chương 11: bất hoà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tri Tình nghiên đầu hỏi:"cải nhau à"

Hạ Ly úp mặt xuống bàn:"là do ta thôi"

Tri Tình tò mò muốn chết mà ngồi sát lại:"chuyện gì vậy kể nghe xem nào, nào"

Hạ Ly mặt mài xám xịt bảo:"ta cón một số quyết định khiến ngài không vui"

Rồi y lại im lặng tiếp tục làm việc làm Tri Tình khó chịu nhưng cậy mãi Hạ Ly chẳng nói gì liền chạy sang sà nẹo với Minh Vương tiểu thúc nhưng giữa đường lại bị Bạch Hồng_con trai Bạch Cốt cảng lại:"Tam tỷ, tỷ đi tìm tiểu thúc sao?"

(nhắc lại cho mọi người nhớ Bạch Cốt là cố Minh Vương của Minh giới và là anh em cùng cha khác mẹ của Bạch Sát)

Tri Tình gật đầu:"sao thế? Có chuyện gì à?"

Bạch Hồng gật gật đầu:"cái hôm mọi người còn ngồi lại với nhau nói chuyện sau khi áp giải Hoa Khôi Lỗi về đấy, lúc mọi người đi thì tiểu thúc cùng nhị tẩu cải nhau to lắm. Tiểu thúc còn bảo 'muốn chết thì tuỳ' sáng hôm nay đệ còn thấy Ma Đế Phi bị đuổi khỏi thư phòng Minh Vương nữa cơ. Mỗi khi ả ta tới làm mình làm mẫy có bao giờ thấy tiểu thúc nóng giận như vậy đâu"

Thôi hiểu rồi, vợ chồng nhà này gây nhau to đấy. Bạch Sát trước đã có máu nóng trong người nhưng đều bị mọi sự nóng nảy của chức vị đè lại mà trầm ổn hẳng, không ngờ lại bị tên Triệu Hạ Ly thèm chết cho một mồi lửa thế là Minh Vương bọn họ lập tức hiện nguyên hình. Nhìn Minh Vương như vậy chỉ sợ là lý do anh tức giận chắc là đang hỏi sao tên kia còn chưa tới xin lỗi mình đây mà. 

Tri Tình hỏi:"vậy Ma Quân có tới xem không, nàng ta đâu có kị ai"

Bạch Hồng lắc lắc đầu:"chưa thấy, Ma Quân còn đang sắp xếp lại chuyện của Hoa Khôi Lỗi nên chắc là tin họ cải nhau Ma Quân cũng không biết"

Tri Tình gật gật đầu:"vậy được rồi, cảm ơn đệ để ta đến xem sao"

Bạch Hồng cạn lời, cố ngăn cản cô cho đã cuối cùng người ta cũng đòi đi coi cho bằng được. Thư Phòng Minh Vương u ám đến không thể diễn tả nổi. Bạch Sát mặt đen như đít nồi ngồi đóng dấu tấu của Minh giới của các minh chủ khắp nơi giữ về. Tiếng đóng dấu lật sách, tiếng ngoáy bút tới run cả bàn làm mấy quan văn bên cạnh cũng run rẫy theo. 

Có một quỷ gác cổng lấy hết can đảm chuẩn bị hi sinh bước lại dè dặt kiệm lời định nói thì Minh Vương đã lên tiếng trước:"nếu là Lan Sên thì đuổi đi"

(Lan Sên là tên tự của Ma Đế Phi"

Quỷ gác cổng sợ tới quỳ thụp xuống:"Là Quỷ Quân đại nhân ạ"

Minh Vương nghe cháu gái tới thăm, khẽ thở dài gật đầu. Tri Tình đi vào nịnh nọt giọng ngọt sớt nói:"dạo này tiểu thúc của con bận lắm sao? Có mệt lắm không?"

Minh Vương đối với ai cũng nóng nãy nhưng đối với cháu gái lại cực kì dịu dàng, anh chỉ chỉ cái ghế bên canh bảo nàng ngồi. Tri Tình ngồi xuống cầm lấy tay anh:"thúc có mệt không?"

Bạch Sát xoa xoa đầu cô:"sao lại hỏi như vậy?"

Tri Tình ra vẻ quan tâm:"con vừa qua chỗ tẩu thấy quan văn bị triệu về Minh giới hết, tẩu bảo có lẽ thúc có rất nhiều việc cần giải quyết nên điều hết người về rồi. Sợ thúc làm việc quá sức nên con chạy tới thăm thúc nè. Thúc bận lắm sao? Tri Tình cũng sợ mình phiền"

Bạch Sát hiểu chữ "tẩu" trong miệng Tri Tình chỉ ai lập tức đen sầm mặt nhưng nghe đoạn sau anh liền thở ra một hơi:"cũng tạm, tà giới lộng hành các minh chủ lo lắng gửi tấu về nhiều gấp mấy lần thường ngày thôi. Con không phiền gì cả cứ ngồi đây nói chuyện với ta một chút, nhìn con là đỡ căng thẳng hẳn"

Tri Tình nghe những lời cưng chiều ấy tự nghĩ 'thích thật, hèn gì Ma đế phi lại vứt bỏ liêm sĩ muốn nhào vào lòng quân'.

Tri Tình bóp bóp cánh tay phải hơi mỏi của Bạch Sát mà nói:"ước gì Tri Tình cũng giỏi giang một chút, nếu thế có thể giúp thúc nhiều nhiều"

Bạch Sát bật cười:" con chỉ cần ngồi yên, không gây chuyện là giúp ta nhiều lắm rồi, với lại Minh giới không thiếu người con không cần phải bận tâm"

Tri Tình hơi nghiên đầu:"con thấy thiếu nhiều lắm đó, con thấy ở chỗ tẩu, công văn chất đầy tới trần Tử phòng mà chỉ có mình tẩu với hai phụ trợ làm. Con mới đi có hai ngày về là không nhận ra tẩu luôn"

Tri Tình đều cập tới để Bạch Sát biết tại sao Hạ Ly lại không tới tìm mình, Bạch Sát hơi cau mài nhận ra ý đồ đứa cháu gái liền hơi nghiêm giọng hỏi:"y kêu con tới?"

Tri Tình ngẫn ra:" thúc nói ai ạ? tẩu á? Ui thúc ơi tẩu kì lắm con tới thăm còn đuổi con về cơ. Vợ thúc chọn kì cục thật đấy a không đúng tẩu với thúc chỉ là hôn ước thôi mà. Chứ thúc con làm sao chọn được người như vậy"

Bạch Sát nghe lời này cũng bật cười giận dỗi gì cũng muốn tan hết với đứa cháu gái này. Anh xoa xoa đầu cô rồi nói:"ừ tẩu con cứng đầu chẳng chịu nghe lời gì cả... y bảo sợ con làm việc không thành sẽ tách mệnh cho Tống Thuỷ Cơ..."

Nói tới đây Bạch Sát nghẹn lại, lại có vẻ hơi giận:"Tống Thuỷ Cơ đáng để y làm vậy sao?"

Ra là vậy, Hạ Ly đòi tách mệnh cho Thuỷ Cơ, Tống Thuỷ Cơ là con bài quan trọng liên quan trọng đại tới vận mệnh Cửu giới mà Hạ Ly muốn mọi giá phải cứu được nhưng đến mức phải hy sinh cả bản thân mình thì...Thất Trinh Xữ đại nhân quá là liều rồi.

Bạch Sát lại nói:"dù là bất tử nhưng thần quan hay minh tướng cũng chỉ là xuất thân con người có cái gì là không có giới hạn chứ, làm vậy thật sự có đáng không?"

Tri Tình ngay lập tức trả lời:"đáng ạ"

Bạch Sát ngạc nhiên nhìn cô, Tri Tình tiếp lời:"nếu có thể vì đại cục, vì bình yên, vì để người mình thương để gia đình có một cuộc sống an yên trong loạn cục này. Nếu là Tri Tình dù là chết con cũng sẽ làm chứ đừng nói tới nữa sinh mệnh. Tiểu thúc, Tống Thuỷ Cơ là ác chủ bài của chúng ta Thất đại nhân đã tính toán rõ ràng cả rồi, mọi sự nằm trong tay ngài, ngài không cho phép mọi chuyện có sai sót...nên... Thúc đừng giận y nữa"

Bạch Sát nghe vậy im lặng lúc lâu rồi gật gật đầu:"ừ ta biết rồi"

Tri Tình mĩn cười:"thúc à, tẩu cũng là vì mọi người"

Bạch Sát cũng chỉ cười bất đắt dĩ:" Tri Tình con nghĩ có thể chết vì mọi người dể dàng tới vậy sao?"

Tri Tình không hiểu ý anh mà chỉ gật đầu:"dạ"

Bạch Sát xoa đầu đứa cháu nhỏ:"vậy con có từng nghĩ sống vì một người khó khăn hơn nhiều không?"

Tri Tình hơi chấn kinh "sống vì một người". Tri Tình đâu phải là chưa biết yêu đương nhưng không phải là chơi qua đường thì cũng là kết thúc ngắn ngủi chưa từng nghĩ tới phương diện này, sống vì một người, toàn tâm toàn ý vì một người. Tri Tình chưa nghĩ đến. 

Bạch Sát thở dài:"rồi con sẽ hiểu, Tri Tình à, ta nghĩ là ngày đó sắp tới rồi"

(mọi người đều hiểu ý anh Sát mà đúng hem :)))

Tri Tình đứng dậy rời đi trước khi đi cô còn ngoái đầu lại bảo:"không phải tên cứng đầu ấy bảo con tới đâu"

Bạch Sát bật cười tiễn cô ra tới cửa:"tay biết tính y"

Tri Tình vui vẻ rời đi nhưng trong lòng lại nặng một tâm tư, cô cứ nghĩ trước giờ yêu đương là sẽ phải hy sinh vì nhau sao? Nhưng khi gặp Bạch Sát sau cuộc nói chuyện này cô biết sinh mạnh người kia đối với bản thân họ trân quý đến nhườn nào. 

Tri Tình vừa rời khỏi Minh giới đã có người đợi sẳng ở ngay cổng vào thành Ma Kết, Nữ Nhân mặc thường phục phóng tầm mắt ra xa nhìn rộng đồng trù phú, đất đai màu mỡ. Những binh sĩ được cho về quê làm ruộng làm tới khoẻ khoắn vạn vỡ. Nữ nhân ấy nghĩ những điều này đều do Tri Tình xây dựng nên không khỏi nhìn đến vui vẻ. Tri Tình bước tới nằm lấy tay nàng:" tâm tình tiểu thư thật tốt"

Nữ nhân ấy vui vẻ nắm chặt lấy đôi tay nữ tướng hơi chai kia mà mĩn cười:"chỉ cần có thể ở bên cạnh nàng thì điều gì đối với ta cũng tốt cả"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro