chương 9; Nam nhân ổn trọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Cửu Âm còn ngồi ở tại chỗ chơi di động chờ Thi Mị, cô lúc này vẫn hoàn toàn không biết trong  khoảng cách gần cách như vậy bạn tốt Thi Mị của mình đang bày lộ nhũ phong câu dẫn chú ba mình.
Cố Lệnh Thâm trầm mặc trong chốc lát duỗi tay đem tay Thi Mị vòng trên eo mình khai mở, cặp mắt kia thâm thúy hắc trầm nhìn cô.
"Thi Mị, cô muốn cái gì?"
Trong ánh mắt Cố Lệnh Thâm chất chứa nét thành thục đàn ông cùng lý trí bình tĩnh, nhìn ánh mắt của cô tựa như  lâm vào trạng thái nhầm lạc.
" Nếu gặp khó khăn gì Âm Âm cũng sẽ giúp cô"
"Tôi là đang gặp khó khăn."
Thi Mị rũ xuống đôi mắt, lo sợ không yên mà nhìn chằm chằm chân mình chân. Cô muốn cái gì? Muốn tiền, muốn trả thù Hướng Thiến.
"Tôi thích một người đàn ông, dùng tiền tích cóp theo người ấy tới Thái Lan, không biết liêm sỉ mà ở trong phòng hắn cởi quần áo, nhưng hắn căn bản chỉ ném cho tôi một ánh mắt khinh thường. Ngài nói  xem tôi nên làm gì bây giờ?"
Cố Lệnh Thâm không biết chính là, từ ngày hắn bắt đầu lái xe đưa Cố Cửu Âm đi học, Thi Mị liền chú ý tới người đàn ông ngồi trên ghế điều khiển, toàn bộ hành trình du lịch đảo Phổ Cát đều nằm trong tính toán. 
Không, có lẽ còn sớm hơn.
Ở thời điểm Thi Mị tiếp cận Cố Cửu Âm, đây đã là một cái bẫy rõ đầu rõ đuôi, trái tim cùng linh hồn cô đã sớm vặn vẹo, hiện tại chỉ nghĩ được ý muốn trả thù. Có điều  người nam nhân này thật sự quá khó đoán.
Khi di động trong quần tây Cố Lệnh Thâm Nam chấn động vang lên, đánh vỡ bầu không khí trầm mặc của hắn cùng Thi Mị,  hắn tiếp điện thoại.
"Ừ, còn ở đảo Phổ Cát. Ngày mai đưa Âm Âm về...... Em thân thể không tốt, không cần chuẩn bị gì, ừm, được "
Từ ngữ khí hắn nói chuyện Thi Mị có thể phán đoán ra là Hướng Thiến điện thoại đến.
Móng vuốt mèo hoang lại lần nữa ác độc mà ghì trên đầu quả  tim cào vài cái.
Sau khi cúp điện thoại, Cố Lệnh Thâm lần nữa nhìn Thi Mị liếc mắt một cái, tiếng nói như cũ từ tốn dễ nghe: "Ngày mai cùng  theo Âm Âm trở về đi,  sau khai giảng học tập cho tốt "
Lại lần nữa bị Cố Lệnh Thâm cự tuyệt không có đường sống, Thi Mị vì thế nhận thức được tiến trình hôm nay nên đến đây thôi. Bản tính đàn ông đều rất tuyệt tình, nữ nhân dây dưa nhiều hắn sẽ không động tâm  ngược lại sẽ sinh ra một loại tâm lí ohiền chán.
"Cảm ơn Cố tiên sinh chuẩn bị vé máy bay."
Thi Mị chốt ha, ngữ khí thay đổi hướng gió, chậm rãi thở phào nhẹ nhõm:
"Cố tiên sinh, tôi tuổi trẻ không hiểu chuyện nên có lời nào nói sai hy vong ngài không để trong lòng. Tiền vé máy bay  về sau tôi sẽ gửi lại cho ngài."
"Thời tiết nóng, nên đi vào thôi."

Cố Lệnh Thâm còn chưa nói muốn , cũng chưa nói không cần.
"Cố tiên sinh, ngài thật là tốt."
Người tốt?
Cố Lệnh Thâm nghe qua hơi hơi rũ mắt nhìn cô gái trước mặt, đôi mắt giống như vực sâu không thấy đáy.
"Cô nói sai rồi, tôi chưa bao giờ là người tốt."
Một niệm thành ma, một niệm thành Phật, nhưng Cố Lệnh Thâm hắn chân chân chính chính là ma. Lời này đến lượt biểu tình Thi Mị dừng một chút, độ cong trên môi bỗng mềm xuống.
"Mặc kệ người khác nói như thế nào, tôi chỉ tin tưởng mắt nhìn của mình. , trong lòng tôi bit Cố tiên sinh là người rất tốt."
"Đúng vậy không?"
Điếu thuốc kẹp giữa hai đầu ngón tay nam nhân đã cháy sắp tàn, phản phất nhứ muốn tắt đi nhưng hắn cơ hồ không nhận thấy được.
Hắn nhìn Thi Mị, đôi mắt tựa hồ chứa đựng quá nhiều quá dĩ vãng cùng chuyện xưa.
Cô từng có mà hắn cũng có.
Ngón tay Cố Lệnh Thâm khấu khấu khói bụi tàn thuốc trên người,  lại lần nữa liêu mắt nhìn Thi Mị một cái, bên trong có ôn hòa  khắc sâu không được nhìn thấu.
" Thi Mị, trở về đi."
"Cố tiên sinh, kỳ thật ngài căn bản không bài xích tôi tới gần?" -  Thi Mị ngưỡng mặt nhìn hắn.
"Ngài có thể lại ôm tôi một chút, được không?"
Cố Lệnh Thâm nhìn cô gái trước mặt, phảng phất xem đây là một thỉnh cầu  vô cùng hoang đường.
"Tôi nói đùa thôi."
Thi Mị đối với hắn cười một chút, mang theo vô hạn phong tình cùng mị ý, giống như thật sự chỉ là nói lời đùa bỡn, xoay người từ trong bóng cây đi ra ngoài,  đi về phía cô gái đang ngồi cạnh bàn ăn chơi di động.
"Âm Âm."
"Cậu sao giờ mới về,  mình đợi cậu mắt nửa ngày "
Cố Cửu Âm hoàn toàn không biết gì cả cầm di động quơ quơ.
"Mau tới đây, mình vừa mới xen một cái video rất buồn cười"
"thật không? Mình xem."
Nam nhân đứng sau bóng cây vẫn đứng một chỗ, bỗng nhiên đối với điếu ti trên tay hút mấy hơi, ném xuống đất dùng  đế giày da nghiền dẫm, từ dấu vết dẫm đạp nghiền áp đủ biết hắn dùng lực thực mạnh. Giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra, giống như cái gì cũng không tồn tại. Tóm lại chỉ là một cô gái bất hảo, là đối tượng cho người thành thục vui đùa mà thôi.

TRUYENFULL, TRUYENWIKI1,  TRUYEN360, DTRUYEN, STRUYEN, SANTRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN4u. NET, TRUMTRUYEN, MUATRUYEN, TRUYENHD.... là quân ăn cắp khốn nạn!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro