hắn chăm con cho em và bảo bảo?"
"Em không muốn cùng Lục Diễn bên nhau"
Thi Mị nhẹ nhàng nói:
"Cho dù em chỉ có một mình cũng muốn tự mình nuôi bảo bảo lớn lên, đời này không cầu thứ khác."
Nhìn Thi Mị suy nghĩ tựa như lần nữa lâm vào ngõ cụt, Cố Lệnh Thâm vỗ về phía sau lưng cô, thấp thấp nói:
"Em đây là muốn đem cha ruột của nó ném đi, đã hỏi xem bảo bảo có đồng ý hay chưa?"
"Nó là con của em, con nhỏ đương nhiên sẽ hướng về mẹ"
Thi Mị cuộn ở trong lòng ngực Cố Lệnh Thâm lẩm bẩm, hình như còn buồn ngủ, Cố Lệnh Thâm cũng không lên tiếng nữa, mang theo Thi Mị dần dần đi vào giấc ngủ.
Có lẽ là sau khi mang thai say tàu xe mệt nhọc, Thi Mị ngủ thật sâu chờ một giấc ngủ dậy, phát hiện đã là buổi sáng.
Có thể là tối hôm qua ngủ quá thoải mái, Thi Mị có chút lười biếng từ trên giường bò dậy, bắt gặp ánh mắt Cố Lệnh Thâm, tựa như đang đợi cô tỉnh lại.
Ánh nắng sáng trưa từ bóng dáng nam nhân xuyên thấu qua, Thi Mị cảm thấy thực an tâm.
"Tỉnh rồi sao?"
"Ừm"
Thi Mị bị hắn nhìn như vậy, trong lòng có chút ngượng ngùng, nam nhân lại lấy ra hai vé xem liveshow, là ca sĩ Thi Mị thần tượng.
"Anh nghe Lâm Mẫn Trạch nói, em vẫn luôn muốn đi xem cô ấy biểu diễn, nhưng không có gì cơ hội,anh hiện tại dẫn em đi."
Hắn nhìn cô, trong mắt giấu kín sự thâm tình độc lập thuộc về hắn.

"Được."

Kỳ thật có đôi khi, Thi Mị đã bất tri bất giác mà thỏa hiệp, bởi vì hắn cũng đang hướng cô thỏa hiệp, bãi thấp tư thái cùng dáng người. Tựa như Lâm Mẫn Trạch nói, có chút đồ vật nhìn như một ngọn núi lớn cách trở ở trong lòng, kỳ thật hiện tại cũng trở nên có thể có có thể không. Dù có trốn bất quá chỉ trốn được trong lòng bàn tay hắn.

......

Hai người từ Paris bay đến New York, cho kịp show diễn, dị quốc tha hương đứa nhiều người, nhưng có Cố Lệnh Thâm bên cạnh, Thi Mị không thấy sợ.
Đương trên đài là ca sĩ Thi Mị thích, lại lần nữa trình diễn ca khúc sáng tác năm 18 tuổi, khóe môi Thi Mị hơi hơi giơ lên, đi theo toàn khán đài cùng nhau hợp xướng.
" Romeo, take me somewhere we can be alone
Romeo, dẫn ta đi đi, cùng đi đến một cái chúng ta có thể gắn bó bên nhau địa phương
I'll be waiting, all there's left to do is run
Em vẫn luôn đang chờ đợi, chỉ có thoát đi mới có thể làm chúng ta thoát khỏi trói buộc
You'll be the prince and I'll be the princess
Chúng ta liền có thể giống vương tử cùng công chúa giống nhau"_

......

"Bà xã, gả cho anh đi."

Cố Lệnh Thâm nhìn sườn mặt Thi Mị, đầu gối chậm rãi quỳ xuống, thanh âm từ tính ở trước mặt cô  vang vọng. Trên tay hắn không biết khi nào cầm một bó hoa hồng, Cố Lệnh Thâm  giống như lần đầu tiên buông ra chính mình.
"Anh yêu em."

......

Thi Mị hoàn toàn không nghĩ tới, Cố Lệnh Thâm sẽ ở thời điểm mấu chốt này cầu hôn. Đối với cô mà nói sẽ có ý nghĩa rất sâu.
Cô duỗi tay bưng kín miệng, nước mắt chảy xuôi thật sự tùy ý, bọn họ tựa như đang diễn phân đoạn thường chiếu trên truyền hình, mọi người chung quanh bắt đầu trở nên hỗn loạn mà hưng phấn, bọn họ đều đang vỗ tay, chứng kiến một màn cầu hôn lãng mạn...

🔊🔊 TRUYỆN MỚI SẮP TRÌNH LÀNG MỤI NGỪ ƠIIII.. " THIẾU SOÁI....THỂ LỰC QUÁ TUYỆT!!"
ỦNG HỘ NHÉ 👍👍😍😍😍 iu iu..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro