about leijitent.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nợ nhau chữ tình, nào có ai hay? nợ nhau chữ nghĩa, nào có ai biết? thuở xưa cứ ngỡ chẳng còn vướng bận gì cả nào ngờ vì đôi chữ ấy mà ngày nay chúng ta gặp lại để trả những món nợ mà ngày trước đã lỡ hẹn cùng nhau.

một chuyến du hành thời gian với khát khao được gặp lại người tình ngày xưa, ở đây có ba con người à không là ba sinh vật mà cũng không phải nốt. có thể gọi là ba cá thể vì cầu vồng, bến bờ và tình đầu không là con người cũng không là sinh vật. ban đầu cứ nghĩ sẽ là ba chuyến hành trình khác biệt nhưng do cơ duyên nào đó mà giờ đây đã hòa làm một, cùng bước đi dưới cơn mưa dài dẳng, như bao trùm cả không gian bằng sự bình yên vốn có và điều ngọt ngào sẽ nhẹ nhàng bước vào tâm trí của mọi người.

nhân gian bảo rằng cuộc sống này ấy, nó vô định lắm. ta mệt mỏi, khi muốn tìm đến nơi để thư thả bản thân, nơi đó cũng vô định lắm.

nhưng nếu vết thương của bạn được chữa lành sau những cơn mưa xối xả từ cầu vồng bảy màu bắc ngang bầu trời trên kia? tưởng như xa lắm, nhưng thực ra rất gần. cơn mưa ập đến, khoảng trời tối đen, tiếng ào ào của từng hạt mưa nặng nề, tiếng rít lên của gió. mọi thứ như bao lấy bạn, làm bạn mệt mỏi, khó chịu?

nhưng sau cơn mưa, trời lại bừng sáng, cầu vồng hiện hữu và xoá dịu những tổn thương của bạn từ cơn mưa ban nãy. sự rực rỡ, sự xinh đẹp của cầu vồng chắc chắn sẽ làm bạn mau quên đi những tối đen, nặng nề của cơn mưa.

thôi thì cầu vồng đây rồi, dừng chân lại chút nhé? để cầu vồng che chở cho bạn những cơn mưa tiếp theo ở phía trước của con đường.

dưới cầu vồng, lại có những tia nắng nhẹ nhàng, ủ ấm cho bạn sau cơn mưa. nắng nhẹ nhàng tựa lên đôi má, lau đi những giọt mưa còn vươn lại, rồi ôm lấy bạn trong những cái nhẹ nhàng, xoa dịu bạn khỏi những vết thương mà cơn mưa đã nợ bạn.

này bạn ơi nắng giống tình đầu lắm nhỉ? nhẹ nhàng, quan tâm và đem đến những cái 'lần đầu' khó tả. ừ tình đầu ấy, khi nhớ về ta lại vừa đau nhưng vẫn rung động vì cái ngọt ngào. nắng cũng vậy, gay gắt lắm nhưng lại ngọt ngào quá.

thôi thì có nắng, có tình đầu ở đây rồi, đừng đi thêm nữa nhé? để những cơn mưa tiếp theo đừng làm bạn phải đau thêm nữa.

rồi kia, bạn tìm thấy bến bờ cho riêng mình rồi kìa. nơi có cầu vồng, có nắng cùng những kỉ niệm, nơi bạn sẽ chỉ muốn nhắm mắt lại và buông thả bản thân hơn. không còn phải đau đớn vì những vết thương, vì ở đây luôn là một bến bờ luôn sẵn sàng ở tại đây cho bạn.

luôn ở đó, và đợi bạn đến để xoa dịu cho bạn, để bạn được cảm thấy thư thả. để bạn quên đi những vết thương, để chúng lại cho cầu vồng và nắng.

thôi thì bến bờ đây rồi, dừng chân tại đây nhé? để những gì sau này bạn nhận được, chỉ toàn những điều tốt đẹp.

có lẽ bạn vẫn chưa nhận ra nhỉ? nơi bạn đang dừng chân, tạo thành một căn lều nhỏ đấy. có mái che là cầu vồng, có bao đậy là những tia nắng và có bến bờ là khoảng đất trống chắc chắn để giữ chặt căn lều này. dù là mưa to hay gió rít thì chốn bình yên nơi đây vẫn sẽ thật mạnh mẽ bao lấy và bảo vệ bạn.

-leiji tent-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro