7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bảy

Warning: H

Bảo bảo.

Biên Bá Hiền cảm thấy mình giống như trở về thời trung học.

Khi đó mới 14 tuổi, tỉnh tỉnh mê mê bị thầy giáo dạy sinh truyền thụ cho một đống kiến thức giáo dục giới tính, sau khi tan học liền bị đồng bọn kéo vào quán net, trong phòng riêng, xem bộ phim XXX đầu tiên trong đời.

Y không hề biết đồng bọn của mình khẩu vị lại nặng như vậy, lần đầu tiên đã xem tư thế 69. . .

Hôm đó sau khi về nhà, Biên Bá Hiền giam mình trong phòng, căn bản không có cách nào nhìn thẳng vào cha mẹ, luôn có cảm giác có tật giật mình.

Vừa nghĩ tới mình được sinh ra như vậy, Biên Bá Hiền đã cảm thấy. . . ừm. . . kỳ diệu.

Hiện tại tâm tình trong lòng cũng giống như khi đó, Biên Bá Hiền chạy ra khỏi phòng, xuống lầu liền nhìn thấy tiểu Lý tử và tú bà vừa cắn hạt dưa vừa tán gẫu rất sôi nổi.

Biên Bá Hiền đi tới đập một phát vào lưng tiểu Lý tử.

“Đi thôi.”

“Vâng vâng, thiếu gia.”

Tiểu Lý tử lập tức đứng lên, Biên Bá Hiền còn chẳng thèm nhìn hắn, đi về phía trước, tiểu Lý tử bị dọa vội vàng đuổi theo.

“Thiếu gia ngài chờ nô tài một chút, thiếu gia ngài đừng đi nhanh như vậy, ôi thiếu gia mặt ngài đỏ quá có phải trong phòng nóng quá không.”

Nghe vậy, Biên Bá Hiền lập tức trừng mắt nhìn hắn.

“Câm miệng, còn nói nữa sẽ ném ngươi xuống sông làm mồi cho cá.”

“Vâng. . .”

Tiểu Lý tử chớp mắt ủy khuất, làm động tác ra hiệu bịt miệng.

Trở về hoàng cung, Biên Bá Hiền lập tức đuổi tất cả mọi người ra ngoài. Tựa vào vách tường lạnh như băng nhưng trong lòng vẫn rất nóng.

Y cúi đầu nhìn hai tay của mình, chất lỏng bên trên đã khô, dính ở trên tay.

Biên Bá Hiền đột nhiên có chút tuyệt vọng, cảm thấy 25 năm thẳng nam của mình đã kết thúc. . .

Thật ra lúc Phác Xán Liệt nói “Vậy ngươi nói, ta nên thò cái gì ra gặp ngươi” Biên Bá Hiền đã cảm thấy xấu hổ rồi.

Chỉ là không nghĩ tới, sau đó còn xấu hổ hơn. . .

Phác Xán Liệt hắn hắn hắn hắn hắn dám bắt Biên Bá Hiền đặt tay ở chỗ đó của hắn.

Biên Bá Hiền cả người đều ngây ra. . .

Cố gắng nặn ra một nụ cười, thanh âm của Biên Bá Hiền đã có chút run rẩy, “Ừm, muốn khoe. . . trym ngươi to. . . với ta sao. . .”

Phác Xán Liệt liền nở nụ cười, cúi xuống thì thầm vào tai y: “Có muốn thấy kết quả trên giường không?”

Biên Bá Hiền vội vàng rút tay về, vô lực đẩy Phác Xán Liệt.

“Ta ta ta ta. . . ta sai rồi còn chưa được sao.”

“Sai ở đâu, hả?”

“Ta không nên nói xấu ngươi, không nên tới kỹ viện.”

“Thật không?”

“Ừ, ta thề, không có lần sau QAQ.”

Phác Xán Liệt cúi đầu cười, trong lòng đột nhiên có một ý niệm điên cuồng.

Muốn y.

Muốn y khuất phục dưới thân mình.

“Biên Bá Hiền.” Phác Xán Liệt mở miệng, thanh âm có chút khàn khàn.

“Ngươi cảm thấy đã đến mức này rồi, ta còn có thể bỏ qua cho ngươi sao.”

Biên Bá Hiền sửng sốt, cắn môi nhỏ giọng nói: “Ta. . . ta dùng tay giúp ngươi có được không.”

Phác Xán Liệt không nghĩ tới y lại chịu thua nhanh như vậy, dừng một chút, rồi sau đó mỉm cười, ngậm lấy tai Biên Bá Hiền.

“Được, ta sẽ không vào.”

Biên Bá Hiền khẽ run lên, vành tai vốn là nơi tương đối nhạy cảm hiện giờ lại bị Phác Xán Liệt ngậm vào, Biên Bá Hiền cảm thấy hai chân mình mềm nhũn.

Chủ động đưa tay ra, cởi quần người nọ, Biên Bá Hiền hạ quyết tâm, nhắm mắt lại cầm phân thân của hắn.

Mịa, trym to thế.

Biên Bá Hiền nhẹ nhàng dùng tay sờ, đo thử một chút, trong lòng âm thầm nghĩ, cái này con mẹ nó nếu như nhét vào hậu huyệt không phải sẽ làm chết y sao?

Đang nghĩ ngợi, cổ đột nhiên đau nhói, Phác Xán Liệt cắn một cái, bất mãn nói: “Không được phân tâm.”

Biên Bá Hiền không lên tiếng, kéo bao quy đầu xuống, lộ ra phần đầu đã ướt át, dùng lòng bàn tay xoa nhẹ, cái miệng lại rỉ ra một chút chất lỏng.

Biên Bá Hiền lén mắng một câu “Sắc lang”, một tay chậm rãi di chuyển, tay kia thò xuống dưới vuốt ve hai hòn bi của hắn.

Trong lúc đó, Phác Xán Liệt vẫn lưu luyến cái cổ trắng trẻo sạch sẽ của Biên Bá Hiền. Nơi quan trọng nhất đang được người ta chăm sóc, Phác Xán Liệt thoải mái hừ nhẹ, ánh mắt hơi đi xuống, thấy bàn tay trắng nõn của Biên Bá Hiền đang di chuyển trên phân thân của hắn, khoái cảm dâng lên mãnh liệt, phân thân lại lớn thêm một vòng.

Biên Bá Hiền cũng cảm giác được, khuôn mặt lập tức đỏ ửng.

“Bá Hiền.”

“Hử?”

Biên Bá Hiền ngẩng đầu lên, lập tức bị Phác Xán Liệt hôn trở tay không kịp.

Nụ hôn của Phác Xán Liệt có phần thô bạo chiếm lĩnh khoang miệng của Biên Bá Hiền, quấn lấy đầu lưỡi của y dùng sức mút.

Đầu óc Biên Bá Hiền có chút mơ hồ.

Y chưa từng có bạn gái, cũng chưa hẹn hò bao giờ, trước kia nói với tiểu Lý tử chỉ là giả thôi.

Cho nên y không thể ngờ rằng, lần đầu tiên của mình, lại là với một người đàn ông, còn là hôn lưỡi.

Biên Bá Hiền vội vàng buông phân thân của Phác Xán Liệt ra, đẩy hắn, mặc dù cái này thoạt nhìn giống như là thích mà còn giả vờ hơn.

Phác Xán Liệt nhíu mày, buông Biên Bá Hiền ra, tì lên trán y, thanh âm có chút bất ổn:

“Bá Hiền.”

“Đừng cự tuyệt ta.”

Nói xong, cũng không cho Biên Bá Hiền cơ hội mở miệng, lại tiếp tục hôn lên.

Trái ngược với sự thô bạo vừa rồi, lần này là dịu dàng tán tỉnh.

Phác Xán Liệt lè lưỡi liếm lên môi Biên Bá Hiền, sau đó cạy mở hàm răng của y, tiến quân thần tốc, tìm được đầu lưỡi của Biên Bá Hiền quyện vào nhau.

Biên Bá Hiền hoàn toàn bị hắn hôn đến ngây người, mơ mơ màng màng đáp lại.

Tay Phác Xán Liệt vốn đặt trên hông Biên Bá Hiền, sau đó chậm rãi luồn vào trong áo, chạm vào vòng eo mềm mại của người nọ vuốt ve hai cái, sau đó hướng lên trên, nắm lấy nhũ hoa dựng đứng nhẹ nhàng xoa bóp.

“Đừng. . .” Biên Bá Hiền lập tức tỉnh táo lại, đẩy Phác Xán Liệt ra.

“Ngươi. . . ngươi đã nói sẽ không vào mà.”

Phác Xán Liệt lập tức bĩu môi, ủy khuất nói: “Ta không vào, ta chỉ cọ cọ.”

Biên Bá Hiền: . . .

Nói hay lắm bá đạo tổng tài.

“Ngươi muốn cọ thế nào?”

“Thì. . . cọ như vậy.”

Phác Xán Liệt lại ôm Biên Bá Hiền, tụt quần y xuống, thò tay vào giữa hai chân y sờ soạng một hồi.

“Ngươi kẹp chặt vào, ta cọ cọ ở đây.”

Lần đầu tiên Biên Bá Hiền nghe nói còn có thể chơi như vậy, cắn môi, nhìn ánh mắt ‘chân thành’ của Phác Xán Liệt, nhẹ giọng nói: “. . . Ngươi, ngươi đảm bảo.”

“Ta đảm bảo.”

Phác Xán Liệt vội vàng gật đầu.

Biên Bá Hiền hít sâu hai cái, hạ quyết tâm, nhắm mắt lại.

“Vậy. . . ngươi tới đi.”

Phác Xán Liệt đột nhiên hiểu ra.

À. . . hóa ra Bá Hiền thích như vậy.

Phác Xán Liệt cởi sạch sẽ trước, sau đó mới cởi y phục cho Biên Bá Hiền.

Trong nháy mắt cơ thể tiếp xúc với không khí, Biên Bá Hiền không nhịn được hắt xì một cái, muốn ôm lấy cơ thể mình.

Nhưng lại được một lồng ngực ấm áp bao lấy.

Phác Xán Liệt ôm Biên Bá Hiền thật chặt, nâng cằm y lên cùng nhau môi lưỡi dây dưa, một tay ôm lấy hông Biên Bá Hiền, tay kia nhẹ nhàng xoa bóp nhũ hoa của y, thỉnh thoảng lại nhéo một cái khiến người nọ run rẩy.

Phác Xán Liệt suy nghĩ một chút, buông nhũ hoa dựng đứng của Biên Bá Hiền ra, đi xuống giữa hai chân, nắm lấy phân thân của y nhanh chóng di chuyển.

Biên Bá Hiền nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ, nhưng lại bị Phác Xán Liệt dùng miệng ngăn lại, chỉ có thể phát ra tiếng “Ưm ưm”.

Đây chính là thuốc kích dục tốt nhất.

Phác Xán Liệt lập tức gia tăng tốc độ, Biên Bá Hiền rơi vào khoái cảm, vòng tay qua cổ Phác Xán Liệt, rướn người lên muốn nhiều hơn.

Rất nhanh, cơ thể Biên Bá Hiền cứng đờ, Phác Xán Liệt buông môi Biên Bá Hiền ra, đối phương “A. . .” một tiếng, một chất lỏng nóng hổi bắn ra tay Phác Xán Liệt.

Y bắn xong rồi, vậy bây giờ đến phiên hắn phải không?

Phác Xán Liệt mở hai chân Biên Bá Hiền ra, cầm chất lỏng trên tay xoa lên, sau đó khẽ đẩy phân thân của mình.

Biên Bá Hiền rất tự giác kẹp chặt hai chân, tạo ra một không gian chặt chẽ cho tiểu Xán Liệt.

“Bảo bảo.”

Biên Bá Hiền lập tức mở mắt, chạm phải ánh mắt ôn nhu của Phác Xán Liệt.

“Bảo bảo.”

Phác Xán Liệt lại khẽ gọi, nhẹ nhàng hôn lên môi Biên Bá Hiền. Trong ánh mắt tràn đầy quyến luyến và cưng chiều.

Biên Bá Hiền ánh mắt mơ màng, cảm thấy trong lòng có gì đó ngứa ngứa.

Phác Xán Liệt đỡ lấy hông Biên Bá Hiền chuyển động.

Không biết qua bao lâu, Phác Xán Liệt sắp lên đỉnh, đỡ lấy gáy Biên Bá Hiền hôn lên.

Chỉ một lát sau, Phác Xán Liệt liền ôm chặt Biên Bá Hiền, bắn ra chất lỏng ở giữa hai chân y.

Mãi đến khi Biên Bá Hiền cảm thấy mình bị hôn đến mức sắp không thở được mới đẩy nhẹ Phác Xán Liệt một cái, người nọ lưu luyến buông y ra.

Một lát sau, hai người tỉnh táo lại. Biên Bá Hiền sờ xuống giữa hai chân mình, chất lỏng dính vào tay không biết là của y hay của Phác Xán Liệt, nhất thời liền cảm thấy xấu hổ, vội vàng mặc y phục chạy ra ngoài.

Sau đó, không có sau đó. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dgixi