1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"lan à, lan nào có yêu em."

em nằm trong lòng tôi, mái tóc nâu bồng bềnh thơm mùi cỏ cháy hửng ngày bình minh. cơ thể bé nhỏ, gò má ửng hồng và những ngón mảnh khảnh ngại ngùng xòe ra tựa đóa cúc dại rũ mình trên ngọn đồi ngập gió. tay em áp lên tay tôi, chồng chéo, to nhỏ lồng lên nhau khác biệt như mỉa mai cái khoảng cách tuổi tác chắn giữa chúng ta mà em, hay bất kỳ ai chẳng dám hó hé nửa lời.

cúi người xuống tôi thì thầm vào vành tai nhỏ, phả những đợt nóng hổi tràn về ve vuốt nàng công chúa đương lười biếng ngáp dài rúc sâu vào chăn ấm.

"lan thương em."

là chiếc thương quấn quýt hệt chim oanh rừng đê mê bụi dâu dại chẳng rời.

là chiếc thương giản đơn giống mặt trăng chậm chạp lướt một vòng quanh trái đất tỉ mỉ ngẩn ngơ.

là chiếc thương nồng nhiệt như đôi mắt mùa hè ngập tràn ánh dương nhỡ chạm vào vầng thanh vân chói lòa rực rỡ.

hay, là chiếc thương khắc khoải đợi chờ dẫu biết mình chẳng phải là duy nhất. đỡ lấy vai em trong chiều mưa bàng bạc khi bóng dáng người đàn ông nọ quay lưng, nhặt lên từng mảnh tim vụn vỡ, trân quý ghép nó hoàn chỉnh thành một hình rồi lại nhìn em trao tâm cho những gã khác lang thang dưới ánh đèn thành phố.

một lần. lại một lần. không trách móc không oán than.

tình yêu chạm vào đầu lưỡi ẩm ướt tạo ra loại tư vị ngọt ngào, êm mượt thuở ban đầu. sau đó, đọng lại nơi cuống họng chút chát chua, cay nồng phảng phất hương gỗ sồi sherry đăng đắng chôn trong khoang miệng dại khờ.

ngô nghê lắm cái chữ "thương" sâu hoắm. một giây chạm mắt, một phút mộng mơ, một năm thương nhớ, một đời đợi chờ. ám ảnh cái cảm giác mọi mưu cầu hạnh phúc đều tan thành bọt biển, chỉ mong cả đời em an ổn mỉm cười.

băng cassette cũ kĩ khùng khục âm điệu du dương rưới mình trong đợt nắng chiều nhợt nhạt nhẹ tênh.

fly me to the moon

let me play up there with those stars

let me see what spring is like on jupiter and mars

fill my heart with song

and let me sing forevermore

in other words

please be true

in other words

"em à, lan nào có yêu em."

"lan thương em."

bảy vạn tám nghìn bốn trăm lần dẫu em có hỏi, vẫn là lan thương em tha thiết dịu êm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro