Phần 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  hương 78: thất kinh
Hôm nay đáng lý là ngày cậu lên xe hoa nhưng cô dâu bướng bỉnh lại từ bỏ hôn lễ thế kỷ chạy trốn đến một nơi cách xa thành phố S
Nơi này rất gần cảng biển từ ngôi nhà nhỏ có thể nghe thấy âm thanh rì rào êm dịu của biển, bầu trời trong xanh_ ôi cái cảm giác tự do tự tại này, cậu yêu nó đến chết mất thôi
Ở đây không có gì cả
Xe xịn, đồ hiệu, nhà cửa xa hoa tráng lệ, không có Tôn Du ...... cuộc sống thoải mái biết bao
Ngôi nhà cậu đang ở so với căn biệt thự trước kia thực đúng là nhỏ hơn rất nhiều nhưng không có Tôn Du thì có ra sao cũng được nga
Tử Kỳ đang nửa ngồi trên sofa êm ái thì di động chợt vang lên
Cậu lười biếng áp cái điện thoại lên má lầm bầm
" Alô, nếu người nghe họ Tôn tên Du thì ta cúp máy chúng ta không có gì để nói"
Đầu dây bên kia Tiêu Tử Di giọng nói hốt hoảng cố gắng ngăn cậu giập máy
" Tiểu Kỳ là chị, là chị đây em đừng cúp máy nha!!!"
Tiêu Tử Kỳ nhíu mày " tại sao lại là chị, gọi cho em làm gì a?" cậu thật sự không hiểu nổi chị mình chẳng lẽ hành tung của cạu bị bại lộ?
Tiêu Tử Di khóc sướt mướt giọng nói đứt quãng nghe rất đáng thương
" Huhu, Kỳ ...... tiểu Kỳ ...... không hay rồi, vì hôn lễ bị hủy nên giá cổ phiếu của chúng ta đang rớt giá thê thảm tài khoản ngân hàng và thẻ tín dụng cũng bị đóng băng rồi a"
" Đóng băng? Không thể nào nha, lúc nãy em vừa sử dụng thẻ nó vẫn còn bình thường mà"
Tiêu Tử Di nghe cậu nói suy nghĩ một lúc rồi nói " nhân lúc nó vẫn chưa bị đóng băng hay là em mau chóng rút hết tiền trong tài khoản ra đi nếu không vạn nhất nó đóng băng thì em ......"
Nghe chị mình nói cậu cũng thấy có lý
" Nhưng còn chị thì ......."
Cô nhanh chóng ngắt lời " không sao đâu em trai, chị vẫn còn một tài khoản khác nên em không cần lo, điều cấp bách bây giờ là em không được để Du phát hiện em đang ở đâu"
Mọi thứ diễn ra quá nhanh cậu vẫn chưa kịp suy nghĩ thì ....... không biết đã rút tiền từ khi nào
Trong thẻ có khoảng 700 triệu đã được cậu rút hết, đem túi tiền đó về nhà cậu trong lòng rối rắm
Mình có nên đem số tiền này đưa cho chị? nếu chị không có tiền xoay sở thì biết làm sao đây?
Tử Kỳ nhanh chóng gọi điện cho chị mình nhưng cô từ chối số tiền ấy
Không đấu lại chị mình cậu đành phải nhận lấy
Đêm hôm nay đáng lý là đêm động phòng nhưng cô dâu bỏ trốn hiện tại đang nằm trên cái giường nhỏ lăn qua lộn lại không thể ngủ được
Cậu suy nghĩ rất nhiều chuyện, không thể ngờ có một ngày chị lại vì mình mà đến công ty cũng không cần, ngày cả tiền mà chị yêu nhất cũng cho mình
Trong lòng nhóm lên một tia ấm áp, cậu phải cố gắng tìm việc làm sau đó sẽ mời chị về sống chung
Đó là những gì bạn Tử Kỳ nhà ta suy nghĩ
Có lẽ hạnh phúc đến quá nhanh để rồi ........ sóng gió lại kéo đến
Không biết từ đâu kéo đến một đám người phá nát cánh cửa gỗ nhà cậu rồi xông vào kéo cậu đi
Cậu cố gắng vùng vẫy nhưng 4,5 người đàn ông lực lưỡng người thì nắm tay người thì khoá chân khiến cậu chới với cái miệng nhỏ điên cuồng gào thét
" Oa, mau thả tôi ra, các người ...... hừ, Tôn Du cho các người bao nhiêu tiền bảo các người bắt tôi?!!!"
Họ vẫn im lặng không nói
Cậu lại nói tiếp " khốn nạn, quá lắm rồi, chẳng lẽ các người không biết Tiêu Tử Kỳ tôi là ai sao? dám đối xử với tôi như vậy, tự tìm đường chết"
" Khôn hồn thì thả tôi ra, lão đây sẽ chừa chỗ các người con đường sống bằng không mua quan tài đi!!!"
Họ vẫn không thèm trả lời cứ như xem thường lời cậu nói, chiếc xe hoà nhập với màn đêm chạy xa dần rồi biến mất nhìn chẳng khác gì những chi tiết ghê rợn trong phim kinh dị
Tiêu Tử Kỳ bị trói ném vào căn biệt thự âm u
Sợ hãi đan xen sợ hãi_ Tôn Du chẳng lẽ định giết cậu sao? vì cậu hủy hôn bỏ trốn làm anh mát hết sỉ diện
Huhu cậu không muốn đâu a, tên khốn cầm thú dám đối xử với cậu như vậy, đúng là tên khốn kiếp mà!!!
Tử Kỳ vùng vẫy khiến sợi dây đang trói tay không những không thả lỏng mà còn bị nó cứa vào da thịt
Con mẹ nó, đau quá đi! lão tử bỏ cuộc, không giẫy giụa nữa
Bạn Tiêu Tử Kỳ thoái chí nghĩ
Cậu dáo dác nhìn xung quanh, chỉ phát hiện một bóng đen không rõ là nam hay nữ đang ngồi trên ghế sofa đối diện cậu
Máu xông lên não cậu lập tức gào thét không quản mình đang trống tình huống bất lợi
" Ai đó? dám bắt tôi trói lại có phải muốn chết rồi hay không, tôi cảnh cáo lần thứ nhất mau thả nếu không đừng trách"
Đáp lại cậu là tiếng cười khinh bỉ tuy rất nhỏ nhưng đủ lọt vào lỗ tai khiến cậu tức điên
" Con mẹ nó, cười cái gì, dám xem thường lời nói của tôi, muốn chết, có tin đợi tôi thoát khỏi đây giá đình dòng họ của các người sẽ không còn một ai?"
Nghe vậy người ngồi trên ghế sofa lúc này chợt lên tiếng
" Dòng họ của ta có tính luôn cả em không, em trai?"
Cái gì! Tiêu Tử Di, tại ..... tại sao chị ta lại .............  

  Chương 79: vào tù
Tiêu Tử Kỳ bị trói 2 tay quỳ trên nền đất cứng rắn nhìn chị mình cao cao tại thượng ngồi dựa lưng vào ghế sofa như nữ vương cao ngạo
Cậu bây giờ có khác gì tù nhân đang bị dùng hình bức cung?
Con mẹ nó, thực quá đáng, cậu tức giận giương mắt nhìn cô
" Hoá ra là chị giở trò?"
Cô cười ma mị nhìn đứa em trai ngốc nghếch chưa nếm thử mùi đời là cậu
" Em không thể trách người làm chị này a, nếu muốn trách thì trách em có phúc không biết hưởng, em xem trên đời này có bao nhiêu người đạt tiêu chuẩn cao phú soái như Du, em lại không biết tốt xấu hủy hôn"
" Nói đi nói lại chị vẫn muốn ép buộc tôi kết hôn?"
Tiêu Tử Di cười, cười thật to bước đến bên cậu nhìn từ trên cao xuống
Tử Kỳ cảm giác rất khó chịu, tình cảnh bây giờ cậu hệt như một tên ăn mày đang chờ chị ta ban bố
Cô ưu nhã ngồi xổm xuống nâng cằm cậu lên xem xem xét xét
" Không, lần này chị đây sẽ khiến em cam tâm tình nguyện lên - xe - hoa~"
Cậu tức giận xoay đầu sang một bên né tránh bàn tay cô
" Muốn tôi cam tâm kết hôn?"
" Tôi phi, chị tốt nhất đi ngủ rồi nằm mơ đi!!!"
" Chị đừng quên tôi với chị đã đoạn tuyệt quan hệ với nhau rồi, tôi muốn xem xem chị lấy gì muốn tôi tình nguyện"
Cô không nói gì nữa chỉ cười cợt xoay người trở về ngồi xuống ghế nhấm nháp ly volka
" Vào đi" cô nhẹ nhàng phun ra 2 chữ
Cảnh sát lập tức chạy vào vây quanh cậu
Tiêu Tử Kỳ choáng váng _ chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?
" Chị rốt cuộc đang định giở trò gì, gọi cảnh sát tới bắt tôi? haa, đúng là ngây thơ chị định báo án như thế nào? nói với họ em trai tôi hủy hôn làm tôi mất mặt sao?"
Cô lười biếng giương đôi mắt về phía cậu
" Kẻ ngây thơ ở đây chính là em đó, em trai ... à không ..... Tiêu tiên sinh"
Cậu hít vào một hơi trong đầu đầy khó hiểu nhìn cô đang ung dung thưởng thức ly volka say đó xoay người về phía các anh cảnh sát kia
" Các vị, tôi muốn báo án, chị ta cố ý bắt người!"
Tiêu Tử Di đang ngồi trên ghế suýt chút bị cậu hại phun hết rượu trong miệng ra
" Chị cười cái gì?"
" Chúng tôi nhận được tin báo của cô Tiêu đây nói rằng có kẻ gian đã rút hết 700 triệu trong tài khoản của cô ấy rồi bỏ trốn" chỉ huy nói
Tiêu Tử Kỳ nghe vậy há hốc mồm cả kinh nhìn cô đang thư thái uống rượu
" Tiêu Tử Di, chị dám hãm hại tôi, chị có còn là người không dù sao tôi với chị cũng là chị em ......"
Dường như cô đang chờ cậu nói câu này lập tức ngắt lời
" Chúng ta đã không còn quan hệ, lúc nãy cậu cũng đã thừa nhận sao bây giờ lại lật lọng nga, Tiêu tiên sinh?"
"Hoá ra đây mới là mục đích của chị khi muốn tôi ký tên vào tờ đơn kia, tại sao chị lại làm vậy?!!!!!"
" Cái này, cậu nói vậy không đúng rồi, cậu là người trưởng thành tôi chỉ là cô gái chân yếu tay mềm sao có thể ép buộc cậu được chứ, Tiêu tiên sinh?"
Lúc này vị chỉ huy mới lên tiếng
" Chúng tôi phát hiện 700 triệu trong căn hộ cậu đang sinh sống nguồn gốc đúng là từ tài khoản của cô Tiêu đây, cậu Tiêu cậu còn gì để nói?"
Tử Kỳ chấn động nhìn về phía vị chỉ huy kia cật lực lắc đầu
" Không phải, tôi ...... tôi ......."
" Chẳng lẽ số tiền kia là có người cố ý để ở nhà cậu, hay là họ ép cậu nhận bản thân cậu thức sự không hề biết gì sao, Tiêu tiên sinh?" Cô mỉa mai nhìn cậu
" Chị ....... rõ ràng là chị điện thoại nói với tôi rút số tiền ấy ra ..... đúng rồi, chỉ huy chỉ cần anh dùng điện thoại tôi xem nhật ký cuộc gọi thì ........."
Nói đến đây cậu chợt đứng hình
Chết tiệt, từ lúc cậu rời khỏi Tiêu gia chị ta luôn dùng rất nhiều số lạ gọi cho cậu còn nói đề phòng Tôn Du sẽ biết được vị trí của cậu thông qua cuộc gọi thì ra ......... cuộc gọi đó cậu cũng không thèm ghi âm lại, bây giờ mọi tình huống bất lợi đều chỉa về phía cậu
Tiêu Tử Kỳ lúc này mất hết ý chí cúi đầu nhìn xuống đất
Vị chỉ huy kia thấy cậu như vậy lén nhìn về phía cô, Tiêu Tử Di nháy mắt ra hiệu chỉ huy liền nghe theo
" Cậu Tiêu, hành vi này của cậu là trộm cắp tài sản có thể bị bỏ tù, tôi khuyên cậu nên thương lượng với chị mình thì hơn"
Tử Kỳ nghe thấy ngẩng đầu lên nhìn vị chỉ huy kia rồi nhìn chị mình
Chỉ thấy chị ta đắc ý cười, cậu uất ức đến nghẹn lời
Hai bàn tay đang bị trói siết thật chặt hướng về phía chị mình điên cuồng gào lên
" Chị nghĩ chuyện này có thể làm tôi hồi tâm chuyển ý, haa cũng lắm là ở tù thôi, tôi thà ở tù còn hơn làm con rối trong tay chị!!!"
Vị chỉ huy kia nhìn cô chỉ thấy Tiêu Tử Di sắc mặt âm u khó coi
" Vậy thì vào tù đi" nói xong cô tức giận bỏ đi mặc cho cậu bị cảnh sát kéo đi
Đứa em trai cứng đầu ngang bướng này thà ở tù cũng không muốn kết hôn thật đúng là ........
Làm cô tức chết đi được, còn dám lên mặt thách thức, xem ra nếu không để cậu chịu khổ cậu sẽ ngoan ngoãn nghe lời
Tiêu Tử Kỳ bị những cảnh sát kia không khách khí ném vào phòng giám
Cậu còn nghe loáng thoáng họ tán gẫu với nhau
" Hừ, đúng là có phúc mà không biết hưởng"
" Tôn Du đẹp trai lại giàu có cậu ta dám từ hôn làm anh mát hết mặt mũi xem tôi chỉnh cậu ta như thế nào"
" Nhưng đó là Tiêu thiếu nga"
" Haa, nếu không có Tiêu đại tiểu thư chống lưng ai thèm sợ tên vô dụng như cậu ta a?"
Khốn kiếp, dám nói cậu vô dụng? Dù sao cậu cũng là phó tổng giám đốc họ lại dám xem thường, muốn chết?
Nhưng những người đó quả nhiên nói chuyện giữ lời, chỉ mới 2 tiếng cậu vào nhà giam đã bị những đại ca trọng đó bắt nạt họ lại như mắt mù tai điếc cố ý làm ngơ không thèm giúp cậu?
Tức chết,,tức chết mà
Cứ đợi đi, một khi có cơ hội rời khỏi đây cậu sẽ khiến những kẻ đó sống không bằng chết!!!!!!!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nữ