Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống ở năm 26 tuổi đúng là không thể yên ổn mà. Một chuyên viên marketing phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi, tổ chức sáng tạo nội dung cho giới giải trí hành anh muốn ra bã. Năm đó quyết định đặt bút chấp thuận học marketing vì anh nghĩ đơn giản là bản thân thích xem các nghệ sỹ biểu diễn, khổ nổi nếu đi làm công sở thì lấy đâu ra thời gian đu idol. Oh Hanbin cũng nghĩ đến việc bản thân tự trở thành một idol thì sao nhỉ. Nhưng đời không như mơ khi anh đã vượt quá cái tuổi để trở thành một thực tập sinh rồi. Sau 3 năm trở thành nhà sáng tạo nội dung Oh Hanbin mới thấy được tương lai sáng lạn năm ấy anh tưởng tượng... Sao mà khác nhau quá, đến cả thời gian chạy show còn hơn cả idol thì đu idol bằng cái vẹo gì đây??

Năm đó, Oh Hanbin tròn 16 tuổi, đang cùng mấy anh em chí cốt đi cháy phố. Đột nhiên anh có cảm giác thân thể nóng lên như lửa đốt, dưới da như có gì đó làm loạn không yên, từ cổ tay, xương quai xanh và gáy phát ra mùi sữa non nồng đậm. Lúc đó anh đã mất ý thức hội anh em phố cổ hoảng loạn cứ thế tống anh vào bệnh viện. Lúc hay tin mẹ anh cũng lật đật chạy vào viện xem con trai thế nào. Bác sĩ gặp bà đưa ra một tập hồ sơ. Sau đó Oh Hanbin với thân phận một Omega được bảo bọc hết mình trong vòng tay yêu thương của mẹ và chị gái. Mãi đến năm hai mươi tuổi, anh quyết định sẽ đi du học hai năm và làm việc tại Hàn. Mẹ đã khuyên nhủ con trai rất lâu, nhìn quyết tâm của con trai nhỏ bà lại không đành lòng dập tắt ước mơ này của anh. Cuối cùng Oh Hanbin cũng một mình bay sang Hàn Quốc để học tập đến lúc tốt nghiệp. Dĩ nhiên là được thực hiện ước mơ, nhưng có lẽ ước mơ này nó hơi khác.

Hanbin mệt mỏi nhét tai nghe vào tai rồi thiếp đi, anh gần như hoàn thành việc thiết kế chương trình cho concert Korean Tour ngày cuối được diễn ra ở Seoul, trước đó concert đã diễn ra ở các tỉnh khác như Busan, Gwangju... lần này mới đến lượt chi nhánh ở Seoul nơi anh làm việc và sinh sống. Công ty của Oh HanBin có rất nhiều chi nhánh. Thật sự mà nói ngoài dealine chạy đến không thở nổi thì ở trong cái công ty lớn như thế này đãi ngộ cũng không tồi nha. Oh Hanbin đang ở nơi nghỉ ngơi sau khi đã thảo luận với đạo diễn xong xuôi kịch bản chương trình, vì Seoul là thành phố sa hoa bậc nhất Hàn Quốc dĩ nhiên fan sẽ đông hơn và nội dung chương trình kéo dài hơn thường lệ, sau khi đã sắp xếp xong tất cả công việc, còn được vinh dự được ban tổ chức cho ở lại xem concert miễn phí thì ngu gì mà không ở lại, anh còn nghe nói đây là buổi biểu diễn của cậu idol Lee EuiWoong cái gì đó, khó đọc quá nhưng anh vẫn nhớ rõ nghệ danh người kia, Lew.

Màn hình lớn ngừng lại mấy quảng cáo vô bổ, thay vào đó là một đoạn Intro để giới thiệu về cậu idol nọ và buổi diễn sắp tới. Tiếng hò hét của fan hâm mộ vô cùng lớn đến nỗi lấn ác cả tiếng nhạc.

"Nhìn vậy thôi mà cậu ta cũng xuất sắc nhỉ?" Nhìn chàng trai đang biểu diễn trên sân khấu anh không khỏi cảm thán.

"Cậu không biết sao, người ta tuổi nghề còn lớn hơn cả cậu đó. Nhìn vậy thôi Lew đã bước vào ngành giải trí này cũng đâu đó 10 năm rồi!" Chị đồng nghiệp bên cạnh nghe HanBin nói chuyện mà còn tưởng anh là người tiền sử, ai mà chả nghe qua tên của cậu idol này rồi, huống chi là một fan mẹ như chị.

"Thật á?"

"Lew chỉ là nghệ danh của cậu, Lee EuiWoong mới là tên thật của cậu ấy, học trưởng trường trung học nghệ thuật Hanlim đấy, tôi còn nghe nói cậu ta ấy mang dòng dõi Alpha cấp cao, chưa hết đương thời ba anh ấy quyền lực nhất trong giới Alpha nha. Nhìn đi vô cùng đẹp trai, tài năng thiên bẩm thì cực kì nhiều và tốt. Và cậu ấy dĩ nhiên là một Alpha cấp cao đó a~~~ Người xuất sắc và hảo đẹp trai như thế cô fangirl nào cũng muốn lấy làm chồng hết đó a~~~" Chị đồng nghiệp mắt long lanh kể hết tất tần tật về cậu cho anh biết.

"Ồhhh... thì tra là thế thảo nào..." Anh tỏ vẻ bất ngờ nhưng tâm tình của anh thì khá là ba chấm... Lòng anh còn muốn ép lý trí hỏi xem bà chị này có còn xem chồng con ở nhà ra gì không.

Ấn tượng của anh về con người này. Thật sự thì vô cùng lôi cuốn và có sức hút. Thoạt nhìn liền có cảm giác là một người tràn đầy năng lượng, nhìn kỹ còn có nét đáng yêu và vô cùng đẹp trai nữa. Như thế này rồi cô nào mà không đổ. Oh Hanbin ngoài việc cảm thán nhan sắc kia thì bản thân còn cảm thấy vô cùng ghen tỵ với cái danh Alpha đó, vì nếu nếu là một Alpha anh sẽ bỏ bớt nhiều thứ đáng lo trong cái cuộc đời của mình rồi, hoặc chí ít cũng là beta. Càng sống bình thường càng tốt.

Buổi biểu diễn sau hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng kết thúc. Oh Hanbin được mấy anh chị đồng nghiệp rủ đi nhậu vì concert thành công ngoài mong đợi. Hanbin vốn không uống được rượu, mấy lần trước đều tìm cớ từ chối để về nhà chăm mèo nhưng lần này là do nhà sản xuất đã thuê hẵn khách sạn để cả đoàn có thể làm việc 24/7, đã quá 9 giờ đêm rồi nên hôm nay chính là đêm cuối ở lại khách sạn, chuyện từ chối liền không thành. Oh Hanbin chỉ có thể xin xỏ uống ít chứ không có đường trốn. Chỉ mới ba ly Oh Hanbin đã có cảm giác chóng mặt rồi, đành phải xin phép về phòng trước. Anh cảm thấy bản thân dần mất ý thức chỉ có điều... say thôi mà tại sao lại nóng như thế chứ. Mồ hôi Hanbin đổ như suối. Linh cảm mách bảo bản thân phải nhanh chóng về phòng để tìm thuốc ức chế, anh cần kìm hãm cơn heat này ngay và luôn. Cơn phát tình mà đến thật là anh sẽ không còn đường sống mất.

Oh Hanbin đâu biết thức uống có cồn lại mang đến một tác dụng phụ khác ngoài say ra, nó còn hoà tan thuốc ức chế trong máu người dùng. Một khi tác dụng của thuốc ức chế đã được sử dụng trong khoảng thời gian dài bị phá vỡ, thì kỳ heat sẽ ập đến dữ dội hơn bao giờ hết gấp nhiều lần thông thường. Oh Hanbin ơi là Oh Hanbin nếu không có Alpha bên cạnh anh sẽ mất mạng đấy anh trai, anh có biết không??

"Cho... cho tôi lấy lại chìa khóa..." Mồ hôi ướt đẫm trên trán, anh vội vàng đưa lại thẻ phòng cho nhân viên tiếp tân.

"Đây ạ, có vẻ anh không ổn, nếu cần gì cứ gọi cho chúng tôi" Cô nhân viên trao chìa khóa phòng cho anh, là ổ số 096 trong cơn mơ hồ anh lại nhầm lẫn là phòng 069

Tay Oh Hanbin mềm nhũn, anh đang cố hết sức để tra chìa khoá vào ổ  nhưng không vặn được, cửa phòng lại vốn không khóa. Đến khi tra được ổ khóa vào cửa thì...cạch... Cứ ngỡ là đã mở được anh liền bước vào còn không quên khóa trái cửa từ bên trong, khó nhọc tiến về phía giường ngủ.

Căn phòng có thiết kế vô cùng đặc biệt giường loại king size nệm khá dày và êm nội thất cũng vô cùng đặc biệt như phòng của siêu sao vậy. Phòng tắm thì có tiếng nước ào ào. Oh Hanbin giờ chẳng buồn để ý đến mọi thứ nữa. Pheromone bị kìm hãm bao nhiêu năm được cơ hội mà toát ra một cách mạnh mẽ, đầu tóc Hanbin rũ rượi mồ hôi. Hô hấp một cách khó nhọc, không khí bị đè nén bởi mùi Sữa nặng nề.

Có người bênh khi cánh cửa như cảm nhận được mùi hương lạ, mặc vội vào chiếc áo tắm nhưng từ khi nào đôi mắt đã hằn lên từng tia máu đỏ thẫm. Mùi Sữa ngọt ngào tấn công một cách dồn dập, Lee EuiWoong nhìn thân ảnh đang lăn lộn trên giường cổ họng bất giác khô khốc. Cổ họng khẽ nuốt nước bọt "Ực"

Oh Hanbin bậc dậy ngay lúc cảm nhận được trong không khí có hương cafe đáp trả. Bản năng trỗi dậy anh đưa mắt tìm kiếm... Chẳng rõ nữa rồi, mắt anh không thể nhìn rõ nữa, có một thân ảnh tiến đến. Oh Hanbin không phát ra nổi chữ nào, miệng ngậm lại rồi lại há ra như muốn nói, chỉ đành bất lực phát ra những âm thanh gợi cảm. "Ưm~~a~ha~ "

Tay anh siết chặt áo, cúc áo bị bung ra gần hết. Lee EuiWoong như hổ đói nhìn thấy miếng mồi ngon thèm thuồng tiến đến, một tay chặn tay của Omega đặt lên đầu, môi áp lên môi, tay còn lại đặt sau gáy của anh siết chặt lại gần để Omega không còn cơ hội trốn thoát, hai thân ảnh như keo dính chặt lấy nhau.

-----------

Nay Lee EuiWoong đẹp trai quá nên tui mới quyết định đăng đó chứ không muốn đăng đâu:<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro