vắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày vắng anh trôi qua thật tẻ nhạt và chậm chạp chậm đến mức e phải đếm từng giây từng phút, đến bây h gặp lại k bao lâu e lại phải xa thực sự đã thành mồ thói quen mà phải bỏ nó hơi đau lòng, khóc thút thít hay phát điên lên đều giống nhau thôi, e thực sự chả biết lm tn để an yên :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro