Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                  

Sau 1 ngày bay cuối cùng cũng tới nơi, nó từ từ mở mắt và nhìn ra cửa sổ nói khẽ:

-         Hàn Quốc, tôi trở về rồi.

Nó bước xuống, một đám người hầu đứng xếp hàng cả hai lối đi cung kính chào:

-         Xin chào Đại tiểu thư.

Nghe mà phát chán……

Nó bước vào nhà đã thấy ổng quản gia chạy sồng sộc tới nói:

-         Chào tiểu thư, phòng của cô ở tầng 3 ạ!_Quản gia Lee nói

Nó không quan tâm và bước thẳng lên lầu re phải, đi một đoạn đến cuối dãy có 1 căn phòng với cánh cửa màu trắng nó đưa đôi bàn tay đang bắt đầu run rẩy lên nắm lấy chốt cửa, mở cửa ra và bước vào bên trong. Nó nhìn tổng quát căn phòng, ở đây được sơn màu kem sữa dịu nhẹ và ấm cúng. Đồ đạc trong phòng đơn giản không có gì thay đổi. Căn phòng không có gì đặc biệt cả, nào là bàn ghế, tủ quần áo…Nhìn căn phòng cũ nhưng không có một hạt bụi nào chứng tỏ hàng ngày nó luôn được dọn dẹp rất kĩ lưỡng. Ánh mắt nó chợt dừng lại ở tấm ảnh được đặt kế giường ngủ. Nó tiến lại gần và ngồi xuống chiếc giường, vớ tay lấy tấm ảnh, trong ảnh là một người phụ nữ xinh đẹp, với nụ cười hiền từ và đôi mắt trong veo như biết nói. Nó cầm tấm ảnh nở nụ cười, nụ cười tưởng chừng như đã mất đi trên gương mặt xinh đẹp đó

-         Mẹ ơi! Con đã trở về. Con xin lỗi mẹ vì đã ra đi, bỏ lại mẹ một mình…Con….Xin….Lỗi

Nói tới đây thì giọng nó nghẹn lại, nước mắt rơi, rơi từng giọt xuống ảnh của mẹ nó, những giọt nước mắt đau thương và hối lỗi…

Cốc…Cốc….Cốc

-         Ai_Nó

-         Tôi là quản gia Lee

-         Chuyện gì?

-         Mời tiểu thư xuống dùng cơm ạ!_ Tiếng ông quản gia từ ngoài cửa vọng vào

-         Tôi biết rồi ông xuống trước đi

-         Vâng!

Nó đặt tấm ảnh lại vị trí cũ, nhìn bức ảnh một lần nữa rồi cũng bước ra ngoài. Nó ngồi vào bàn ăn và bắt đầu dùng bữa. Không khí trong phòng ăn bị phá vỡ bởi tiếng ông quản gia bên cạnh:

-         Ngày mai sẽ là ngày nhập học của tiểu thư, đồng phục và đồ đạc tôi đã chuẩn bị xong, không biết tiểu thư còn cần gì không ạ?

-         Lát nữa tôi sẽ mua thêm một vài vật dụng, ông chuẩn bị xe đi. À mà không cần tài xế đâu tôi sẽ tự lái.

-         Vâng! Tôi sẽ chuẩn bị ngay_ Quản gia Lee cung kính cúi đầu trả lại bầu không khí im lặng cho căn phòng

Ăn qua loa vài thứ, nó lên phòng thay quần áo. Bây giờ trông nó thật cá tính với mái tóc buộc cao trẻ trung, áo croptop ngang rốn cùng với quần short làm lộ ra đôi chân dài thon nhỏ. Bước lên chiếc xe limo đã chuẩn bị sẵn, nó phóng thẳng tới trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố. Nó bước xuống xe thì ngay lập tức đã trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn. Nhưng nó không để bất cứ thứ gì vào mắt, cứ thế mà tiến thẳng vào.

                              ~End Chap 2~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro