[1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
- Dậy đi ông cháu ơi!

Giọng điệu cợt nhả vừa dứt, cũng là lúc một tiếng Bốp vang lên giòn giã. Red nhăn mặt ôm đầu, dù mắt còn tèm nhèm nhưng cô nàng vẫn có thể nhận ra vẻ thiếu đòn của ông chủ quán. Grey, tay vẫn cầm hung khí là tập giấy được cuộn tròn, nhìn người kia đau đớn vặn vẹo để ngồi thẳng dậy trên chiếc ghế tròn cạnh quầy bar, bỗng mỉm cười như thể đang xem xiếc hay. Đã vậy anh ta còn nhân tiện bồi thêm một câu:

- Cứ ngủ nướng như vậy thì không làm người thành công được đâu.

- Thôi bớt xàm, chẳng phải giờ mọi người thức cũng là lúc anh đi ngủ đấy còn gì.

Red khó chịu giơ ngón giữa lên trước khuôn mặt cợt nhả của Grey, sau đó chuyển sang kiểm tra sơ bộ về bản thân. Má, cả đêm qua ngủ với tư thế nằm úp mặt xuống bàn nên giờ cột sống trông bất ổn vãi. Xoay người vài phát cho xương kêu răng rắc, luôn tiện nhìn lên đồng hồ treo tường để xem giờ. 4h45ph sáng, vẫn còn khá sớm--

- Gì đây tên kia? Gọi người ta dậy giờ này để cúng cô hồn là ông hả?

- Ấy tôi có lí do của mình mà, nhìn xem!

Cảm thấy nắm đấm nghĩa tình của Red sắp sửa đáp gọn lên khuôn mặt điển trai của mình, Grey nhanh chóng chỉ sang phía cửa sổ. Ngoài kia mặt trời đang dần lên cao, những tia sáng đầu ngày len lỏi sau làn sương mờ đục vẫn còn vấn vương từ đêm qua. Một khung cảnh thặc trữ tình nên ther.

Nhưng tất nhiên đó không phải cảm nhận của Red lúc này.

Cửa quán chậm rãi bật mở, Grey bay ra ngoài theo một đường vòng cung tuyệt hảo.

2.
Người rao sữa theo thường lệ đạp xe quanh khu phố khi trời còn tờ mờ sáng. Mọi thứ vẫn sẽ thật ổn nếu không đi qua quán bar, nơi có một bóng dáng huyền ảo bay từ trên cao sà xuống.

T-Thiên thần?!

Và rồi đáp cả người xuống hàng rào nhọn hoắt vây xung quanh căn nhà, nhuộm màu cho một khoảng sân.

Người rao báo sợ tí thì bẻ lái đâm đầu vào bụi cây chuối gần đấy.

3.
Elias nhìn đồng hồ đeo tay lần thứ năm trong buổi sáng này, bắt đầu mất dần kiên nhẫn.

Chẳng là hôm nay cậu phải tiếp đón một vị khách rất quan trọng trong ngành nên muốn đến sớm chuẩn bị vài thứ, vậy mà tài xế riêng của gia đình đến giờ mãi chưa thấy tăm hơi.

Đã nhắc buổi tối đừng có đi pay lak quá đà mà...

Không còn cách nào khác, Elias đành dùng đến động cơ hai cẳng của mình, chỉ tiếc cẳng này trông như cọng giá đỗ. Sau một lúc lắc não, cậu quyết định chọn con đường tắt mà hôm trước người em họ quý giá đã vất vả dẫn đi để tìm hàng kem. Theo như cậu nhớ thì chỗ đó cũng khá gần với công ty.

Băng qua con đường lạ lẫm, cảm nhận mùi hương trong không khí có chút kì quái. Có lẽ do ngửi quen mùi điều hòa trên xe quá rồi, cậu đau lòng nghĩ ngợi.

Làm người giàu cũng có những nỗi khổ riêng đấy chứ!

Nhưng ngay khi quay sang nhìn vườn hoa cẩm tú cầu của một căn nhà xây sát mặt đất mang vẻ đẹp cổ kính, Elias biết rằng chẳng phải do môi trường hay cái khỉ gì hết.

Bởi đang có một người nằm đè lên đống thanh sắt nhọn khiến màu của chúng càng ngày càng đen dần.

4.
Elias đã thực sự muốn nhắm tịt mắt giả mù và bước tiếp.

Vậy nhưng vào lúc cậu định quay gót rời đi, kẻ còn đang nằm im lìm trên bờ rào bỗng bật dậy, mạnh mẽ giằng tay ra khỏi miếng kim loại lạnh ngắt và bắt đầu kêu than một tràng dài. Nghe sơ qua Elias có thể đoán người này đang ăn vạ ai đó trong nhà.

Mà thôi kệ đi, miễn đây không phải người đã hẹo thì đỡ phiền phức hơn rồi.

Như thể quá quen với điều này, Elias bước đến gần kẻ đang học kêu tiếng heo chọc tiết kia, nở nụ cười thân thiện hỏi:

- Anh có cần giúp gì không?

5.
- Cậu có vẻ không sợ máu me nhỉ?

Grey vừa được cậu bạn loài người tốt bụng này kéo dậy liền nhanh chóng đặt câu hỏi. Ừ thì cũng vui khi được giúp đỡ đấy, nhưng dù sao người có phẩm giá như anh vẫn phải biết chần chừ chứ, nhất là khi nhìn thấy bộ suit lấp lánh nồng nàn mùi Polime dạng giấy trên người cậu bạn. Lỡ vấy bẩn lên đấy thì có (tạm) bán Red vào chợ đen chắc vẫn chưa trả nổi một góc vải.

- À thì bình thường tôi còn gặp các trường hợp bết bát hơn thế này nhiều. May mà anh còn cử động không thì làm khó tôi lắm.

Đối mặt với nụ cười hiền từ chất phác của Elias, Grey bất giác không biết nên cảm thấy may mắn hay xui xẻo vì đã được cập nhật những thông tin này.

Cậu ta là đang giả vờ hay thật sự bị ngu vậy??

6.
Đợi cả hai bước vào quán cũng là lúc lưng và vai của Elias nhuộm từ sắc trắng tinh khôi thành đen gỉ sắt. Dù đã cố đứng thẳng người để tránh đụng người ta quá nhiều, nhưng do vết thương vẫn cần nhiều thời gian để tự lành lại, cuối cùng anh đành buông xuôi mặc kệ sự đời. Grey cắn răng tỏ vẻ đau buồn:

- Xin lỗi Red à, chuyến này lại đành nhờ em đi vài chuyến đấy!

Một chiếc dép in hình sịp đỏ từ trong buồng bay ra, không lệch milimeter nào, phi thẳng vào đầu Grey đầy đay nghiến.

7.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh chóng, Elias chỉ vừa mới chớp mắt hai cái, quay qua đã thấy Grey anh dũng về lại đất mẹ. Cùng với đó là sự xuất hiện của một cô gái mang vẻ ngoài khá kì lạ? Không phải cậu nói quá lên gì đâu nhưng người này trông chẳng khác nào một Vampire chuẩn trong truyền thuyết cả. Toàn bộ từ đầu đến chân đều mang một sắc đen u ám, chỉ lộ ra mỗi đôi mắt đỏ nhạt lờ đờ thiếu sức sống cùng làn da tái nhợt.

Lại nhìn xuống kẻ vẫn đang nằm giãy đành đạch, nếu bỏ qua đống sơn(?) đen xì trên người thì Grey dường như là phiên bản đối nghịch hoàn toàn với cô gái tên Red kia. Nhiều năng lượng hơn (hẳn rồi), ngoại hình cũng chọn những màu sáng sủa hơn hẳn. Đừng hỏi tại sao cậu biết tên, cứ nghe cuộc hội thoại rực lửa ngang trái của họ là rõ.

- Red ơi Red à, ở đây nghiêm cấm bạo lực gia đình đó.

- Im đi ông zà, nằm đấy rồi tự liền vết thương đi.

Lườm nguýt người kia chán chê, Red lại quay sang phía Elias, có chút bối rối khi nhìn thấy chiếc áo bị vấy bẩn. Phải rút kinh nghiệm tránh nóng giận mất khôn thôi, lần sau cứ đập lão già này ở trong quầy là được rồi.

Elias phía đối diện cũng đã kịp nhận ra sự áy náy của người kia, đang tính lên tiếng khách sáo vài câu, lại chợt nhận ra mình sắp bị trễ kế hoạch, cuối cùng đành lựa chọn hành động có hơi bất lịch sự chút. Mồm vừa nói 'xin thứ lỗi', tay đã nhanh chóng cởi đồ trước con mắt ngỡ ngàng của hai người còn lại. Grey dù đang bê xê lết dưới sàn cũng phải hoảng hốt bò lên che toàn bộ mặt Red đi.

Nhưng ngược lại với dự tính (cùng chút mong đợi không biết từ ai), Elias đơn giản chỉ định thay mỗi áo khoác ngoài. Cậu lấy từ trong cặp ra một bộ suit có sẵn, phẩy phẩy nhẹ để tránh nhàu. Mỗi cú phẩy là một lần mùi giàu phảng phất qua mặt Red và Grey.

Mặc xong rồi còn quay sang họ, ân cần bảo:

- Không cần phải lo gì đâu, tôi lúc nào cũng mang đồ dự phòng cả.

Cái khí thế của kẻ không có gì ngoài điều kiện mạnh đến nỗi, khiến một ông già như Grey cũng phải cảm thấy thật áp lực.

8.
- Vậy thôi tôi đi trước đây, anh bạn nhớ cẩn thận lần sau nhé.

Thấy Elias sau khi vỗ vai Grey rời đi với cái áo dính đầy máu của ông chủ báo đời, Red cuối cùng vẫn không nỡ, nhanh chóng lên tiếng:

- Anh có thể để lại chiếc áo vest của mình để chúng tôi giặt lại được không? Dù gì cũng là lỗi của bên tôi trước.

- À không sao đâu, tôi có thể--

Elias chưa kịp dứt lời, một chiếc xe lamborgini bóng loáng từ đâu đậu ngay trước cửa quán, chỉ cách chân cậu có vài mét. Từ phần ghế lái, vị tài xế trông hơi phê cần bước ra, nhanh chân tiến đến hối lỗi rồi cầm chiếc cặp xách mang đi. Elias thấy vậy cũng không nghĩ nhiều, điều quan trọng bây giờ là đến chỗ làm kịp thời đã, cúi chào tạm biệt hai người lần nữa rồi cùng chiếc xe khuất bóng sau làn khói.

Red thầm chẹp miệng, quả nhiên người giàu lúc nào cũng phải có gì đó khác biệt.

Còn Grey lần này lại chẳng mang chung suy nghĩ với cô. Bởi vừa nãy khi xe lăn bánh, cũng là lúc bóng đen trên mái nhà đối diện di chuyển.

Dù gì cũng là ân nhân (tạm thời) của anh ta, nếu có gì bất thường Grey vẫn sẽ cố gắng thông báo một tiếng, kể cả khi bản thân thích hóng hớt drama đi chăng nữa. Nhưng có vẻ thứ này vô hại hơn điều anh đang nghĩ đến.

Lại nhún vai đầy hờ hững, thôi để sau tính tiếp. Miễn không phải chúng thì cậu bạn đó vẫn chưa tạch được, chưa cần anh thực sự phải nhúng tay. Mà kể cả có nhảy vào cũng chưa chắc làm gì nổi.

Sau đó quay sang Red còn đang mải trầm trồ, suy tư về một tương lai bán lão chủ đi để kiếm tiền thoát nghèo, nắm đầu kéo vào trong nhà chuẩn bị đóng quán.

Bởi bar chỉ hoạt động về đêm mà thôi, và loài Vampire như anh cũng vậy.
_______

Nô te:

Kết thúc một chương khởi đầu không thể xàm xí hơn :v
Mỗi chap cũng sẽ chỉ ngắn khoảng như vậy thôi nhé, dài quá tôi bị lười nhanh lắm (☞ ͡° ͜ʖ ͡°)☞

Tóm tắt tập sau:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro