chương 92: Kiên nhẫn hiếm thấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Lệnh Thâm nhìn Thi Mị ngẩng khuôn mặt, bỗng nhiên hôn cô, thật mạnh, hôn như vậy so với tác phong người đàn ông trầm ổn  không mấy phù hợp.
Thi Mị bị hắn hôn bất ngờ làm cho tim đập rối loạn vài nhịp, khớp xương tay hắn rõ ràng xoa xoa mông thịt, trên da thịt ngọn lửa lan tràn nóng rực, khiến cho cả người Thi Mị đều như sắp thiêu cháy, mặt cũng nóng lên.

Toàn bộ buổi tối hôm nay, Thi Mị đều đang tiêu hóa một sự thật, Cố Lệnh Thâm tựa như đã thật sự ở tiếp nhận cô, từ các phương diện ngôn hành cử chỉ mà nói, đều đối cô yêu quý có thừa, còn cố ý đem  nhẫn đính hôn trên ngón áp út gỡ xuống tới, sợ cô nhìn thấy được không thoải mái.

Tương phản lớn như vậy, trong lúc nhất thời làm Thi Mị có chút khó thể thông suốt.

"Nếu đã có tôi, em hãy cắt đứt với mấy tên đàn ông đó đi"
Bàn tay Cố Lệnh Thâm theo cánh mông hướng lên trên di động, cuối cùng cùng năm ngón tay Thi Mị tương khấu ấn ở đệm giường, bàn tay hắn thực ấm áp, lòng bàn tay mang theo một tầng hơi mỏng như cái kén, lại khiến người ta an tâm..
"Hiện tại tiếp tục cùng những nam nhân đó lui tới, không thích hợp."

Tâm tình Cố Lệnh Thâm  ghen ghét so với nữ nhăn chẳng kém cạnh, đặc biệt là Cố Lệnh Thâm như vậy, trước kia nhìn ôn hòa chỉ là khoác một tầng da, người đàn ông này bá đạo cùng cường thế, Thi Mị cũng đã lĩnh hội qua mấy lần.

Trái tim Thi Mị như cũ nhảy thực loạn nhịp, bên tai nghe thanh âm Cố Lệnh Thâm trầm thấp mê say,  nhắm mắt lại.

"Ngày mai đem đồ đạc dọn đến đây, bên chỗ Lâm Mẫn Trạch, hiện tại em ở đó không thích hợp."

"Vì sao không thích hợp, nơi đó mới là phòng của em, là nhà của em, ở đó mới là nhất thích hợp."

Đối với quan hệ này của bọn họ, Thi Mị trong lòng quy hoạch thật sự rõ ràng, cô có thể làm tình nhân của Cố Lệnh Thâm nhưng cô sẽ không bị hắn bao dưỡng ở một nơi như chiếc lồng, ngày qua ngày chờ đợi hắn rũ lòng thương.
Cuộc sống như vậy, cũng quá bi ai.

"Nơi này về sau cũng là phòng em,  nếu em không yên tâm ngày mai cùng tôi đi làm đăng kí bất động sản."
Cố Lệnh Thâm liếm môi mỏng, trầm ổn nói.
"Dọn lại đây ở cùng tôi."
"Nói giống như em là ham muốn hư vinh chú"

Cố Lệnh Thâm lẳng lặng mà nhìn Thi Mị, biểu tình cười như không cười, Thi Mị sắc mặt dần dần nổi lên một mạt hồng ý, cô thật đúng là đồ vật trong lòng người có tiền, tuy rằng không phải toàn bộ nguyên nhân, nhưng cũng xem như thứ nhất.
Trong lòng cô rõ ràng. Hắn cũng là.
Thi Mị bỗng nhiên lặng im vài giây, ánh mắt lẳng lặng dừng ở trước ngực Cố Lệnh Thâm.

"Nếu, nếu con người có thể hoàn toàn khống chế được cảm tình của mình thì tốt rồi."

Vành mắt Thi Mị bỗng nhiên có hơi đỏ lên, nếu ngay từ đầu nói tham tiền sẽ không  dễ dàng rung động cảm tình, tình nhân đối với kim chủ động tình quả là thực trí mạng, tuy rằng cô cùng Cố Lệnh Thâm không phải rập khuôn ý nghĩa truyền thống ý kim chủ cùng tình nhân, cô đã từng không ngừng mà dụ hoặc quá hắn.

Cố Lệnh Thâm nhìn Thi Mị hồng một đôi mắt, ôm chặt cô trong lòng ngự, nhắm hai mắt, mũi cao thẳng tinh tế vuốt ve  sườn mặt thiếu nữ,  bàn tay hắn vỗ về mái tóc dài, hầu kết lăn lộn, nói:
"Mặc kệ tình cảm phát sinh như thế nào , dù sao cũng phải có một nguyên nhân lúc đầu, mặc kệ là bởi vì giá trị vẫn là hứng thú, tiền tài hoặc là thứ khác, trước sau đều sẽ có một nguyên nhân, cũng chỉ là một cái nguyên nhân gây ra mà thôi. Cho dù không phải em cũng sẽ có nữ nhân khác. Trước kia đều không quan trọng, quan trọng nhất chính là hiện tại, có hiểu không?"

Cố Lệnh Thâm khó có được kiên nhẫn như vậy đi khai đạo người phụ nữ  trong lòng mình, có thể là bởi vì nguyên nhân lớn tuổi, miệng lưỡi hắn nói chuyện mang theo chút tư vị dạy dỗ, nhưng cũng không mất ôn hòa.

"Chỉ là......"
Thi Mị đỏ mắt, hé miệng còn muốn nói thêm điều gì, trong lòng Cố Lệnh Thâm  đã sáng tỏ, cằm nhẹ nhàng dán lên trán Thi Mị.

"Là em chính là của em, không phải em thì làm thế nào cũng đều không dùng, tôi hiện tại có phải hay không, trong lòng em không phải rất rõ ràng sao? Nghĩ sự việc này kia lung tung rối loạn, trước kia làm gì thì đã sao?"

Mười ngón tay Cố Lệnh Thâm vuốt ve tóc dài thiếu nữ, lần thứ hai trầm thấp mở miệng:
"Bảo bảo hiện tại là nữ nhân của tôi, nếu đã trêu chọc thì đừng nghĩ đông nghĩ tây miên man, nếu không đừng trách tôi trước đó không nói với em."

Thi Mị nghe hắn nói lời bá đạo mang theo ý nghĩ cảnh kỳ nói, gắt gao ôm eo bụng Cố Lệnh Thâm, nhắm hai mắt lại, rốt cuộc không hề nói thêm gì.

"Chú Cố, em còn muốn nghe chú tiếp tục kể chuyện xưa trước khi ngủ."

"Bảo bảo ngoan nghe lời"
Cố Lệnh Thâm nhìn thái độ Thi Mị có chút hòa hoãn, môi mỏng lần nữa in lên trán nhỏ hôn hôn.
"Nghe lời."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro