41. Tại nhà mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ăn xong, cô nhanh chóng bế nàng vào phòng tắm làm sạch theo đúng nghĩa. Lau khô qua cho nàng, cô bế lại ra bên ngoài, ấn thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đó vào chăn, kê miệng lại gần tai nàng:

– Có nên thử độ chắc chắn của giường không bé yêu?

- Hứ, thử thì thử, sợ gì em, come on baby... - Thùy Trang ngoắc ngoắc ngón tay, ngày mai là chủ nhật, mặc kệ, hôm nay hạnh phúc quá rồi, phóng túng một lần với người mình yêu.

Lan Ngọc nuốt nước bọt lên xuống, cởi khăn tắm của mình ra, nhìn nàng, bóp cái mông săn chắc của nàng, nở nụ cười gian tà:

– Chị chết chắc rồi.

Hai cơ thể trần như nhộng dính sát vào nhau, cả hai cảm giác như tim mình đang đập bùm bùm, hô hấp nóng cháy đi qua cổ hai người bọn họ, hiện tại cũng chỉ có thể hi vọng đem đối phương hòa làm một với mình.

Lan Ngọc vươn lưỡi, liếʍ liếʍ gò má trắng nõn của nàng, cảm thấy thật đáng yêu, mυ"ŧ mạnh cho nó sưng đỏ lên rồi cười hả hê.

Thân thể Lan Ngọc đặt vào giữa hai chân Thùy Trang nhẹ nhàng cọ xát lên xuống, ma sát đến khu tam giác của nàng như nóng cháy lên rồi.

– Ư...

Theo tiếng rên của nàng, cô cúi người, càng ngày càng liếʍ láp đi xuống, ở xương quai xanh nàng, mυ"ŧ thật mạnh cho hằn lên dấu chủ quyền.

– Ưʍ... nhẹ...

Cô khẽ vuốt khuôn mặt Thùy Trang, chóp mũi chạm vào chóp mũi, hô hấp phả quyện vào nhau, cô nâng niu nàng:

– Em yêu chị...

Đè nén cỗ hoả nhiệt đang nóng bừng lên trong thân thể, Lan Ngọc nhanh chóng nhìn mảng da thịt trắng, lõα ɭồ của nàng, nhưng chưa vội xâm chiếm, cô vội vàng hôn lên môi nàng, đầu lưỡi dò xét vào trong miệng nàng, cạy mở hàm răng đang khép chặt, mềm mại đảo qua từng ngóc ngách trong khoang miệng, hấp thụ nước bọt ngọt ngào từ đầu lưỡi, đem chiếc lưỡi mềm mại mυ"ŧ vào trong miệng mình, bắt nàng phải quấn vào với mình, phảng phất muốn đem nàng nuốt vào trong bụng, hòa nàng làm một với mình.

Trong lúc môi lưỡi còn dây dưa, cô nhanh chóng đưa bàn tay mình cầm lấy bầu ngực mềm mại, ngón tay cái gảy nhẹ nhụy hoa hồng hào ở trên khiến nó dần dần dựng thẳng lên.

– Ưʍ... Lan Ngọc...

Lan Ngọc cuối cùng cũng buông tha cho đôi môi của Thùy Trang, một sợi chỉ bạc theo môi hai người mà bị kéo dài ra.

Cô nhìn bầu ngực của nàng mềm mại trắng nõn, mượt mà rắn chắc, vừa vặn có thể bị một tay của cô nắm bóp thưởng thức, rãnh ngực lộ ra hương thơm đặc hữu, khiến cô nhịn không được dùng chóp mũi cọ xát.

Cô cúi xuống, ngậm lấy nhụy hoa phía trước ngực của Thùy Trang, dùng đầu lưỡi liếʍ láp, dùng răng cắn nhẹ, giống như trẻ con đang bú sữa.

– Ư... á... đừng cắn mà... Lan Ngọc... – Đầu nhũ hoa mẫn cảm truyền đến kɧoáı ©ảʍ, Thùy Trang cắn chặt môi, rít lên khi cô liên tục cắn vào đỉnh ngực mình.

Lan Ngọc không biết nặng nhẹ mà tiếp tục chà đạp, khiến đầu ngực Thùy Trang trở nên vừa đỏ vừa sưng, cô lưu luyến hút một ngụm cuối cùng, lưỡi ẩm ướt của Lan Ngọc theo rãnh ngực liếʍ đi xuống, đi ngang qua vùng bụng, đi tới địa khu tam giác thần bí.

– Thật đẹp. – Vừa nói xong liền hôn lên khu tam giác bóng loáng của nàng, cô chậm rãi đi xuống, ngậm chặt cánh hoa đáng thương, đầu lưỡi linh hoạt đẩy ra rồi cùng cánh hoa hợp lại với nhau, khớp như một bản mô hình trò chơi, nhẹ nhàng liếʍ láp, toàn tâm toàn ý cắn âʍ ѵậŧ đến muốn nghiền nát, rốt cục bức Thùy Trang rêи ɾỉ thành tiếng lớn hơn.

– A... ưʍ... mạnh... mυ"ŧ... mạnh hơn... ưʍ...Lan Ngọc... - Thân thể nàng tê dại hóa thành nước, vươn tay kéo đầu cô lên cao hơn, đem đầu cô càng sáp nhập hơn với hoa huyệt, thân thể càng khát vọng âu yếm nhiều hơn.
Ngón tay thon dài của cô miết chặt lấy tiểu huyệt đang khép chặt, bên trong đã chảy ra chất dịch trong suốt, cô nghiêng đầu để sát vào, đầu lưỡi liếʍ âʍ ɦộ nàng mạnh hơn, hung hăng đưa đầu lưỡi vào trong, mảnh môi đầy đặn của cô dính sát vào hai phiến thịt hồng hào ở trên cánh hoa.

– Aaaa... Lan Ngọc... a... liếʍ mạnh hơn... chị... ưmm... - Thùy Trang khép hai chân lại, đem toàn bộ đầu của Lan Ngọc kẹp chặt lấy, đổi lại thì cô càng thêm ra sức càn quấy.

Mυ"ŧ vào, rút ra, cắm vào, kèm với tiếng nước tình dinh dính là tiếng rêи ɾỉ đứt quãng của Thùy Trang. Đầu lưỡi thô ráp tinh tế ma sát hoa huyệt non mịn màn, Lan Ngọc ra sức liếʍ láp, khiến cho nàng đê mê, có chút đau đớn cùng sung sướиɠ vô cùng.

– Lan Ngọc... đừng liếʍ nữa... khó chịu...... cho vào... Lan Ngọc... - Thùy Trang chịu không nổi lắc lắc đầu, bàn tay đang cầm lấy tóc Lan Ngọc cũng không tự giác nắm chặt, trái lại cô càng liếʍ láp càn quấy hơn. Nàng cảm thấy tiểu huyệt co rút lại, ngứa ngáy đến độ muốn có cái gì đó lập tức cắm vào, nàng khó chịu, vặn vẹo cái mông, không, không đủ, muốn, muốn mấy ngón tay cứng rắn của cô cắm vào.
Lan Ngọc ngẩng đầu lên, không muốn làm nàng khó chịu nữa. Một ngón tay thon dài đưa đến trước cửa huyệt, sau đó thật sâu đi vào.

– Á... ưmmm ưm ưʍ... chậm... thôi... Lan Ngọc...

Lan Ngọc trườn lên hôn lấy mi mắt của nàng, nhưng ngón tay ở trong hoa động non mềm vẫn không ngừng vừa khuấy đảo vừa ra vào đều đặn, cô đâm vào vài lần rồi rút ngón tay ra. Ngó bộ dạng động tình của nàng, thật cưng chết người ta mà.

Ngón tay chợt rời đi khiến hoa huyệt dường như trống rỗng, nàng vặn vẹo. – Lan Ngọc, tiếp tục.

– Bác sĩ, ba mẹ chị không chịu gả chị cho em, em phải làm sao đây?

– Xin em, vào trong chị... ưʍ... không gả cũng mặc kệ, chị mãi mãi là của em.

Lan Ngọc hài lòng cười nhẹ, nhìn nàng, liền thấy một màn nóng bỏng.

Thùy Trang chủ động tách hai chân của mình rộng ra, cảm nhận rõ tiểu huyệt mình đang ướŧ áŧ, nàng cầm lấy tay của Lan Ngọc, còn tay kia tự vạch tiểu huyệt của mình ra, cho cô thấy rõ nước tình đang ồ ạt đi ra:
– Lan Ngọc... vào... nhanh đi... chị rất muốn...

Lan Ngọc thấy bộ dạng mất kiểm soát của nàng liền nhanh chóng lấy hai ngón tay của mình ma sát ở trước cửa hoa huyệt. Tiểu huyệt đáng thương co rút lại, cô nhìn rõ lỗ xuân tình này trông thật đáng thương, co bóp theo từng nhịp thở, đang trông chờ có cái gì đó lấp đầy.

Lan Ngọc đưa hai ngón tay thẳng ra, nhắm ngay lỗ nhỏ kia của nàng mà dùng sức, liền hung hăng đâm vào.

– A... – Thùy Trang lại cảm thấy một trận run run, hai ngón tay quen thuộc đã xâm nhập vào trong cơ thể mình, đang hung hăng đâm vào âʍ ɦộ mình. – Tuyệt quá... Lan Ngọc...

Nhưng hai ngón tay của cô không tiến vào toàn bộ, cô chậm rãi nhấp vào, hai ngón tay trong âʍ ɦộ nàng không ngừng nhấp nhấp, bị thịt non mềm cuốn sâu vào hơn, càng hướng tới nơi sâu nhất mà ma sát.

Bàn tay kia của Lan Ngọc ôm cái mông tròn của nàng, nhanh chóng dùng sức, thâm nhập sâu hơn, hai ngón tay lún sâu trong đó, không còn thấy bất kì đốt tay nào ở bên ngoài.

– A... sâu quá... Lan Ngọc... - Thùy Trang rên nhẹ, tiểu huyệt co rút kịch liệt, dòng nước suối trong suốt từ tiểu huyệt trào ra.

Lan Ngọc vẫn hăng say đưa hai ngón tay dài mạnh mẽ đi vào, cứ như thế không ngừng rút ra đâm vào, rút ra đâm vào. Hoa huyệt non mềm khít khao tay cô, co bóp không ngừng, tiểu huyệt lại gắt gao bao vây lấy ngón tay cô, khiến cho cô hài lòng, càng rút ra cắm vào nhanh hơn, đi vào sâu hơn nữa.

– Chị có sướиɠ không? Có không?

– Có aaa... sướиɠ, rất sướиɠ, aaâ... ưm ưʍ...

Nghe tiếng nàng rêи ɾỉ, động tác của cô lại càng thêm điên cuồng rút ra đâm vào, khiến cho Thùy Trang không chỉ rêи ɾỉ, tay chân cũng co quắp lại.
– Lan Ngọc, mau... chị raaaaaaaaaa...

Nàng hét lên một tiếng sau đó lại xụi lơ ở đó, hơi thở hồng hộc.

Lan Ngọc sau đó không biết đã cùng nàng làm thêm bao nhiêu tư thế, ở trên giường, trên sàn, trên bàn, trong phòng tắm.

Lần thứ 5 trong đêm nàng lêи đỉиɦ, Thùy Trang đã phải tống ra mấy giọt nước mắt để cầu xin cô dừng lại, cô mới luyến tiếc buông tha cho nàng. Nhưng ngón tay vẫn để ở bên trong nàng và miệng vẫn ngậm lấy bầu ngực bên trái của nàng.
_______________

🐻🍇 dth cáa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro