60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nghe Solji lảm nhảm LE tái hết mặt.

Cái gì vậy?Sao con chưa được sinh ra mà đã bị đe dọa rồi là sao?

Cái cô vợ trẻ con này!!!

- Chị nói vậy sẽ làm con sợ đấy!

Không được nói linh tinh….

- Tôi nói thật chứ linh tinh hồi nào!

Em nghe rõ rồi đấy ! Nếu em làm tôi giận thì đừng trách tôi độc ác …

- Thôi ! Em biết rồi! Khổ quá

Bây giờ có cho vàng cũng chẳng ai dám làm chị giận.

Nhưng mà chị cũng phải ngoan ngoãn nghe lời , giữ gìn sức khỏe thật tốt đó biết chưa

Vị viện trưởng thấy hai người như vậy thì thoáng mỉm cười.

Vì không mất thời gian nhiều cho việc này.

Ông bèn cẩn thận nói

- Chủ tịch! Đưa phu nhân sang phòng siêu âm để kiểm tra…

- Ừm được!

Solji , chúng ta sang đó xem con thế nào đi!

- sang đó thì xem được con à?

*ngơ ngác*

- Ừ!

- Vậy thì đi!

Nói xong chưa kịp chuẩn bị , chị đứng phắt dậy tí tởn định đi ra ngoài… Nhưng cơn chóng mặt ập đến , cô xa xẩm , choáng váng muốn ngã … Nhưng may có vòng tay ấm áp liền ôm chầm lấy chị .

LE lo lắng hỏi

-Chị  không sao chứ?

- Chóng mặt qúa!

- Đã nói phải nhẹ nhàng cẩn thận mà còn không nghe!

- Hức hức.

Thế ai là người đã lấy máu của tôi … Để tôi thành ra thế này

hức hức

- Thôi được rồi!

Em biết rồi!

Em sai cho em xin lỗi!

- Tránh ra ! Không khiến quan tâm!

Động một tý là mắng người ta!

( đẩy đẩy LE ra)

- Thì em đã xin lỗi rồi mà!

Để em dìu chị sang phòng siêu âm nhé!

- Gật gật

- Sắp làm mẹ người ta rồi mà còn nhõng nhẽo thế này!

- SOLJI  ! Solji UNNIE ! VIỆN TRƯỞNG

Khi cả hai còn chưa đi được vài bước thì chị đã ngất xỉu tại chỗ.

Làm cô lo lắng vô cùng , sao chưa gì đã ngất xỉu rồi!

- Viện trưởng chị ấy sao rồi?

- Do phu nhân yếu qúa cho nên…

- Sao lại yếu đến mức này cơ chứ?

- Đưa cô ấy sang phòng siêu âm xem thai nhi có sao không?

Mẹ mà yếu thế này thì chưa chắc con đã khỏe được đâu!

Nói xong ông lại gọi một cô y tá lại dặn dò

- Lên khoa sản chuẩn bị phòng đặc biệt tốt nhất đi!

Tý nữa sẽ đưa phu nhân lên đó nằm.

- Dạ!

PHÒNG SIÊU ÂM

Sau khi siêu đi siêu lại đến toát mồ hôi thì vị viện trưởng cũng dừng lại

- Bé Con sao rồi?

Trước lúc chị ngất, cô đã rất hào hứng muốn được đưa chị đi siêu âm , vì lúc đó cô có thể nhìn thấy tiểu bảo bối của mình trông như thế nào… Khiến lòng cô rất vui.

Nhưng lúc này đây nhìn chị đang nằm ngất lịm đi.

Cho dù được nhìn thấy con LE cũng chẳng thấy vui vẻ gì cả.

Giờ đây lòng cô đang rất lo , sao chị lại yếu thế này chứ?

Nếu biết trước thế này thì đã không bắt chị xét nghiệm máu nữa…

- Phu nhân do sức khỏe yếu!

Nên thai nhi đang bị động thai

- Động Thai???

- Chắc chắn thời gian gần đây phu nhân đã rất khó chịu , hay bị đau bụng … Dẫn tới sức khỏe giảm sút!

- Vậy phải làm sao bây giờ?

- Tranh thủ lúc phu nhân đang hôn mê , nên truyền máu luôn .

- Được!

- Phụ nữ mang thai tuyệt đối không được tức giận… Vì như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến mẹ và thai nhi.

Thời gian này phu nhân sẽ có hiện tượng nôn nghén và ăn dở… Nên chủ tịch chú ý một chút… Những gì cô ấy không muốn ăn hay sợ thì đừng ép!

Những thứ cô ấy muốn ăn thì cứ cho ăn thoải mái , đến một mức độ sẽ tự chán!

Phụ nữ có thai cần được quan tâm , chăm sóc hơn rất nhiều lần so với bình thường.

Về mặt tâm lý cũng dễ bị tổn thương ,giận hờn , rất hay suy nghĩ linh tinh tiêu cực… Nên phải chú ý cẩn thận một chút… Đừng để phu nhân kích động qúa!

- Tôi biết rồi! Cảm ơn ông!

- Vậy bây giờ chủ tịch đưa phu nhân về phòng bệnh

KHOA SẢN : PHÒNG ĐẶC BIỆT

Solji sau khi được truyền máu xong vẫn nằm mê man.

LE ngồi bên cô khẽ chạm lên khuôn mặt xanh xao đã kém hồng của chị

Thời gian trước chị vẫn còn khỏe mạnh…sao đã giảm sút sức khỏe nhanh thế này cơ chứ?

Cũng tại cô không ở bên chăm sóc , quan tâm mới để chị như thế này.

Cô khẽ chạm vào bụng phẳng lỳ của chị thì thầm

- Bé con ngoan! Mẹ đang rất yếu , đừng làm mẹ đau nữa nhé!

Ở trong đó con cũng đang rất khó chịu đúng không?

LE này thương hai mẹ con lắm! Nên hãy bình an nhé!

Đang chìm trong suy nghĩ bản thân thì cô có điện thoại gọi tới

- Alô

- CHỊ Hai!Trong bang có chuyện rồi!

- Chuyện gì!

- Bang AK muốn khiêu chiến với chúng ta.

- Bọn chúng bị điên à?

- Dạ!Tại chúng nghe tin chị Hai bị thương nên…

- Được rồi!Cậu bảo mấy người đến đây bảo vệ Solji.

Tý nữa tôi sẽ qua đó!

- Vâng!

Chị ở đây ngủ ngoan , em đi một lát rồi về!
Em yêu chị và con lắm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro