Chương 44: Hồi phủ( chương này đăng lên bị lỗi ạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Phương Doãn đồng ý theo Phượng Lăng Phong đến đây, hoàn toàn có lí do hết.

Và lí do chính là đây...

( Khụ khụ, H văn của ả ngực to, ai chưa đủ 80+ thì không được đọc, một cái liếc mắt cũng không được )

Căn phòng nhỏ không tính là quá xa hoa, bên ngoài là hai a hoàng canh gác, bên trong vang lên từng đợt thanh âm xấu hổ khiến người khác đỏ mặt.

Trên giường lớn, ả ngực to hai tay ôm chặt lấy cổ nam tử, trên cơ thể trắng nõn chi chít những dấu hôn xanh tím, hai chân ả vòng qua hông nam nhân, gắt gao siết chặt, mông tròn chủ động nâng lên thừa nhận thứ to lớn mãnh liệt ra ra vào vào, eo nhỏ lung lắc dữ dội, giường gỗ như không chịu nổi, kêu kẽo kẹt theo từng chuyển động của hai người, đủ để biết nam nhân kia dùng sức mạnh thế nào.

"Aaaa...thật thoải mái....chỗ đó,sâu một tí....uhm....đúng rồi....ngài nhanh lên một chút a....."

Nam nhân phía trên nghe tiếng ả rên rỉ ngày càng gia tăng động tác, bàn tay săn chắc véo cái mông ả, ồ ồ thở dốc.

Ả ngực to giờ phút này chìm sâu vào tình ái, hậu nguyệt co rút chặt khít khiến nam nhân thoải mái thở ra một hơi, càng điên cuồng gia tăng lực đạo, đâm vào.

Nam nhân rút ra, mang thứ to lớn đến gần khóe miệng ả ngực to, Ả ngực to nhìn thấy, không chút đắn đo ngậm lấy. Nam nhân khẽ rên một tiếng, ra sức gia tăng lực đạo đem thứ kia nhét vào sâu trong miệng ả.

Một lúc sau nam nhân đó rút ra, ả ngực to thở dốc, khóe miệng còn vương một sợi chỉ trắng đục. Nam nhân nâng thân thể mềm nhũn của ả ngực to đổi tư thế, để ả bám lấy thành giường, nâng cái mông cao, sau đó tiếp tục cho vào.

Tư thế này khiến thứ to lớn kia vào sâu hơn lúc nãy, ả ngực to nhanh chóng sung sướng rên to, càng cầu hoan không ngừng.

Rốt cuộc tiểu viện nhỏ, chỉ toàn những tiếng dâm đãng của ả vang lên không ngừng.

Diệp Kiều tập võ tai rất thính, đã định xông vào tiểu viện, lại suy nghĩ một chút dừng lại.

Bên trong có một cỗ sát khí cường đại rất mạnh, võ công chắc chắn cao hơn nàng, nếu không khéo tính mạng của nàng sẽ gặp nguy hiểm.

Diệp Kiều hơi liếc mắt nhìn vào khe hở của cánh cửa, thấy hai a hoàng canh gác, ngay lập tức hiểu rõ vẫn đề, lựa chọn im lặng nhanh chóng rời đi.

Diệp Kiều mang theo 30 lính kỵ binh thuộc hàng dũng mãnh che chở cho xe ngựa, bên trong có đầy hàn băng, có tác dụng giữ thi thể nguyên vẹn trong 10 năm. Còn có hai trăm Cấm vệ quân bảo vệ, cẩn thận đưa linh cữu hoàng đế trở về.

Còn về phần hoàng hậu... Hừ, Diệp Kiều nàng đâu đủ tư cách tiếp quý nhân, để lại cho hoàng hậu một cỗ xe ngựa và vài tên lính quèn đi sau.

Binh lính sau khi nghe tiểu Trấn Quốc công chúa trở lại, rất nhanh tinh thần khôi phục lại, thêm tin tức đoàn kỵ binh nổi danh của Hỏa Phượng quốc sắp đến viện binh, tình thần sôi sục ý chí chiến đấu, tình nguyện hi sinh mở đường đưa linh cữu hoàng đế bệ hạ về Kinh thành Lạc Diệp.

Nhờ sự hi sinh cao cả của gần một phần tư số lượng bộ binh, cuối cùng vòng vây bị phá, linh cữu của Phượng Lăng Phong thuận lợi trở về.

Nửa đêm ngày thứ hai

Trước cửa thành đóng chặt, một đoàn xe ngựa quý giá tiến đến. Tất cả có năm cỗ xe, bốn cỗ xe bao quanh một cỗ xe to ở giữa. Bốn cỗ xe xung quanh cũng chỉ to hơn xe ngựa bình thường không đáng kể. Xe ngựa ở giữa lại khác, toàn xe họa tiết chạm khắc tinh tế xa hoa, rèm xe nhìn thoáng qua cũng biết là loại vải thượng đẳng của Phượng Các, ngay cả ngựa kéo cũng là giống ngựa quý của Hỏa Phượng quốc, bốn con bạch mã to khỏe thở ra khói hí vang.

Mấy tên lính Cấm vệ quân ở trên thành do dự không biết có nên mở cửa không, thế nên cử một người vào bẩm báo đội trưởng.

Cát Tường nhảy xuống cỗ xe dẫn đầu, tay cầm lồng đèn, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía tường thành. Lúc này tên đội trưởng cũng đã đến, ở phía trên làm một động tác chào.

Cát Tường lấy lệnh bài vẫy vẫy, miệng nói to: "Phiền đại nhân mở của thành để Trấn Quốc công chúa vào."









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lan