Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gương mặt nhỏ của Kỷ Noãn Noãn bất giác đỏ lên.

Lúc Lệ Bắc Hàn nhìn thấy Kỷ Noãn Noãn, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, không có bất kỳ phản ứng gì mà chờ đợi hành động của cô tiếp theo sau.

Bị cảnh hoạt sắc sinh hương này kích động đến máu dồn lên não, Kỷ Noãn Noãn căn bản là ngơ rồi.

"Nhìn đủ chưa?"

Trên đầu đột nhiên truyền đến một thanh âm, Kỷ Noãn Noãn bừng tỉnh.

Ngại ngùng!

Vừa ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Lệ Bắc Hàn, khiến cô khó xử chết mất! Toàn bộ khí phách lúc vừa đi vào phòng tắm đều giảm xuống, ánh mắt bối rối nhìn sang bên.

Cô phải làm sao? Bám lấy anh? Bắt anh chịu trách nhiệm?

Hay là câu dẫn anh? Không biết xấu hổ lại "làm" một lần nữa với anh?

Kỷ Noãn Noãn bị suy nghĩ của mình dọa chết khiếp!

Lệ Bắc Hàn nhìn phản ứng của cô, hàn ý trong đồng tử dần dần mất đi, đổi lại hiện lên vài phần thích thú trong đôi ngươi màu hổ phách. Cô ấy hình như không phải đến hỏi tội!

Cả cái Yên Thành ai cũng biết, cô yêu sâu sắc Ninh Dật. Tối qua, là anh cướp đi lần đầu của cô!

Kỷ Noãn Noãn cố ý lẩn tránh ánh mắt của Lệ Bắc Hàn.

Đột nhiên phát hiện hình ảnh phản chiếu từ chiếc gương, nhanh chóng cởi áo sơ mi ra!

Trời ạ!

Trên cổ, trước ngực, còn.. đều là vết tích màu dâu tây!

Rõ ràng kiếp trước, không phải như vậy!

Chẳng trách lúc nãy cô xuống giường không nổi!

Lệ Bắc Hàn nhìn phản ứng của cô, đôi mày kiếm dần dần nhíu chặt.

Kỷ Noãn Noãn quay đầu, giơ một ngón tay trắng muốt chỉ Lệ Bắc Hàn, "Anh.."

Ánh mắt của Lệ Bắc Hàn như vừa bị gió lạnh thổi qua kết một tầng sương vậy, như chờ đợi thời khắc cô nhắc về việc xảy ra tối qua.

"Tối qua.."

"Tối qua.." Kỷ Noãn Noãn đi về phía anh tiếp lời, nhẹ nắm chặt tay, "Tối qua, anh rốt cuộc giày vò tôi bao lâu!"

Lệ Bắc Hàn ngẩn người.

Phản ứng của cô không đúng.

Không phải là nên hận không thể giết được anh hay sao?

Kỷ Noãn Noãn liên tục tự cổ động mình! Không được sợ, không được sợ! Đột nhiên giơ tay lên ép anh về một góc tường!

Chỉ là, tư thế này có chút kì quặc.

Lệ Bắc Hàn chắc cao trên một mét chín.

Kỷ Noãn Noãn chỉ có một mét sáu.

Trong mắt Lệ Bắc Hàn, cô chính là một con nhóc tay ngắn chân ngắn!

Mà ngay phút này, anh vậy mà lại bị con nhóc tay ngắn chân ngắn ép vào góc tường!

Kỷ Noãn Noãn tự nghĩ, rất có khí thế. Nhưng trong mắt Lệ Bắc Hàn càng giống với việc làm nũng với anh muốn anh ôm.

Màn sương lạnh trong mắt Lệ Bắc Hàn dần dần tan biến, hứng thú nhìn cô.

Kỷ Noãn Noãn thấy khí thế của anh ôn hòa hơn, gan cũng trở nên to hơn, mỉm cười hồn nhiên hỏi: "Chú nhỏ, hôm qua là lễ đính hôn của tôi với Ninh Dật, tối qua làm sao chú lại ở cùng với tôi vậy?"

Đôi mắt nam nhân ánh lên vẻ lãnh ngạo.

Đột nhiên! Cầm lấy tay nhỏ của cô, đem thân cô xoay lại, ép lên tường!

Kỷ Noãn Noãn bị anh giam trong lòng, đối diện với vóc dáng cao to cảm giác mười phần bị khí thế áp bức đó, cô như một chú cừu nhỏ đáng thương vậy.

"Rời xa Ninh Dật!" Thanh âm của Lệ Bắc Hàn mạnh mẽ không cho phép phản kháng.

"Được thôi!" Kỷ Noãn Noãn sảng khoái đáp lại, không chút do dự!

Lệ Bắc Hàn kinh ngạc.

Kỉ Noãn Noãn giơ một ngón tay, chọt chọt vào ngực của anh, thật cứng cáp nha!

Gương mặt này của Lệ Bắc Hàn đã làm người người ganh tị rồi, thân hình lại đẹp như vậy, kiếp trước mỗi lần ở với anh tại sao lại tắt điện chứ! Thiệt thòi quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sinh