LẠNH LÙNG TÌNH NHÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẠNH LÙNG TÌNH NHÂN

Tác giả : Chuê Mộng

Editor : Tiểu Mộc

 

Tiểu công: Cao Thiên Dực:  kiến trúc sư mạng internet, 25 tuổi

Tiểu thụ Quý Lan Thanh: sinh viên đại học, 21 tuổi

1

“Uy! Ngươi không có nghe ta nói chuyện sao?”

Quý Lan Thanh hai mắt phiếm đỏ, khí thế hừng hừng ngồi trên sô pha gây sự chú ý của nam nhân, hai gò má phấn nộn thanh tú vì phẫn nộ mà phiếm hồng quan, giống như loại mèo Ba Tư cao quý phát ra thần khí bức người, đôi môi anh đào vì tức giân mà cong lên, tựa hồ có thể treo ba cân thịt.

“Không!” nam nhân ngay cả đầu cũng không động, chỉ là lãnh đạm nói một tiếng.

“Cao Thiên Dực!” bị hắn xem như vô hình, Quý Lan Thanh không thể nhẫn nhịn đi đến trước mặt hắn, đem bút điện trong tay hắn quẳng ra một bên.

Nam nhân cuối cùng cũng có phản ứng, hắn ngẩng đầu nhìn Quý Lan Thanh, khuôn mặt anh tuấn không xuát hiện biểu tình gì, con ngươi đen sâu thẫm đầy cơ trí mang một tầng băng lãnh, nhìn không ra bi hỉ, đang lúc Quý Lan Thanh vui mừng vì cuối cùng cũng di chuyển lực chú ý của nam nhân lên người mình, chỉ thấy hắn vội đứng lên, lấy bút điện trở về, dùng tay vuốt ve thân bút, một lần nữa ngồi xuống, sau đó cẩn cẩn dực dực tinh tế đem bút điện kiểm tra, giống như cây bút này là một vật vô cùng trân quý.”Thỉnh ngươi đừng đụng tới bút của ta, đây là vật rất trọng yếu, mọi công tác trọng yếu của ta đều sử dụng nó.”

Mặc dù giọng điệu của hắn nhạt nhạt, nhưng lại có một cỗ uy lực khiến người khác chấn kinh.

Quý Lan Thanh nghe xong thiếu chút nữa nôn ra máu, với người này cây bút điện lại có lực chú ý hơn hắn! ! Người này cuồng công tác a! ngay cả khi khó khăn lắm mới có ngày nghỉ hắn cũng công tác, đem người yêu bỏ một bên, rất quá phận !”Suốt ngày công tác công tác, xong rồi chưa! Trong mắt ngươi ta trọng yếu hay cây bút điện này trọng yếu hơn?”

Cao Thiên Dực lạnh lạnh liếc mắt nhìn hắn, nếu nói bầu không khí bây giờ là chết người thì cũng không có gì quá đáng.”Chuyện đó a? Là bút điện a! công việc của ta không thể thiếu bảo bối đó.”

“Ngươi!” Ngoài trời không có nắng, nhưng mà khuôn mặt Quý Lan Thanh đã đen hơn phân nửa, “Ta là gì của ngươi a?” Trong lòng bỗng dưng đau đớn, bên nhau cũng đã bốn năm, mặc dù việc nhà hắn không làm, trù nghệ của hắn ngay cả cẩu cũng không muốn ăn, nhưng ít ra mỗi đêm hắn đều không oán không hối dâng thân và tâm, tốt xấu cũng coi như là người yêu đi! Thế nhưng người này cư nhiên lại nói chuyện vô tình như vậy.

“Người yêu.” Cao Thiên Dực một bên nhìn bút điện một bân mở miệng nói ra.

Quý Lan Thanh thoáng an tâm, may mắn nam nhân này khôn phải gỗ đá vô tâm .”Ngươi nếu đã biết như vậy, nói bút điện trọng yếu hơn ta là ý tứ gì?” hắn vẫn không thể bỏ qua chuyện đó, mặc dù hắn chính là người gây sự, nhưng mà nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

“Đối với ta mà nói, công tác mới là cuộc sống, người yêu chỉ là tề phẩm.” Cao Thiên Dực đơn giản làm sáng tỏ, “Cói cái gì không đúng?”

“Ngươi thật vô tình!” Quý Lan Thanh bị đả kích lùi về sau vài bước, “Ta hội không nghĩ đến ngươi là người như vậy” Cái gì a! Hắn không ở chung nhà với đám bằng hữu, chỉ vì hắn muốn ở chung nhà cùng người này một chỗ, hắn muốn hai người cùng đi xem phim, cùng nhau đi dạo, cùng nhau ăn một bữa cơm lãng mạn, tựa như những người yêu nhau ân ái hẹn hò.

“Từ trước đến nay ta đều là người như vậy, một chút cũng không thay đổi, ngươi không phải đã biết rồi sao?”

Nói rất đúng, Cao Thiên Dực từ trước tới nay vẫn là cá tính lạnh lùng, ngoại trừ công tác hắn đối với mọi thứ đều không quan tâm, lúc đó cũng là Quý Lan Thanh yêu Cao Thiên Dực, không kể sống chết mà quấn lấy hắn, thật vất vả mới có thể trở thành người yêu của hắn, thế nhưng Cao Thiên Dực từ đầu tới cuối đều chưa từng nói một câu khiến hắn vui vẻ.

“Ta đã biết!” Quý Lan Thanh nhất thời bi phẫn, giống như dã thú bị thương, trùng động rống : “Chia tay! Ta muốn chia tay! Ta không cần ngươi ! Dù sao thì ngươi cũng không quan tâm ta không thích ta!”

2

“Nga, vậy sao?” Cao Thiên Dực đang đánh chữ bỗng ngừng lại, không đến vài giây liền tiếp tục, dường như đối với hắn Quý Lan Thanh chỉ là báo cáo bình thường, biểu tình trên mặt một điểm cũng không biến đổi, tựa hồ không có vẻ chấn động gì.

“Ngươi nghe ta nói chia tay một điểm phản ứng cũng không có sao?” Hành động vô tâm của hắn, chân chính đã làm tổn thương Quý Lan Thanh, “Có hay không ta trong lòng ngươi không có vị trí gì?”

“Không ” Cao Thiên Dực âm thanh điều như nhau lúc thường lạnh như nước đạm nhạt như băng, “Ngươi đã nói chia tay rất nhiều lần, nhưng chưa lần nào thực hiện qua, cho nên ta không cần ngạc nhiên.”

“Ta cho biết ngươi, ta lần này là thật !” Quý Lan Thanh lý trí hoàn toàn biến mất, trực tiếp nói.”Ta muốn rời khỏi ngươi, ta hiện tại liền đi, sẽ không quay trở về !”

“Ngươi có chỗ để đi sao?”

“Đương nhiên có!” Quý Lan Thanh tức giận, đã đến nông nỗi này, dù không có cũng phải nói có, sớm biết sẽ có chuyện này xảy thì ta đã đem phòng trọ mướn lại rồi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng chắc chắn sẽ có cách – tức giận, hắn thực sự tức giận, người này căn bản không xem hắn ra gì.”Ngươi đừng xem thường ta, ta rất được người hoan ngênh a, không cần ta lên tiếng, tùy tiện chọn đại một học trưởng cũng có thể cho ta sống nhờ.”

“Vậy thì ngươi cứ tự nhiên!” Cao Thiên Dực không hề nhúc nhích, giống như núi băng không lay chuyển.

“Ngươi không có gì muốn nói với ta sao?” Quý Lan Thanh cắn chặt môi, hai tay siết vào nhau.”Ta đi sẽ sẽ không trở về nữa !”

“Tái kiến, đi thong thả.” Cao Thiên Dực vẫn là như vậy vân đạm phong thanh.

Đáng giận! Thật đáng giận! Hắn cư nhiên không chút nào có ý tứ giữ lại.

“Hảo, ngươi đừng hối  hận!” phải bảo vệ một ít tôn nghiêm còn sót lại, Quý Lan Thanh không cho phép mình ở trước mặt hắn mà rơi lệ, hắn di chuyển thân mình, hướng cửa đi đến.”Ta thực sự phải đi nga!” Hắn đi tới trước cửa lại dừng lại, quyết định cấp cho Cao Thiên Nghệ cơ hội lưu hắn lại.

“Đi ra nhớ phải đóng cửa!” Âm thanh này có tính hủy diệt rất cao a.

“Yên tâm, ta sẽ đóng !” Quý Lan Thanh khuôn mặt vặn vẹo, hắn hận Cao Thiên Dực không có tâm không đặt hắn trong lòng! Hắn cố ý đóng cửa thật mạnh, mang giày vào, liền từ bi cấp cho Cao Thiên Dực lần gặp mặt cuối cùng, hắn vẫn muốn nam nhân này giữ hắn lại!

“Này không tiễn!”

Nhưng những lời mà hắn nghìn chờ vạn đợi vẫn là một câu nói vô tình.”Ta đi nga! Ngươi sau này sẽ không thấy ta.” Hắn cuối mặt chỉnh lại giày, đúng lúc hắn định đi thì, phía sau lại truyền tới thanh âm của Cao Thiên Dực.

3

“Nghe nói bên ngoài mưa rất to, lại nổi gió lớn, lốc xoáy”

“Ngươi nói cái gì? Có lốc xoáy?” Quý Lan Thanh tay đang đặt ở nắm cửa bỗng dưng cứng đờ, hắn chuyển hướng… Nhìn về phía Cao Thiên Dực, ánh mắt trừng lớn.”Như thế nào ta lại không biết?”

“Mạng internet vừa mới đăng.” Cao Thiên Dực lại nói, “Lốc xoáy rất mạnh a, lại mang theo mưa, thậm chí còn có cả cát đá, có rất nhiều người bị cuốn đi, lốc xoáy này đích thị rất mạnh, tất cả biển báo trên đường đều bị cuốn đi, làm bị thương người qua đường và người dân di cư.”

“Bảng hiệu rớt xuống đường? Làm bị thương người qua đường?” Quý Lan Thanh càng nghe mặt càng xanh, thế nào lại trùng hợp như vậy? Hết lần này tới lần khác hắn muốn đi đều có lốc xoáy! Hắn sợ nhất là đau, nếu như hắn đi ra ngoài vừa vặn đúng lúc lốc xoáy đem bảng hiệu thổi tới, nếu chết tử tế cũng không nói nếu lưu lại vết thương trên mặt, này không đau chết mất?

“Đúng…, chờ một chút ta làm cơm với thịt bò a, may mà hôm qua có khuyến mại nên ta liền mua.”

“Đợi đã ” không phải hắn yêu nhất là đồ ăn sao? Quý Lan Thanh đem ánh mắt trương trừng cực kỳ lớn, trong đầu lập tức chuyển đến hương vị của thịt bò, nhịn không được nước bọt chảy ròng.”Ngươi vừa nói có thịt bò?”

“Đúng vậy, vốn là hai phần, bất quá ngươi phải đi, ta cũng có thể ăn tới hai phần ! Dù sao thì không ăn cũng lãng phí.”

“Ai nói ta không ăn ? Ngươi như thế nào có thể một mình ăn hết chứ.”

“Ngươi không phải nói muốn chia tay muốn rời khỏi ta không bao giờ trở về sao? Ta đây chỉ có một mình thôi a.”

Quý Lan Thanh phẫn phẫn cắn răng, hắn cư nhiên lại như vậy! Bát nước đã đổ ra không thể thu hồi, hắn đích thực có thể bỏ đi, để chứng tỏ hắn nói được làm được, sẽ không trở về, nhưng mà một chút bốc đồng sẽ để lại hối tiếc suốt đời, không những bị lốc xoáy uy hiếp mà còn hạnh phúc cả đời nữa, nếu đi thì vĩnh viễn sẽ không thể trở về bên cạnh Cao Thiên Dực, nhân lúc bây giờ có thể hồi tâm chuyển ý, lựa chọn lưu lại , cùng Cao Thiên Dực hai người trong căn phòng ấm áp hai người hưởng dụng thịt bò thơm ngào ngạt.

“Thịt bò là thịt bò thượng đẳng, tươi sống, ta sẽ làm thịt bằm, nhất định ăn rất ngon.” Cao Thiên Dực như một đầu bếp miêu tả sống động, không biết là tự mình lẩm bẩm hay nói cho hắn nghe.

Quý Lan Thanh đang lựa chọn giữa mỹ thực và tự tôn, thịt bò cùng lốc xoáy phải chọn cái nào, thực sự là chọn lựa khó khăn, “Ta quyết định ngày hôm nay trước tiên không đi!” Thiên sứ củng ác ma tranh đấu, mỹ thực không thể bỏ qua, hắn một lần nữa đi vào trong.”Có lốc xoáy làm sao đi được ! qua đêm nay rồi tính.”

“Thật đáng tiếc, ta tưởng ta có thể hoàn toàn độc hưởng!” Cao Thiên Dực lười nhác tựa ở trên sô-pha.

“Đừng mơ, trong đó có một nửa là tiền của ta!” Quý Lan Thanh chu chu miệng nói, hoàn toàn quên lãng việc hắn muốn đi, nói.”Ta sẽ không cho ngươi một mình ăn hết !”

“Tùy ngươi!” Cao Thiên Dực liếc mắt nhìn hắn, khóe miệng khẽ cong, giấu diếm dấu vết mỉm cười, nhưng Quý Lan Thanh không có phát hiện ra

Tiểu miêu thật dễ lừa, cho chút mồi liền cắn câu.

HOÀN

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro