(⁠ ⁠◜⁠‿⁠◝⁠ ⁠)⁠♡

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook đang nằm trên chiếc giường ấm áp của mình, mắt mở lớn, hoang mang tột độ khi thấy một người con trai khác đang nằm cạnh mình, còn mê ngủ, cái môi hồng xinh xắn chu ra, rồi cứ thế mà ngoạm một phát vào cơ bắp săn chắc của gã, in đậm vết răng đỏ ửng, hằn trên đó.

Gã cũng chẳng dám kêu la, chỉ nằm im bất động nhìn con người kia. Đôi lúc xoay đầu, cúi xuống nhìn người kia rồi lại nhìn lên trần nhà.

_ Ngài Jeon..huh ?

Jimin khẽ mở mắt, hai bàn tay mũm mĩm cuộn tròn lại với nhau, đưa lên dụi dụi mắt. Khi đã dần tỉnh ngủ, liền ôm lấy gã mà nũng nịu, còn phát ra mấy tiếng " huh...huh (?) " nhè nhẹ trong cổ họng.

_ Jimin ?

Jungkook giờ mới vỡ lẽ, vậy ra người kia là Jimin của gã. Nhưng mà.....

_ AHHHHH !!! Trời ơi, mặc dùm quần áo vào hộ tôi điiii

Gã ngại ngùng, bật người dậy rồi lao đi nhanh chóng, cầm một bộ quần áo của mình ra vì bộ kia của bé đã rách nát luôn rồi, gã chỉ dám mặc mỗi cái áo cho bé, còn cái quần thì....bé tự xử .

Xong xuôi mọi chuyện, Jimin liền đi tìm gã. Thấy gã đang ngồi trên cái ghế gỗ đọc sách, tiểu quỷ liền đến gần ngồi phịch xuống, sà vào lòng gã mà ôm chặt, nũng nịu .

Jimin hôm nay thật dính người và nhạy cảm .

_ Jimin sao vậy?

Jungkook nhìn bé, đôi mắt có chút lay động, ôn nhu mà lên tiếng có phần cưng chiều .

_ Không...urg...ngài Jeon, bé đang cảm thấy...khó chịu !

Jimin ấp úng, rồi sau đó kêu tên gã. Jungkook vội vàng đặt quyển sách xuống, ôm Jimin vào lòng dỗ dành, vỗ vỗ sau lưng.

" Chắc là nhớ nhà rồi, Jimin nhỉ ? "

Jungkook nghĩ vậy, nhưng không hẳn là không đúng. Jimin bé nhỏ của gã chắc hẳn nhớ gia đình của mình rồi, thế mà không tìm ra cách để quay trở về. Lần đầu tiên biến thành hình người, bé tiểu quỷ cảm thấy rất khó chịu và tủi thân khi không có ai quen thuộc bên cạnh, như người nhà của mình chẳng hạn .

_ Được rồi Jimin à, đến chỗ Yoongi nhé. Tụi mình sẽ gặp bạn của Jimin ở đó - là Taehyung ấy

Jimin vẫn còn thút thít ngước mắt lên nhìn gã, rồi ôm lấy cổ gã chặt cứng, khuôn mặt vùi vào hõm cổ Jungkook, rồi gật gập đầu biểu thị sự đồng ý.

_ Ngoan, chúng ta đi nào

Jung bế Jimin lên, đi đến sau phía cửa lấy một chiếc áo lông thú ra, khoác lên người bé rồi đóng cửa đi ra ngoài, đến cửa hàng của bạn mình và để Jimin có thể vui vẻ với Taehyung một chút.

Gã tuy là người có phần cứng ngắc nhưng đối với Jimin, gã hết sức chiều chuộng, luôn chở che cho bé tiểu quỷ này. Không hiểu từ bao giờ Jungkook lại quan tâm tới người khác đến thế, dường như từ khi gặp Jimin, gã đã thay đổi, bây giờ, gã không còn cô đơn trong căn nhà đó nữa, căn nhà đó đã có thêm một người nữa rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro