"Lần đầu tiên" Tôi thích một người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và cậu ấy cùng sống trong một thành phố, nhưng chúng tôi chưa bao giờ trò chuyện với nhau lần nào. Nói đúng hơn thì tôi biết rất rõ về cậu ấy, còn cậu ấy thì không biết gì về tôi cả. Chúng tôi chưa bao giờ đi cạnh nhau, cậu ấy luôn là người đi trước, còn tôi chỉ lặng lẽ theo sau. Oái ăm như vậy, nhưng tôi lại thích cậu ấy, rất thích, suốt ba năm trung học. Tôi không dám kể cho ai là mình thích cậu ấy, vì sợ nếu có thêm một người biết, bản thân tôi sẽ không được thích cậu ấy nữa. Vì sao lại thế ư? Vì tôi là con trai và cậu ấy cũng vậy, tôi sợ họ kì thị tôi và có thể cả cậu cũng kì thị tôi. Vậy nên tôi vẫn giữ cái tình cảm đơn phương đó trong lòng. Tôi thích nhìn cậu ấy cười, mỗi lần cậu ấy cười thì sẽ xuất hiện cái má lúm rất đáng yêu, và mỗi lần như vậy lòng tôi lại cảm thấy bình yên ngập tràn. Tôi thích nép mình bên cửa sổ, vờ đọc sách để nhìn cậu ấy chơi bóng rổ ngoài sân trường. Tôi thích những gì thuộc về cậu ấy,không vì bất cứ gì cả, đơn giản chỉ là thích thôi.

Những năm tháng rồi cũng trôi đi, chúng tôi rồi sẽ lớn. Cậu ấy sẽ đến nơi nào đó mà cậu ấy mơ ước và tôi cũng vậy.

Đến khi chúng tôi đều chạm ngõ 18 tuổi, tôi cứ ngỡ sẽ không bao giờ thấy cậu ấy nữa nhưng không, tôi đã gặp lại cậu ở trường đại học của tôi. Chúng tôi vẫn cùng chung 1 giảng đường, tôi vẫn lặng lẽ nhìn cậu ấy mỗi ngày rồi mỉm cười còn cậu ấy... chưa một lần nhìn về phía tôi.

Sau này, khi mập mờ phát hiện ra cậu ấy đã có người mình thích, tôi vẫn chưa thể ngừng thích cậu ấy. Tôi đã suy sụp một thời gian dài và đã quyết định rằng sẽ không thích cậu ấy nữa, nhất định không. Và rồi tôi lại nhầm thêm một lần nữa, tôi phát hiện ra tôi chẳng thể ngừng thích cậu ấy, ngừng nhớ đến cậu. Dù cậu đã có người thương nhưng có lẽ bởi tình cảm đơn phương đôi khi là điều gì đó trọn vẹn nhất, theo cách của riêng mình...

Và rồi vào ngày tốt nghiệp, tôi đã oà khóc như một đứa trẻ. Những giọt nước mắt hạnh phúc cứ thế mà tuôn rơi vì ngày hôm đó cậu đã tỏ tình với tôi. Cậu nói rằng cậu đã không đủ can đảm để nói với tôi những lời tỏ tình này nhưng hiện tại- bây giờ- ngay trước mặt tôi. Cậu ấy đã nói yêu tôi, cậu ấy đã yêu tôi ngay cái lần mà chúng tôi chạm mắt nhau khi đó tôi đang giả vờ đọc sách nhưng thực ra là đang ngắm cậu. Có lẽ cậu đã phát hiện ra và cư như thế chúng tôi đã thích nhau lúc nào không hay.

"Lần đầu tiên" tôi có người yêu và người đó lại chính là người mà tôi thích thầm mấy năm liền!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro