Lang qua thong pmq

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

:::Paustovsky:::

L?ng qu? thông

KIM ÂN d?ch

Mùa thu, nhà so?n nh?c Edua Grigo thu?ng v? ? trong nh?ng khu vu?n g?n thành ph? Bêcghen.

M?i khu r?ng d?u d?p v?i b?u không khí ph?ng ph?t mùi n?m, v?i ti?ng lá rì rào. Nhung nh?ng khu r?ng trên núi và g?n bi?n m?i th?c s? là d?p. ? dó ta nghe rõ c? ti?ng sóng v? b?. Suong mù t? bi?n c? thu?ng xuyên tràn vào và vì khí ?m quá nhi?u nên rêu m?c r?m r?t. Rêu t? trên cành cây xõa dài xu?ng m?t d?t nhu nh?ng m? tóc xanh.

Ngoài ra, trong nh?ng khu r?ng trên núi, còn có m?t th? ti?ng v?ng vui tính. Gi?ng nhu m?t con khu?u nó ch? ch?c ch?p l?y b?t k? ti?ng d?ng nào d? r?i li?ng l?i qua vách dá.

M?t hôm Grigo b?t g?p trong r?ng m?t em bé có dôi bím tóc nh? xíu, con ông gác r?ng. Em dang nh?t qu? thông b? vào l?ng.

Tr?i dang thu. N?u nhu có th? l?y h?t d?ng và vàng trên trái d?t dánh thành muôn vàn lá cây m?ng dính thì chúng cung ch? có th? làm thành m?t ph?n r?t nh? c?a b? áo mùa thu tr?i trên d?i núi kia mà thôi. V? l?i, nh?ng chi?c lá nhân t?o n? s? r?t thô k?ch so v?i lá th?t, nh?t là v?i lá liêu hoàn di?p. M?i ngu?i d?u bi?t r?ng ch? c?n m?t ti?ng chim hót thôi cung d? làm chúng run r?y.

- Cháu tên là gì nào? – Grigo h?i.

- Cháu là Ðanhi Pêdecxen. – Em bé lí nhí tr? l?i.

Em bé tr? l?i lí nhí không ph?i vì s?, mà vì b?i r?i. Nó s? sao du?c khi c?p m?t c?a Grigo dang cu?i.

- Rõ ti?c… - Grigo nói. – Bác ch? có quà gì cho cháu c?. Ch? có búp bê, ch? có bang, th? nhung cung không có n?t.

- Cháu có con búp bê cu c?a m? cháu. – Em bé tr? l?i - Tru?c kia nó cung bi?t nh?m m?t co bác ?. Nhu th? này này…

Nó t? t? nh?m m?t l?i. Khi nó m? m?t, Grigo nh?n th?y con nguoi c?a nó có màu xanh nh?t và lá r?ng l?p lánh trong m?t nó nhu nh?ng d?m l?a nh?.

- Nhung bây gi? thì nó ng? m? m?t, - em bé bu?n r?u nói ti?p, - ngu?i già hay khó ng?. Ông cháu cung v?y, c? kêu rên c? dêm.

- Ðanhi này. Bác nghi ra r?i, - Grigo nói, - Bác s? t?ng cháu m?t món quà thú v?. Nhung không ph?i bây gi?, mà d? mu?i nam n?a.

Ðanhi d?p hai tay vào nhau:

- Ôi, th? thì lâu quá !

- Cháu hi?u không, bác còn ph?i làm ra nó dã ch?.

- Nhung nó là cái gì kia, bác ?

- Sau này cháu s? bi?t.

- Ch? l? su?t d?i bác, bác ch? làm du?c có dam sáu th? d? choi hay sao? – Em bé nghiêm ngh? h?i.

Grigo b?i r?i:

- Không, không ph?i th? dâu – Ông bác l?i v? không qu? quy?t – Có th? bác s? làm xong v?t ?y trong vài ngày. Nhung nh?ng th? dó ngu?i ta không cho tr? con. Bác thu?ng ch? làm quà cho ngu?i l?n.

- Cháu không dánh v? dâu mà – Ðanhi nan n? và n?m l?y tay áo ông kéo l?i. – Cháu cung ch?ng làm h?ng dâu. Ð?y r?i bác xem ! Ông cháu có m?t chi?c thuy?n th?y tinh bé tí t?o. Cháu v?n lau b?i cho nó d?y nhung cháu có bao gi? làm nó s?t tí nào dâu.

“Con bé Ðanhi này làm mình r?i tinh lên r?i” – Grigo b?c b?i nghi th?m và r?i ông l?p l?i nh?ng di?u mà ngu?i l?n thu?ng nói v?i tr? con khi lâm vào th? bí.

- Cháu hãy còn bé và có nhi?u di?u cháu không hi?u. Hãy h?c t?p tính kiên nh?n. Còn bây gi? cháu dua cái l?ng dây cho bác. Cháu ì ?ch mãi m?i mang n?i nó kia kìa. Bác s? dua cháu v? nhà và chúng ta s? nói v? m?t chuy?n gì khác.

Ðanhi th? dài và dua cái l?ng cho Grigo. Cái l?ng qu? là khá n?ng. Qu? cây thông tán nh?n có nhi?u nh?a, nên nó n?ng hon qu? c?a lo?i thông khác.

Khi nhà ngu?i gác r?ng hi?n ra gi?a dám cây, Grigo b?o cô bé:

- Thôi, Ðanhi này, bây gi? cháu ch?y v? nhà m?t mình nhé. ? Nauy, có nhi?u em bé gái trùng tên trùng h? v?i cháu. B? cháu tên là gì nh? ?

- Hagrup ? - Ðanhi tr? l?i và h?i ti?p, v?ng trán nhan l?i - Bác không vào choi nhà cháu u ? Nhà cháu có chi?c khan gi?i bàn thêu này, có con mèo hung này, l?i có chi?c thuy?n b?ng th?y tinh n?a. Ông cháu s? cho phép bác c?m xem d?y.

- C?m on cháu. Bây gi? bác v?i. Chào cháu, Ðanhi ?.

Grigo vu?t tóc em bé r?i di v? phía b? bi?n. Ðanhi chau mày trông theo. Em xách cái l?ng nghiêng v? m?t bên và nh?ng qu? thông roi xu?ng d?t.

“Ta s? làm m?t b?n nh?c, - Grigo quy?t d?nh - và trên trang bìa ta s? cho in : “T?ng Ðanhi Pêdecxen, con gái ngu?i gác r?ng Hagrup Pêdecxen, khi cô mu?i tám tu?i”.

* *

*

? Bêghen không có gì thay d?i.

T?t c? nh?ng gì có th? làm cho âm thanh gi?m di nhu th?m, màn c?a, d? g? lót d?m, Grigo dã lo?i ra kh?i nhà t? lâu. Ch? còn l?i chi?c di vang cu k? d? ch? cho mu?i ngu?i khách ng?i là Grigo v?n chua dám b? di n?t.

Các b?n c?a nhà so?n nh?c nói r?ng nhà c?a ông gi?ng noi ? c?a m?t ti?u phu. Ch? có m?i chi?c duong c?m là v?t trang s?c cho ngôi nhà. Ngu?i giàu tu?ng tu?ng có th? nghe th?y gi?a b?n b?c tu?ng tr?ng ? dây nhi?u di?u k? di?u, t? ti?ng g?m thét c?a B?c bang duong - cái d?i duong dang d?n sóng ra t? cõi m?t mù suong gió, noi gió rú rít k? câu chuy?n c? xua rùng r?n - cho d?n bài hát c? em gái ru con búp bê v?i.

Chi?c duong c?m có th? ca v? t?t c? : v? khí phách con ngu?i vuon t?i cái cao c?, v? tình yêu. Nh?ng phím dàn den tr?ng lu?t nhanh du?i nh?ng ngón tay ch?c n?ch c?a Grigo, lúc bu?n bã, lúc vui cu?i, lúc l?i réo lên giông t? và cam thù r?i b?t th?n l?ng h?n di.

Trong phút l?ng l? ?y ch? còn m?t cây dàn nh? bé là còn rung mãi nhu th? nàng L? Lem b? các ch? m?ng m? dang khóc.

Grigo ng? ngu?i ra, l?ng nghe cho d?n khi cái âm thanh cu?i cùng ?y t?t h?n ? trong b?p, noi chú d? mèn dã d?n trú ng? t? lâu.

Ð?n lúc ?y m?i nghe ti?ng vòi nu?c nh? gi?t, d?m t?ng giây, h?t nhu máy do ti?t di?u. Nh?ng gi?t nu?c nh?n m?nh r?ng th?i gian không ch? d?i ai và c?n ph?i h?i h? làm cho xong nh?ng di?u d? d?nh.

Grigo vi?t b?n nh?c t?ng Ðanhi Pêdecxen trong hon m?t tháng.

Mùa dông b?t d?u. Suong mù ph? kín thành ph?. Nh?ng con tàu han r? t? nhi?u nu?c kéo d?n gà g?t bên b?n c?ng lát g?, khe kh? phì phò hoi nu?c.

Ch?ng bao lâu tuy?t dã b?t d?u roi. Grigo nhìn qua c?a s? th?y nh?ng bông tuy?t bay chênh ch?ch, c? bám l?y ng?n cây.

T?t nhiên, không th? truy?n d?t âm nh?c b?ng l?i, dù cho ngôn ng? c?a chúng ta có phong phú th? nào chang n?a.

Grigo vi?t v? cái d?p vô cùng c?a th?i con gái và c?a h?nh phúc.

Ông vi?t và th?y cô gái có dôi m?t xanh sáng ng?i ngh?n ngào vì sung su?ng, dang ch?y d?n v?i ông. Cô gái vòng tay ôm l?y c? ông, áp bên má nóng b?ng c?a cô vào cái má d?y râu b?c lâu ngày không c?o c?a ông. “C?m on bác” - cô nói trong lúc chính cô cung chua bi?t cô c?m on ông vì l? gì.

“Cháu nhu m?t tr?i, - Grigo nói v?i cô, - nhu làn gió êm d?u, nhu bu?i sáng tuoi mát. M?t bông hoa tr?ng ng?n dã b?ng n? trong lòng cháu làm cho toàn thân cháu thom ngát mùa xuân. Ta hi?u d?i l?m. Cháu ?, dù ngu?i ta có nói v?i cháu nh?ng gì di n?a thì cháu hãy c? tin r?ng cu?c d?i th?t là k? di?u và tuy?t d?p. Ta già r?i, nhung ta dã hi?n cu?c d?i ta, s? nghi?p và tài nang c?a ta cho tu?i tr?. Hi?n t?t c? mà không dòi h?i tr? l?i. Vì th? có th?, ta còn h?nh phúc hon c? cháu n?a kia, Ðanhi ? !

Cháu là dêm tr?ng v?i ánh sáng huy?n ?o. Cháu là h?nh phúc, là ánh bình minh. Cháu c?t ti?ng là bao con tim rung d?ng.

C?u chúa ban phu?c lành cho m?i v?t bao quanh cháu, ch?m t?i ngu?i cháu và du?c cháu ch?m t?i, nh?ng gì làm cháu vui su?ng và b?t cháu ph?i tr?m ngâm suy nghi”.

Grigo nghi v?y và g?i vào phím dàn nh?ng gì ông suy nghi. Ông ng? r?ng có ngu?i nghe tr?m ông. Ông còn doán du?c ai dang nghe tr?m n?a. Ðó là dàn son tu?c trên cành, dám th?y th? ngoài c?ng quá chén dang lang thang, ch? th? gi?t bên hàng xóm, chú d? mèn, nh?ng bông tuy?t t? trên b?u tr?i triu n?ng kia roi xu?ng và nàng L? Lem trong b? qu?n áo vá ch?ng vá d?p.

M?i ngu?i và v?t nghe ông theo m?t cách.

Nh?ng con son tu?c x?n xang. Nhung dù chúng có loay hoay th? nào m?c lòng, s? huyên náo c?a chúng cung không th? át n?i ti?ng dàn.

Nh?ng tay th?y th? quá chén ng?i xu?ng b?c th?m nhà ông, v?a nghe n?c n?. Ch? th? gi?t d?ng th?ng lên, l?y lòng bàn tay lau c?p m?t d? hoe và l?c d?u. Chú d? mèn chui ra kh?i k? n?t c?a chi?c lò su?i lát g?ch s? va nhòm Grigo qua m?t khe h?.

Nh?ng bông tuy?t roi, ng?p ng?ng, lo l?ng gi?a t?ng không, l?ng nghe su?i dàn t? trong nhà v?ng ra. Còn L? Lem thì m?m cu?i nhìn xu?ng sàn. M?t dôi giày xinh x?n b?ng pha lê n?m bên chân cô. Ðôi gi?y run r?y, và vào nhau, hòa nh?p v?i ti?ng dàn ngân vàn trong phòng nhà so?n nh?c.

Grigo quý nh?ng thính gi? ?y hon các v? sang tr?ng và l?ch s? v?n thu?ng t?i nghe hòa nh?c.

* *

*

Nam mu?i tám tu?i Ðanhi h?c h?t trung h?c.

Nhân d?p này cha nàng cho nàng v? Krixtania choi ít lâu v?i bà Magda, em gái ông. “Cho con bé (cha nàng v?n coi nàng là con bé, m?c d?u Ðanhi dã là m?t cô gái có thân hình cân d?i v?i dôi bím tóc vàng n?ng triu) bi?t cái th? gi?i này nó ra sao, ngu?i ta s?ng th? nào, và cho nó gi?i trí m?t chút”.

Ai bi?t du?c tuong lai s? dành cho Ðanhi nh?ng gì ? Có th?, m?t ngu?i ch?ng chân th?t và yêu nàng nhung l?i dáng ngán và keo ki?t chang ? Hay m?t vi?c làm ? qu?y t?p hóa trong làng ? Ho?c ph?c d?ch t?i m?t trong vô vàn hãng tàu bi?n ? Becghen ?

Bà Magda làm th? may trong m?t nhà hát. Ch?ng bà, ông Ninxo cung làm th? c?t tóc trong nhà hát ?y.

H? ? trong m?t phòng nh? ngay du?i mái nhà hát. T? d?y trông th?y bi?n s?c s? nh?ng lá c? hi?u hàng h?i và tu?ng dài Ipxen (1).

Nh?ng con tàu su?t ngày c? chõ vào các c?a s? b? ngõ mà la hét. Ông Ninxo, dã nghiên c?u nh?ng ti?ng kêu la c?a chúng k? d?n n?i, theo ông nói, ông bi?t ch?c chi?c tàu nào dang kéo còi : “Nôdecnây” t? Côpenhaghen, “Ngu?i ca si x? Ec?t” t? Glazgô hay “Gian Ða” t? Boócdô d?n.

Trong phòng bà Magda có r?t nhi?u v?t d?ng c?a nhà hát : g?m, l?a, tuyn, bang, d? ren, mu d? th?i xua g?n lông dà di?u den, khan san c?a ngu?i digan, tóc gi? b?c tr?ng, ?ng c? loe g?n c?a b?ng d?ng, các lo?i guom, qu?t và nh?ng dôi giày dát b?c dã s?n ? nh?ng n?p g?p. T?t c? nh?ng th? dó ph?i du?c vá víu và s?a ch?a, lau chùi và là ph?ng.

Trên tu?ng treo nh?ng tranh nh? c?t ra t? sách báo : k? s? th?i vua Lui XIV, m? nhân b?n váy bông, hi?p si, ph? n? Nga trong b? xaraphan, th?y th? và b?n vikinh2 trên d?u mang nh?ng vòng lá s?i.

Mu?n lên phòng ph?i leo m?t cái thang d?ng d?ng. ? d?y thu?ng ph?ng ph?t mùi son và mùi vécni b?c lên t? l?p vàng m?.

Ðanhi hay di xem hát. Ðó là m?t vi?c thú v?. Nhung sau nh?ng bu?i xem k?ch ?y, Ðanhi thu?ng thao th?c mãi không ng? du?c và dôi khi l?i c? n?m trên giu?ng mà khóc.

Bà Magda l?y th? làm lo l?ng và thu?ng an ?i Ðanhi. Bà nói r?ng không nên mù quáng tin nh?ng gì di?n ra trên sân kh?u. Nhung ông Ninxo thì vì th? l?i g?i bà là “m? nái x?” và nói r?ng, ngu?c l?i, nên tin m?i di?u ? nhà hát. N?u không thì ngu?i ta ch?ng c?n d?n nhà hát nào n?a. Th? là Ðanhi tin.

Tuy v?y bà Magda v?n c? nh?t d?nh dòi di nghe hòa nh?c d? d?i món.

Ông Ninxo không ph?n d?i ý ki?n ?y. “Âm nh?c, - ông nói, - dó là guong m?t c?a thiên tài”.

Ông Ninxo thích dùng nh?ng danh t? cao siêu và mo h?. Ông b?o Ðanhi gi?ng nhu h?p âm d?u tiên c?a m?t t? khúc. Còn bà Magda thì, theo l?i ông, l?i có m?t quy?n l?c siêu phàm d?i v?i m?i ngu?i. Quy?n l?c dó là ? ch? bà may trang ph?c sân kh?u. Mà ai ch?ng bi?t r?ng con ngu?i c? m?i l?n m?c b? d? m?i là bi?n d?i h?n. Thành th? v?n m?t anh di?n viên hôm qua là tên gi?t ngu?i b? ?i, hôm nay dã tr? thành chàng nhân tình say d?m, ngày mai là anh h? c?a nhà vua, còn ngày kia l?i thành v? anh hùng dân t?c.

Trong nh?ng tru?ng h?p dó bà Magda thu?ng kêu lên:

- Ðanhi ! Cháu hãy b?t tai l?i, d?ng nghe nh?ng l?i ba hoa g?m ghi?c ?y làm gì ! Ông ?y ch? bi?t ông ?y nói gì dâu, lão tri?t gia ki?t xác ?y.

Ðanhi nghe hòa nh?c cùng cô Magda và chú Ninxo. Nàng mu?n m?c chi?c áo dài tr?ng d?c nh?t c?a mình, nhung chú Ninxo b?o r?ng ngu?i con gái d?p ph?i bi?t an m?c sao cho n?i b?t lên gi?a môi tru?ng chung quanh. Nói chung, bài di?n van dài dòng c?a ông v? chuy?n dó có th? tóm t?t l?i là trong nh?ng dêm tr?ng nh?t thi?t ph?i m?c d? den và ngu?c l?i, lúc t?i tr?i nên di?n b? áo tr?ng.

Không th? nào cãi l?i ông Ninxo, nên Ðanhi m?c chi?c áo dài nhung l?a den, tuy?t r?t m?n. Bà Magda dã mu?n trong kho ph?c trang cho nàng chi?c áo dó.

Khi Ðanhi dã m?c xong, bà Magda ph?i ch?u là ông Ninxo có lý : không gì có th? tôn nu?c da mai mái nghiêm ngh? trên guong m?t và dôi bím tóc dài l?p lánh vàng mu?i c?a nàng b?ng th? nhung huy?n bí ?y.

- Này Magda, mình trông mà xem, - chú Ninxo nói kh?, - con Ðanhi d?p nhu th? nó di g?p ngu?i yêu trong bu?i d?u tiên ?y.

- Ðúng v?y - Bà Magda tr? l?i - Th? mà l?n h?n hò d?u tiên ông d?n g?p tôi, tôi l?i ch? du?c th?y ông là m?t chàng di?n trai si tình. Ông ch? là m?t chàng ba hoa.

Và bà Magda d?t m?t cái hôn lên mái tóc c?a ch?ng.

Bu?i hòa nh?c b?t d?u sau khi kh?u d?i bác ? ngoài c?ng n? phát súng chi?u thu?ng l?. Phát súng báo hi?u m?t tr?i l?n.

M?c d?u là bu?i t?i, c? nh?c tru?ng l?n nh?c công d?u không b?t nh?ng ng?n di?n nh? trên giá nh?c. T?i hôm dó tr?i r?t sáng nên nh?ng cây dèn l?ng l?p lánh trong tán cây do?n h?n cung ch? d? t?o cho bu?i hòa nh?c v? hào nhoáng mà thôi.

L?n d?u tiên Ðanhi du?c nghe nh?c giao hu?ng. B?n nh?c gây cho cô m?t ?n tu?ng l? lùng. Nh?ng do?n luy?n láy và r?n vang c?a dàn nh?c g?i lên trong trí cô muôn vàn c?nh l? gi?ng nhu gi?c mo.

B?ng Ðanhi gi?t mình, ngu?c m?t lên. Nàng có c?m giác nhu ngu?i dàn ông g?y gò m?c áo duôi tôm dang gi?i thi?u chuong trình bi?u di?n g?i d?n tên nàng.

- Chú g?i cháu d?y u, chú ? - Ðanhi nhìn ông Ninxo h?i r?i l?p t?c cau m?t l?i.

Ngu?i chú nhìn nàng không ra là kinh hãi mà cung không ra là thán ph?c. Và bà Magda áp chi?c khan vào mi?ng cung nhìn Ðanhi h?t nhu v?y.

- Có chuy?n gì x?y ra v?y ? - Ðanhi h?i.

Bà Magda n?m l?y tay nàng và nói kh? :

- Nghe kìa !

Và Ðanhi nghe th?y ngu?i m?c áo duôi tôm nói:

- Các v? thính gi? m?y hàng gh? cu?i nh? tôi nh?c l?i. V?y là dàn nh?c chúng tôi s? trình bày hi?n quý v? m?t b?n nh?c n?i ti?ng c?a Edua Grigo d? t?ng Ðanhi Pêdecxen, con gái ông gác r?ng Hagrup Pêdecxen, nhân d?p cô tròn mu?i tám tu?i.

Ðanhi hít m?t hoi dài d?n n?i nàng th?y t?c ng?c. Nàng mu?n l?y hoi th? dó d? gi? dòng nu?c m?t s?p trào ra, nhung vô hi?u, Ðanhi cúi xu?ng và gi?u m?t trong dôi bàn tay.

Tho?t d?u nàng không nghe th?y gì h?t. M?t con giông dang cu?n cu?n trong lòng nàng. Cu?i cùng nàng nghe th?y ti?ng tù và m?c d?ng rúc lên trong bu?i s?m tinh suong và dàn nh?c dàn dây kh? gi?t mình, d?p l?i b?ng hàng tram ti?ng hát.

Ði?u nh?c tang d?n, c?t b?ng lên r?i gào thét lu?t trên ng?n cây, nhu m?t lu?ng gió r?t lá, th?i r?p c? xu?ng d?t, qu?t vào m?t nh?ng tia nu?c mát ru?i. Ðanhi c?m th?y có m?t lu?ng không khí do âm nh?c d?y lên ph? d?n và nàng g?ng bình tinh l?i.

Ph?i, dó là cánh r?ng c?a nàng, quê huong nàng ! Núi d?i c?a nàng, ti?ng tù và, ti?ng sóng bi?n quê nàng.

Nh?ng con tàu b?ng th?y tinh làm nu?c s?i b?t. Gió reo c? trên nh?ng dây bu?m. T? lúc nào không bi?t, ti?ng reo dó dã chuy?n thành ti?ng nh?ng qu? chuông nh? trong r?ng d? h?i, ti?ng dàn chim ríu rít nhào l?n trên không, ti?ng tr? con hú nhau, ti?ng hát v? ngu?i con gái : lúc bìh minh ngu?i yêu ném m?t v?c cát vào c?a s? phòng nàng. Ðanhi dã nghe bài hát dó trên d?i núi ? quê nhà.

V?y ra dó chính là bác ?y. Ông già tóc b?c dã giúp cô mang l?ng qu? thông v? nhà. Ðó là Edua Grigo, ngu?i có phép th?n và là nh?c si vi d?i ! Th? mà nàng dã trách bác ?y không bi?t cách làm mau chóng.

Thì ra dó chính là món quà mà ông dã h?a cho nàng mu?i nam sau.

Ðanhi khóc, không gi?u gi?m nh?ng gi?t l? bi?t on. Ð?n lúc ?y âm nh?c dã tràn ng?p kho?ng không gi?a m?t d?t và mây tr?i giang m?c trên thành ph?. Sóng nh?c du duong làm cho mây g?n lên lan tan và nh?ng vì sao lung linh l?p lánh.

B?n nh?c không ph?i là hát n?a. Nó kêu g?i. Kêu g?i di theo nó d?n m?t x? s?, noi không dau kh? nào có th? làm nh?t tình yêu, noi không có ai giành gi?t h?nh phúc k? khác, noi m?t tr?i sáng chói nhu vòng tri?u thiên trên d?u nàng tiên trong c? tích.

Trong dòng âm thanh cu?n cu?n ?y b?ng n?i lên gi?ng nói quen thu?c “Cháu là h?nh phúc, cháu là ánh bình minh”.

B?n nh?c ng?ng b?t. Nh?ng tràng v? tay lúc d?u còn ch?m ch?m, sau m?i lúc m?t m?nh thêm, vang lên nhu s?m d?y.

Ðanhi d?ng lên và di nhanh v? phía c?ng công viên. M?i ngu?i cùng quay d?u l?i nhìn nàng. Có th?, có m?t s? ngu?i trong dám thính gi? dã thoáng nghi r?ng nàng chính là Ðanhi Pêdecxen mà Grigo dã dành t?ng tác ph?m b?t t? c?a ông.

“Bác ?y m?t r?i u ? - Ðanhi nghi - Vì sao ?” Giá mà l?i du?c g?p ông ! Giá mà ông có m?t ? dây ? H?n nàng s? ch?y ào l?i v?i ông, tim d?p r?n ràng, nàng s? bá l?y c? ông, áp bên má áp d?m nu?c m?t vào má ông và ch? nói m?t câu : “C?m on bác”. - “Vì l? gì co ch? ?” H?n ông s? h?i nhu th?. “Cháu cung ch? bi?t n?a... - h?n nàng s? tr? l?i, - Vì bác dã không quên cháu. Vì lòng hào hi?p c?a bác. Vì bác dã cho cháu bi?t cái tuy?t m? mà con ngu?i ph?i s?ng b?ng cái tuy?t m? ?y”.

Ðanhi di trên du?ng ph? v?ng tanh. Nàng không bi?t r?ng bà Magda dã phái ông Ninxo di theo nàng mà không d? nàng trông th?y. Ông di l?o d?o nhu ngu?i say ru?u, mi?ng l?m b?m gì dó v? s? th?n k? x?y ra trong cu?c s?ng eo h?p c?a h?.

Bóng dêm v?n còn tr?i trên thành ph?. Nhung trong c?a s? dã th?y l?p lánh ánh vàng y?u ?t c?a bình minh phuong B?c.

Ðanh di ra b? bi?n. Bi?n v?n còn ng? say, không m?t ti?ng sóng v?.

Ðanhi n?m ch?t hai tay l?i và rên lên vì m?t c?m giác tuy còn mo h? d?i v?i nàng, nhung dã chi?m linh toàn co th? nàng - c?m giác v? cái d?p c?a cu?c d?i.

- Ð?i oi, hãy nghe dây ! - Ðanhi nói kh? - Ta yêu Ngu?i

Và nàng cu?i, m? to m?t nhìn nh?ng ng?n dèn trên tàu bi?n dang ch?m rãi l?c lu noi nu?c xám trong v?t.

Ông Ninxo d?ng ? d?ng xa nghe th?y ti?ng cu?i dó và quay v? nhà. Gi? ông dã yên tâm v? Ðanhi. Gi? dây ông hi?u r?ng cu?c d?i cháu gái ông s? không qua di vô ích.

1953

Ngu?n: maple TTVN

Ngu?i g?i: TL

Ngu?i dang: Tí Lu?i

K? t?i: TUY?T

Tôi là gã cao b?i nghèo don d?c, rong ru?i trên du?ng dài xa quê huong...

taysonphuchung

Ð?i phó

Bài vi?t: 1084

Ngày tham gia: 16/09/2004, 18:33

Ð?n t?: An Nhon - Bình Ð?nh

Ðã c?m on: 0 l?n

Ðu?c c?m on: 0 l?n

Blog: Xem blog (1)

Ð?u trang

b?i taysonphuchung » 31/03/2006, 10:17

:::Paustovsky:::

Tuy?t

KIM ÂN d?ch

Tachiana Petor?pna d?n d?n nhà c? Pôtap?p du?c m?t tháng thì c? m?t. Nàng ? l?i m?t mình v?i d?a con gái nh? là Varia và ngu?i vú già.

Ngôi nhà nh?, ch? có ba gian, ? trên m?t ng?n d?i trông xu?ng con sông phía b?c ngay d?u t?nh l?. Sau nhà, bên kia khu vu?n dã tr?i lá là m?t r?ng b?ch duong phoi màu tr?ng b?c. ? dó, t? sáng d?n t?i, lu qu? kêu quàng qu?c, bay thành t?ng dám mây den trên nh?ng ng?n cây tr?n tr?i, báo hi?u tr?i x?u.

T? khi r?i Maxcova, Tachiana mãi v?n không sao quen du?c cái t?nh l? dìu hiu v?i nh?ng ngôi nhà nh? bé, nhung cánh c?a hàng rào kêu ken két, nh?ng bu?i t?i v?ng l?ng, nghe rõ c? ti?ng ng?n dèn d?u h?a n? lép bép.

“Mình ng?c quá ! - Nàng nghi. - Không dung di b? Maxcova, nhà hát và bè b?n ! Ðáng l? ph?i dua Varia d?n v?i bà vú ? Puskinô, noi dó chua b? máy bay b?n phá l?n nào, còn mình thì c? vi?c ? l?i Maxcova. Tr?i, mình th?t ng?c !”.

Nhung không th? tr? l?i Maxcova du?c n?a r?i. Tachiana quy?t d?nh bi?u di?n trong các tr?m quân y - trong th? tr?n này có vài tr?m - và nàng c?m th?y yên tâm. Nàng còn th?y thích cái t?nh l? ?y n?a là khácc, nh?t là khi dông v? và tuy?t xu?ng ph? d?y. Ngày l?i ngày, êm d?u và xám ng?t. Sông mãi chua dóng bang, m?t nu?c màu xanh lá cây b?c khói.

Tachiana quen d?n c? v?i t?nh l? và c? v?i ngôi nhà không ph?i c?a mình. Nàng dã quen v?i chi?c duong c?m l?c gi?ng, nh?ng t?m ?nh úa vàng trên tu?ng ch?p nh?ng thi?t giáp h?m c? l? b?o v? b? bi?n. Tru?c kia, c? Pôtap?p làm th? máy tàu bi?n. Trên cái bàn gi?y ph? d? xanh c?a c? có d?t mô hình tu?n duong h?m “Grômôbôi”, trên tàu dó c? dã làm vi?c. Varia không du?c phép s? vào mô hình ?y. Và nói chung, không du?c s? vào b?t c? v?t gì.

Tachiana bi?t c? Patôp?p có con trai dang ph?c v? trong h?m d?i H?c H?i. Trên bàn, bên c?nh mô hình tu?n duong h?m, có b?c ?nh c?a anh. Ðôi lúc, Tachiana c?m b?c ?nh lên ng?m nghía r?i nhíu dôi lông mày thanh thanh l?i, nghi ng?i. Nàng c? có c?m giác là dã g?p anh ? m?t noi nào dó, nhung dã lâu l?m r?i, tru?c c? cu?c hôn nhân không to?i nguy?n c?a nàng. Nhung ? dâu ? Và khi nào nh? ?

Anh lính th?y nhìn nàng b?ng dôi m?t bình th?n hoi có v? ch? nh?o, nhu mu?n h?i : “Th? nào ch? ? Ch?ng l? ch? v?n chua nh? ra là chúng ta dã g?p nhau ? dâu hay sao ?”.

- Không, tôi không nh?. - nàng tr? l?i khe kh?.

- M? oi, m? nói chuy?n v?i ai th? ? - Varia t? phòng bên h?i

- V?i cái duong c?m con ?, - Tachiana cu?i, dáp l?i.

Vào gi?a mùa dông b?t d?u có nh?ng lá thu do cùng m?t bàn tay vi?t g?i cho c? Patôp?p, Tachiana x?p nh?ng lá thu ?y l?i trên bàn. M?t l?n dang dêm nàng ch?t th?c gi?c. Ánh tuy?t m? m? chi?u vào c?a kính. Con mèo xám Ackhip c?a c? Patôp?p d? l?i dang ngáy khò khò trên di-vang.

Tachiana khoác áo choàng m?ng, vào phòng làm vi?c c?a c? Patôp?p và d?ng m?t lát bên c?a s?. M?t con chim l?ng l? bay v?t ra kh?i cây làm tuy?t d? xu?ng. Tuy?t bay nhu b?i tr?ng, ph? m?t l?p m?ng trên m?t kính.

Tachiana th?p ng?n n?n trên bàn, ng?i xu?ng gh? bành và nhìn mãi ng?n n?n. Ng?n n?n cung ch? bu?n lay d?ng. Sau dó nàng th?n tr?ng l?y ra m?t b?c thu, bóc phong bì, nhìn chung quanh r?i b?t d?u d?c :

“Cha yêu quý, th? là con dã n?m b?nh vi?n du?c m?t tháng - nàng d?c. - V?t thuong không n?ng l?m. Ð?i th? là nó dang lên da non. Xin cha d?ng lo l?ng và ch? hút h?t di?u thu?c này d?n di?u thu?c khác. Con van cha d?y !”

“Con luôn nh? d?n cha, - Tachiana d?c ti?p, - d?n ngôi nhà c?a cha con ta, d?n t?nh l? c?a chúng ta. T?t c? nh?ng cái dó xa xam quá, tu?ng nhu ? dâu mãi chân tr?i. Con nh?m m?t l?i và th?y con m? c?a hàng rào, bu?c vào vu?n. Mùa dông, tuy?t xu?ng, nhung còn du?ng d?n t?i phong dình bên d?c dã du?c quét d?n s?ch s?, còn bang b?i ph? d?y nh?ng khóm t? dinh huong. Lò su?i trong phòng kêu tí tách. Khói b?ch duong thoang tho?ng. Cây duong c?m cu?i cùng dã du?c lên dây l?i và cha dã c?m nh?ng cây n?n vàng hình xo?n ?c con mua t? Lêningrat vào nh?ng chân dèn. Và v?n nh?ng b?n nh?c ?y trên chi?c dàn ? B?n t? khúc c?a v? nh?c k?ch “Con d?m Pích” và tình ca “Trên b? cõi T? qu?c xa xôi”. Không bi?t nh?ng qu? chuông treo ? c?a có kêu không ? Th? là con v?n chua k?p ch?a. Ch? l? r?i con s? l?i du?c g?p t?t c? nh?ng cái dó ? Ch? l? r?i con l?i du?c l?y nu?c gi?ng trong bình mà r?a s?ch b?i du?ng xa ? Cha nh? không ? Ôi, n?u cha bi?t du?c r?ng t? ch?n xa xôi này con yêu m?n t?t c? nh?ng cái dó bi?t ch?ng nào ! Cha d?ng ng?c nhiên, nhung con nói v?i cha m?t cách th?t nghiêm túc r?ng con nh? d?n nh?ng cái dó trong nh?ng phút ác li?t nh?t c?a tr?n dánh. Con bi?t r?ng con dang b?o v? không riêng gì b? cõi d?t nu?c mà c? cái góc nh? bé và thân yêu ?y trong lòng con : t?c là c? cha, c? khu vu?n nhà ta, c? nh?ng chú bé tóc bù xù trong làng ta, c? nh?ng cánh r?ng b?ch duong bên kia sông và c? con mèo Ackhip n?a. Xin cha d?ng cu?i và d?ng l?c d?u cha nhé.

Có th? khi ra vi?n con s? du?c v? nhà ít lâu. Ði?u dó chua ch?c l?m. T?t hon là cha d?ng d?i”.

Tachiana ng?i mãi bên bàn, m?t m? to nhìn qua c?a s?, noi bình minh b?t d?u hé lên trong màu xanh dày d?c, và nghi r?ng r?i dây, ngày m?t ngày hai, m?t ngu?i không quen bi?t có th? t? m?t tr?n tr? v? ngôi nhà này và ngu?i dó s? dau kh? khi ph?i g?p nh?ng ngu?i xa l? ? dây và ph?i trông th?y m?i v?t hoàn toàn không gi?ng nhu ý ngu?i dó mu?n.

Sáng hôm sau, Tachiana sai Varia l?y x?ng ra d?n con du?ng d?n t?i phong dình trên b? d?c. Cái l?u dã hoàn toàn cu nát. Nh?ng c?t g? m?c meo, rêu ph? d?y. Tachiana t? tay ch?a qu? chuông con trêu trên c?a. Trên chuông có m?t hàng ch? dúc d?n bu?n cu?i “Ta treo trên c?a - hãy gi?t cho vui !”. Tachiana d?ng vào chuông, nó kêu lên lanh l?nh. Con mèo Ackhip khó ch?u, ve v?y dôi tai, r?i b?c d?c di ra kh?i nhà ; có l? nó cho ti?ng chuông vui v? kia là càn r?.

Trua hôm dó, Tachiana, má ?ng h?ng, cu?i nói ?m i, m?t qu?ng thâm vì xúc d?ng, t? ngoài ph? v? d?t theo m?t ông lão lên dây dàn, m?t ngu?i Ti?p dã Nga hóa. Ông lão làm ngh? ch?a dèn c?n, dèn d?u h?a, búp bê, ?ccoócdêông và lên dây dàn duong c?m. Ông lão có cái h? r?t bu?n cu?i : “Nêvidan” (c?a l?). Sau khi lên dây dàn, ông già nói r?ng chi?c dàn cu nhung r?t t?t. Không c?n ông nói Tachiana cung bi?t.

Khi ông lão dã ra v?, Tachiana c?n th?n l?c kh?pc các ngan kéo bàn và tìm th?y m?t gói n?n to hình xo?n ?c. Nàng c?m và các chân n?n d?t trên duong c?m. T?i d?n, nàng th?p n?n, ng?i choi dàn, và ti?ng nh?c tràn ng?p ngôi nhà.

Khi Tachiana ng?ng choi và t?t n?n di thì m?t làn khói thom t?a ra kh?p các phòng nhu quanh cây thông ngày h?i.

Varia không ch?u du?c n?a.

- Sao m? l?i d?ng vào d? v?t c?a ngu?i khác ? - Nó nói v?i Tachiana. - M? c?m con, còn m? thì l?i d?ng vào d? m?i th? ? Nào chuông, nào n?n, nào dàn. M? l?i d?t nh?ng b?n nh?c c?a ngu?i ta lên trên duong c?m n?a.

- Vì m? là ngu?i l?n, - Tachiana tr? l?i.

Varia chau mày, ng? v?c nhìn m?. Lúc này Tachiana không gi?ng ngu?i l?n m?t chút nào. M?t nàng tuoi h?n lên và nom nàng gi?ng cô gái tóc vàng dã dánh roi chi?c hài pha lê trong hoàng cung. Chính Tachiana dã k? cho Varia nghe chuy?n cô gái ?y.

* *

*

Ng?i trên tàu h?a, trung úy Nikôlai Pôtap?p dã tính r?ng anh ch? có th? ? nhà v?i cha nhi?u l?m là m?t ngày dêm. H?n ngh? phép thì ng?n mà di du?ng dã chi?m g?n h?t th?i gian.

Tàu h?a t?i thành ph? vào ban ngày. Ngay t?i nhà ga, trung úy du?c ngu?i quen làm tru?ng ga cho bi?t cha anh dã m?t m?t tháng và m?t n? ca si tr? cùng d?a con gái dang ? nhà anh.

- Ch? ta là ngu?i t?n cu, - ông tru?ng ga nói.

Nikôlai im l?ng nhìn ra ngoài c?a kính, noi nh?ng hành khách m?c áo bông, di ?ng d?, tay c?m ?m nu?c, dang ch?y. Anh th?y chóng m?t.

- Vâng, - ông tru?ng ga nói. - C? nhà ta là ngu?i th?t t?t b?ng. Th? mà c? ch?t di không k?p g?p con trai.

- Bao gi? l?i có tàu ra, thua bác ? - Nikôlai h?i.

- Nam gi? sáng mai, - ông lão nói, r?i im l?ng m?t lát và nói ti?p. - Anh l?i dàng tôi choi. Bà lão nhà tôi s? pha trà, làm com anh an. Anh không ph?i v? nhà n?a dâu.

- C?m on bác, - Nikôlai tr? l?i và bu?c ra.

Ông tru?ng ga nhìn theo, l?c d?u.

Nikôlai di qua t?nh l? v? b? sông. Phía trên là m?t b?u tr?i xanh xám. Tuy?t lo tho, bay chênh ch?ch gi?a tr?i và d?t. M?y con qu? bu?c di bu?c l?i trên còn du?ng phân rác b?n th?u. Tr?i s?m t?i. Gió th?i t? bên kia b? sông, t? nh?ng cánh r?ng, làm anh ch?y nu?c m?t.

“Làm sao du?c ! Nikôlai nói. - Ch?m m?t r?i ! Và gi? dây cái t?nh l? này, c? con sông và ngôi nhà - m?i th? d?i v?i ta g?n nhu xa l? !”

Anh ngo?nh nhìn su?n d?i bên kia thành ph?. ? dó hi?n lên l? m? ngôi nhà trong khu vu?n tuy?t ph?. T? ?ng khói t?a ra, khói b? gió cu?n v? cánh r?ng b?ch duong.

Nikôlai thong th? bu?c v? phía nhà mình. Anh d?nh không vào nhà mà ch? di ngang thôi, cung có th?, r? vào vu?n d?ng m?t lát trong cái l?u cu k?. Th?t khó ch?u khi nghi r?ng nh?ng ngu?i th? o xa l? dang ? trong ngôi nhà c?a cha anh. T?t hon là ch?ng nhìn th?y gì h?t d? kh?i ph?i dau lòng, c? di di và lãng quên di vãng.

“?, - Nikôlai nghi b?ng, - con ngu?i m?i ngày m?t tru?ng thành, và nhìn s? v?t chung quanh m?t cách nghiêm kh?c hon”.

Nikôlai v? d?n nhà khi tr?i t?i. Anh nh? nhàng m? c?a vào vu?n, nhung nó v?n kêu ken két. M?nh vu?n nhu gi?t mình. Tuy?t d?ng trên cành roi xào x?c. Anh nhìn quanh. Trên con du?ng nh? d?n t?i phong dình, tuy?t dã du?c d?n s?ch. Nikôlai vào trong l?u, d?t hai tay lên cái lan can cu k?. Ð?ng xa, bên kia r?ng, b?u tr?i h?ng lên m? nh?t : có l? trang dã lên sau nh?ng dám mây. Nikôlai c?t mu, l?y tay vu?t tóc. Chung quanh yên l?ng, ch? ? du?i chân d?i, m?y ngu?i dàn bà xách nh?ng chi?c xô r?ng kêu lo?ng xo?ng di d?n l? bang l?y nu?c.

Anh ch?ng cùi tay lên lan can nói kh? :

- Có th? nào l?i nhu th? ?

Có ai dó nhè nh? ch?m vào vai anh. Nikôlai ngo?nh l?i. Ð?ng sau anh là m?t thi?u ph? tr?, có khuôn m?t xanh xao và nghiêm ngh?, d?u trùm khan len. Thi?u ph? nhìn anh b?ng dôi m?t sâu th?m và cham chú. Trên mi m?t và má nàng nh?ng bông tuy?t tan d?n. Có l? dó là tuy?t trên cành roi xu?ng.

- Anh d?i mu vào k?o c?m l?nh d?y ! - Thi?u ph? nói kh? - M?i anh vào nhà di. Không nên d?ng ? dây.

Nikôlai im l?ng. Thi?u ph? n?m l?y tay áo c?a anh và d?n anh theo con du?ng nh? dã d?n s?ch. Ð?n bên th?m Nikôlai d?ng l?i. Xúc d?ng làm anh ngh?n ngào, không sao th? du?c. Thi?u ph? v?n nói khe kh? :

- Không sao, xin anh d?ng ng?i vì chuy?n tôi ? dây. C?m giác dó s? qua ngay thôi.

Nàng gi?m chân d? ru tuy?t bám vào giày. T?c kh?c qu? chuông trong phòng m?t áo reo lên lanh l?nh dáp l?i. Nikôlai th? dài th?c m?nh, l?y hoi.

Anh bu?c vào nhà, v? b?i r?i, l?m b?m di?u gì. ? phòng ngoài, m?i c?i áo choàng anh dã ng?i th?y mùi khói b?ch duong thoang tho?ng và nhìn th?y con mèo Ackhip. Nó ng?i ngáp dài trên di-vang. M?t cô bé tóc bím d?ng bên di-vang và nhìn anh b?ng c?p m?t sung su?ng, nhung không ph?i nhìn m?t anh mà nhìn m?y vi?n vàng trên tay áo anh.

- Vào dây, anh ! - Tachiana nói và d?n anh vào b?p.

Trong b?p có bình nu?c gi?ng l?nh và treo m?t chi?c khan v?i lanh quen thu?c thêu hình nh?ng chi?c lá s?i.

Tachiana tr? ra. Ð?a con gái mang xà phòng cho Nikôlai và nhìn anh c?i áo, r?a m?t. N?i b?i r?i trong lòng anh v?n chua tan.

- M? cháu làm ngh? gì v?y ? - Anh h?i con bé và d? ?ng m?t. Anh h?i câu dó cho có h?i mà thôi.

- M? cháu tu?ng m? cháu là ngu?i l?n. - Con bé thì th?m v?i m?t v? bí ?n. - Nhung m? cháu ch?ng ph?i là ngu?i l?n tí nào. M? cháu còn xoàng hon c? cháu n?a kia.

- T?i sao v?y ? - anh h?i.

Nhung con bé không tr? l?i, nó cu?i, và ch?y ra ngoài.

Su?t bu?i t?i, anh không sao xua du?i du?c cái c?m giác k? l? là dang s?ng trong gi?c m?ng nh? nhàng mà sâu l?ng. M?i v?t trong nhà x?p d?t dúng theo ý anh mu?n. V?n nh?ng b?n nh?c ?y trên duong c?m, v?n nh?ng cây n?n hình xo?n ?c dang cháy, n? tí tách và chi?u sáng phòng làm vi?c c?a cha anh. C? nh?ng b?c thu anh g?i t? b?nh vi?n v? cung n?m trên bàn, du?i chi?c d?a bàn cu mà ngày tru?c ông c? v?n thu?ng dùng ch?n lên thu.

U?ng trà xong, Tachiana d?n Nikôlai ra sau cánh r?ng tham m? cha anh. M?t trang m? m? dã lên cao. Nh?ng cây b?ch duong t?a sáng y?u ?t trong ánh trang ng? bóng nh? xu?ng tuy?t.

Ðêm dã khuya, Tachiana ng?i tru?c duong c?m, nh? nhàng l?a phím dàn, r?i ngo?nh l?i nhìn Nikôlai và nói:

- Tôi c? có c?m giác là tôi dã g?p anh ? dâu r?i.

- Vâng, cung có l?, - anh dáp.

Nikôlai nhìn thi?u ph?. Ánh n?n ? bên c?nh soi sáng n?a khuôn m?t nàng. Anh d?ng d?y, di di l?i l?i trong phòng r?i d?ng l?i.

- Không, tôi không nh? ra du?c ! - Anh nói gi?ng tr?m tr?m.

Tachiana ngo?nh l?i h?t ho?ng nhìn Nikôlai nhung không nói gì h?t.

Nàng dã s?a so?n ch? ng? cho Nikôlai trên chi?c di-vang trong phòng làm vi?c, nhung anh không sao ch?p m?t du?c. M?i phút trong ngôi nhà này d?i v?i anh th?c s? quý báu và anh không mu?n b? m?t phút nào. Anh n?m l?ng nghe bu?c chân rón rén c?a con mèo Ackhip, ti?ng d?ng h? tích t?c, ti?ng thì thào c?a Tachiana v?i ngu?i vú già sau cánh c?a dóng. R?i nh?ng gi?ng nói im b?t, ngu?i vú già dã di, nh?ng v?t sáng ? du?i cánh c?a v?n không t?t. Anh nghe th?y các trang gi?y lo?t so?t : ch?c Tachiana còn d?c sách. Anh doán nàng th?c c?t d? g?i anh d?y cho k?p tàu. Anh mu?n nói v?i nàng r?ng anh cung không ng?, nhung anh không dám g?i.

B?n gi? sáng, Tachiana khe kh? m? c?a và g?i Nikôlai. Anh c?a mình.

- Anh d?y di thôi, d?n gi? r?i, - nàng nói. - Tôi r?t ti?c ph?i dánh th?c anh.

Tachiana ti?n anh ra ga khi thành ph? dang yên gi?c. Sau h?i chuông th? hai h? t? giã nhau. Tachiana dua c? hai tay cho Nikôlai và nói :

- Anh nh? vi?t thu nhé ! Gi? dây chúng ta nhu là ngu?i thân. Ph?i không anh ?

Nikôlai không tr? l?i, anh ch? g?t d?u.

M?y hôm sau, Tachiana nh?n du?c m?t b?c thu c?a Nikôlai vi?t ? d?c du?ng.

“Tôi dã nh? ra chúng ta g?p nhau ? dâu, - anh vi?t, - nhung tôi không mu?n nói v?i ch? khi còn ? nhà. Ch? có nh? Krum nam ham b?y không ? Mùa thu. Nh?ng cây tiêu huy?n c? th? ? công viên Livadia. Tr?i u ám, bi?n nh?t nh?t. Tôi di theo con du?ng nh? t?i Orêanda. Trên chi?c gh? dài bên du?ng có m?t thi?u n? dang ng?i. Cô ta ch?ng mu?i sáu tu?i. Trông th?y tôi, cô ta d?ng d?y và di v? phía tôi. Khi chúng tôi di ngang nhau, tôi li?c nhìn cô. Cô ta di qua tôi r?t nhanh, nh? nhàng, tay c?m m?t cu?n sách m? r?ng. Tôi d?ng l?i, nhìn theo cô r?t lâu. Thi?u n? dó là ch?. Tôi không th? nh?m du?c. Tôi nhìn theo ch? và c?m th?y r?ng có m?t ngu?i con gái v?a di qua bên c?nh tôi, ngu?i dó có th? làm tan v? c? d?i tôi mà cung có th? dem l?i h?nh phúc cho tôi. Tôi hi?u r?ng mình có th? yêu ngu?i con gái ?y d?n quên c? thân mình. Lúc dó tôi dã bi?t r?ng ph?i tìm du?c ch? dù ph?i tr? b?ng giá nào. Tôi nghi v?y, nhung v?n d?ng lì t?i ch?. Vì sao - tôi ch?ng bi?t. T? ngày ?y tôi yêu Krum và con du?ng nh?, noi tôi dã g?p ch? trong giây lát và m?t ch? vinh vi?n. Nhung cu?c d?i dã thuong tôi và tôi l?i du?c g?p ch?. N?u m?i vi?c ?n th?a và ch? c?n d?n cu?c d?i tôi, thì t?t nhiên nó s? là c?a ch?. À, tôi dã th?y b?c thu c?a tôi b? bóc ra d? trên bàn. Tôi dã hi?u t?t c? và ch? bi?t c?m on ch? t? noi xa này”.

Tachiana d?t lá thu xu?ng, dôi m?t mo màng nhìn qua c?a s? ra m?nh vu?n tuy?t ph?, do?n th?t lên :

- Tr?i, mình có ? Krum bao gi? dâu ? Chua bao gi? ! Nhung lúc này cái dó có gì là quan tr?ng ? Và d? cho anh ?y tuy?t v?ng làm gì ? Và c? mình n?a !

Nàng cu?i, dua tay lên che m?t. Ngoài c?a s? ánh tà duong v?n m? m? cháy d?, mãi không sao t?t du?c.

1943

Tôi là gã cao b?i nghèo don d?c, rong ru?i trên du?ng dài xa quê huong...

taysonphuchung

Ð?i phó

Bài vi?t: 1084

Ngày tham gia: 16/09/2004, 18:33

Ð?n t?: An Nhon - Bình Ð?nh

Ðã c?m on: 0 l?n

Ðu?c c?m on: 0 l?n

Blog: Xem blog (1)

Ð?u trang

b?i taysonphuchung » 12/04/2006, 08:51

:::Paustovsky:::

Ngu?i d?u b?p già

M?t bu?i t?i mùa dông nam 1766, trong ngôi nhà gõ nh? ? ngo?i ô thành Viên, ngu?i d?u b?p cu c?a bà bá tu?c Tun - m?t ông lão mù - dang h?p h?i. Nói cho dúng, dó cung ch?ng ph?i là nhà mà ch? là m?t chi?c l?u canh rách ru?i ? sâu trong vu?n. Khu vu?n ng?p nh?ng cành m?c b? gió dánh gãy. Khi cành cây kêu rang r?c du?i m?i bu?c di thì con chó d?c xích trong chu?ng l?i g?m g? khe kh?. Cung nhu ch? mình, nó dang h?p h?i vì tu?i già và gi? dây không còn s?a du?c n?a.

M?y nam v? tru?c ngu?i d?u b?p già b? mù vì hoi nóng c?a b?p lò. T? ?y, viên qu?n lý c?a bà bá tu?c cho ông lão ? trong túp l?u canh và th?nh tho?ng cho ông vài lon flôrin.

Ông lão ? v?i con là Maria, m?t cô gái d? tu?i mu?i tám. Ð? d?c trong l?u v?n v?n có m?t cái giu?ng, m?y chi?c gh? dài kh?p khi?ng, m?t cái bàn thô, m?t s? d? s? dã r?n n?t và m?t cái duong c?m ki?u c? - tài s?n d?c nh?t c?a Maria.

Cái duong c?m dã cu l?m, cu d?n n?i m?i khi có ti?ng d?ng vang lên ? chung quanh là nh?ng dây dàn l?i rung lên khe kh? h?i lâu. Ngu?i d?u b?p g?i dùa cái duong c?m là “anh gác c?a nhà ta”. Không ai có th? bu?c vào nhà mà không du?c cây dàn dón ti?p b?ng m?t âm thanh run r?y già y?u.

Khi Maria dã làm xong vi?c lau mình cho ngu?i cha h?p h?i, m?c chi?c áo s?ch l?nh giá vào cho ông, ông lão b?o cô :

- Cha không h? ua b?n th?y tu và b?n nhà dòng. Vì v?y cha không th? m?i cha x? d?n r?a t?i, nhung tru?c khi ch?t cha mu?n cho luong tâm cha du?c trong s?ch.

- V?y ph?i làm th? nào thua cha ? - Maria lo l?ng h?i.

- Con hãy ra du?ng, - ông lão nói, - và m?i ngu?i d?u tiên mà con g?p vào nhà d? r?a t?i cho m?t ngu?i dang h?p h?i. Không ai n? t? ch?i con dâu.

- Ph? nhà thì v?ng tanh... - Maria l?m b?m, v?i l?y khan choàng lên d?u và bu?c ra.

Nàng ch?y qua khu vu?n, khó nh?c m? cánh c?ng s?t g? và d?ng l?i. Ph? v?ng. Gió lùa lá r?ng ch?y trên m?t du?ng và t? trên b?u tr?i den t?i nh?ng h?t mua roi l?nh l?o.

Maria d?i h?i lâu và nghe ngóng. Cu?i cùng nàng c?m th?y có m?t ngu?i di d?c theo hàng rào, v?a di v?a hát. Nàng ti?n lên m?y bu?c, va ph?i anh ta và kêu lên. Ngu?i dàn ông d?ng l?i, h?i :

- Ai v?y ?

Maria n?m tay ngu?i dàn ông và nàng run r?y nói l?i l?i yêu c?u c?a cha mình.

- Ðu?c r?i, - ngu?i dàn ông bình th?n nói. - M?c dù tôi không ph?i là th?y tu, nhung không sao. Ta di thôi.

H? bu?c vào nhà. Du?i ánh sáng c?a ng?n n?n Maria nhìn th?y m?t ngu?i g?y gò bé nh?. Chàng v?t chi?c áo mua u?t xu?ng gh?. Chàng an v?n tao nhã và gi?n d? - ánh n?n l?p lánh trên chi?c camidôn màu den, trên khuy pha lê và c? áo thêu ren.

Ngu?i l? m?t còn tr? l?m. Chàng l?c d?u h?t nhu d?a con nít, s?a l?i b? tóc gi? r?c ph?n, nhanh nh?n d?y chi?c gh? d?u l?i bên giu?ng r?i ng?i xu?ng, d?u hoi cúi, cham chú và vui v? nhìn vào m?t ngu?i h?p h?i.

- Xin c? c? nói ! - Chàng b?o. - R?t có th?, v?i quy?n l?c không ph?i do tr?i, mà do ngh? thu?t mà tôi ph?ng s? dã cho tôi, tôi s? làm cho nh?ng phút cu?i cùng c?a c? du?c thanh th?n và c?t di gánh n?ng dè lên tâm h?n c?.

- Tôi làm vi?c su?t d?i cho t?i khi b? mù, - ông lão l?m b?m và n?m tay ngu?i l? m?t kéo l?i g?n mình hon. - Và ai làm vi?c ngu?i dó không có th?i gi? d? ph?m t?i. Khi v? tôi b? lao - v? tôi tên là Mácta - th?y thu?c kê don cho nàng nhi?u th? thu?c d?t ti?n, bu?c ph?i cho nàng an kem s?a và v? khô, u?ng ru?u vang hâm nóng, vì v?y tôi dã l?y tr?m trong b? d? an c?a bá tu?c Tun m?t chi?c dia vàng nh?, d?p v?n ra r?i dem bán. Bây gi? tôi r?t kh? tâm khi nh? l?i vi?c này, và ph?i gi?u con gái tôi : tôi dã d?y nó không d?ng d?n m?t h?t b?i trên bàn ngu?i khác.

- V?y ch? có ai trong nh?ng ngu?i h?u bá tu?c phu nhân b? v? lây vì v? dó không ? - Ngu?i l? m?t h?i.

- Thua ngài, tôi xin th? là không có ai c?. - Ông lão tr? l?i và khóc. - N?u tôi bi?t r?ng vàng cung ch?ng c?u du?c Mácta thì tôi dã ch?ng l?y tr?m !

- Tên c? là gì ? - Ngu?i l? m?t h?i.

- Iôhan Mâye, thua ngài.

- V?y thì thua c? Iôhan Mâye ! - Ngu?i l? m?t nói và d?t tay lên dôi m?t mù c?a ông lão, - tru?c m?i ngu?i c? không có t?i. Vi?c c? dã làm ch?ng ph?i là t?i l?i, cung ch?ng ph?i là an tr?m, ngu?c l?i, có th? coi nó nhu m?t chi?n công c?a tình yêu.

- Amen ! - Ông lão nói kh?.

- Amen ! - Ngu?i l? m?t nh?c l?i. - Còn bây gi?, c? hãy nói cho tôi bi?t u?c nguy?n cu?i cùng c?a c?.

- Tôi mu?n có ngu?i s? san sóc Maria.

- Tôi s? làm vi?c ?y. C? còn mu?n gì n?a không ?

Ngu?i h?p h?i b?ng m?m cu?i và nói l?n :

- Tôi mu?n m?t l?n n?a du?c nhìn th?y Mácta nhu bu?i d?u tôi g?p nàng lúc còn tr?. Nhìn th?y m?t tr?i và khu vu?n cu này khi nó n? hoa vào mùa xuân. Nhung cái dó không th? nào có du?c, thua ngài. Xin ngài d?ng b?c mình vì nh?ng l?i l? ngu xu?n dó. B?nh t?t dã làm cho tôi không còn sáng su?t.

- Ðu?c, - ngu?i l? m?t nói và d?ng d?y. - Ðu?c, - chàng nh?c l?i, d?n g?n chi?c duong c?m và ng?i xu?ng chi?c gh? d?u kê tru?c dàn. - Ðu?c - l?n th? ba chàng nói l?n và b?t th?n ti?ng dàn vút lên vang d?i kh?p l?u nhu th? có hàng tram viên pha lê roi xu?ng sàn.

- C? hãy nghe dây, - ngu?i l? m?t nói. - C? hãy nghe và hãy nhìn dây.

Chàng b?t d?u choi. V? sau Maria nh? l?i khuôn m?t c?a ngu?i khách l? khi phím dàn d?u tiên rung lên du?i tay chàng. M?t s?c tái k? l? ph? lên trán chàng và có m?t ng?n n?n lung lay trong dôi m?t ch?t t?i di c?a chàng.

L?n d?u tiên sau nhi?u nam chi?c duong c?m ca h?t gi?ng. Ti?ng dàn tràn ng?p không riêng gian l?u mà c? khu vu?n. Con chó già bò ra kh?i chu?ng, d?u ng? v? m?t bên, nó cham chú nghe, v?y duôi khe kh?. Tuy?t b?t d?u roi, nhung con chó ch? ve v?y dôi tai.

- Tôi th?y r?i, thua ngài ! - Ông lão nói và g?ng gu?ng ng?i d?y. - Tôi th?y ngày tôi g?p Mácta và nàng vì ngu?ng ngùng dã dánh v? vò s?a. Lúc ?y vào mùa dông, ? trên núi. B?u tr?i trong xanh nhu th?y tinh, và Mácta cu?i. Nàng cu?i, - ông lão nh?c l?i, tai l?ng nghe ti?ng róc rách c?a cung dàn.

Ngu?i l? m?t choi dàn, m?t nhìn vào c?a s? t?i om.

- Còn bây gi?, - chàng h?i, - c? có nhìn th?y gì không ?

Ông lão im l?ng nghe ngóng.

- Ch?ng l? c? không nhìn th?y u ? - Ngu?i l? m?t nói nhanh và v?n ti?p t?c choi. - Ðêm dang den b?ng thành màu xanh th?m r?i l?i thành xanh lam, và ánh sáng ?m áp dã t? noi nào trên cây cao kia chi?u xu?ng. Hoa tr?ng dang n? trên cành cây già c?i trong vu?n nhà c?. Tôi cho dó là hoa táo m?c dù t? trong nhà này nhìn ra chúng gi?ng hoa tuylip hon. C? th?y không : tia n?ng d?u tiên dã roi xu?ng b?c tu?ng dá, su?i ?m cho nó và t? dó hoi nu?c dang b?c lên. Ch?c dó là do dám rêu u?t d?m nu?c tuy?t tan dang khô d?n. Còn tr?i thì c? cao lên mãi, xanh thêm mãi, d?p thêm mãi, và trên thành Viên c? kính c?a chúng ta t?ng dàn chim dang bay v? phuong b?c.

- Tôi trông th?y t?t c? nh?ng cái dó ! - Ông lão kêu lên.

Bàn d?p rít lên khe kh? và chi?c duong c?m c?t cao gi?ng tr?nh tr?ng nhu th? không ph?i ch? riêng mình nó mà c? hàng tram gi?ng hát vui m?ng.

- Không, thua ngài, - Maria nói v?i ngu?i l? m?t, - hoa dó không h? gi?ng tuylip. Ðó là nh?ng cây táo n? r? trong m?t dêm.

- Vâng, - ngu?i l? m?t tr? l?i, - dó là hoa táo nhung cánh c?a chúng r?t to.

- M? c?a s? ra, Maria ! - Ông lão b?o.

Maria m? c?a s?. M?t lu?ng không khí l?nh ùa vào phòng. Ngu?i l? m?t choi r?t kh? và r?t ch?m.

Ông lão ngã xu?ng g?i, th? d?c, dôi tay qu? qu?ng trên t?m ch?n. Maria ch?y v?i l?i. Ngu?i l? m?t ng?ng choi. Chàng ng?i l?ng tru?c chi?c duong c?m nhu b? mê di b?i ti?ng nh?c c?a chính mình.

Maria kêu lên. Ngu?i l? m?t d?ng d?y và bu?c d?n bên giu?ng b?nh. Ông lão v?a th? h?n h?n v?a nói :

- Tôi dã th?y t?t c?, rõ nhu h?i tru?c dây. Nhung tôi không mu?n ch?t di mà không du?c bi?t... tên. Tên ngài !

- Tôi là Vônfgang Amêdây Môza, - ngu?i l? m?t tr? l?i.

Maria lùi l?i và cúi xu?ng, d?u g?i g?n sát d?t, tru?c ngu?i nh?c si vi d?i.

Khi nàng d?ng th?ng l?i thì ông lão dã qua d?i. Bình minh cháy d? ngoài c?a s? và trong ánh sáng ban mai, khu vu?n dã ph? d?y hoa tuy?t u?t.

KIM ÂN d?ch

Tôi là gã cao b?i nghèo don d?c, rong ru?i trên du?ng dài xa quê huong...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro