Lam Trạm - 16 năm vấn linh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì cứu Ngụy Anh y phải chịu 300 roi giới tiên , khi chỉ vừa có sức xuống núi Lam Trạm đã cố gắng lết tới Loạn Táng Cương ở trên mảnh đất hoang tàn đó y không tìm thấy bất kì dấu tích gì của người kia dù chỉ là 1 chút xương vụn hay một mảnh tàn hồn , y lục tung cả Loạn Tán Cương chỉ tìm được 1 Ôn Uyển đang sốt cao hấp hối là đứa bé mà Ngụy Anh từng nuôi , ngoài đám thỏ ra A Uyển là minh chứng duy nhất rằng người kia từng tồn tại trên đời . Y đưa A Uyển về cô tô, đặt tên mới cho bé là Lam Nguyện tự là Tư Truy .
-Nguyện là " ước nguyện "
-Tư là " tương tư "
-Truy là " tìm kiếm "
Nhưng đáng tiếc " Tư Truy " lại là " tư quân bất khả truy " ( nhớ người nhưng không thể tìm ) . Ngay cả cái tên của đứa trẻ cũng đã thể hiện nổi nhớ khắc vào xương tủy và sự tìm kiếm tuyệt vọng của Lam Vong Cơ dành cho một người đã không còn trên nhân thế . Suốt 16 năm, mỗi ngày Vong Cơ cầm đều không ngừng vang lên những âm thanh vấn linh , có lẽ cầm ngữ mà Lam Trạm sử dụng nhiều nhất chính là :
-" Ngụy Anh hôm nay có bình an không? "
-" Ngụy Anh đang ở đâu? Có thể trở về không? "
Day dứt đến thế, nhớ nhung mòn mỏi đến thế chỉ mong có 1 tia sáng trong màn đêm . 16 năm dài dằng dẵng Tư Truy lớn lên trong những tiếng vấn linh của Vong Cơ cầm đã từ 1 đứa nhỏ 3 tuổi trở thành một thiếu niên ưu tú nổi bật trong đám hậu bối thế gia , Lam Trạm mỗi ngày vừa gảy đàn vấn linh vừa chăm sóc đám thỏ vừa nuôi dạy A Uyển nên người , nhưng người ấy lại chẳng có dấu hiệu trở về . 16 năm qua đi, mọi thứ đều thay đổi chỉ có 1 Lam Trạm vẫn ở đây chờ Ngụy Anh . Lam Trạm nặng tình như thế , chung thủy như thế , cũng cố chấp như thế thúc phụ đặt tên tự cho đứa cháu thứ 2 của mình là :
-" Vong Cơ " nghĩa là " quên hết truyện thế tục "
Đến cả tên của bội kiếm cũng là
-" tị trần " nghĩa là " không nhiễm bụi trần "
Đó là hi vọng và mong muốn của Lam Khải Nhân dành cho Lam Trạm , cũng đồng thời là 1 lời cảnh báo mang dụng ý sâu xa .
Vong Cơ - cái tên này không xứng với người nặng tình như Lam Trạm . Cứ tưởng chỉ là một thoáng rung động thuở thiếu thời ai ngờ lại là tình cảm sắt son , sâu nặng một đời một kiếp như thế . Càng nhiều năm qua đi, trái tim Lam Trạm lại càng quay ngược về quá khứ để tìm kiếm một hình bóng trong quá khứ , hình bóng đã khắc sâu trong tim y từng ấy năm . 16 năm vấn linh tựa trải qua luân hồi , khoảnh khắc nhìn thấy người mọi đau thương nhớ nhung mà y phải chịu đựng 16 năm này đều xứng đáng , bây giờ người đã trở về y tuyệt đối sẽ không bao giờ buông tay nữa , không bao giờ chần trừ nữa trực tiếp đem người về Vân Thâm Bất Chi Xứ hoàn thành ước nguyện cháy bỏng trong lòng y suốt những năm qua .
-Y lại được nghe một tiếng "Lam Trạm" trong trẻo không cần đau khổ vấn linh nữa .
-Ngụy Anh hôm nay rất bình an
-Lam Trạm hôm nay rất vui vẻ
Vong tiện một khúc định tình , sau 16 năm lại vang lên lần nữa trong ngày gặp lại
-có duyên có phận sao có thể xa cách
-những  người có tình rồi sẽ về lại bên nhau .
––––——————————————
Nhớ vote cho tui nhe mấy cô chú. Nhớ đọc phần mô tả trước khi vào đọc nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro