Chap 5: Tiểu tam (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người nào đó hôm nay được nghỉ tối qua lại còn được ôm vợ ngủ tinh thần phấn khởi hẳn .
    Tối qua ....
TH: Mẹ à ! Mẹ giành vợ của con lâu lắm rồi . Tối nay cho con ngủ với cô ấy đi .
Soyeon:Không được . Mẹ không an tâm giao Ami và cháu mẹ cho anh - bà dứt khoát nói
TH: Con thề chỉ ôm cô ấy thôi mà . Đi mà mẹ , mẹ à, không lẽ mẹ lại để con trai mình cô đơn trong đêm lạnh sao - anh vừa bóp vai vừa nói mong bà đồng ý . Chứ anh nhớ mùi của cô lắm rồi .

TH: Bảo bối ~ em xem anh là chồng em mà tất nhiên là phải có quyền ngủ với vợ mình phải không - anh nhìn cô bằng ánh mắt lấp lánh .
Soyeon:Không được . Mẹ không an tâm - bà sợ con dâu bà vì cái bộ mặt của anh làm mềm lòng.
TH:Mẹ, mẹ đừng như vậy mà
  Ami:Thôi dù gì thì anh ấy cũng là chồng con mà mẹ
   Soyeon:Ami! Con đừng mềm lòng với bộ mắt vờ ngây thơ đó .
Ami: Không sao đâu ạ! Con tin anh ấy mà, chắc chắn không sao đâu ạ!
TH:: Yêu bảo bối nhất - Anh vui sướng bế cô kiểu công chúa .
Soyeon: Yah! Con đừng chiều nó quá .
____________________________

  Hiện tại sáng sớm . Ngày chủ nhật khá đẹp . Hôm nay anh dậy chuẩn bị bữa sáng cho bảo bối của anh. Mọi thứ sẽ tuyệt biết mấy nếu Ả không đến . Mới sáng sớm chưa nhìn thấy mặt đã nghe thấy cái tiếng õng ẹo như mọi khi .
KC: TaeTae ah~ , Ôi trời!Anh phải nấu bữa sáng sao? Chị ấy đâu rồi ?
TH:Cô ấy vẫn đang ngủ - anh tiếp tục công việc .
KC:Sao chị ấy có thể như thế chứ !Vợ mà không dậy sớm chuận bị bữa sáng mà để đàn ông vào bếp . Nếu là em , em sẽ không để anh phải như vậy.- Ả  ôm lấy tay anh ,cố ý cọ sát bộ ngực đầy đặn Silicon vào người anh .
TH: Hừ ! Tôi nấu bữa sáng tình yêu cho bà xã yêu của mình thì sao chứ - anh hất ả ra bê thức ăn lên bàn. Ả vẫn không bỏ cuộc .
KC: Anh tốt thật! Sao em không được gặp anh sớm hơn nhỉ ?
TH: Đơn giản, vì cô không xứng
KC: TaeTae à~ em thấy chị Ami không thích em thì phải? Không biết em đã làm gì sai nữa ? - ả làm bộ mặt tủi thân.
TH:: Cô sai rồi ! Cả hai chúng tôi đều không thích cô - anh lạnh giọng
KC:Tae....
TH: Tránh ra - anh chẳng để ý mà dứt khoát đẩy ả ra . Cô Ả thật khiến Anh ghê tởm mà
===========================

Từ trên bậc thang một thân ảnh nhỏ đang bước xuống . Đó là cô , hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng . Gương mặt trắng hồng đôi môi đỏ mọng và mái tóc nâu sữa xõa qua vai . Mới thức dậy đã làm người ta say nắng rồi, nói gì đến lúc cô tỉnh táo hoàn toàn . Vừa thấy cô bước xuống anh đã chạy ngay đến hôn cô
Ami:ưm...
(Au : mới sáng sớm mà anh đã cho cẩu lương rồi.)

Nụ hôn kết thúc khi cô không thể thở được nữa . Giữa môi hai người còn vương lại mọt sợi chỉ bạc.
TH: Chào buổi sáng bảo bối ~
Ami:Đáng ghét! Mới sáng đã hôn rồi!Hôm qua hôn chưa đã sao?
Tối qua người nào đó thèm quá kéo cô ra hôn hít khiến cô mất ngủ .
TH: Chưa đủ! Bảo nhiêu cũng không đủ - anh cười vô sỉ .
Ami: Đáng ghét,Em chiều anh quá rồi lão công à!
TH:Bảo bối~
Ami: Hửm?
TH: Cho Anh hôn nữa đi!
      Chưa để cô trả lời, Anh đã ngậm lấy môi cô mà mút mát.
Ami:ưm ... khô...ng

Tay anh bị thiên thần nhỏ trong bụng cô đạp .
Ami:Anh thấy chưa con cũng phản kháng đó .
TH:Chưa ra đời mà đã dành vợ với ba rồi - mặt anh đen như đít nồi, dấm chua nồng nặc
TH:Bảo bối ~ Em xem nó bắt nạt anh . Nó giành em với anh kìa - anh làm bộ mặt ủy khuất lắm.
Ami:Con anh mà - cô cũng bó tay với anh. Con mình mà cũng chấp được.

Ả trà xanh ăn cẩu lương từ nãy đến giờ cũng bắt đầu lên tiếng mỉa mai cô
KC:Chị giờ này mới dậy . Làm TaeTae oppa phải vào bếp thế kia, thật là ...- ả mỉa mai cô.
Ami: Hứ, cũng tại anh ấy không yên tâm để mẹ con tôi ăn cơm người khác nấu
KC:Ai da ~chị sướng thật đấy. Có chồng nấu cơm cho!Còn em sáng nào cũng phải tự nấu lấy - ả nói giọng có vẻ tội nghiệp .
Ami: Phải rồi, cũng buồn cho cô! Lúc nào cũng cô đơn vì cô làm gì có CHỒNG đâu- cô nói thế có khác nào chê ả ế chổng mông
KC:Bây giờ chị ghét em đến thế sao??Em có gì không phải chứ ?
Ami: Haizzzz,Cô sai rồi! Ngay từ đầu, tôi cũng đâu có ưa cô
NC: Em đã làm gì sai chứ?
Ami: Hửm?Cô có sai không á . Thế tôi hỏi cô sang đây làm gì?
NC:em ...em- Ả câm nín
Ami:Bộ cô thích đi ăn bám !Hay là Choi gia các người không có nhà để ở sao . Sao sang nhà tôi nhiều vậy?
========================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro