1. Hôn lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Ninh hôm nay ở sinh nhật 26 tuổi kết hôn. Hôn lễ được tổ chức ở khách sạn Vân Anh lớn nhất tại thành phố B. Đường Ninh lúc này ngồi trên giường mặc chiếc váy cưới màu trắng thánh khiết, làn váy trắng thật dài giống như đoá hoa nở rộ ở bên chân nàng.

Đường Ninh mỉm cười nghe nhóm bạn thân phù dâu ríu rít thảo luận lát nữa muốn như thế nào làm khó chú rể, muốn hay không cô dâu có muốn thêm ít má hồng, còn có linh tinh tập tục tân hôn ở thành phố B. Vốn dĩ cảm thấy kết hôn vẫn luôn nhàn nhạt không có nhiều cảm xúc, vậy mà vào giờ phút cảm thấy nhiều hơn một ít hạnh phúc.

Từ hôm nay trở đi, nàng thân phận chính là phụ nữ đã kết hôn.
Theo trình tự thủ tục kết hôn thông thường, quấy nhiễu chú rể đón cô dâu, đi khách sạn cử hành hôn lễ và đón nhận những lời chúc long trọng của bạn bè với người thân, cuộc sống vợ chồng đều ôn hoà tốt đẹp. Đường Ninh nhìn người đối diện mặc tây trang màu trắng, người chồng chuẩn văn nhã tuấn lãng Tần Vũ Minh nói ra câu " Ta đồng ý". Sau đó trao nhẫn cưới và ôm hôn.

Sau hôn lễ đến phiên cặp đôi mới cưới đến kính rượu. Đường Ninh đi đến phòng khách sạn sắp xếp thay một bộ sườn xám kiểu Trung Quốc, bộ sườn xám phác hoạ dáng người đường cong tuyệt đẹp gợi cảm của nàng. Cô chậm rãi xuống lầu, Tần Vũ Minh đã chờ ở cửa cầu thang, nhìn thấy Đường Ninh tự nhiên đưa cánh tay ra, tay còn lại đưa ra chỉ một chút phương hướng chiếc bàn thứ nhất, nói:" Chuyến bay của bố tới trễ một chút, vừa mới kịp tới khách sạn, ta mang nàng đi gặp bố."

Đường Ninh mất vài giây phản ứng mới ý thức được người anh nói là người bố chồng nàng chưa bao giờ gặp mặt. Nghe nói bố mẹ anh đã tách nhau ra đã nhiều năm, bố chồng giống như định cư ở tại nước Mỹ, rất ít khi trở về. Hôn lễ lần này cũng chủ yếu là cha mẹ Đường Ninh và mẹ của Tần Vũ Minh là Đàm Vân cùng bố dượng cùng nhau bàn bạc, Tần Vũ Minh cũng rất ít nhắc tới bố đẻ của anh, dẫn tới Đường Ninh thiếu chút nữa việc này đều đã quên đi.

Đường Ninh lên tiếng đồng ý nhìn theo phương hướng anh vừa chỉ nhìn, hai bên cha mẹ cùng với họ hàng gần đều ngồi cùng một bàn, cách đó không xa là một thân hình cao lớn mặc lễ phục màu đen đang cùng người khác chào hỏi, kéo ghế ngồi xuống. Cô mơ hồ có thể thấy được rõ ràng sườn mặt góc cạnh khí chất xuất chúng chính là bố của Tần Vũ Minh, thoạt nhìn mơ hồ trúng mấy ông chú bụng phệ so sánh thì bố của anh trẻ hơn rất nhiều.

Đi đến gần, Tần Vũ Minh tiến lên trước chào hỏi, vị trí Đường Ninh ở phía sau anh một bước, thừa dịp khoảng cách bắt chuyện hàn huyên.
Nàng phù dâu Hiểu Hiểu vẫn bồi bên người Đường Ninh nhéo nhéo nàng, kề tai nàng trộm nói nhỏ: " Oa, hoá ra người bố chồng của cậu thật đẹp trai như vậy!" Giọng điệu kinh ngạc và si mê quá rõ ràng, hiển nhiên là thấy được bố của Tần Vũ Minh.

Đường Ninh khẽ nhéo cô nàng một chút, ý bảo cô nàng thu liễm một chút. Đồng thời đối với bạn thân nàng hoa si yên lặng không nói, chỉ nhìn đến cái bóng dáng thôi cũng có thể khiến nàng kích động lên.

Sau đó nở một nụ cười thật tươi đi theo Tần Vũ Minh tiến lên. Trên bàn thật náo nhiệt, Tần Vũ Minh mang nàng đi đến bên người bố anh, đang nghiêng mặt nói chuyện với người đàn ông bên cạnh cũng thấy được con trai đến gần liền đứng dậy tiếp nhận chén rượu.
Tần Vũ Minh giọng mang ý cười mà giới thiệu nói:"Bố, đây là Ninh Ninh"
Lại ôm lấy Đường Ninh nói:"Ninh Ninh, mâu kêu bố đi."

Đường Ninh cầm chén rượu, tiến lên nửa bước phối hợp kêu một tiếng bố, khoé miệng dịu dàng nở một nụ cười ngọt ngào, lại ở đối diện cùng giương mắt nhìn đàn ông kia liền ngây dại, trước mặt người đàn ông thành thục quả nhiên giống Hiểu Hiểu phỏng đoán quả thật anh tuấn mê người. Gương mặt ưa nhìn cùng với ánh mắt sắc bén hiểu rõ sự đời, vẻ mặt thâm thúy. Nhưng đây không phải là nguyên nhân khiến nàng ngây dại, ngược lại gương mặt này khiến cho nàng không muốn nhớ tới từ nhiều năm trước nàng từng có mối quan hệ rất thiên thiết với người đàn ông này, Tần Việt.

Phương thức xuất hiện đột ngột không tưởng ở trước mắt nàng, mà tựa hồ nàng đều không có đường sống để từ chối. Thậm chí còn muốn nàng gọi một tiếng bố chồng.
Trạng thái rơi vào một loại vô cực không thể tin tưởng, Đường Ninh mẫn cảm thấy được người đàn ông đối diện nhìn nàng một chút, trong mắt loé lên một chút kinh ngạc cùng không thể tưởng tượng giống nàng, xem ra hắn cũng không biết rõ. Nhưng gừng càng già càng cay, ngay sau đó Tần Việt liền tự nhiên uống rượu cùng con trai với con dâu tới kính rượu mình, giống như một phong thái của một vị trưởng bối ứng phó vỗ vai con trai, mỉm cười đối với trước mắt mọi người nói:" Minh Vũ, Ninh Ninh, tân hôn vui vẻ."

Đưởng Ninh kiên cường tự trấn định uống xong rượu, máy móc liền kéo tay Tần Vũ Minh sang bản khác kính rượu, chỉ là tâm tình không còn bình tĩnh và nhàn nhã như trước nữa. Đón tiếp khách khứa tới lui, ăn uông linh đình, bên tai là ồn ào cùng ầm ĩ đến từ bạn thân chúc phúc cùng trêu chọc, mà nàng rõ ràng vẫn ở trong đó, nhưng dường như cũng giống như ở bên ngoài. Nhất thời náo nhiệt ở ngoài kia với người khác, nhưng trong đầu nàng bây giờ đều tràn ngập cảnh vừa rồi gương mặt thành thúc tuấn dật cũ ấy.

Thẳng đến khi đi tiếp đãi hơn phân nửa vòng xuống dưới, Tần Vũ Minh mới nhận thấy được nàng thất thần, cúi đầu đỡ cánh tay nàng ôn nhu dò hỏi:" Làm sao vậy, có phải mệt mỏi hay không?"
Đường Ninh mới định tâm định thần, xua đi những suy nghĩ lung tung rối loạn lo lắng cùng hoảng loạn, xoa xoa cái mũi, nàng nhìn về phía người chồng không biết sự tình cười:" Không có việc gì, chính là muốn đi phòng về sinh, ta đi một chút."
Tần Vũ Minh thuận sờ tóc nàng:" Ân, đi thôi, ta ở chỗ này chờ ngươi."

Đường Ninh đi tolet vội vàng sửa sang lại lớp makeup rồi rủa tay, nhìn chính mình trong gương, ở trong lòng mình tự nhủ: Không có việc gì, bất quá chính là người tiền nhiệm mà thôi, không có gì ghê gớm hết.

A a a! Chính là như thế nào Tần Việt lại là bố của Tần Minh Vũ? Chuyện này lại là xấu hổ cơ nào? Thế giới này rốt cuộc nhỏ như thế nào, thời niên thiếu ấu trĩ nàng từng có một đoạn tình cảm, nàng cho rằng sẽ không bao giờ có thể gặp lại người ấy lại bị vận mệnh trêu đùa lấy loại phương thức quan hệ hoang đường, lại có liên quan đến nhau.

Ai, rốt cục cái vận mệnh rối loạn lung tung là cái gì đây! Khuân mặt Đường Ninh yên lặng nhăn lại nhưng tại nội tâm thì lại kêu rên một hồi, vẫn là lau khô tay, nhếch miệng, bày ra một gương mặt vui mừng tươi cười tiêu chuẩn thuộc về cô dâu.

Sau khi bình phục tâm trạng hoảng loạn, lưng thẳng đoan trang đi ra ngoài. Mặc kệ mọi chuyện có thế nào thì giấy đăng ký kết hôn đã lãnh vào nửa tháng trước, không thể nào đào hôn được, may mà mọi người đều không biết chuyện này.Nàng chỉ có thể đi ra ngoài, sau đó hoàn thành thuận lợi hôn lễ hôn nay.

Đường Ninh một lần nữa sánh vai với Tần Vũ Minh, tạm thời chuyên tâm cùng anh tiếp đãi khách khứa. Thẳng đến màn đêm sân khấu kéo lên, tiễn đi bạn bè cùng vs người thân, chuyện rườm rà lại mệt nhọc một ngày xem như mới kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#htuc