Chương 5: loạn chiến ở phố quỷ 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(chương này dài gần 4000 chữ ;-;)

Huyền Tình bẻ được cái tay ấy ra mà vứt về phía mấy cái dây xích đang day dưa với Hạ Ly. Hạ Ly nhanh nhẹn né bọn chúng vừa nhắc nhở: "tập trung vào con ả đó, đừng lo cho ta"

Huyền Tình đành ghiến răng: "rõ thưa Thiếu gia"

Bên chỗ của Thanh Di cũng chẳng tốt hơn, Một cột nước lớn vây lấy bọn họ bảo vệ cả ba ở giữa bên ngoài là mưa tên cùng sấm sét liên lục dội vào trong. Lâu lâu lại có mấy mũi tên xuyên qua xoáy nước chui vào, Nghĩa Lộ chặn chúng tới bực bội: "Mai đại nhân, chẳng lẻ cứ thế này?"

Mai Tuyết Lan điều kiển xoáy nước muốn hụt hơi, sức đâu mà để ý hắn, Thanh Di là văn thần chỉ đành tới truyền linh lực giúp Mai Tuyết Lan. Nàng ta tìm cách thông linh lên trời.

Bên trên Sầu thánh nghe tin muội muội mình bị vây ở phố Quỷ liền tức sôi lên chạy đến chỗ Đại đế cầu viện. Hạ Trầm giật mình lập tức cho gọi thêm hai võ thần và ba thần nguyên tố xuống ứng chiến. Hai võ thần được cử xuống một trong số họ là Ngọc Thanh Bình, cùng ba thần nguyên tố là Phong thần Nhất Quyên Ngôn, Hoả thần Hoả Tâm Hiên và Mộc thần Liễu Dương.

(ủa Tâm Hiên đi đâu lạc qua đây vậy con)

Bên này Hạ Ly chạy muốn kiệp sức, chẳng thể chạm vào mấy cái xích đó, y tức giận tháo chiếc vòng đeo trên tay ra lập tức một kết giới hình thành bảo vệ y bên trong. Y sang chỗ của Tri Tình lôi nàng cùng Thừa Huyền Tình vào. Đám con rối cùng Tống Tà Phong đang đùa vui thì bị mất hứng. bọn họ không từ bỏ mà tìm cách phá kết giới, Hạ Ly mở rộng kết giới đồng nghĩa với việc nó sẽ mỏng hơn càng dể bị phá, chiếc vòng tay đã có vài vết nứt. Tri Tình run rẫy nhìn chiếc vòng tương tự nằm trên tay mình mà khẽ nói: "thúc thúc, con xin lỗi"

Rồi cô cũng tháo nó ra tạo thêm một kết giới nữa gia cố thêm cho bên ngoài vừa đúng lúc chiếc vòng của Hạ Ly vỡ làm hai. Thừa Huyền Tình nhìn vậy không khỏi hoảng hốt: "kết giới này không thể trụ nổi được nữa nén nhan nữa"

Tri Tình thấy vòng của mình cũng có dấu hiệu nứt mà chảy cả nước mắt, đây là chiếc vòng cuối cùng mà Minh Vương Bạch Cốt đút tặng cô. Nhưng trước khi đó vỡ làm đôi thì các cuộc tấn công bổng dừng lại.

Đinh đong, đinh đong, đinh đong

Tiếng đồng hồ phương tây điểm canh vạn vật đang hoạt động đều dừng lại, đây chính là thuật ngưng đọng thời gian. Hạ Thiên Thơ cất giọng thều thào: "ngài chỉ có hai phút"

Bóng dáng trắng tuyết vút lên chặt đứt đầu cái tên điều khiển xích độc, Minh tác đen tuyền trói Tống Tà Phong đang bất động một chỗ, nhanh như tên bắn chưa đầy hai phút giới hạn.

Đinh đong

Tiếng đồng hồ báo hiệu thời gian đã hết, Tri Tình thấy bóng trắng quen thuộc lập tức thu vòng về xém chút đã vỡ oà: "tiểu thúc"

Trong đúng một cái chớp mắt, Tống Tà Phong không hiểu tại sao mình bị trói. Thuộc hạ của mình cũng đã ngã xuống từ lúc nào. Thiên Thơ đứng gần đó khuỵ gối xuống mà thở dốc. Ngưng đọng thời gian thật sự là một kì thuật bá đạo nhưng đáng tiết nó đốt linh lực cực kỳ mãnh liệt, nếu nàng ta sử dụng nó trên hai phút. Việc nàng ta bị nó rút khô cốt tuỷ là chuyện hiễn nhiên.

Nam nhân tóc bạch kim trắng toát bước tới, cất giọng trầm thấp: "đừng nhìn ta, lo cho nàng ấy trước đi"

Tri Tình ngộ ra chạy sang chỗ Thiên Thơ bổ sung linh lực cho nàng. Hạ Ly thấy mọi chuyện đã ổn liền xem sét cái tay bê bếch máu của Thừa Huyền Tình: "không sao, trị thương rồi nối xương lại dể ấy mà"

Huyền Tình tái nhợt mặt gật đầu, thấy thanh niên tóc bạch kim bước tới cậu giật mình cuối đầu bán hành lễ: "Minh Vương đại nhân"

Hạ Ly lại chẳng quan tâm: "mặc kệ hắn đi, ngươi coi cái tay của mình trước, qua bên kia cởi áo lau máu rồi ta nối xương cho"

Nghe ba chữ 'mặc kệ hắn' của Hạ Ly mặt Bạch Sát tối xầm: "em bảo kệ ai cơ"

Giọng nam nhân trầm thấp lạnh lẻo tới rùng mình, Hạ Ly vội nói: "kệ con ả Tống Tà Phong chứ kệ ai, ngài có thế cũng bắt bẻ"

Y chưa muốn bị cái miệng hại cái thân đâu. Chỗ Tri Tình, Thiên Thơ vô lực dựa hẳn vào người nàng vậy mà còn thều thào nói: "Tri Tình... Thất lễ với nàng rồi"

Tay cô truyền linh lực cũng rung theo, cái lúc ở trong rừng dù gì cũng là lần đầu gặp, cô không quan tâm lắm nàng sống chết hay không, nay chứng kiến bộ dạng yếu ớt này của này Tri Tình có chút sợ hãi muốn ôm chặt lấy. Cô thật sự muốn bỏ sau đầu cái vị Thiên Yết một tay che trời kia. Nếu bà ta không đồng ý thì sao... Kệ mẹ bà ta cô sẽ đưa nàng bỏ trốn luôn. Trong lúc cô rối bời ôm chặt Thiên thơ như vậy, khoé môi Hạ Thiên Thơ tâm cơ lại nở một nụ cười.

Bên kia bị tấn công bởi Dị Lôi Tiêu của tà tộc, Nguyên một đám Tà giới và cả thần quan Thiên giới cùng chống cằm nhìn màng đấu đá vô cùng mãn nhãn giữa Lôi điện với Nước với Lữa. Dị Lôi Tiêu bị Hoả Tâm Hiên với Mai Tuyết Lam vây cho khốn đốn, mấy tà nhân còn lại đều bị ba vị võ thần khốn chế. Chỉ riêng Tả Thanh Di với Nhất Quyên Ngôn là đứng coi cổ vũ. Tả Thanh Di vứt bỏ mặc mũi của một nữ thánh mà gào lên: "cố lên Mai tỷ, muội tin tỷ làm được"

Nhất Quyên Ngôn cũng không kém: "Hoả huynh lột quần hắn đi, cái tên Dị Lôi Tiêu ấy"

Mắt Ngọc Thanh Bình giật giật: "ngươi đừng nói với ta đó là Phong Thần mà ta biết đấy nhé"

Nghĩa Lộ bất lực: "ta còn không tin vào mắt mình đây nè"

Dị Lôi Tiêu tung mấy kích điện vào nước mà Mai Tuyết Lan đang điều khiển nhằm giật chết nàng ta ai ngờ Mai Tuyết Lan lại chẳng bị làm sao còn mãnh liệt đánh trả bạo hơn, luồn điện kích vào nước khi như gậy ông đập lưng ông làm Dị Lôi Tiêu né muốn chết

Dị Lôi Tiêu bị ép dữ quá đành phải bỏ chạy ai ngờ lại bị Hoả Tâm Hiên chặn đường tóm gọn. Nhất Quyên Ngôn cao hứng gào lên: "Hoả ca hay lắm, huynh là nhất"

Mai Tuyết Lan phụ trói Dị Lôi Tiêu lại để Hoả Tâm Hiên tới túm Nhất Quyên Ngôn, còn lễ độ nhìn lên hỏi: "Ngọc tiền bối, đánh được chứ?"

Ngọc Thanh Bình đưa tay, ý mời cứ tự nhiên làm Nhất Quyên Ngôn gào khóc: "Ngọc ca bao năm sớm chiều có nhau đâu, tình bằng hữu huynh đệ đâu sao huynh lại tàn nhẫn như vậy... Á Hoả huynh ta sai ta sai rồi"

Tả Thanh Di bên cạnh cười khà khà: "đáng"

Một tiếng "ờ" lạnh lẽo vang lên làm Thanh Di lạnh gáy nàng quay lại cười lấy lòng: "muội đùa thôi Mai tỷ, chỉ là vì cỗ vũ tỷ mà"

Hai bên lập tức họp lại với nhau, so ra chỉ ngoài Thừa Huyền Tình gãy tay do bất cẩn ngoài ra chẳng có ai bị làm sao, Hạ Ly nhìn thấy Mai Tuyết Lan đi tới liền ra hiệu cho cô lại gần. Mai Tuyết Lan cũng hiểu, cô bước lại gần chỗ y một cách tự nhiên như vô ý mà đứng gần nhau, Minh Vương Bạch Cốt cũng bước lên phía trước một bước nói chuyện với Tri Tình để che hai người họ phía sau. Trong lúc Tả Thanh Di đang tíu ta tíu tít cùng Nhất Quyên Ngôn thì Mai Tuyết Lan không nhìn mặt Hạ Ly mà thầm hỏi: "Thánh Mẫu có lệnh gì?"

(edit: cuối cùng là Tuyết Lam hay Tuyết Lan vậy ;-; Dương Thuận tui cần một lời giải thích, tui cứ chốt là Tuyết Lan nha, kệ ổng)

Hạ Ly cuối xuống vuốt ve các vòng vỡ vô ý nói, nhưng nội dung lại quan trọng: "là lệnh của ta, có yêu cần gì cứ làm theo, tránh sảy ra sơ hở. Mọi việc giả thích với Thánh Mẫu ta sẽ thay ngươi"

Mai Tuyết Lan gật đầu: "dạ".

Tả Thanh Di quay sang nhìn chằm chằm Tống Tà Phong mà cười trừ : 'a ra là cự Phong thần đây mà, bị đá xuống khỏi Thiên giới liền quay sang làm người Tà giới sao ?'

Tống Tà Phong nghiến răng ken két : 'Tả tiện nhân'

Tả Thanh Di vui vẻ cười : 'bằng ngươi không ?'

Nhất Quyên Ngôn là Phong thần hiện tại cũng hùa theo : 'hoá ra đang là tiền bối của ta sao, rất vui được gặp tiền bối'

Tống Tà Phong gào lên : 'câm mồn cho ta, nếu ta mang theo Tống Thuỷ Cơ thì đừng hòng các ngươi chạy thoát'

Minh Vương mệt mỏi lắc đầu : 'Tình Nhi con cùng các vị tướng quân đưa bọn này đến chỗ Thánh Mẫu chờ giải quyết đi, gọi thuộc hạ của con lên đưa đám Tà Nhân đi luôn'

Cô chấp tay : 'Tri Tình lĩnh mệnh' rồi lập tức chạy đi làm việc

Anh ta lại quay sang Hạ Ly : 'em giúp ta thông linh cho Hoa Phong Huyết dọn dẹp, sữa sang lại chỗ này'

Nghe ba chữ 'Hoa Phong Huyết' Dị Lôi Tiêu cùng Tống Tà Phong cứ như phát điên mà kêu gào không phải mắng 'súc sinh' cũng là 'đồ phản bội'

Mai Tuyết Lan che tai lại bước đến gần Tả Thanh Di : 'muốn về hay đến chỗ Thánh Mẫu coi ?'

Tả Thanh Di thoải mái dựa vào người cô : 'tỷ muốn đi đâu ?'

Mai Tuyết Lan trước giờ không thích mấy kẻ ồn ào tuy nhiên lời Triệu Hạ Ly lúc nảy... Cô không muốn y phải tới xin tội với Thánh Mẫu một mình vì mọi sự quyết định của cô. Tuy rằng Thánh Mẫu đã từng ra lệnh lời của y chính là lời của bà lập tức phải nghe theo. Nhưng cái vị hỉ nộ bất thường đó... Bổng Hạ Thiên Thơ đi lướt qua chỗ Mai Tuyết Lan thả nhẹ một câu như muỗi kêu tự như nàng chỉ đang thở ra một tiếng nhưng chui vào tai Mai Tuyết Lan lại thành âm rõ ràng : 'cứ nghe theo lệnh của ngài, Thánh Mẫu đã phê duyệt'

Mai Tuyết Lan cuối đầu : 'dạ'

Tả Thanh Di chớp chớp mắt : 'sao dợ ? Ta đang hỏi tỷ muốn đi đâu đó'

Mai Tuyết Lan giật mình cười cười xoa đầu nàng : 'về Thiên giới'

Cô không muốn va vào vụ này, cho dù là mệnh lệnh cũng là bất đắt dĩ mới làm. Cô không muốn tình huống xấu nhất diễn ra ai ngờ lại có một giọng thông linh ập tới bao trọn lấy đầu óc cô : 'cứu nó, con gái của ta. Ra lệnh cho ngươi cứu nó'

Mai Tuyết Lan run rẫy ôm đầu, Tả Thanh Di hoảng hốt : 'Mai Tỷ'

Tuyết Lan xua tay : 'đừng hoảng, bệnh cũ chắc ta phải tới chỗ Thánh Mẫu- cô cắn răng- lấy ít thuốc, muội về trước đi'

Tả Thanh Di nũng nịu : 'muội muốn theo coi'

Hạ Ly lập tức tới giải vây : 'An thánh đại nhân, Đại đế có lệnh triệu ngài về gấp'

Thanh Di ỉu xìu : 'ân a'

Mai Tuyết Lan đưa nàng cho Nhất Quyên Ngôn : 'Tiểu Ngôn đưa nàng ấy về giúp ta'

Nhất Quyên Ngôn gật đầu bước lên thúc nhẹ cùi chỏ vào người nàng : ' nhanh lên, lên nghe đại ca của chúng ta nói gì kìa rồi qua chỗ ta nhậu một bữa. Mai tiền bối, xong việc cũng nhớ qua nha'

Tuyết Lan cười ngượn gật đầu. 

(edit: tui biết trước cái kết rồi, đọc đến đoạn này đau lòng vl, tội cp Mai Di này quá)

Thiên Sứ giới là nơi ở của Thánh Mẫu, là nơi đạo tạo ra những thiên sứ đi cai quản loài người, thần tiên và vạn quỷ. Đến trước đại điện của Thiên Sứ giới, Lão Trảm Hồn sứ lụ khụ ra chặn đường : 'các vị đại nhân, Thánh Mẫu có việc xin các vị ở đây chờ một chút'

Hạ Ly ôn nhu gật đầu : 'tạ Trảm Hồn sứ, mong Thánh Mẫu có thể nhanh chóng một chút'

Lão Trảm Hồn hơi sợ y : 'vâng, đại nhân thần sẽ vào bẩn ngài'

Đến Thiên Sứ giới gồn bốn võ thần tướng quân áp giải Tà Nhân cùng một Quỷ Quân đứng canh hai tên hề Tống Tà Phong với Dị Lôi Tiêu, có cả Thiên Thơ cùng Mai Tuyết Lan cũng đến. Các vị còn lại đều đã tẻ hướng đi riêng. Tống Tà Phong chẳng thể ngồi yên mà khó chịu muốn chết liên tục cọ nguậy, Tri Tình chẳng thương hoa tiếc ngọc mà đạp cho ả một cái bảo : 'sao vậy ngươi đang đợi Tống ca của ngươi tới quậy tưng bừng chỗ này sao ? Đây là nơi của Thánh Mẫu đấy, hắn ta có gan đấy sao ?'

Tống Thuỷ Cơ là một kẻ rất bá đạo, sinh ra là con trai họ Tống nổi danh gần xa. Hắn gần như là kẻ bất bại trên mọi mặt trận ngay cả lần đánh lớn nhất cách đây ba năm trước khi minh giới bắt giữ Hoa Mộng Ảo của Tà giới, khó khăn lắm mới bắt được nên Minh Vương cho người canh phòng vô cùng nghiêm ngặt, thế mà hắn vẫn có thể xông vào, lấy một chọi ba gồm Bạch Sát, Hoa Phong Huyết cùng Minh Hạ Tri Tình thế mà vẫn có thể cướp ngục chạy thoát.

(chỉ chạy thoát thôi nhé chứ đối đầu trực tiếp thì Tống Thuỷ Cơ cùng lắm chỉ đánh bại được hai vị Ma Quỷ Quân thôi còn Minh Vương thì không có cửa đó đâu)

Có thể nói Tống Thuỷ Cơ chính là kẻ mạnh nhất Tà giới từ trước tới giờ, kẻ trước đó còn là Hoa Phong Huyết

(nói một chút về Tà giới, là hội những kẻ theo Tà Thuật. Bọn chúng đều có mục đích riêng không ai giống ai nhưng có cùng một tham vọng lớn vì thế hợp lại với nhau thành một giới với gia tộc đứng đầu là Tống gia, trưởng tộc là Tống Như Yên. Tống gia sùng bái nữ nhân nên Tống Tà Phong được xem như vàng như ngọc trong khi đó Tống Thuỷ Cơ mặc dù là biểu ca của ả nhưng lại bị đối sử vô cùng tệ hại. Ngoài Tống gia thì còn hai gia tộc nổi trội hơn hết thảy là Hoa gia của Hoa Chiêu Thương và Dị gia của Dị Lôi Tiêu)

Tống Tà Phong bị Tri Tình đạp một cái mạnh liền nghiến răng nghiến lợi : 'ngươi cũng chỉ là bại tướng, tự hào cái đếch gì ?'

Tri Tình mĩn cười e lệ làm tăng thêm phần nhan sắc cho bản thân : 'hắn cũng chỉ là kẻ lâm trận bỏ chạy thôi mà, có đáng tự hào sao ?'

Tống Tà Phong nghẹn lại, quả nhiên không thể nói được chút gì. Bổng cuồn phong tứ phía nổi lên, đám thiên sứ hoảng hốt gào lên : 'sóng thần'

Tri Tình bực bội : 'điên không vậy đây là trên núi đó'

Mai Tuyết Lam nhìn nguyên đám thiên sứ loạn cào cào liền cuối đầu nói thầm : 'đắt tội'

Triệu Hạ Ly nhìn nàng, biết bên Tà giới đã có hành động nhưng tránh nghi ngờ của bọn họ vẫn đành coi như không biết. Tống Tà Phong thì cười vang : 'Thuỷ Cơ biểu ca, y tới rồi'

Tri Tình quát : 'cái rắm'

Quả nhiên một cơn sóng thần ập tới, Mai Tuyết Lan nhảy lên về phía Tống Tà Phong. Nghĩa Lộ giật mình quát to : 'Thuỷ Thần, ngài tính làm gì'.

Tuyết Lan tiện tay nắm bả vai của Tri Tình đẩy về sau để Hạ Thiên Thơ đỡ lấy. Tri Tình tức giận kêu : 'phản đồ'

Cô tính xông lên thì Thiên Thơ ôm chặc cô lại, như biết trước được hành động của Tuyết Lan một cột nước phóng xoẹt qua, nếu như lúc nãy Tri Tình xông lên thì có mà bị quật chết tươi.

Nghĩa Lộ cùng Ngọc Thanh Bình bị cơn sóng thần nhấn đến chả ngóc đầu lên nổi, chỉ nghe tiếng vọng của Tống Tà Phong : 'Thuỷ Cơ biểu ca, ta muốn bắt một kẻ về xả hận'

Giọng Mai Tuyết Lam thường ngày đã trầm nay càng trầm hơn gần như đổi thành giọng của nam nhân : 'tuỳ tiểu thư'

Tống Tà Phong cười khúc kích : 'bắt Triệu Hạ Ly'

Đầu Tri Tình nổ vang, quay lại bảo Thiên Thơ : 'ngưng đọng thời gian đi'

Thiên Thơ tỏ vẻ bất đắt dĩ : 'xin lỗi tiểu thư ta không thể dùng nó liên tục trong một thời gian ngắn'

Bổng có tiếng Thừa Huyền Tình quát : 'Thiếu Gia'

Nghĩa Lộ nghe giọng cậu liền quát : 'cái đệch'

Cả Núi Thánh Mẫu bị sóng thần nhấn chìm, loạn cào cào chẳng ai thấy ai. Đến khi nước rút đi rồi cả đám mới bàn hoàng. Triệu Hạ Ly cả người ướt sũng vẫn đứng đó nhưng đám Tà Nhân và cả Mai... À không Tống Thuỷ Cơ đã biết mất. Mà hình như bên họ thiếu mất một người. Ngọc Thanh Bình nhìn quanh : 'Thừa Huyền Tình đâu'

Triệu Hạ Ly mặc mũi tối xầm nghiến răng : 'cái tên khốn đó... Bị Tống Thuỷ Cơ đưa đi rồi'

Thiên Thơ nghe vậy chẳng màng nhiệm vụ tức giận quát : 'tốt lắm, đây là mệnh lệnh của ngài đấy, bản thần xem ngài ăn nói thế nào với Thánh Mẫu đại nhân'

'Bình tĩnh nào Hà Bình'. Một phụ nữ trạng năm mươi đã có vài vết nhăn trên mặt, mặc hoa phụ lộng lẫy đứng đó từ khi nào. Cả bọn lập tức quỳ xuống : 'Thánh Mẫu'

Bà thở dài xua tay bảo cả đám đứng lên, Thánh Mẫu nhìn Thiên Thơ lắc đầu : 'Hà Bình con hất tấp quá, đây dù gì cũng là chủ ý của ta'

Nghĩa Lộ dù giận nhưng vẫn phải hạ tông giọng : 'ý của người là để Thừa Huyền Tình bị bắt á ?'

Thánh Mẫu nghiên đầu cau mài : 'kẻ bọn chúng muốn bắt đâu phải Thừa tướng quân, đáng tiết Thừa tướng quân lại là một kẻ trung nghĩa'. Ngài liếc nhìn bộ dạng nhếch nhát của Triệu Hạ Ly.

Tri Tình tức muốn điên : 'ruốt cuộc mệnh lệnh là cái đéo gì ? Con nhỏ Mai Tuyết Lan đó là có chuyện gì. Thánh Mẫu bà bà không thể giải thích rõ ràng sao ?'

Thánh Mẫu nhìn Hạ Ly : 'con nghĩ sao ?'

Hạ Ly liếc nhìn bọn họ, ba vị tướng quân ở đây có một vị không phải người bọn họ tin cậy nhưng cũng sục sôi muốn biết sự thật, ai ngờ lại bị đánh ngất từ phía sau : 'a bất cẩn quá, có làm sao không ?'

Kẻ đánh người lộ ra gương mặt động trời của Đại Đế Hạ Trầm theo sau là Mệnh Thần Triệu Ly Chu cùng Minh Vương Bạch Cốt. Triệu Ly Chu nhìn vị tướng quân nọ : 'chắc là không chết đâu, Đại Đế yên tâm không bị chửi là Hôn Quân đâu'.

Thánh Mẫu thở dài : 'Trảm Hồn ngươi đưa tên này vào trong bảo với Phán Sét sứ xoá kí ức của hắn, những người còn lại theo ta'

Bọn Họ cùng vào chánh điện Thánh Mẫu bên trong đã có Ái Thánh cùng Di Du ở đó từ trước, Ái Thánh tươi cười : 'nước lớn quá xém chúng là bị cuốn đi rồi'

Hạ Ly đen mặt nhìn bộ dạng đáng khinh của Biểu ca nhà mình mà quay ngoắt mặt đi, Di Du nhìn Muội muội ước như chuột lột đi vào mà chả thể nhìn nổi.

Thánh Mẫu ngồi xuống toạ vị nói : 'chúng ta ở đây có mười người trong đó có tổng cộng 7 người thuộc An Định hội, hội này được ta lập ra nhằm chọn ra những kẻ thật sự khiến ta tin cậy để giao phó cửu giới này. An Định hội không chỉ có nhiêu đây, tuy nhiên ở đây là bảy vị đáng tin cậy nhất Triệu Hạ Ly, Triệu Ly Chu, Hạ Thiên Thơ, Hạ Trầm, Bạch Sát, Triệu Tịnh và Di Du. Ta chỉ muốn hỏi ba người còn lại, nếu các ngươi đồng ý gia nhập An Đinh hội này, lập tức ta có thể nói sự thật cho các ngươi'

Tri Tình liếc nhìn Hạ Ly : 'vậy kẻ biết sự thật không phải chỉ có bốn người ?'

Hạ Ly cảm thấy hơi hổ thẹn đành cuối mặt : 'đều là vì nhiệm vụ'

___

Dương Thuận: Ngoài Triệu Hạ Ly ra thì Tống Thuỷ Cơ cũng là đứa được tôi buff khá cao á :>> con cưng mà lị, có điều Tống Thuỷ Cơ thì hơi thảm tí

Edit Tri Tình: cho tui xin cái kết của cặp Thuỷ An đi

Dương Thuận: nồ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro