chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm ngày thứ hai, Yuqi nhanh chóng đuổi Soyeon về phòng.

Bởi vì ngày thường Somi và bà Jeon có đôi khi sáng sớm sẽ vào phòng ngồi cùng cô.

Yuqi lo lắng nếu có người vào phòng không thấy cô thì sẽ bại lộ quan hệ của hai người.

Ở trong lòng Yuqi, tuy rằng nàng đã xảy ra quan hệ thân mật với Soyeon, khi hai người ở chung cũng như những cặp đôi bình thường, nhưng dù sao trên danh nghĩa nàng vẫn là cố vấn tâm lí của cô, là ông bà Jeon bỏ tiền ra mời đến để trị liệu cho con của họ.

Cho dù giữa nàng và Soyeon là yêu thương tự nguyện hay là dụ hoặc cưỡng ép, thì đối với thân phận làm việc của Yuqi mà nói đều là một việc không thể lộ ra ngoài.

Hơn nữa với ngành dịch vụ tâm lí, phát sinh quan hệ thân mật với khách hàng là điều cấm kị nhất.

Bởi vì cố vấn tâm lý đôi khi sẽ có những người không có tâm, lợi dụng điểm yếu trong phòng tuyến tâm lí của khách hàng, hoặc thông qua trị liệu sẽ bắt đầu xây dựng mối quan hệ tốt đẹp, sau đó mượn điều này tới quấy nhiễu cuộc sống bình thường của khách hàng hoặc sẽ phát sinh những giao dịch đàm phán không trong sạch.

Cho dù điểm mấu chốt trong bệnh tự kỷ của Soyeon không giống với người bình thường, hơn nữa Yuqi cũng không phải bởi vì lợi ích hay ý đồ xấu gì mới phát sinh quan hệ trên mức bình thường với cô.

Nhưng nàng mới hành nghề một năm, đúng lúc có chút thành tựu.

Bây giờ nàng đến Jeon gia công tác, số người biết cũng không nhiều, nếu cuối cùng thật sự có thể cùng Soyeon yêu đương thậm chí là kết hôn, vậy cũng có thể nói với bên ngoài là nàng có quen biết với Jeon gia nên thời gian này đến đây ở.

Nếu ông bà Jeon không đồng ý, nếu hai người không chính thức yêu đương. Như vậy một khi chuyện này bị công bố ra ngoài, về sau có lẽ Yuqi sẽ khó tiếp tục làm việc trong ngành cố vấn tâm lí.

Cho nên ngay cả bây giờ khi nàng đã cùng cô thân mật như thế, nhưng ở trong lòng nàng vẫn giữ lại một tia lí trí cuối cùng.

Bây giơ nàng không có cách nào bất chấp tất cả vì Soyeon, nàng cần phải suy xét về công việc của chính mình và cuộc sống sau này.

Ngay cả khi nàng đã ngầm thân mật khăng khít với Soyeon, tình cảm của hai người cũng không ngừng tăng lên.

Nhưng đáy lòng Yuqi vẫn có do dự và lo lắng, loại quan hệ không xác định này và hậu quả nó có thể mang lại như một tảng đá lớn vẫn luôn đè nặng trong lòng nàng.

Trong lúc Somi ngày càng có cảm tình với Soyeon thì ngăn cách trong lòng Yuqi cũng ngày càng tăng thêm.

Cho dù Soyeon không hề để ý tới Somi, nhưng mỗi ngày cô ta đều chiếm lấy thời gian của Soyeon, còn ngẫu nhiên toát ra địch ý với nàng.

Tất cả đều làm cho Yuqi vô cùng mệt lòng đối với đoạn quan hệ này.

Soyeon ngẫu nhiên cũng có thể nhận thấy được Yuqi gián đoạn lạnh lùng và xa cách, nhưng trong thế giới của cô, cô chỉ có thể giao lưu với mình Yuqi.

Tuy rằng cô cực kì chú ý đến nàng, nhưng cô lại không có cách nào biết vì sao Yuqi có khác thường.

Chỉ có thể trong lúc Jennie biểu hiện ra lạnh nhạt dùng hết khả năng đi lấy lòng nàng.

Tuy rằng trong lòng nàng không chú ý tới tình hình trước mắt, nàng cũng không chân chính đem tất cả đổ lên người Soyeon, dù sao sự việc phát sinh bên cạnh cô, đối với cô mà nói đều không tồn tại cũng không thể can thiệp.

Nhưng dưới sự hài hòa mặt ngoài khi ở chung, băn khoăn trong lòng Yuqi lại càng thêm sâu nặng.

Cho đến một ngày kia mẹ Jeon đánh vỡ loại hài hòa mặt ngoài này.

Buổi tối ngày đó Yuqi cảm thấy có chút khát nước, muốn đi xuống lầu lấy nước đá trong tủ lạnh uống.

Thì ở chỗ rẽ trên cầu thang nàng lại nghe thấy từ trong phòng khách truyền đến tiếng ông bà Jeon nhẹ giọng nói chuyện với nhau.

"Ông cảm thấy đứa nhỏ Somi này thế nào?"

Giọng bà Jeon nhẹ nhàng chậm chạp, lại đột nhiên như một đòn nặng nề giáng ở trong lòng Yuqi, nàng cảm thấy mình giống như dự cảm được điều gì đó.

"Cũng không tệ lắm, ngoan ngoãn hoạt bát."

Ông Joen tự hỏi trong chốc lát mới cho ra đáp án.

"Tôi thấy đứa nhỏ này giống như có chút ý tứ với con gái nhà ta. Nếu nó thích Soyeon, còn không chê vấn đề của con gái mình, nếu có thể làm cho hai đứa thành một đôi thì tốt rồi. Hơn nữa cha mẹ con bé cũng quen biết chúng ta đã lâu, hiểu tận gốc rễ, về sau ngay cả chúng ta có cái gì vạn nhất Soyeon cũng coi như có người chiếu cố."

Bà Jeon lải nhải nói ra ý nghĩ của mình, trong lời nói còn có cảm giác may mắn.

"Bà quản cái này làm gì, đều là việc của con trẻ, thuận theo tự nhiên đi."

Ông Jeon lại không cho là đúng, không muốn can thiệp nhiều.

"Tôi biết, tôi chỉ đưa ra kiến nghị thôi. Chúng ta ngày thường cho hai đứa nhiều cơ hội ở bên nhau một chút, hơn nữa không phải con bé Ugi đã thành công giao lưu với Soyeon sao? Chỉ cần Somi dựa theo phương pháp của Ugi, sớm hay muộn cũng có thể giao lưu với Soyeon...."

Câu nói tiếp theo Yuqi không muốn nghe nữa, nàng xoay người trở về phòng mình.

Cuộc đối thoại này của ông bà Jeon, không thể nghi ngờ đối với Yuqi là một phen đả kích trầm trọng.

Nằm ở trên giường ánh mắt nàng không có tiêu cự nhìn trần nhà, trong lòng tràn ngập cảm giác vô lực và buồn bã.

Ông bà Jeon nói không sai, bọn họ chỉ vì con gái của mình tính toán mà thôi.

Soyeon cũng không sai, căn bản cô không biết việc gì phát sinh trên người mình, có lẽ cô thậm chí không có cách nào tự mình quyết định.

Từ đầu tới đuôi sai đều chỉ có một mình nàng mà thôi....!
__________________________________________________

Tác giả: Hôn Nha Vãng Đông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro