Tập 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hee:nhìn lại anh đi . Nhìn mặt muốn đấm à. Phải cười lên. Gương mặt đẹp như anh phải cười. Ực!

"Cậu nắm vành miệng hắn kéo lên. Sắc mặt hắn dần tối lại... Ngay cả Hwayoung cũng không muốn cắn thiệp vào."

Hee: phải cười lên như vậy đó. Hi! Ực....

" Rồi cậu ngã vào vai hắn ngủ thiếp đi! Hắn im lặng bế cậu lên xe."

Ho: Hwayoung lên xe anh đưa em về. Còn ngươi,đưa chị gái của cậu ta về nhà. Rồi quay về việc của cậu ngay.! Nghe không?

🗣️:-Vâng, tôi hiểu. Chủ tịch Yang cẩn thận.

Hwayoung: anh à, không phải nói sẽ chiều em hôm nay sao?

Ho: để hôm khác. Chứ hôm nay không được. Cậu ta có việc gì em nghĩ anh yên với ông nội sao?

Hwayoung:Nhưng anh à....

Ho: em không lên thì đi bộ về!

Hwayoung: Seungho! Được rồi em lên!

"Cô ta lên xe và hắn lái. Cậu nằm ở ghế sau. Hwayoung ngồi ghế phụ đằng trước với gương mặt khá nhăn nhó."

Cậu xỉn nên nằm nói mớ:"Tên Seungho đáng ghét! Anh không có việc để làm hay sao mà suốt ngày hành hạ tôi thế? Tôi làm gì khiến anh ghét?"

Hắn nghe xong gương mặt lạnh và đầy sát khí hơn lúc nảy nữa. Đưa Hwayoung về đến nhà cô rồi đưa cậu về biệt thự Yang gia.

*Yang gia*
Hắn bế cậu lên phòng ngủ. Để cậu trên giường nhìn cậu. Cậu mày cậu mở mắt nhìn thấy hắn trước mặt rồi cười nói.

Hee: anh nhìn cái gì?

" Cậu nói xong lại lên đùi anh ngồi và luồng tay qua cổ hắn, cách ngồi của cậu như đang muốn gợi tình , cậu nói"

Hee:ở cái giường này đêm hôm đó, tại cái phòng này đêm hôm đó luôn. Chính anh đã khiến tôi hận anh đến tuột cùng. Bây giờ anh đưa tôi về đây lại muốn chơi nữa sao? Vậy anh chơi đi. Chơi nốt hôm nay và tha cho tôi.

Ho:hừ! Cậu đấy rồi! Tôi không muốn chơi với 1 người say. Tôi muốn chơi khi cậu tỉnh.

" Hắn gừ nói 1 câu rồi để cậu xuống giường, khi hắn ngồi dậy tính đi cậu cười như điên."

Ho: Cậu bị điên rồi sao? Hãy sấy quá mà ngồi cười?

Hee:ha! Tôi đang tự giác dân hiếng miếng thịt của tôi cho anh mà anh lại từ chối! Hành hạ tôi suốt mấy tuần. Là do cô ta chưa về phải không?

Ho:cậu đang nói cái quái gì vậy?

Hee: hừ, thì tôi nói tôi chỉ là đồ chơi tình dục thay thế cho cô gái kia. Thoã mãn anh khi cô ta không có ở đây. Không biết khi cưới tôi anh đã quá lại biết bao nhiêu cô gái hay thanh niên nào?

"Hắn đi tới nắm cổ cậu. Khiến cậu nghẹt thở. Cậu cười khổ nói."

Hee: làm ơn. Nếu xem tôi là món đồ thay thế. Thì chơi nốt hôm nay rồi vứt tôi đi. Và đừng đụng chạm gì đến cty ba tôi. Xin anh....

"Hắn nhìn cậu cười khổ nói như vậy. Hắn dùng tay lại đi ra ngoài. Cậu nhìn theo nước mắt rơi."

Hee: hừ, hết rồi. Như vậy có nghĩa là hắn sẽ không tha cho mình nữa rồi . Hết rồi...

"Suốt đêm cậu chỉ biết ôm mặt khóc. Mắt xưng tẩm cả lên. Đến khuya cậu mới chợp mắt được."

*Sáng hôm sau*

"Cậu tỉnh dậy, mặt trời lúc đó đã mọc đến đỉnh rồi. Cậu lấy tay che bớt ánh sáng và ngồi dậy. Không gian yên tĩnh. Đầu cậu đau không nhớ gì cả."

Hee: Aaa.. sao mình lại ở trong căn nhà này vậy? Hôm qua uống rượu với chị Soojin mà? Sao không nhớ gì cả.

Ho:tỉnh rồi đấy à?

Hee:"Seungho, anh ta đang cười với mình sao?"

"Hắn bước cười cười nhẹ, tay cầm tô cháo và chén thuốc giải rượu."

Hee: này anh có bị té đập đầu vào đâu không đấy?

Ho:cậu không muốn tôi sẽ không bao giờ cười với cậu nữa.

Hee: không không, tại tôi thấy anh lạ thôi.

Ho:màu ăn cháo rồi uống thuốc đi chợ tỉnh. Rượu vẫn còn đấy.

"Cậu cầm lấy húp vài muỗng cháo và suy nghĩ tại sao hắn lại lạ thường như vậy. Cậu nghĩ đêm qua nói bậy gì không. Và cậu cũng không quan tâm. Như vậy là hắn không hành cậu nữa rồi không phải sao."
"Cậu húp cháo và phì cười 1 mình vì đêm qua nói bậy gì mà hắn thay đổi 360° như vậy."

Ho: cậu đang nghĩ gì mà ngồi cười 1 mình vậy?

Hee: không có gì. À, mà sao anh lại đưa tôi về đây?

Ho:bộ cậu không nhớ gì đêm qua sao?

Hee: không nhớ. Tôi chỉ nhớ hôm qua đi uống rượu với chị Soojin và nghe tâm sự của chị ấy thôi.

Ho:thì tôi và Hwayoung đi đường đó thấy 2 người lạng quạng say xỉn nên Hwayoung kêu tôi đưa cậu và chị cậu về.

Hee:vậy thì .....cám ơn cô ta rồi. Nếu không anh bỏ mặc tôi và chị ấy.
À mà tại sao anh lại không để tôi về nhà chị ấy luôn. Mang về đây làm gì?

Ho:tôi...thích.! Mặc kệ tôi.

Hee:tên điên. Cứ thích mang tôi đi đâu là mang sao? Tôi đâu phải món đồ của anh?

Ho:nhưng cậu vợ tôi!

"Hắn đứng dậy đi ra ngoài. Đi tới cửa quay lại nói cậu."

Ho: ăn xong mang đồ xuống dưới.

Hee:nhưng hôm nay hắn hơi lạ hơn thường ngày nhỉ?

"15ph sau. Ăn xong uống thuốc xong cậu mang đồ xuống thì Hwayoung tới. Cô ta đi lại chỗ sofa Seungho ngồi, ngồi kế bên và nói."

Hwayoung:Anh à. Hôm qua anh ngủ có ngon không? Chứ hôm qua anh thất hứa với em. Làm em ngủ không được.

Ho:anh nhớ là anh xin lỗi và hứa bù cho em rồi mà?

Hee: chào cô ,Hwayoung. Cám ơn đêm qua cô để ý đến tôi.

Hwayoung: cậu đang nói gì vậy?

Hee: hôm qua tôi say. Cô nói anh ta đưa tôi và chị tôi về đấy. Không phải sao.

Ho: cậu xong rồi thì mau đi về chỗ chị cậu đi.

---------------------------------------END ------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro