I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lông vũ trên áo hng vut lên nơi khóe mt, quay đầu, người đã khut tn đi đâu.

Law không còn phân biệt được những cảm xúc của mình dành cho Doflamingo liệu có là yêu, hay là hận. Anh chỉ biết rằng, tự khi nào, bao nhiêu cảm xúc ngổn ngang như trăm mối tơ vò suốt mười ba năm nay mà anh hằng giằng lòng xuống đáy, vốn đã âm ỉ còn giờ đây lại nổi bừng lên, cháy như thiêu như đốt, như xé tận linh hồn.

Lông phất phơ chạm đầu môi, thoảng qua chóp mũi, lông vấn vương từng tầng da tấc thịt lộ da ngoài của gã để rồi cuốn theo trái tim Law vì đây mà rỉ máu. Bởi lẽ, ngày qua ngày chẳng hề phai, kí ức anh về bóng lưng hồng to lớn kia và cái xúc cảm miên man vô bờ khi tầng tầng lông vũ trườn trên da ngày xưa, nay đã hóa thành ào ạt ngàn cơn ngứa ngáy râm ran trải dài lên từng hình xăm thêu đầy cái chết.

ráng chiu cui h, lông hng ánh sc son.

Thì thầm, thì thầm biển rì rầm theo lời ca kể ai nghe câu chuyện xưa tự thuở nào, đã bao lâu chẳng thể thấu nhưng vết thương lòng vẫn còn toang hoác là vì sao.
Đã từng, về một thành phố tràn ngập trong tro tàn, về một người đơn độc tìm sự sống. Có phải chăng liệu Law đã ẩn dưới những cái xác cháy đen rồi trở thành giống họ, hoặc phần nào đó của anh đã vĩnh viễn ở lại vào cái đêm mà khói phủ mờ trăng.

mt bông hoa cho mi kiếp người.

Biển xanh hát tiễn đưa ai chìm nơi lòng sâu đáy bể, người vinh quang tột bậc mà người cũng như chim chết trụi trong vàng son tù đày.

Từ lâu, về một kẻ bị đạp đổ khỏi ngai vàng, về một vị vua mất đi quyền lực. Có hay không rằng khi họng súng đen ngòm lần thứ hai lại chĩa về phía gia đình gã, kéo cò, súng vang, Doflamingo đã chết đi rồi chiếm cứ lấy gã là một con quái vật, thứ luôn rút về mỗi khi trời đổ bóng để cho ám ảnh lấy gã là tuyết màu đỏ tươi, là đầu ai lăn lóc, là ác mộng hoành hành chẳng hề nguôi ngoai qua từng cơn mơ hoang mà tàn ngày để lại.

tơ hoa giăng kín li, chim trong lng vàng nào được giang cánh ngoài khơi xa.

Mặt biển hung tàn ngàn con sóng dữ, muôn trùng đại hải trải dài khuất tầng mây, bao lời ca vang vọng nơi chốn này.

Để rồi khi gặp nhau mà tình ta thì đường chia đôi ngả, biển soi bao vầng trăng ánh bạc còn lòng người tựa sóng nước cuộn trào, Doflamingo hằn sâu trong mắt xám xoay tròn từng cơn giông tố, Law theo lòng mình trĩu nặng để rồi đổ gục dưới vạt áo hồng tơ vương.

ngàn trời lộng gió, mây tầng mây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro