Bạn đã trưởng thành?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những ngày lòng chợt buồn đến não lòng. Thật ra cũng không phải cuộc sống không ổn, không phải gặp vấn đề bế tắc gì. Chỉ là đôi khi ngoảnh đầu lại nhìn, nhìn những gì mình đã đi qua tự thấy thương cho bản thân thôi. Ngày còn bé mỗi lần buồn sẽ nhào vào lòng mẹ mà kể hết. Lớn hơn một tí thì sẽ khóc lóc với bạn bè. Bây giờ chỉ khẽ thở dài, không phải không có ai ở bên, chỉ là tự hiểu được họ không phải mình, họ sẽ không bao giờ hiểu được những gì mình đang phải chịu đựng.
Suy cho cùng, con người ta càng lớn, càng hiểu chuyện thì lại càng cô đơn. Những gì mình nghe, mình thấy, mình hiểu nhưng cảm thấy không cần thiết nói ra sẽ biết im lặng. Cũng không hay cho người ta lời khuyên nữa. Càng lớn thế giới của bản thân sẽ càng thu hẹp lại. Vốn dĩ không phải người mình thương thì mình sẽ trực tiếp không bận tâm nữa. Luôn cố gắng tỏ ra mình ổn chỉ vì sợ khi không kiềm lòng được mà oà khóc, những người thương mình sẽ đau sẽ xót thôi. Cuộc sống này vốn dĩ chẳng ai biết trước được ngã rẽ của mình. Họ nói do số phận. Chẳng qua họ đang tổn thương, họ lấy số phận để chịu lỗi thay cho những quyết định của bản thân. Nhưng rồi đến ngày nào đó, chúng ta sẽ biết tìm cách đi với quyết định mình đã chọn. Tốt nhất ngay từ phút quyết định đừng bao giờ quay đầu nhìn lại.
Mình cược, mình thua, mình chịu. Có lẽ ông trời cũng không muốn bạn chịu khổ. Sau khi bạn đi chân không qua một con đường mà những thằng đinh tặc ẩn náu chờ thời cơ rải đinh hãm hại bạn. Sẽ có người khác sẵn sàng cõng bạn trên lưng cùng bạn đi qua con đường đầy đinh đó. Có điều, bạn đã không còn là bạn của ngày chưa bước đi qua đó nữa. Chân tay sẽ đầy vết xước, tâm trí sẽ ổn định, trái tim sẽ bình tĩnh hơn. Và cũng không còn nguyên vẹn mà cảm kích người cùng bạn đi qua đó nữa.
Thật ra, luôn cảm ơn những người bước ngang đời mình, không có họ sẽ không có mình ngày hôm nay. Nhưng mà, ta đã lỡ trao họ những điều tốt đẹp nhất mà có lẽ những người sau, những người thật sự yêu thương ta sẽ không bao giờ còn được thấy nữa!

.chil.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro