LHBG403

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 402:

Dịch: jojo11111

www.tangthuvien.com

Mới tắm ra, mát quá

Một người giống ta như đúc? Chẳng lẽ là Wolf?

Trong lòng Đỗ Trần lạc đăng một chúc, ký ức về Wolf như một cơn sóng bình thường, không khỏi nổi dậy trong lòng...

Wolf có ba mặt!

Tại trí nhớ của người bình thường tại thế tục, cái tên Wolf căn bản không hề tồn tại, thậm chí ngay cả giáo hoàng cũng không biết vị vẫn thần tướng lãnh này nhìn giống y như Francis.

Mà trong mắt Lucy Lily hai lão nhân thần, hắn thuộc thương khung chiến khu, thủ hạ Margaret dưới tay một vị chuẩn tướng, bất quá nếu dùng tính từ chính xác hơn để hình dung hắn, tỷ như lưu manh, sắc quỷ, ác bĩ, hỗn hỗn, câu đáp thiếu nữ thành niên, dẫn dụ thiếu phụ có sắc đẹp... tất cả những từ này cấu thành toàn bộ Wolf.

Nhưng Đỗ Trần lại biết, sau khi vẫn thần chiến, tất cả thông tin về Wolf đều bị xoá mất, từ vịêc thành lập giáo phái thần bí, đoạt bi minh chi lệ của Thấm thuỷ hồ, là người thành lập da tát thánh giáo, như bí pháp của Bác Bì Dịch Cốt ngày hôm nay, thần lực của Mayfair cùng Renger, về phần Phá Khí Huyền đều nghe nói mạnh mẽ khôn cùng, khiến Dịch cốt tấn cấp phong hào sùng bái không thôi chính là da tát thần truyền xuống.

Như vậy một người tràn ngập truyền kỳ và nhân vật mang sắc thái thần bí, lại sống dưới đường hầm dưới lòng đất sao?

Trống ngực Đỗ Trần đập nhanh hơn.

Tiểu bối bối còn nói: "bất quá hắn ở tuốt phía dưới mặt đất, trước khi đến chỗ đó, ba ba còn có thể thất một ít đồ vật nga!"

"Vật gì vậy?"

Tiểu bối bối kắc đầu, "ba ba người thật ngu ngốc nga!"

Đỗ Trần chợt hiểu ra, nếu tinh thần thực của tiểu bối bối kiểm tra, nếu đó là 'đồ vật', như vậy vừa rồi ai lại để tiểu bối bối tìm ra chúng nó ở đâu?

Tiểu tử kia chỉ có thể cảm ứng được vị trí Wolf trước, lại có một ít vật phẩm, bây giờ dám chắc chính là, những vật phẩm này có liên quan đến Wolf!

Thật sâu bên trong đường hầm phát ra chiểu khí. Đại não chợt kích thích, Đỗ Trần ôm nữ nhi bước vào toại đạo.

Quay mặt đi, hắn dùng chỉ gian sa đo lường khoảng cách. Rất nhanh. Hắn đã đi đến đúng địa điểm.

Đây là một đại môn màu đỉ, ba thước cao, hai thước rộng, hai bên tả hữu phiến môn bản phân biệt viết hai hàng, giống như trước cửa nhà hắn, nhìn qua như là đôi liên đồng dạng.

Tả liên viết, "nếu ngươi tinh không Phá Khí Huyền, xin mời đẩy cánh cửa này!"

Hữu liên viết, "nếu ngươi học chưa xong, hoặc căn bản không biết cái gì là Phá Khí Huyền, vì tính mạng bản thân, xin mời mở cánh cửa này!"

Đỗ Trần không nói gì, nguyên lai Mayfair lựa chọn đề tinh quái, là vì tổ tiên Wolf truyền xuống...

Nhìn lại hoành phê. "Nếu ngươi không nhận ra văn tự này, như vậy có thể nói với bản thân, không biết chữ không phải xấu hổ, nhưng ngươi không biết chữ. Di chuyển lộn xộn liều mạng là không..."

"Phế thoại! Mẹ kiếp!" Đỗ Trần thầm mắng một câu, mở cánh cửa bên trái tiến vào - theo kinh nghiệm từ Mayfair, lúc này không thể di chuyển lộn xộn, bởi vì mỗi lựa chọn đều đưa ra kết quả khác nhau, từng bước sai biệt. Vậy cuối cùng có thể làm cho mọi việc đảo lộn!

Dát chi!

Theo âm thanh trầm đục của môn trục chuyển động, Đỗ Trần một mình đi đến đại sảnh cụt, đại sảnh này rộng khoảng bốn mươi, năm mươi mét vuông. Cả phòng chứa đầy tinh thạch, đỉnh đầu có một chuỗi dạ minh châu chiếu sáng, ngoài ra, không còn vật gì khác.

Hơn nữa phía trước không có đường nào, như vậy là một toà đại sảnh không.

Đỗ Trần ngạc nhiên nói: "bối bối, ngươi tra..."

Nói còn chưa dứt, thì 'oanh long' một tiếng, cánh cửa đỏ khi bọn họ bước vào tự động đóng lại, sau đó trên trần hạ xuống một thạch vản che cửa ra lại, biến cái đại sảnh hình tròn thành một căn phòng kín.

Bước lên phía trước, đại sảnh bắt đầu chuyển động từ phía trên mái rỗng - nguyên lai nó là một cái áp súc tử lao, hơn nữa xem từ tốc độ áp súc, không đến nửa phân chung (1/2 phút), bọn Đỗ Trần sẽ bị nghiền thành tương băm.

Thần sắc Đỗ Trần biến đổi, tiểu bối bối cả kinh nói: "Vách tường này cứng rắn phi thường, đánh không vỡ, nghĩ biện pháp khác nhanh thôi!"

Đang khi nói chuyện, mái nhà 'dát dát chi chi' xuống dưới, đến đến đỉnh đầu Đỗ Trần, Đỗ Trần không chút do dự, chỉ gian sa ngưng kết ra tay, vài cột đá chống đỡ đại sảnh, nhưng...

Tử lao này cự nhiên mạnh mẽ đến múc có thể ép chỉ gian sa xuống mặt đất.

"Bối bối, Á á, các người nằm xuống đất!" Đỗ Trần khuỵ xuống, bán quỳ (quỳ bằng 1 chân) tại đại sành, giơ hai tay lên, liều mạng ngăn trở tốc độ đỉnh phòng ép xuống, nhưng tất cả như giọt nước đổ vào biển cả... Lực lượng phong hào đấu thần của Đỗ Trần căn bản không đủ để ngăn trở đỉnh phòng, "ôi" một tiếng, Đỗ Trần không thể khuỵ nữa, bị ép đến ngồi trên mặt đất.

"Ba ba!" tiểu bối bối sợ đến la lên, Alex dứt khoát mở to mắt nhìn, chải lại tóc.

Đáng chết! Chẳng lẽ Jolie mượn cơ hội này để giết ta? Hay là Wolf muốn giết truyển nhân Phá Khí Huyền? Mình rõ ràng chọn bên trái, là đường dành cho truyền nhân Phá Khí Huyền, nhưng mà... nơi này căn bản không có đường lui a!

Tận đáy lòng Đỗ Trần lần đầu tiên nổi lên tư vị tuyệt võng, hoảng hốt, hắn thấy trên đỉnh phòng có mấy cái toả khổng, còn có dây thiết...

"Ta đã minh bạch, Wolf đáng chết!"

Hai tay Đỗ Trần như bay, trảo qua dây thiết, vài sợi liền mở cái toả khổng (ổ khoá) đặt trên đỉnh!

Dát chi dát chi, trần nhà bắt đầu bay lên, Đỗ Trần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

"Ha ha!" Trong đại sảnh đột nhiên vang lên một tiếng cười to, "tốt lắm, ngươi có thể trong vòng năm giây phá giải cơ quan tại đãi sảnh này, vậy nhất định là Phá Khí Huyền truyền nhân! Ngươi đã thông qua khảo nghiệm!" Thanh âm vẫn tiếp tục nói: "Đừng oán giận ta đã hù doạ ngươi, nếu vừa rồi người không phù hợp với điều kiện được chọn của con đường này, hắn đã bị đè chết! Ngươi rất giỏi, lại rất thành thật, lại không chọn lầm đường!"

Ý nói, nếu không thành thật, chọn sai đường, cũng sẽ bị cơ quan đè chết!

Đỗ Trần cười khổ đứng lên, hắn nhìn lên toả khổng lúc nãy đã hiểu được ý tứ khảo nghiệm của Wolf, vỗ vỗ trường bào, "Wolf phải không? Ngươi đùa thật không có ý tứ!"

Nghe vậy thanh âm kia không hồi đáp, tiếp tục nói: "Không cần để ý nữa, ngươi chắc chắn là truyền nhân Phá Khí Huyền... hiện đang nghe ta nói, ngươi nghe chính là một đoạn nhắn lại từ cơ quan này, mà ta là thần thánh liên minh Wolf, khải nhân chuẩn tướng!"

"Quả nhiên là hắn!"

Lưu ngôn Wolf nhắn lại dần dần ảm nhiên, xem ra lúc hắn nhắn lại đọan này tâm tình không tốt, "tin nhắn này lưu lại vào anh hùng lịch 8124 tháng một ngày. Tối nay ngân nguyệt lui đi, tuần tinh thôi xán (toả ánh ngọc quang), đúng vậy

Thần duy ngân ti lặc nhỉ nguyện soái thích nhất là ban đêm, ta cũng là... chiêm tinh thuật vào ban đêm!"

Chiêm tinh thuật? Wolf cũng tinh thông chiêm tinh thuật?

"Ta vừa hoàn thành một buổi chiêm tinh, các vì sao trên trời nói cho ta biết. Mark Cuban huynh đệ sắp đến Einstein đại lục chịu chết, đại ca ta Shingeru và bạn thân Jolie... cũng sắp viễn chinh McAllen, sau đó chết trận tại đó!"

Đỗ Trần mãnh địa cả kinh, từ những tin tức tin báo thu thập được mà tổng kết lại, một chuỗi thời gian lập tức hình thành trong đầu hắn.

Ngày 41, Wolf lưu lại nhựng lời này, kiến tạo cơ quan này dưới lòng đất.

520, Mark Cuban bị giết, Hồng Loang vũ trận toàn bộ đồng thời bỏ mình, chuyển hoá thành vong linh trấn áp Mark Cuban.

523, Shingeru cùng Jolie phụng mệnh viễn chinh McAllen, sau đó chết trận...

Wolf chiêm tinh thật cư nhiên toàn bộ đều đoán trước được rồi!

Wolf tiếp tục nói: "ta biêt rõ những việc này sắp phát sinh, nhưng cũng không có năng lực ngăn cản... ai, thống suất bộ yêu cầu ta lập tức đến chỗ thương khung đại lục Margaret nguyên soái nghe lệnh. Nhưng ta cũng biết ta sẽ chết trên tại thương khung! Nên ta mới lưu lại ở đia cơ quan này, hơn nữa nói cho một số người đáng tin - nếu các người tương lại gặp được truyền nhân Phá Khí Huyền, nói cho hắn biết cơ quan của ta ở chỗ này..."

Đỗ Trần gật đầu. Âm thầm nói: "Lúc ấy nhất định Jolie là một trong những người Wolf tin tưởng, bất quá Wolf rời đi sau khi lưu lại đoạn tin này, cũng không có chết tại thương khung - chiêm tinh thuật của hắn sai một lần, mà lại sống sót, trở thành Da Tát Thần!"

Nhìn cơ quan bảo tồn hoàn hảo từ điểm này. Mặc dù Jolie đầu phục xích quân, nhưng mà cũng không tiết lộ chuyện của Wolf cho xích quân, vị lão cô mẫu này vẫn còn vài phần tôn nghiêm!

Wolf giao lại kết quả chiêm tinh hắn dự đoán đêm ngày 41. Sau đó buồn bả nói: "Biết rõ tương lại phát sinh chuyện gì, nhưng lại không thể ngăn cản, khó trách Prince bệ hạ nói với ta, biết được tương lại, kỳ thật là một loại bi ai... thôi, truyền nhân Phá Khí Huyền, ta không biết ngươi đến đây vào năm nào tháng nào, cũng không biết chiến tranh tử huyết nhân hồn huyết nhân đã chấm dứt chưa, càng không biết ngươi hiểu biết Phá Khí Huyền bao nhiêu, cho nên chỉ có thể nói cho ngươi nghe từ bắt đầu."

Đỗ Trần bảo hai con mình yên lặng, chăm chú lắng nghe.

"Nhà ta vốn ở Einstein đại lúc, là chủ nhân tác luân thành, Kain gia tộc đệ nhị thiếu gia, sanh tính phong lưu, khi còn trẻ thì ỷ gia tộc cường quyền phạm vô số tội, cả một đời mắc nợ phong lưu, đến hôm nay... a a!" Wolf tự giễu cười cười, "hai tiểu nha đầu bên cạnh Jolie, ta cũng vụng trộm là sắc quỷ lưu mạnh, địa bĩ ác côn!"

Đỗ Trần bĩu môi. Kế tiếp Wolf nói rất nhiều về mình là một để tử chuyên sinh ác sự, đơn giản thì nam ăn hiếp nữ, cướp đoạt dân tài là loại đế đố quý tộc thiếu niên thường làm, trong đó cũng không có gì đáng chú ý, nhưng Đỗ Trần càng nghe, đánh giá Wolf năm xưa cũng chẳng có liên quan gì, nhưng khi hắn lớn lên, đã quay đầu hối cải.

Đỗ Trần càng nghe càng thấy chán, Wolf đột nhiên nhắc đến một cái tên.

Đời này ta muốn xin lỗi nhất là ba người phụ nữ, người thứ nhất là nhã đề thành bang tiểu công chúa - Margaret, ngày sau chính là thương khung nguyên soái.

Theo đó là một tiếng thời dài thật sâu, "năm đó, ta hai mươi sáu tuổi, gặp gỡ Margaret ở bờ biển, tay trong tay cùng giết giác kình thú vương... sau đó Margaret có thai, ta bắt đầu hưởng trăng mật cùng Tuyết Nhi, cũng chính là, sau này thống suất bộ tham mưu liên minh bổn bột thựong tướng bốn sao, nữ thần trí tuệ và chiến tranh Mickey... "

Đỗ Trần nhếch miệng, trong lòng thầm nhủ, đáng yêu chưa, khó trách Margaret nhìn hâu nhân không thuận mắt, ngươi làm ngươi ta có bầu, lại đi với người khác, trong lúc nữ nhân có bầu lại dang diếu với phụ nữ khác...

Việc này bỏ lên người nào, thì người đó cũng đáng hận thấu xương a!

Không ngờ chuyện tiếp theo của Wolf lại khiến Đỗ Trần ngạc nhiên, "Margaret và Tuyết nhi đánh nhau, làm ta ở giữa phải ngăn cản... đúng lúc này, người phụ nữ khác của ta, nữ hầu tước thành Renault - phu nhân của A Nhược lại đến tìm ta!"

Đỗ Trần chấn động mãnh liệt, Renault thành thuộc thương khung đâi lục, là tiền thân của Renault đế quốc, A Nhược phu nhân chính là khai quốc nữ hoàng, đồng thời là tổ tiên của Arthur!

Chẳng lẽ...

Đỗ Trần cười khổ không thôi, Wolf này thật có vài phần bãn lãnh, trêu chọc toàn phụ nữ không bình thường!

Wolf tiếp tục nói: "ba người phụ nữ đánh nhau, ta lại bị cuốn vào, chúng ta tranh đoấu đáo tối kịch liệt đến lúc, đấu khí phá tan cả một ngọn núi. Không ngờ dưới chân núi xuất hiện thánh khí hạo, ta sắp nhận chủ, mở ra nhìn, bên trong là... Phá Khí Huyền!"

Liên tiếp bên trong phát ra tiếng thở dài, Wolf lúc ấy tự hối hận. "Ai, đúng là Phá Khí Huyền mang cho ta phiền toái lẫn hoạ sự, ta năm đó mặc dù thẹn với phụ nữ, nhưng chưa bao giờ làm mất lòng huynh đệ! Hơn nữa ta tự biết rắc rối đổ tội cho đạo lý,này Phá Khí Huyền xuất thế, rất nhiều người đến xem chuyện phong lưu đáng chê cười ta đến đấu thần đô cũng có thể thấy được, mặc dù bọn họ e ngại nhà ta cường đại nên chỉ đến chúc mừng, nhưng ta biết. Bọn họ tương lai nhất định sẽ âm thầm hợp tác đối phó ta..."

Đỗ Trần thầm nghĩ, dưới loại tình huống này, tốt nhất là trốn khỏi trần thế chuyên tâm nghiên cứu Phá Khí Huyền, Wolf ngươi nhà lớn nghiệp lớn, thân nhân đàn bà quá nhiều, căn bản chạy không thoát. Vậy chỉ có cách chia sẻ lợi ích, hoặc dứt khoát buông tha!

Quả nhiên, Wolf nói: "Ta đưa rât nhiều phó bản Phá Khí Huyền cho phó bổn, lại tống cho một số người ta xem là bằng hữu! Ta cùng mấy vị bằng hữu cũng để ý tình cảnh sau Phá Khí Huyền. Chúng ta đơn giản hợp tác lại, một mặt cùng nhiên cứu Phá Khí Huyền, mặt khác cùng hợp tác chông lại bọn người đến đoạt bảo, đàn bà của ta tuyệt không bình thường, bằng hữu ta lại càng không đơn giản. Liên quân mấy người chúng ta ngạo thị Enstein đại lục, tạm thời đảm bảo được bình an..."

Tại thởi điểm đó ta muốn Margaret và Tuyết Nhi cầm bản phụ đi, nhưng họ không nhận Phá Khí Huyền. A Nhược mặc dù cầm lấy, cũng không chịu tha thứ cho ta, bay về thương khung! Keane và bằng hữu cầm lấy bản Phá Khí Huyền... đại ca Shingeru, và bạn chơi từ nhỏ tử huyết nhân Mark Cuban, thú nhân Auerbach, Knott, Iman, Mary Chin..."

Wolf nói liên tiếp tên, những người ngày đó cầm bản Phá Khí Huyền cho Đỗ Trần nghe, trong đó tên Đỗ Trần đã nghe qua cũng có, chưa nghe qua cũng có, nhưng Đỗ Trần không hiểu, hắn nói ra những tên này để làm gì?

Wolf dừng lại một chút, lại nói: "Sau đó đại chiến bộc phát, Mark Cuban bắt đắc dĩ bị buộc, cùng ta trên chiến trường tranh phong! Và ta sau này gia nhập thần thánh liên minh, tại thần thánh liên minh, ta trước tiên đưa Phá Khí Huyền cho thần hoàng, thần hoàng bệ hạ dụng chiêm tinh thuật báo đáp lại cho ta, đồng thời để tăng cường thực lực nhân loại, Bệ hạ vô tư giao bản Phá Khí Huyền cho mười sáu vị cửu cấp đại tướng nam sao... bất quá Margaret lại không lấy, nàng vẫn còn hận ta! "

"Nghe rõ rồi chứ?" Wolf đột nhiên hỏi: "Lúc thần thánh liên minh thần lập, hồng huyết nhân hội nắm giữ Phá Khí Huyền cũng có, đại khái ít hơn năm mươi người!" Tử huyết nhân ta cũng rõ lắm, nhưng Mark Cuban có nói qua, hắn có chết cũng không dùng Phá Khí Huyền đối phó lại ta, cho nên, ta tinh thương tối cao liên tịch hội nghị chỉ có một mình Mark Cuban có Phá Khí Huyền.

Đỗ Trần có chút sửng sờ, trong lòng hắn nắm chắc cái gì rồi.

Chiến tranh giữa thần thánh liên minh cùng tối cao liên tịch hội nghị giằng co thật lâu, giữa chiến trường sinh tử là chuyện bình thường, bằng hữu ta chết đi một ít, thậm chí trung đô đại nguyên soát cũng có người bỏ mình, mới đầu ta cũng không có để ý, cho đến khi... Mai Khâm một lần không chịu thua giữa chiến dịch, bị một tiểu binh mười bốn tuổi dùng truỷ thủ đâm chết... May Khâm là phong hào đấu thần a!"

Đỗ Trần sờ mũi, "Sau Mai Khâm hẳn là Y Mạn cũng chết một cách kì quái!"

"Kế tiếp, Y Mạn cũng bị chết một cách ngoài ý muốn! Nặc đặc cũng đã cết! Bọn họ đều bị chết một cách kỳ diệu, không giống lẽ thường, hơn nữa thi thể nhìn không ra điều gì dị thường... sau đó từng người một, phàm là tướng lãnh học qua Phá Khí Huyền, từng người từng người một đều chết!"

Wolf đột nhiên đều cao tốt độ, "đến lúc này, ta mới biết được chuyện gì đó không đúng, khi đó chiêm tinh thuật ta đã đại hành, vì vậy mới mời đồng bạn cảm thấy không đúng, đã hôc Phá Khí Huyền đích tinh không chiến thần, duy ngân ti lặc nhĩ đại nguyên soát giúp ta dẫn động quần tinh trắc toán, kết quả thành một câu nói..."

"Phá khí sát thần!"

Wolf lớn tiếng nói: "Phá Khí Huyền đích truyền nhân, không ai có được kết quả tốt! Đây là lời nguyền từ trời giáng xuống! Cho nên tối nay kì thật ta không cần tính cũng biết, đại ca sẽ chết ở Mc Allen, ta chết tại thương khung, Mark Cuban là tại Einstein chịu chết!"

Trong mắt Đỗ Trần chợt loé tinh quang, nói như Wolf, tự mình nói, "Anh hùng lịch ngày 41, Shingeru đã chết, Mark Cuban coi như đã chết, mặc dù đã thoát nhưng cuối cũng dùng thần lực truyền cho hậu nhân liền qua đời!"

Kế tiếp, thần hoàng đã chết, vẫn thần năm gia tộc đích tổ tiên, vậy năm vị nguyên soát không ai chết trong chiến tranh, ngược lại hậu chiến lại mất tích một cách bí ẩn! Chính đại nguyên sát ngoại trừ Margaret không có Phá Khí Huyền, còn lại đều không có kết quả tốt...

A! Phá Khí Huyền truyền đến đồi ngoại công ta, kết quả lão nhân gia bây giờ còn lưu lạc tại vân tiêu kinh... sách sách, phá khí sát thần, lời nguyền này thật lợi hại!

Thí, kinh nghiệm qua chuyện thú hoá tỷ, Đỗ Trần đã sớm đối với mấy lời nguyền rủa hiểu rõ, tuyệt không tin tưởng phá khí sát thần là một lời nguyền, chính xác hơn, đây là một loại hiện tượng thần bí!

Wolf cũng nói: "Ta cũng đã mười hai cấp đấu thần, không tin thật có lời nguyền sát thần,mọi chuyện hết thảy đều phải có một giải thích hợp lý! Cho nên tối nay, tại thời khắc đại ca ta sắp đi chịu chết, ta hi sinh thọ mệnh của mình, phát động chiêm tinh thật, cố gắng phương pháp hoán đổi phá giải... kết quả chia làm hai đọan, đoạn thứ nhất ta hiểu được, nói là chúng ta người cầm Phá Khí Huyền nhất định khó thoát chết, còn đoạn sau nói ta không rõ, Phá Khí Huyền truyền nhân, ngươi phải nhớ kỹ đoạn thoại này!"

"Lúc chúng thần tiêu tái, trung ương đại địa, sẽ sinh ra lực lượng thánh khí siêu việt..."

"Wolf chỉ nói đến đó!"

Một lúc sau, hắn cười hắc hắc: "Xin lỗi, đây là nửa câu đầu của một câu tiên đoán, nửa câu sau thì... A, ta không hiểu nửa câu đầu, nên không lãng phí tiếp thọ mệnh tiếp tục trắc toán, cho nên... ta cũng không biết phía sau sẽ nói cái gì!"

Đỗ Trần hơi bị tuyệt đảo!

Lão tổ tộng này cũng thật là...

"Loại bổn mệnh chiêm tinh tiêu hao sanh mệt quá lớn, lại xin lỗi, ta không thể vì một câu nói không hiểu mà lãng phí thọ mệnh, bởi vì ta lưu lại vài ngày tính mệnh đến thương khung đại lục, nói một lời xin lỗi với Margaret...

Đỗ Trần thở dài, sớm biết như thế, thì năm đó hà tất phải làm vậy?"\

"Được rồi, nếu ngươi là người thông minh, hẳn phải biết ta mời ngươi đến đây làm gì, đầu tiên, nói ngươi cẩn thận, hai hy vọng ngươi có thể giải được chuyễn này, bằng không, ta và bạn tốt Kean của ta có chết cũng không nhắm mắt!"

Thứ ba, không được... năm đó A Nhược chẳng những cầm đi Phá Khí Huyền, mà còn mang theo cả cốt nhục của ta... bây giờ nàng mất tích, ta lại không kịp nói cho A Nhược biết không nên truyền Phá Khí Huyền cho hậu nhân! Cho nên ngươi chính mình, vì hậu nhân của ta, ngươi hãy phá giảu "lời nguyền" này càng sớm càng tốt!"

Wolf nghi vấn nói: "có lẽ... ngươi chính là hậu nhân của ta và A Nhược? A, ta trên mặt đất có để lại một kiện tiểu đồ vật, xem như lễ vật cho ngươi, vĩnh biệt!"

Thanh âm Wolf tieu tán, và chuyện xưa của hắn cũng đã kết thúc.

Đỗ Trần thì thào nhớ kỹ, "Chúng thần tiêu tán là lúc, tại trung ương đại địa, lực lượng thánh khí siêu việt..."

Tiểu bối bối nghiên đầu nói: "Ba ba, nửa câu sau dám chắc chính bản lĩnh 'bất cáo nhi nã' của người, trung ương đại địa, trung tâm Einstein là thành John đó sao? Khúc trước bối bối không rõ!"

"Đúng vậy, chúng thần tiêu tán là lúc... chúng thẩn sớm đạ chết cả rồi, bây giờ linh tinh còn lại mấy người, căn bản không tính là chúng thần!"

Đỗ Trần lắc đầu, trong lòng hắn còn có nhiều nghi vấn, chính là Wolf đi thương khung sau đó cũng không như hắn đoán lập tức chết, vậy hắn đã làm gì? Hắn cùng Margaret rốt cuộc sau đó đã xảy ra cái gì? Hắn vừa như thế nào thành lập da tác giáo hội chứ?

Đỡ Trần vỗ mạnh tráng, tự giễu nói: "nghe đến nhập thần, suýt nữa quên mất, bối bối, ngươi chẳng phải nói Wolf đang ở ngay phía dưới..."

Gọi Wolf lên hỏi một câu chẳng phải mọi chuyện đều sáng tỏ sao?

Lời còn chưa dứt, âm thanh dát chi dát chi của trục thừa chuyển động từ mặt đất truyền đến, chỉ chốc sau mở ra một người ngay tại lối vào, "Wolfm là ngươi phải không?"

Một cáu bóng trước tiên từ dạ minh châu chiếu xuống bước ra, theo sát một thanh âm.

"Chào mọi ngưởi, Wolf đích xác đã chết, nhưng mà ta, chính là người sẽ giao cho ngươi lễ vật của tên hỗn đãn đó!"

liên hoa bảo giám 403: snoopy

Dịch:phong hào đấu thần KK

Một thanh niên tuấn lãng đi vào đại sảnh, đôi mắt màu xanh da trời, tóc dài màu vàng, vóc người tuyệt mỹ như điêu khắc, dung mạo gần như hòan mỹ....

nếu không phải vẻ mặt người này ngạo mạn, nhìn như đưa đám, trên mình mặc một cái khố, Đỗ Trần đã tưởng rằng mình đang soi gương.

tiểu bối bối không dò xét sai, phí dưới thật sự có một Wolf.

" Wolf ngáp một cái, như còn không có tỉnh ngủ, đột nhiên ngồi xuống ngẩng đầu đánh giá Đỗ Trần, lại dương dương tự đắc, thoạt nhìn rất cao ngạo; "hắc, nhìn hình dáng của ngươi là biết ngươi là hậu đại của chủ nhân ta! ta là thần sủng của wolf.... Snoopy! ngươi là cháu nhỏ đời nào của ta?"

câu đầu tiên này đã chọc giận Đỗ Trần quá mức.

có kinh nghiệm từ Đỗ Tư, Đỗ Trần đối với tên giống mình như đúc sớm đã không có cảm giác khiếp sợ, ngược lại cũng ngồi xổm xuống nhìn Snopy, nói: "ngươi sao lại ở chỗ này?'

Snoopy cầm lấy tai, nói một cách khinh thường; "có lời nói như vậy với ỏổ tiên sao? khách khí chút! ngươi trước tiên nói cho ta biết hôm nay cuộc sống thế nào, năm nào, ngày sao rồi.'

'vẫn thần 1280 năm 10 tháng 4 ngày."

Snoopy lại nhẩy dựng lên, tay chân chấm đất, như là một con thỏ: 'cái gì? vẫn thần lịch? còn là hơn một ngàn hai trăm năm rồi? lão thiên, ta ngủ bao lâu a.'

hắn vò vò cái tai, lắc đầu nói; 'quên đi, ngươi nhớ này, anh hùng lịch năm 512 tháng 4 ngày 1, lão đại cảu ta wolf muốn đi tiêu kinh chịu chết, lưu lạic ơ quan này, sau đó đóng băng ta dưới cơ quan! nói cho ta biết, ngày sau truyền nhân của phá khí huyền sẽ đến mở cơ quan này, biết một sự tình năm đó, mà ta....' hắn chỉ chỉ mũi mình; "ta sẽ thức tỉnh khi cơ quan mở ra, sau đó trợ giúp ngươi một chút.'

đánh gái Đỗ Trần một phen: "hiểu không? ý tứ của lão đại ta là, thời gian hắn không nhiều lắm, chỉ có thể đơn giản nói với ngươi một câu, nếu ngươi đièu tra lời nguyền cần phải hiểu rõ chuyện năm đó, trưc tiếp hỏi ta."

nguyên lai Wolf lưu lại một trợ thủ điều tra! tốt lắm, Snoopy sẽ hỗ trợ lớn.... nhưng hắn sao lại lấy tên này?

Đỗ Trần chăm chú đánh giá snoopy: "ngươi cùng Wolf giống nhau như đúc?'

"đương nhiên, ta biến hóa dựa theo dung mạo của lão đại, ngay cả lông mao trên người đều giống.'

Đỗ Trần trợn mắt, có thể nói, Snoopy là chế phục phẩm hoàn mỹ của Wolf, nhìn hắn là nhìn Wolf! nhìn kỹ, dung mạo Francis cùng Wolf có chút khác biệt.

đầu tiên, tuổi hai người khác biệt, cái này không cần nói tỉ mỉ, nếu nói về vẻ ngoài, khác biệt lớn nhất của hia người là cái mũi, mũi Đỗ Trần như mũi ưng, trắng cao dọc dừa như mũi của người da trắng, mà mũi của Wolf có thiên hướng phương đông. tương đối tẹt, trừ điều này ra, chi tiết nhỏ cũng có nhiều điểm khác biệt.

bất quá phải nhìn kỹ mới có thể nhìn ra, ngoại trừ người thân, ngươi khác vừa thấy tuyệt đối sẽ không phân rõ ai là ai.

"xem đủ rồi chứ?' Snoopy ngạo mạn chỉ vòa Đỗ Trần; 'bây giờ nguơi lập tức làm mấy việc cho ta, đầu tiên, nói những sự tình xảy ra gần đây cho ta, thứ hai, chuẩn bi cho ta ăn. phải ngon nhất! thứ ba, sau này nghe ta, thànht hật tra rõ chuyện lời nguyền cho lão tổ tông.

oạch. soopy rất cuồng vọng.

Đỗ Trần kinh dị nhìn hắn, thầm nói wolf sao lại lưu lại một đồ vật cho hậu nhân?

Snoopy thấy Đỗ Trần không nhúc nhích, chỉ vào mũi mình nói: 'không nghe rõ sao? đi chuẩn bị đồ ăn cho ta! cháu! ta là lão tổ tông của ngươi.'

Đỗ Trần cười híp mắt không trả lời, Snoopy lại liếc nhìn tiểu bối bối; "nah đầu, tới bóp chân cho lão tổ tông! còn tiểu tử kia!' chỉ alex: "đi chuẩn bị thức ăn cho ta."

nói xong, Snoopy như một đại gia, lại ngạo mặn tựa trên vách tường đại sảnh.

Đỗ Trần tức giận, mẹ nó, lão tử còn không tìm ngươi phiền toái, ngươi lại xuất ra phong phạm của lão tổ tông ta, con mẹ ngươi là cái thá gì chứ?

Snoopy 'không nghe được lời ta sao?' snoopy tức giận trợn mắt: 'muốn chết phải không?' nhảy dựng lên, tay chỉ Đỗ Trần; 'cháu, thiếu giáo dục hả? ba mẹ ngươi không cso dạy ngươi tôn kính lão tổ tông sao? hậu đại của lão đại sao lại không có giáo dưỡng vậy chứ?"

Trong mắt Đỗ Trần, hàn quang chợt lóe, snoopy đã động tới chỗ đau của hắn, một cô nhi xuất thân đầu đường xó chợ, đi đâu tiếp thu giáo dục chứ?

snoopy thao thao bất tuyện, thật sự là bắt đầu giáo dục Đỗ Trần; 'hậu đại không có giáo dưỡng, ta lão tổ tông cũng có trách nhiệm a! sau này đi theo ta, học! miễn cho ngày sau khiến người ta không nhìn được! ngươi xem đức hạnh của ngươi này!' ngón tay chỉ mi tâm Đỗ Trần; 'không có phong thái của một nam nhi, đứng thẳng cho ta, ưỡn ngực ra, ngươi đang đứng như một thái giám, như một kẻ biến thái bị cắt đi cái âm dương.....'

Đỗ Trần cười híp mắt cắt đứt lời hắn; 'snoopy, ngươi là bao nhiêu cấp dị thú?" hắn một mặt nói, một mặt nhìn chằm chằm cổ snoopy.

'ngươi quản làm gì?' snoopy trợn to mắt; 'còn có ngươi nhớ kỹ cho ta, tôn nhân, sau này phải gọi ta là snoopy lão tổ,.... tiểu tử ngốc ngươi muốn làm gì?"

chẳng biết khí nào, alex đi bộ tới trước mặt snoopy, chỉ cao ngang đùi Snoopy, ngửa đầu, ngoắc ngón tay.

snoopy hạ mình, bất quá không phải tiếp đón alex, mà hắn muốn giáo huấn tiểu tử ngốc không có giáo dưỡng này: 'tiểu tử ngốc, ngươi có hiểu lễ biết không? nhìn quần áo ngươi mặc tựa hồ năm sáu tuổi, sao lại ngay cả một tiếng....'

phốc!

"a!" snoopy hét thảm một tiếng, ôm mũi đau quá nằm lăm ra đất dãy dụa.

alex sụt sịt xoa xoa ngón tay: 'cao thủ, không nói nhảm.'

Đỗ Trần cười to ha ha, chẳng lẽ snoopy này giống andy ngày đó, chỉ là một cái giá áo? vừa muốn khen nhi tử vài câu, đột nhiên snoopy 'phanh' tỏa ra một đám khói, tiếp đó hình thể hắn kịch liệt thu nhỏ, cuối cùng quần áo rơi trên mặt đất, chỉ còn lại một bộ quần áo nho nhỏ.

'đây....' Đỗ Trần lấy làm kinh hãi.

Alex chắp tay cười lạnh nói: 'thượng cổ dị thú, ABu Lun huyễn yêu thỏ.'

tiểu bối bối lè lưỡi: 'đệ đệ, ngươi nói hắn là thỏ? không đúng, bối bối xem qua tinh thần hắn, hắn có hình dáng Wolf mà." tiểu nha đầu không thể tin hỏi lại.

alex tay phải vẽ ra chứ bát. chỉ vào phụ cận: 'phục chế cùng mị hoặc, năng lực của thỏ! hắn phục chế hết thảy của mười hai cấp wolf, kể cả tần suất tinh thần, tỷ tỷ ngươi tự nhiên không tra ra.'

Đỗ Trần ngạc nhiên nhìn nhi tử. ôm lấy hắn thơm một cái; "á á, ngươi sao lại biết/ không cho nói cao thủ không cần lý do.'

Alex lạnh lùng gật đầu; "được rồi,... cao thủ, không cần giải thích.'

đang nói, mọt con thỏ nhỏ tai dài, từ trong đống quần áo nhảy ra, tàon thân mày nhũ trắng, chỉ có hai cái mắt là đen. cái lỗ tai thật dài, một chân ôm mũi, một chân làm như hình thức quyết đấu.

hắn sợ hãi nhìn mọi người, tự cho mình can đảm; 'hắc, ta là lão tổ tông, các ngươi phải tôn trọng ta.'

alex lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn; 'giải trừ phục chế, thỏ... chỉ là phế vật.'

snoopy sửng sốt, giơ quyền nhảy lên trước, hai đấm bung ra: 'hắc, ta là thỏ, không sợ các ngươi.'

Đỗ Trần lắc lắc đầu, tiến lên cắm lấy hai tai thỏ của snoopy xách lên, tiện tay đưa cho alex: "á á, hắn là của ngươi."

'uy, ta là lão tổ tông, ta là thỏ. ta không sợ các ngươi. ai ui!"

alex cầm lấy hai tai thỏ, đặt snoopy trước ặmt, tựa như cao thủ tuyệt thế cao ngạo sau khi khổ chiến chuẩn bị hủy đi thi thể của địch nhân.

snoopy ngừng chửi bới, huy vũ hai cái chân nhỏ: "ngươi muốn làm gì? lão tổ tông ta còn không có giáo dục....'

alex nở nụ cười, cười lạnh.

snoopy trừung to mắt, chậm rãi, chậm rãi choáng váng....

từ hôm nay trở đi, thành viên trong gia đình Đỗ Trần cso thêm một kẻ thích giáo huấn người khác, gọi là huyễn yêu thỏ snoopy.

Khi trở lại cổ bảo, trừoi đã sáng hơn nhiều, tiểu bối bối cùng alex cầm lấy snoopy đi vào phòng bếp, một mặt nghịch ngợm lão tổ tông, một mặt nói hết thảy chuyện xảy ra trong mấy năm nay cho snoopy.

snoopy mặc dù tính tình không ra gì, nhưng hắn có thể được Wolf tín nhiệm, tri thức cùng năng lực là không nghi ngờ, cũng là Đỗ Trần có thể tín nhiệm! tên này am hiểu phục chế cùng mị hoặck. nói không dễ nghe, là có thể gạt người, kỳ thật bản thân thì rắm cũng không phải, nhưng hắn có thể phục chế lại dị thú cùng người mà đã gặp qua, hơn nữa ngay cả tinh thần lực của tiểu bối bối đều không thể nhận ra.

năng lực này... Đỗ Trần muốn cười lớn ba tiếng, từ ngày Đỗ Trần dựng lên Đỗ Trần thần, snoopy quả thực là một món quà từ trên trời rơi xuống.

chịu được xú tính tình của snoopy, Đỗ Trần cùng hắn vào trong cổ bảo phân tích trao đổi vài ngày, nhất trí nhận định, da tát giáo kỳ thật là hậu đại của wolf, cùng renault đế quốc cùng căn nguyên, Đỗ Trần cùng athur là huynh đệ có quan hệ huyết duyến. chỉ là ngày sau trửo thành ngừoi trên đường, là vì không biết bí mật này.

muốn phá ra, sợ rằng phải đi tới thương khung đại lục.

về phần nửa lời tiên đóan của wolf, snoopy cũng tiên tưởng vào năng lực mở khóa của Đỗ Trần, nhưng mấu chốt là 'chúng thần tiêu tán' là có ý gì?

ngoài điểm trọng yếu nhất này.... magaret năm đó có cốt nhục của wolf, nữ nhân này dù độc ác hơn nữa, cũng không có khả năng giết con mình thân sinh.

nhưng tuyết cơ nói qua, magaret không có con, vậy đứa nhỏ của magaret cùng wolf ra sao? đáp án tại thương khung đại lục.

ngày thứ ba, Đỗ Trần đang cùng snoopy thương lượng có đi thương khung xem một chút không, đột nhiên Potter lại gõ cửa; 'lão gia, cso mấy vị giáo sĩ giáo đình ngồi phi hành thú cấp tốc tới tìm ngài, nói có sự tình trọng yếu.'

Đỗ Trần tiện tay giao snoopy cho nhi tử, đứng đậy nghênh đón. nhưng không đợi hắn chuẩn bị xong, ấm một tiếng, cửa lớn bị người mở ra, thomas đấu thần vội vàng vọt đến; 'ai nha lão đệ, trong thời gian này ngươi đi đâu? chúng ta tìm ngươi sắp điên lên rồi.'

Đỗ Trần trong lòng ấm áp, cả giáo đình sợ rằng chỉ có thomas chính thức lo lắng cho mình?

thomas tiến lên nắm lấy tay Đỗ Trần, kéo hắn ra ngoài: "đi mau, có đại sự rồi, lão đại vừa nghe nói ngươi bị phục kích nhưng đánh bại hải hoàng, lập tức lệnh ta tìm ngươi, nhanh lên.'

Đỗ Trần thầm hiểu được thật sự có đại sự, giáo hoàng không thể là nhân vật không trầm ổn!

THomas vỗ trán; 'ai, ngươi xem tính tình ta, lão đại còn viết cho ngươi một phong thư.' nói xong hắn đưa cho Đỗ Trần một phong thư, trên thư còn có đồ ắn chúng thần kim hoàn.

đây là độ cơ mật cao nhất trong hệ thống tình báo của giáo đình, ám diện tư hạ dao truyền, ngũ hòan xuất, tất có sự việc to lớn liên quan tới sinh tử tồn vong của giáo đình.

"Potter, ngươi ra ngòai trước đi.' Đỗ Trần đuổi người hầu ra, mở thư, trên mặt là thân bút thủ thư của samar IX, bên trong chỉ có một câu.

'Francis, cấp tốc tới đại hạp cốc Auerbach, không được kháng mệnh, trên đuờng thomas sẽ nói rõ cho ngươi, đại biểu chúng thần trên đời khâm mệnh.

khẩu khí cực kỳ cưỡng bách, giáo hoàng xem ra thật sự nóng nảy.

nhưgn Đỗ Trần bây giờ chạy đi đâu? một loạt chuyện cần hắn giải quyêt,s chuyện khác hắn có thể tạm thời chậm lại, nhưng Law bị thương thì làm sao? Đỗ Trần còn muốn mang hắn đi gặp Poster.

thomas thấy Đỗ Trần chần chừ, thúc giục; "phi hành thú ở bên ngòai, nhanh ra đi."

Đỗ Trần nhíu mày; 'ngươi chờ ta chút.' hắn viết một phong thư, kêu thomas cho người chuyển tới thành duerkesi, trên thư dùng ám ngữ nói cho harry, lập tức phái người tới đây tiếp quản một người tên Law, tiếp đó bí mật an trí trong thành chủ phủ.

thomas lập tức đưa thư ra ngoài, Đỗ Trần lúc này mới yên tâm, ôm nữ nhi theo thomas lên phi hành thú.

ngồi trong thùng xe, thomas kêu mọi người lui ra, nhỏ giọng nói; 'trận đánh đại hạp cốc auerbach, đánh tan ý đồ cướp thi thể cảu auerbach, nhưng, nhưng lôi hỏa chích viên pháo khi bắn poster một phát, vô tình đánh rưoi quan tài auerbach.....'

thomas lão gián điệp này thích kể chuyện xưa, cư nhiên lúc này lại nổi lên thói quen.

Đỗ Trần cười, phối hợp; 'sau đó thì sao?'

thomas thảo mãn dục vọng kể chuyện xưa, lúc này mới nói; 'sau đó mở quan tài ra, rất nhiều đồ vật vàng bạc châu báu, thánh khí chiến giáp... các loại chôn cùng phẩm đều có, chỉ không có... thi thể auerbach.'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro