Thanh xuân ai đã từng như thế??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn lại những đoạn hồi ức xưa cũ, bỗng cảm thấy trái tim mình đang dần trở nên già nua, chẳng còn chút nhiệt huyết nào của thời trẻ nữa. Nếu như có điều gì phải hối tiếc. Vậy thì chính là vào thời khắc thanh xuân ngập tràn ánh nắng đó, đã chưa từng dám nói ra một câu mình thích cậu. Chưa từng vì cậu mà chạy thật xa, chỉ mãi giậm chân một chỗ nhìn theo chiếc bóng của cậu. Chưa từng vì cậu mà cố gắng thay đổi điều gì, chỉ biết ngưỡng vọng về bầu trời xanh cậu luôn ngước nhìn, ghanh tị với ngọn cỏ lau cậu vừa bước ngang qua.
Bây giờ cậu là ai trên thế gian rộng lớn này? Mình đã chẳng còn đủ can đảm để đợi chờ nữa. Chẳng còn đủ ước vọng để mong ngóng nữa. Không phải mình mỏi mệt. Chỉ là mình rất sợ hãi. Mình sợ nếu như mình và cậu gặp được nhau rồi nhưng vẫn không thể bên nhau thì sẽ thế nào? Mình sẽ chịu không nổi cái cảm giác đó đâu, cái cảm giác gặp được đúng người mà phải nhìn người ấy hạnh phúc bên một người khác. Đó không phải nỗi đau, đó là sự trừng phạt.

-gemini-meimei.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro