1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           Cô gái bước từng bước lặng lẽ đến nhà thờ...
      Tiếng chuông nhà thờ ngân vang, thánh thót nhưng cũng buồn tủi và ảm đạm đến lạ kì, cô gái vẫn không ngừng bước...
       Cánh cửa của thánh đường bật mở, những bước chân hoen nhơ tội lỗi của cô gái tiến vào trên chốn thiêng, cô gục xuống, tay loang lổ máu nhuốm đỏ cả sàn...
       "Lạy Chúa, con đến đây để nhận tội với ngài" cô gái không dám ngước lên nhìn chân dung của Chúa, cô cứ cúi đầu, lấy bàn tay nhuốm máu ôm lấy thân, run bần bật. Vị cha xứ từ nãy giờ quan sát ở góc cột, chầm chậm dìu cô gái ngồi vào hàng ghế nhà thờ giờ đã quá cũ, thở ra một hơi dài. Một hồi lâu, cô gái cất giọng khàn đặc do đã la hét quá lâu:
    - Nhân danh cha... và con, và thánh thần...thưa cha, con chỉ mới xưng tội từ ngày hôm qua...
    Cô gái lại im, không gian tĩnh lặng đến nao lòng, vị cha xứ vẫn cần mẫn. Một lát sau, cô lại cất tiếng:
    - Maria Anne..., chính con đã giết bà ấy ngày hôm qua, hôm qua con đến nhà thờ để xưng tội chỉ để trấn an tâm lý của mình. Con đã băm xác của bà ra, một phần con thả xuống sông còn phần còn lại con đã cho con chó cưng của bà ấy ăn.
    Vị cha xứ cau mày, quả thật sáng nay cảnh sát đã đưa tin về vụ có vài người đánh cá đã vớt được xác người băm nhỏ nhưng chỉ là phần trên của cơ thể còn phần dưới không biết đã đi đâu. Hiểu chuyện, ông liền nhẹ giọng, tay mân mê chuỗi mân côi:
- Con cứ tiếp tục...
- Con không hiểu nổi, Anne là mẹ của con, con thật vô hiếu,con... con chỉ định đẩy bà ấy ra phía đằng sau, nhưng bà lại té cầu thang... Lúc đó con chó cưng của bà quá đói và cứ sủa không ngừng, con cần nó yên lặng để không thu hút sự chú ý của những căn nhà khác... Con... không thể ra ngoài mua đồ ăn cho nó với bộ dạng đó, nên... con... Con không hiểu mình đã nghĩ gì
Cha xứ lấy tay đẩy gọng kính, ngài quan sát kĩ cô gái. Cô gái vẫn chưa vượt quá tuổi 30, cô chỉ tầm 25 nhưng lại có thể gây ra chuyện này rồi sao. Tóc của cô chỉ được kẹp hờ, tưởng như muốn rũ xuống mặt và vai, đầu cô rối bời, đôi môi sưng đỏ, quần áo xộc xệch, người có vài vết máu và bầm tím. Ai nhìn cũng biết cô vừa trải qua một cuộc ẩu đả nghiêm trọng. Cô gái tiếp tục:
- Ngày hôm nay, con lại tiếp tục giết người, và... con đã giết một người đàn ông. Con không biết tên hắn ta, là... phải, là do hắn, do hắn. Do hắn thấy con vứt xác của mẹ xuống sông. Hắn hứa sẽ giữ kín chuyện này nếu con trao thân cho hắn. Con thật sự không muốn, con đẩy hắn ra và cố gắng chạy đi nhưng hắn đã giữ con lại và... cưỡng hiếp con.
Cô gái lấy hai tay nhuốm máu vò đầu, từng móng tay như muốn đâm thủng da đầu cô, cô nghiến chặt răng, mắt trợn tròn, run lẩy bẩy. Cô thật sự không muốn nhớ lại nó.
- Trưa, lúc con tỉnh dậy, con đã nhớ hết mọi chuyện, con cầm cây dao mà mình đã băm xác mẹ ra và... hắn đã chết bên bờ sông. Con phải làm sao đây, thưa cha?
Vị cha xứ im lặng, ngài đọc lời tha tội và nói:
- Con hãy đi thú tội đi, nếu đã làm lỗi, thì phải nhận lỗi, hãy ra toà, rồi Thiên Chúa, người sẽ hài lòng mà giảm nhẹ tha thứ cho tội lỗi của con. Vậy ta tha tội cho con nhân danh cha và con và thánh thần
- Amen
Thế rồi cô gái ấy ra đi, vị cha xứ nhìn theo bóng hình nhỏ bé của cô gái đang dần mất hút từ đằng xa mà cầu nguyện với Chúa:
- Xin Ngài hãy soi sáng và cho linh hồn tội lỗi ấy một lối đi đúng đắn.
Rồi người lại quay vào nhà thờ, lau cho sạch những vết máu do cô gái để lại trong thánh đường...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dị#kinh