hồi 10 (tiếp theo)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời gần đây của Việt Nam gần như trong xanh hơn, không còn bao phủ bởi cái màu xám mù mịt của bom đạn như trước kia. Những chú chim mà mọi người thấy không còn phát ra tiếng rè rè khó chịu của động cơ máy nữa mà là những tiếng hát líu lo trong trẻo vang trên mảng trời xanh hi vọng

- Hoà bình thật đẹp phải không?

Giữa dòng người tấp nập lại xuất hiện một mái đầu màu trắng kì lạ, rất khó để mọi người không thể chú ý đến người chủ mái tóc đó, họ bàn tán rất nhiều về con người to lớn đang ngồi thong thả ở gốc cây kia, anh ta nhâm nhi một điệu nhạc vui vẻ bằng một thứ ngôn ngữ mà không ai có thể hiểu được

- Vâng, thưa ngài - người chiến sĩ đứng bên cạnh mỉm cười

- Liên đi đâu mà lâu thế?

- Thưa ngài Ivan, xin ngài hãy đợi cô ấy một chút ạ

Ivan thở dài, anh đang chờ đợi Liên, hôm nay anh trực tiếp sang đây để đưa cô số vũ khí tiếp tế của Liên Xô, vừa nãy đây anh còn phấn khởi vui vẻ vì sắp gặp lại Liên thì chỉ vừa mới đặt chân xuống Việt Nam, sức nóng đã khiến cơ thể anh như muốn phát hỏa, Liên thì bỗng nhiên tách ra đi vào hàng người đông đúc và bảo anh ở đây chờ. Dưới cái nóng của Việt Nam cộng với việc trang phục của anh lại không đúng thời tiết, Ivan than trời vì mình chẳng chịu tìm hiểu thời tiết trước khi đến đây, có lẽ do hấp tấp để gặp người đó quá, anh chỉ có thể dùng chiếc nón lá là quà tặng của Liên lúc trước để quạt xua tan bớt cái nóng

- Ivan!

Từ đằng xa một thân hình nhỏ bé trong tà áo dài xanh tiến lại gần Ivan, Ivan rất mừng rỡ khi thấy người đó, đó chính là người anh đang chờ

- Liên, tôi rất mừng khi thấy em đấy - Ivan nắm tay Liên đầy mừng rỡ

- Xin lỗi Ivan, tôi đến có hơi trễ lại phải để cho anh chiến sĩ đón anh như thế này

Ivan vui vẻ nhìn Liên, anh giật mình khi có một thứ gì đó lạnh lạnh áp vào má

- Ơ? Khăn ướt à? - Ivan bất ngờ trước vật thể lạ chèn lên mặt mình

- Ivan à, anh nên tìm hiểu thời tiết trước khi qua đây chứ, bây giờ thời tiết đang rất nóng gắt đấy mà nhìn bộ trang phục của anh bây giờ trong chúng cứ như sẽ bốc cháy ấy

Ivan khá bất ngờ, anh chưa hề nói với Liên rằng anh thấy nóng và càng bất ngờ hơn khi cô lại tinh ý quan sát anh, anh có lén để lau những giọt mồ hôi nhưng có vẻ nó không quá được mắt ai kia rồi

Đôi bàn tay Liên nhẹ nhàng dùng khăn chấm chấm vào mặt Ivan, mỗi cái chạm mang lại cho anh cảm giác mát lạnh, một phần là do sự mát lạnh mà cái khăn ướt mang lại, còn lại là do cảm giác mà ngón tay thon dài của Liên chạm vào anh, không cần phải là chiếc khăn mát lạnh kia chỉ cần ngón tay Liên chạm vào mặt anh là một cảm giác mát lạnh xuất hiện trên mặt anh rồi

- Anh giữ lấy nó mà chườm lên mặt cho mát - Liên thả tay ra làm Ivan có chút hụt hững

- À, anh biết rồi mau đi thôi - Ivan đỏ mặt, tay vẫn cầm cái khăn chườm lên mặt

Đến nơi, cô đi một vòng kiểm tra những vũ khí, vẫn là những vũ khí tối tân nhất mà Liên Xô đã cung cấp từ trước đến giờ tên lửa đất đối không (SAM), pháo cao xạ, thiết bị ra-đa, thiết bị vô tuyến điện tử, bệ phóng tên lửa... Bất chợt cô dừng lại trước tên lửa SAM-2

- Anh lại cải tiến nó ư?

- Chà em tinh ý đấy Liên - Ivan mỉm cười

- Hmm, đâu cần đâu nhỉ, Alfred cũng đã rút dần quân về nước rồi, số vũ khí này có hơi quá nhiều ko?

- Liên à, em nên biết tên Alfred đó không phải người thường đâu, hắn là một thiên tài về chiến lược đấy. Cứ cho rằng hắn đã chịu thua em đi thì vẫn còn boss của hắn, đất nước em vẫn chưa hoà bình thật sự vì...

- Vì vẫn chưa có hiệp ước chính xác cho điều này!

Ivan bất ngờ nhìn Liên, ánh mắt Liên có hơi đượm buồn

- Tôi sẽ khiến hắn rút khỏi miền Nam và giành lại nó
________________________

Trước đó

- Campudia à, chúng tôi cần sự giúp đỡ của anh

Liên nói một cách nghiêm túc với anh bạn ( Campuchia) trước mặt một cách lịch sự

- Nó có lợi gì cho tôi

- Tôi...

Liên không biết nên nói gì, đã mình gặp chiến tranh nghèo khổ thế này thì làm gì có gì để thoả thuận chứ?

Chợt một tay áo phùng phình chắn trước mặt Liên ngay khi cô định buông ra một câu năn nỉ nữa. Người đó với vẻ mặt nghiêm túc pha lẫn sự tức giận, môi mấp máy bảo cô hãy yên tâm đi

- Tôi sẽ lập thoả thuận thay cho Liên, chỉ cần cậu chịu giúp em ấy

- Ya...Yao à! Không được đâu

Anh chàng Campuchia suy nghĩ một hồi rồi cũng gật đầu mỉm cười

- Được, nếu ngươi mua gạo của Campuchia với giá cao

- Được! Hãy giúp đỡ con bé - không cần nói nhiều, anh chấp nhận ngay tức thì

- Thế nhé, chúc cô sớm thực hiện được điều mình muốn - Campuchia vui vẻ vẫy tay hai người khi họ bước ra khỏi cổng, Yao cũng không quên ném một cái nhìn sắc lạnh cho Campuchia

- À ừm, Yao à

Liên nói một cách ấp úng, từ nãy giờ cô chỉ có thể ngồi im lặng lắng nghe Yao nói với Campuchia, thực sự trông cô lúc đó cứ như một đứa em gái nhỏ bé đang ngồi chờ anh trai lo việc cho mình vậy

- Sao? - Yao nghiêng đầu cho vừa tầm nhìn của Liên đang ấp úng

- 谢谢 ( cảm ơn ) - Cô nói lí nhí

Mặc dù cô nói rất nhỏ nhưng Yao lại có thể nghe rõ mồn một được hai tiếng " Xièxiè" phát ra từ miệng Liên. Anh bật cười với cái vẻ mặt đáng yêu của cô bây giờ, vòng tay nhấc bổng Liên lên anh nói

- Có gì đâu, đó là nghĩa vụ của người anh trai mà

Mặt Liên giờ còn đỏ hơn cà chua nữa, cố vùng vẫy thoát ra khỏi vòng tay Yao nhưng vô ích khi anh ta ôm quá chặt và còn rất phấn khởi nữa chứ. Thở dài, cô mỉm cười chỉ đành cho Yao nhấc bổng mình lên như hồi xưa một lát vậy

Để cho phép sự hiện diện của các căn cứ Việt Nam ở sát biên giới Campuchia - Việt Nam, đồng thời cho phép viện trợ của Trung Quốc cho Việt Nam thông qua các cảng Campuchia, Trung Quốc đã lập một thoả thuận đó là mua gạo của Campuchia với giá cao
____________________________

tháng 3 năm 1970

Mỹ muốn triệt hạ những căn cứ của đối phương tại Campuchia.Ưu thế tạm thời trên chiến trường sau Mậu Thân đã dẫn Mỹ đến hành động leo thang này, làm cho Campuchia rơi vào một thời kỳ tồi tệ trong lịch sử. Khi Quân Giải phóng mất đất, lui về các căn cứ bên kia biên giới Campuchia, nhân cơ hội Mỹ ủng hộ Lon Nol, thủ tướng chính phủ Campuchia, triệu tập Quốc hội bỏ phiếu phế truất hoàng thân Norodom Sihanouk khỏi vị trí Quốc trưởng và trao quyền lực khẩn cấp cho Lon Nol vào tháng 3/ 1970, sau đó phát động chiến tranh chống Việt Cộng tại Campuchia theo yêu cầu của Lon Nol

Trước diễn biến này, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã lên tiếng ủng hộ Sihanouk và phong trào Khmer Đỏ chống lại Lon Nol

Tháng 4/ 1970, khoảng 40.000 lính Việt Nam Cộng hòa và 31.000 lính Mỹ được huy động tấn công vào căn cứ Trung ương Cục miền Nam tại biên giới Campuchia giáp Tây Ninh

Mỹ tuyên bố cuộc tấn công này tiêu diệt khoảng 2.000 quân Giải phóng, nhưng họ đã không tiêu diệt được ban lãnh đạo Trung ương Cục miền Nam. Do bị phong trào sinh viên phản chiến Mỹ biểu tình phản đối

ngày 30/6/1970, Tổng thống Nixon phải cho quân Mỹ rút về

Quân chính phủ Lon Nol và quân đồn trú của Việt Nam Cộng hòa ở Campuchia sau chiến dịch không thể đương đầu với Quân Giải phóng

Việt Nam Dân chủ cộng hòa cũng cung cấp vũ khí, quân trang quân dụng giúp Khmer Đỏ xây dựng nhiều đơn vị quân sự mới. Vùng lãnh thổ do Quân Giải phóng Miền Nam Việt Nam và Khmer Đỏ kiểm soát tại Campuchia trở thành hậu cứ rộng lớn cho cuộc chiến của Quân Giải phóng tại miền Nam Việt Nam

- Cảm ơn cô Liên, cô vừa cứu sống chúng tôi nếu không chúng tôi phải sống trong chiến tranh rồi, từ giờ chúng tôi sẽ toàn tâm giúp đỡ cô

- Không có gì, anh đã giúp tôi với lại...

Liên dừng lại nhìn lên bầu trời cô mỉm cười

- Tôi cũng không thể phụ sự giúp đỡ của Yao được
_________________________

- Lại thua, thua nữa rồi, này Alfred cậu làm kiểu gì thế?

Alfred vẫn vô cảm không nói gì trước mặt người boss đang tức giận của mình

- Đó là do chúng ta đã quá hấp tấp thưa ngài

- Chết tiệt, giờ Quân Giải phóng đã có thể thu mua nhu yếu phẩm, thuốc men ngay trên đất Campuchia trang bị cho quân đội của mình một cách hiệu quả mà trước đó nguồn này phải chờ vào chi viện của miền Bắc cách xa hàng ngàn cây số rồi, đây quả là một thất bại lớn!

Alfred không nói gì, chỉ lặng lẽ cúi đầu chào rồi bước ra ngoài. Do quá suy nghĩ, anh vô tình trượt chân khi bước xuống bậc thang. Rất đau, nhưng anh không muốn ngồi dậy nữa, đã bao lâu rồi anh chưa được một giấc ngủ thật sự? Thay vì ngủ anh luôn phải chúi đầu vào đống tài liệu về chiến tranh Việt Nam, lần này lại thua nữa rồi, anh thật sự không nghĩ được một chiến lược nào nữa.

Mỉm cười Alfred nghĩ

Đúng là tệ thật! Liên lại thắng một lần nữa rồi

Và Alfred cứ nằm đó mặc cho nền gỗ lạnh cùng với những suy nghĩ loanh quanh trong đầu. Nếu người hầu không phát hiện có thể Alfred sẽ cảm lạnh vì nằm đó lâu mất
_________________________

Với lý do "bảo vệ dân thường chống lại những hoạt động đe dọa và khủng bố của cộng sản", Chiến dịch Phượng hoàng với sự giúp đỡ của CIA, đã được triển khai nhằm truy bắt các cơ sở bí mật nằm vùng của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam. Tính tới năm 1972, Mỹ tuyên bố đã "loại bỏ" 81.740 người ủng hộ quân Giải phóng, trong đó 26.000 tới 41.000 đã bị giết
_______________________________

Sau khi quân đội Mỹ và Việt Nam Cộng hòa thất bại trong việc đánh phá căn cứ của Quân Giải phóng tại biên giới Việt Nam - Campuchia, tiếp tế từ miền Bắc đã nối thông từ Lào đến Đông Bắc Campuchia và đổ vào các khu căn cứ Tây Ninh. Do đó, nếu không tiêu diệt được đầu não Quân Giải phóng đã ở sâu trong nội địa Campuchia thì phải tìm cách cắt tiếp tế từ Lào. Tháng 2/1971, 21.000 binh lính Quân lực Việt Nam Cộng hòa, dưới sự yểm trợ của 10.000 lính Mỹ và không quân Mỹ, tiến hành chiến dịch Lam Sơn 719: đánh từ căn cứ Khe Sanh, Quảng Trị cắt ngang sang Hạ Lào nhằm phá hủy hệ thống kho tàng của Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam
_____________________________

Tháng 3/1972 quân Giải phóng đã tung ra một cuộc tổng tiến công và nổi dậy chiến lược mùa xuân năm 1972. Đây là đòn đánh để kết hợp với nỗ lực ngoại giao, nhằm làm thoái chí Mỹ, buộc họ rút hẳn ra khỏi cuộc chiến
_____________________________

Mỹ để tỏ rõ ý chí của mình bằng cách từ ngày 16/4 /1972 ném bom trở lại miền Bắc với cường độ rất ác liệt: dùng máy bay B-52 rải thảm bom xuống Hải Phòng, đem hải quân thả thủy lôi phong tỏa các hải cảng tại miền Bắc Việt Nam.

Quân Giải phóng không giữ nổi và Quân lực Việt Nam Cộng hòa chiếm được thành cổ và thị xã Quảng Trị. Nhưng, dù có hỗ trợ của không quân Mỹ, Việt Nam Cộng hòa không thể tái chiếm thị xã Đông Hà và các vùng đã mất khác
____________________________

5 /1968

Hội đàm được chọn tại Paris kéo dài từ tháng 5 năm 1968. Ban đầu chỉ có Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Mỹ, sau mở rộng thành hội nghị bốn bên, thêm Việt Nam Cộng hòa và Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam

Hội đồng không được suôn sẻ do bất đồng ý kiến của cả 2 bên đềừ không đạt được thoả thuận như ý muốn vì thế hội đồng đã bị hoãn lại
__________________________

18/12/1972,

Mỹ mở Chiến dịch Linebacker II buộc Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà kí kết những yêu cầu của Mỹ, sau khi Hội nghị Paris bế tắc và đổ vỡ do hai phía Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Mỹ bất đồng về các điều khoản trong hiệp định

Tại chiến dịch này, Mỹ đã huy động loại máy bay ném bom chiến lược mạnh nhất của họ là pháo đài bay B-52 làm nòng cốt để ném bom rải thảm huỷ diệt xuống Hà Nội, Hải Phòng, Thái Nguyên, Lạng Sơn và các mục tiêu khác liên tục trong 12 ngày đêm

Trong 12 ngày, Mỹ đã thả hơn 36.000 tấn bom, vượt quá khối lượng bom đã ném xuống miền Bắc Việt Nam trong toàn bộ thời kì từ 1969 đến 1971

Liên Xô đã viện trợ gấp sang Việt Nam một số tên lửa S-125 (SAM 3), do triển khai chậm nên các tên lửa này đã không kịp tham gia chiến đấu. Để đối phó với các loại máy bay hiện đại nhất của Mỹ thời bấy giờ, nhất là máy bay ném bom chiến lược B-52, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà chỉ có hệ thống súng, pháo, tên lửa phòng không, chủ yếu là tên lửa SAM-2

( tên lửa SAM-2 đã được cải tiến 5 lần để chiến đấu với Mỹ ✧◝(⁰▿⁰)◜✧)

Một nhát bắn là một chiếc máy bay B-52 rơi xuống, hai nhát là hai chiếc cứ thế trên bầu trời miền Bắc năm ấy, quân Mĩ chứng kiến một sự kiện rất khó tin, máy bay B-52 mạnh nhất của Mỹ bấy giờ lại rụng như sung trước tên lửa của Liên Xô kết hợp cùng với sự khéo léo của con người Việt Nam
_____________________________

Đứng trước người con gái mà anh yêu nhưng không phải với tư thế hiên ngang mà với tư thế hai tay để sau đầu của một kẻ thua trận, anh chỉ có thể cúi gằm khuôn mặt xuống không dám nhìn đôi mắt người đối diện

- Anh thua rồi Alfred, anh thua rồi

Alfred cảm nhận được vị mặn phía bên má cứ tưởng mình đang khóc nhưng không phải là của anh mà là của người con gái đang cầm súng chỉa về đầu anh. Chỉ ngước mắt lên một lát trong phút chốc anh cảm thấy sợ hãi ánh mắt của Liên đang nhìn mình, nó đầy sự hận thù và quyết tâm, nó khiến anh run, trước kia là tên Luwig hay tên Ivan hay Arthur đi chăng nữa anh vẫn chưa bao giờ run và phải cúi đầu thế này, thế giờ đây anh lại sợ cái ánh mắt đó
_____________________________

Uy tín của Chính phủ Mỹ bị xuống thấp nghiêm trọng. Bị phản đối trong nước, bị cô lập trên trường quốc tế, gặp phải sự chống trả hiệu quả gây thiệt hại lớn cho lực lượng không quân chiến lược, lại không thể buộc đối phương thay đổi lập trường, Tổng thống Richard Nixon đã phải ra lệnh chấm dứt chiến dịch vào ngày 30 /12, đề nghị nối lại đàm phán tại Paris

"Điện Biên Phủ trên không " là cái tên để nhấn mạnh ý nghĩa thắng lợi chiến lược to lớn của sự kiện. Tên gọi này xuất phát từ lời tuyên dương của đại tướng Võ Nguyên Giáp dành cho các đơn vị lập công vào ngày 26/12/1972
_______________________

Không biết đây là lần thứ mấy rồi, Liên lại ngồi vào chiếc bàn này để đàm phán với Alfred sau hàng loạt những cuộc đàm phán không thể trọn vẹn chỉ vì cả hai bên quá mâu thuẫn nhau. Sau trận chiến kéo dài 12 ngày cuối cùng cô cũng ép được tên cứng đầu đó ngồi vào đàm phán

Cánh cửa mở ra Alfred bước vào, lê từng bước chân của mình đến bàn đàm phán. Trên mặt anh ta đầy những miếng băng keo cá nhân và tất nhiên mặt Liên cũng vậy

- Trông anh có vẻ mệt - Liên nhìn Alfred hỏi

Lần này thay vì cười như mọi khi, Alfred chỉ trả lời

- Đúng, mệt mỏi lắm, vì em

Liên bỗng nhiên cảm thấy thương cảm cho Alfred

- Mệt thì hãy nghỉ ngơi đi, tôi cũng mệt rồi - Liên nói với vẻ u buồn

- Chúng ta đã mất quá nhiều rồi Alfred

- Ừm - Alfred chỉ cười nhẹ

Chợt nhớ ra gì đó, anh nhìn qua chỗ Liên cất giọng hỏi

- Nè Liên, tại sao lá cờ em lại có nửa trên màu đỏ nửa dưới màu xanh vậy?

- À anh hỏi câu đó sao? Màu đỏ ở trên tượng trưng cho sự độc lập rồi, còn màu xanh mà hi vọng độc lập đó - Liêm mỉm cười khúc khích với gương mặt đang trông chờ câu trả lời kia

Alfred đỏ mặt khi thấy nụ cười của Liên rất nhanh sau đó anh cũng cười lại

- Anh tin em sẽ đạt được điều em mong muốn
________________________

27/ 1/ 1973

Việt Nam và Hoa Kỳ ký kết Hiệp định Paris

29/ 3/ 1973

Hoa Kỳ và đồng minh rút hoàn toàn quân khỏi miền Nam Việt Nam

- Giờ chỉ lại chị thôi đó Hương, đợi em đến đón chị nhé

TO BE CONTINUED (。•̀ᴗ-)✧
_____________________________

Phew sắp hết rồi đó mấy cậu ( ╹▽╹ )

Tạm biệt anh chúc anh sẽ " may mắn" có được chị Liên nha (^∇^)ノ

Alfred: Sao m lại để may mắn trong ngoặc kép vậy hả con kia? <,|ಠ_ʖಠ|,>

Ai biết đâu, tại chị Liên nhà em nhiều anh theo đủi lém (' . .̫ . ')👉👈

Alfred: Anh m là Hero anh hùng và sẽ không bao giờ thua cuộc! <( ̄︶ ̄)>

Rồi rồi, hết vai rồi mời anh đi cho ( ꈍᴗꈍ)✋

Alfred: Ê, khoan t chưa nói xong (╯°□°)╯

Cạch!

Cảm ơn mn đã đọc nhớ vote + bình luận giúp mình nhoa ( ˘ ³˘)♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro