Chapter 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

FIRST

"Yamaguchi, ở đây nè!" Hinata hét lên từ phía bên kia của quán cà phê. Quán cà phê mà họ đang làm thêm hiện đang rất đông khách. Lý do cho việc này là buổi chụp ảnh ngoài trời trước quán cà phê của họ. Nên nhiều người hâm mộ chọn ăn ở đây khi họ đói hoặc mệt.

"Đợi tớ một lát." Yamaguchi trả lời. Cậu mỉm cười lịch sự với khách hàng. "Cho hỏi ngài gọi món gì vậy ạ?" Cậu lịch sự hỏi.

"Frappé." Người đàn ông trả lời đơn giản.

"Ngài còn cần thêm gì không, thưa ngài?" Yamaguchi hỏi trong khi viết vào cuốn sổ tay nhỏ.

"Không." Người đàn ông nói và vẫy tay, ra hiệu rời khỏi chỗ của mình.

Cậu đưa đơn hàng cho Yachi, người đang làm thủ quỹ ở quầy. Yamaguchi đứng trước quầy, nheo mắt để xem chuyện gì đang xảy ra ở phía bên kia đường. Không thấy gì cả, cậu quyết định hỏi Yachi một chút chi tiết về buổi chụp ảnh trước quán cà phê của họ. "Này Yachi, người mẫu đó là ai vậy?" Yamaguchi hỏi, hướng về phía bên kia đường.

Yachi nói một ít về họ. "Là Lev Haiba và em gái anh ấy là Alisa Haiba." Yachi lắc đầu, thất vọng. "Tớ thực sự muốn đến đó và xin chữ ký nhưng không được. Quán cà phê đông khách quá đi!" Yachi rên rỉ khó chịu, bĩu môi với Yamaguchi, người chỉ đang cười khúc khích.

Chẳng mấy chốc Hinata cũng tham gia cùng họ. "Tớ nghĩ họ sẽ ở đây đến tận nửa đêm á!" Hinata tham gia cuộc trò chuyện và đưa cho Yachi một loạt đơn hàng khác. "Chúng ta có thể xin chữ ký sau ca làm việc của mình!" Hinata phấn khích kêu lên.

Lev Haiba và Alisa Haiba, hai trong số những người mẫu nổi tiếng nhất ở Châu Á, đặc biệt là ở Nga và Nhật Bản. Tất cả các quảng cáo của họ đều giúp các công ty tăng doanh thu. Đó là điều mà vẻ đẹp của họ mang lại.

"Thật sao?" Yamaguchi hỏi, mơ mộng về việc được nhìn thấy một siêu sao. "Vậy thì đây sẽ là lần đầu tiên tớ được nhìn thấy một người mẫu ở ngoài đời." Yamaguchi rất hào hứng với kế hoạch nhỏ của họ.

"Wah! Tớ cũng siêu phấn khích!" Hinata và Yachi cũng tham gia.

"Tôi cũng phấn khích khi được trừ lương của các người đó!" Ông chủ của họ vừa xuất hiện bên cạnh họ với một nụ cười gian ác hết sức khiến họ hét.

"Ông chủ, tụi em chỉ đang đùa thôi!" Yachi mỉm cười, cố gắng sử dụng sự dễ thương của mình. Ông chủ là một người đàn ông ngoài hai mươi và là một beta. Họ không thể phủ nhận rằng ông chủ rất đẹp trai với làn da trắng, mái tóc xanh nhạt và đôi mắt xanh. Đúng vậy, rất đẹp trai nhưng anh ấy thích các cô gái beta hơn vì anh ấy là một beta.

"Tôi không đẹp trai, nên hãy quay lại làm việc đi." Ông chủ vỗ tay trước khi bước vào quầy để đếm tiền kiếm được trong ngày của họ. Đó là công việc thường ngày của anh khi buồn chán hoặc chỉ cảm thấy đã đến lúc phải kiếm nhiều tiền hơn.

"Ông chủ không hề lạnh lùng. Anh ấy chỉ ngồi trong văn phòng và đếm tiền cả ngày." Hinata thì thầm với Yamaguchi, người đang cười khúc khích khi cậu bị ông chủ hét vào mặt.

"Hinata! Tôi nghe thấy đấy!" Tiếng ông chủ khiến họ chạy vội đến chỗ khách hàng trong khi cười khúc khích.

"Chúng tôi chỉ đùa thôi ông chủ, anh là đẹp trai nhất!" Hinata hét lại và tặng ông chủ một nụ cười tinh nghịch.

Tiếng chuông cửa kêu leng keng báo hiệu họ có khách hàng khác. Vì Yamaguchi đang ở gần lối vào nên cậu quyết định chào đón khách hàng như thường lệ. Yamaguchi đang chuẩn bị chào đón khách hàng thì cậu bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của chàng trai đó. Trời ơi-? Mái tóc vàng, đôi mắt hổ phách vô cảm tuyệt đẹp khiến nó nổi bật hơn với cặp kính hình chữ nhật màu đen của anh. Làn da trắng, đường viền hàm hoàn hảo, hàng mi dài và đôi môi mỏng. Một hình mẫu hoàn hảo của vẻ đẹp theo lí tưởng của Yamaguchi. Sau lưng anh ta là một chàng trai tóc đen cao với khuôn mặt đáng sợ nhưng rất đẹp trai, nhưng cũng không nổi bật bằng chàng trai tóc vàng.

Anh ta có lẽ là một Alpha! Kiểu người đàn ông cực kỳ hấp dẫn như vậy chỉ thuộc về một Alpha! Họ dùng nó để quyến rũ Omega. Điều tốt lành rằng cậu là một beta, không- cậu vẫn chưa chắc chắn. Cậu cần đợi đến lần thứ ba làm Xét nghiệm ABO. Xin hãy là Beta.

Yamaguchi bị kéo trở lại với dòng suy nghĩ của mình khi anh ta nhìn cậu bằng đôi mắt lạnh lùng. Cậu cố gắng xua tan sự ngượng ngùng bằng cách tránh mắt và hỏi khách hàng về món ăn của cô ấy. Cố không quan tâm đến việc chào đón khách, cậu sẽ không làm thế nữa.

"Q-Q-Quý khách muốn chọn món gì ạ?" Cậu lắp bắp, vô cùng ngượng ngùng khi nhìn anh ta. Kiểu Alpha đó chắc chắn chủ muốn một Omega xinh đẹp. Anh ta sẽ không muốn cậu- khoan đã! Tại sao lại nghĩ đến một điều đáng xấu hổ như vậy, có được một Alpha hấp dẫn như anh ta trong khi cậu không chắc mình là Omega hay Beta.

"Này? Anh có để ý đến yêu cầu của tôi không?" Người phụ nữ hét vào mặt cậu, khiến cậu giật mình một chút.

"Tôi-tôi xin lỗi, thưa cô!" Yamaguchi xin lỗi.
Sao cậu dám mơ mộng giữa giờ làm việc?!
"Thật là một thằng khốn vô dụng. Omega nam thực sự là một nỗi phiền toái và sao anh dám để lộ những mùi pheromone khó chịu đó trước mặt Alpha của tôi?!" Người phụ nữ đứng dậy, hét vào mặt cậu. Cậu đang tiết ra mùi pheromone sao?! Cậu không ngửi thấy mùi đó.

Đây là lý do cậu phải làm lại xét nghiệm ABO lần thứ ba. Những người bạn Alpha và Omega khác của cậu nói rằng họ có thể ngửi thấy mùi pheromone tỏa ra từ cậu mặc dù chính cậu lại không thể tự ngửi thấy.

"Tôi xin lỗi, thưa bà. Tôi thật sự không biết!" Yamaguchi xin lỗi, cố làm dịu cô gái omega.
"Đừng lo lắng, không sao đâu." Alpha của cô ta làm cô bình tĩnh lại bằng cách giải phóng một loại pheromone làm dịu.

"Tôi xin lỗi về điều đó." Alpha mỉm cười với cậu rồi bắt đầu nói chuyện với cô gái omega nóng tính của anh ta.

Mồ hôi của Yamaguchi chảy ròng ròng. Cậu đã nghĩ rằng tất cả các omega đều dịu dàng và chu đáo. Vậy nên, phải chuẩn bị cho điều bất ngờ. Yamaguchi cúi đầu khi bước đi. Cậu đưa cổ tay lên trước mũi nhưng thực sự không thể ngửi thấy mùi pheromone của chính mình.

Khi cậu đi ngang qua lưng người đàn ông tóc vàng đó, Mùi hương xung quanh người đàn ông đó khiến cậu chóng mặt.

Nó khiến cậu cảm thấy hưng phấn. Yamaguchi bước nhanh hơn để đến quầy. Đầu gối cậu cảm thấy như sắp ngã nếu cậu không bám vào quầy. Tâm trí cậu trống rỗng và không thể suy nghĩ gì...

"Ôi trời!" Hinata chạy đến bên cậu. "Vậy ra cậu thực sự là Omega!" Hinata nhìn cậu. "Tớ biết mà! Cậu không thể phủ nhận những pheromone đó!" Hinata cố gắng hạ giọng nhưng không được. "Hinata, chuyện gì đang xảy ra với Yamaguchi vậy?!" Yachi cũng chạy đến chỗ họ. Hơi thở của Yamaguchi nặng nề, khuôn mặt cậu đỏ bừng và đôi mắt anh đầy vẻ khiêu gợi. Cậu cũng đang tiết ra rất nhiều pheromone gợi tình thu hút số lượng Alpha ít ỏi trong quán cà phê của họ.

"Cậu ấy đang động dục!" Hinata kêu lên, phấn khích.

"Cậu đang phấn khích về điều gì vậy?! Phải giúp cậu ấy! Ôi trời! Yamaguchi hít thở sâu nào! Đừng hoảng sợ!" Yachi nói nhưng trông cô mới là người đang hoảng sợ.

"Ồ, tớ quên mất!" Hinata chỉ nhớ rằng cậu cần giúp bạn mình với tư cách là một omega khác. "Hãy đưa cậu ấy vào trong. Tớ không muốn những Alpha đó đến gần chúng ta!" Hinata yêu cầu.

Kageyama nhìn một omega và beta đưa người đó vào trong với vẻ mặt nhăn nhó. Cậu ta nhìn Tsukishima với vẻ mặt 'cậu nghiêm túc về chuyện này à?'. Người sau chỉ nhún vai khi anh ta chơi đùa với những viên đá bên trong ly thuỷ tinh bằng cách di chuyển nó theo chuyển động tròn.

"Tôi chỉ giúp cậu ta nhận ra thôi." Tsukishima trả lời mà không thể hiện bất kì sự hứng thú nào. Kageyama nhìn cậu ta với vẻ thất vọng. "Hơn nữa, tôi cũng hơi chán." Tsukishima tiếp tục dựa má vào lòng bàn tay khi anh ta nhìn Kageyama với một nụ cười nhếch mép.

"Cậu là đồ ngốc à? Akiteru sẽ nổi điên nếu nghe được chuyện này." Kageyama cười khẩy với người cậu ta. Tsukishima thở dài chịu thua.

"Tôi sẽ mua sữa cho cậu trong vòng một tháng." Tsukishima chán nản nhìn, tên đó biết điểm yếu của cậu.

"Tôi không thấy gì cả." Kageyama nhún vai, uống hết cốc sữa trong khi nhìn quanh để tìm một Omega khả thi nhưng anh không thấy ai cả.

Hinata kiểm tra túi để tìm thuốc, liên tục nhìn Yamaguchi đang ngồi trên ghế dài. Yachi quay lại quầy để làm việc của họ. Ông chủ cũng làm bồi bàn.

Hinata thở hổn hển phấn khích sau khi nhìn thấy thuốc. Anh cầm lấy một chai nước và đi đến chỗ Yamaguchi.

Yamaguchi cứ rên rỉ và liên tục cong lưng theo cách rất gợi tình khiến Hinata bước về phía anh một cách không thoải mái nhưng cậu biết cậu ấy là là người chưa biết cách xử lí kì nhiệt.

"Y-Yamaguchi!" Hinata lắp bắp, cố tránh xa khỏi mùi pheromone của Yamaguchi. "Này! Đồ ngốc! Đừng tiết ra quá nhiều pheromone nếu không cậu sẽ thu hút-" Hinata bị cắt ngang khi có người đẩy cậu ra. Nó mạnh đến nỗi cốc nước trên tay cậu đổ ra ngoài.

Hinata nhìn lên và thấy rắc rối lớn trước mặt họ. Có ba Alpha bên trong phòng. Hinata bịt mũi sau khi ngửi thấy mùi pheromone hỗn hợp của ba Alpha trước mặt. Nó khiến cậu yếu đi. Cậu có thể nghe thấy tiếng Yachi và ông chủ từ bên ngoài.

Yamaguchi rên rỉ khi cảm thấy có ai đó chạm vào cánh tay mình. Cậu cố gắng mở mắt và có thể nhìn thấy một người đàn ông đang ở rất gần mặt mình. Cậu không thể nghe thấy bất cứ điều gì ngoại trừ những giọng nói trong đầu đang yêu cầu ai đó chạm vào cậu, bất kỳ ai.

Cậu cảm thấy rất cần một điều gì đó và đang bị kích thích, cậu chưa bao giờ cảm thấy cảm giác này trước đây nhưng cậu cần nó. Cậu không thể nói nên lời. Làm ơn chạm vào tôi!

"Cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy?" Nghe những giọng nói đó khiến cậu ấy càng hưng phấn hơn. Cậu ấy cảm thấy thật ướt át. Ai đó, chạm vào tôi đi!

—Peachglass

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tsukiyama