C31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh nói: Một ngày nào đó nếu em biết anh làm gì sai, hãy cho anh một cơ hội, đừng bao giờ rời bỏ anh

Say rượu nói năng lung tung là chuyện bình thường, câu nói này nói ra từ miệng Lisa lại trở nên hèn mọn, Chaeyoung nghĩ mình nghe lầm rồi.

Sáng hôm sau Chaeyoung bắt đầu truy vấn, Lisa lúc này tỉnh táo hoàn toàn, hỏi thế nào anh cũng không chịu thừa nhận những gì mình nói tối qua, câu chuyện kéo dài không có kết quả. Chaeyoung bỏ cuộc.

Trong lòng Chaeyoung trở nên bất an, cô chưa từng thấy Anh say rượu nói năng lung tung, nửa đêm hóa thành một người vô cùng yếu ớt, điều này khiến cho ngực cô đau đớn.

Chaeyoung là người mẫn cảm, câu nói kia cứ lẫn quẫn trong đầu cô, hơn nữa lúc anh sai rượu cũng rất khác thường, cảm thấy như có chuyện gì đó phát sinh. Cứ như vậy cô lo sợ bất an đến mấy ngày. Gió êm sóng lặng đến Tết Nguyên Đán.

... ...

Sáng ngày Nguyên Đáng Lisa đi tới trại giam thăm lão Park.

Gương mặt lão Park tiều tụy hơn nhiều. Quần áo mùa đông ở trong trại giam cũng được thiết kế khác đi. Trước đây, Lisa ở đây ông còn có người trò chuyện, cuộc sống buồn tẻ trở nên thú vị. Từ lúc Lisa ra tù, lão Park chỉ còn cô đơn một mình, trừ phi thật cần thiết, thậm chí cả ngày ông cũng không hé môi.

Mặc dù miệng hay oán trách vì sao Lisa lại về nơi này nhưng ánh mắt đục ngày của ông không khỏi vui sướng.

Lisa im lặng rất lâu, ngồi đó trầm mặt nhìn ông rất lâu

Lão Park cảm thấy Lisa kì quái không khỏi vòng vo hỏi:"Shinee và Jeongyeon sống tốt không?"

Lisa xoay xoay điện thoại dừng nửa giây, cười cười:" Vợ ông đang làm việc tại sở nghiên cứu. Con gái ông năm nay 25 tuổi tốt nghiệp đại học thông tin ở Seoul, dáng người xinh đẹp, diện mạo cao ráo, có nét giống ông... Bây giờ cô ấy đang làm việc tại trung tâm khoa công nghệ." Anh nhớ lại nói, thông tin này anh biết cách đây vài năm trước kết hợp với những lời quản gia nhà họ Kang.

Lão Park cười hiếp mắt nhịn không được liên tục gật đầu.

Lisa nói:" Cô ấy tên Kang Jeongyeon, cha dượng họ Kang"

Gương mặt lão Park cứng đờ, cười khổ:"Ừ"

Vài năm trước Shinee có đến thăm ông nhưng không đề cập đến chuyện này nói vài câu liền rời đi. Hai mươi mấy năm qua, ông không biết tin gì về con gái, biết rõ con gái bình an trong lòng cũng đã thảo mãn

Lão Park nhếch môi đuôi mắt khẽ hép. Lisa gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, không đợi cảnh ngục thúc giục ngồi vài phút liền rời đi. Lão Park nhìn theo bóng lưng Lisa, tâm tình không yên tâm cảm thấy Lisa muốn nói gì đó, có điều ông trông mòn con mắt cũng không thấy anh nói gì, cảnh ngục dẫn ông trở về nhà giam.

Lisa ra khỏi trại giam, nghiện thuốc nữa ngày, nghiên đầu châm một điếu, hung hăng hít một hơi, anh ngẩng đầu nhìn trời, sắc trời ảm đạm,mây đen che khuất mặt trời. Anh thu hồi tầm mắt, đi về hướng xe buýt đối diện. Chuyện của sáu năm trước anh không thể nào nói rõ với lão Park, do dự một hồi cổ họng như nghẹn lại. Anh không phải cố ý giấu diếm hay trốn tránh, trốn tránh căn bản không phải tính cách của anh, chỉ là lão Park sống quá lẻ lôi hiu quạnh, nếu ông ấy biết chuyện này, hẳn là không thể sống tiếp.

Ngày đó, Lisa định bên bờ mương đợi đến nửa đêm, chuyện cũ lại một lần nữa hiện lên, anh không phải ái náy, chỉ là chuyện này có liên quan đến anh, lúc anh nhìn thấy Jeongyeon từ trên xe bước xuống, anh biết, anh còn nợ lão Park, không cách nào hoàn trả. Sắc trời dần sáng choang, có thứ gì đó rơi trên thân anh, anh lấy tay lau, ướt đẫm. Lisa nhẫn đầu, trận tuyết đầu đông....

Buổi tối Chaeyoung xuống bếp nấu ăn, bọn họ chính thức sống chung, lại càng trân trọng thời gian ở bên nhau.

Lisa mỉm cười nhìn cô, cầm remote TV. Trên TV đang chiếu kịch mừng Tết Nguyên Đáng, Chaeyoung ngồi cạnh bàn, xoa bóp người, tùy tiện đổi kênh khác, một ngôi sao đang hát một ca khúc nổi tiếng. Cô đem remote đặt cạnh bàn, âm lượng TV không cao, trong phòng chỉ có tiếng nhạc vang lên. Có lẽ vì tâm trạng nên hai người cũng cảm thấy sống động.

Sau buổi tối, Chaeyoung đi rửa chén. Lisa đẩy cửa sổ ban công, bông tuyết rơi lả tả tích tụ một lớp tuyết mỏng trên lan can, làn đường xa xa lóe sáng. Lisa cúi người dùng miệng thổi thổi, tuyết trên lang can rơi qua bốn phía, anh tìm bật lửa châm điếu thuốc, rít một hơi, sương khói lượng lờ

Chaeyoung đi đến, tay cầm remote và một lon bia, đứng bên cạnh anh. Lisa quay đầu nói:" Em vào mặt thêm áo đi"

Mua đông nên không nên không lạnh lắm, cô mặc áo len, tóc vén ra một bên, chiếc cổ thon dài lộ ra:" Em không lạnh"

"Mau lên" Lisa túm lấy lon bia, nói:" Anh cầm giúp em"

Chaeyoung vội vã đi vào phòng mặc thêm quần áo, ann nhìn cô quay lại liền uống một ngụm bia. Anh không nhút nhít, cô choàng thêm áo khoác cho ông. Anh đem bia trả lại, cô nghiêng đầu uống, bả vai họ chạm nhau. Cô nhìn xuống lầu, nghiên đầu hỏi:" Anh nhìn gì đó?"

Lisa nói:" Em mặc đẹp thế này không phải cho anh xem còn gì."

Chaeyoung hừ lạnh:" Đừng tâng bốc em, cũng không phải dành riêng cho anh."

Lisa cười nhạt:" Người khác muốn nhìn cũng nhìn không được."

Chaeyoung đỏ mặt nhìn sang chỗ khác, nhìn bia còn thừa hớp một hơi, má cô ửng hồng, bộ dạng như trẻ con.

Chaeyoung trừng mắt:" Mặc kệ anh" sau đó xoay người đi vào phòng.

Lisa cười cười, nắm cánh tay cô, trực tiếp kéo cô vào lòng, bầu không khí trở nên yên tỉnh, hai người nhìn về phía xa xăm

Qua một lúc, Lisa rủ mắt, anh nhìn thấy chiếc cổ thon dài của cô. Cô mặc một chiếc áo len màu bè mềm mại, vừa khéo che khuất mờ mông, chân mang một chiếc dép lê mùa đông.

Quần áo trên người cô hơn phân nữa là màu sáng. Lisa thuận miệng hỏi:" Em thích màu nhạt?"

Chaeyoung:" Lúc lên đại học em rất thích mặc màu tối, cảm thấy phong cách này rất cá tính, đến giờ lại thích màu sắc sặc sỡ,điều tiết tâm tình, quay về tuổi thanh xuân.

Lisa:" Vậy à?"

Cô hừ vài tiếng, cũng không thấy từ ngữ thích hợp để phản bác, đôi mắt Chaeyoung giảo hoạt:" Ít nhất vẫn trẻ hơn anh"

Lisa nén cười, dừng một chút:" Cách nhau năm tuổi?"

" Ba tuổi là một thế hệ, anh chưa từng nghe?"

Lisa ôm chặt Chaeyoung cười xấu xa:" Ừ"

Trò chuyện một lúc, tuyết rơi nhiều hơn, lan can bám đầy tuyết trắng.

Cố chống càm bỡn cợt, xoay người lấy ngón chỏ chỉ vào trán anh. Anh vẫn nhìn xa xăm chỉ vì động tác này này mà thu hồi tầm mắt, trực tiếp gí người xác vào mặt cô.

Chaeyoung ngơ người một lúc, Lisa nắm lấy cố tay cô cười nhẹ, day dưa một lúc, anh không cười, bình tĩnh nhìn một vài hạt tuyết dính trên mặt cô, đôi bởi vì lạnh nên hơi run rẩy, hàm răng sáng bóng lộ ra ngoài.

Cả người anh mạnh mẽ dáng sát vào thân thể cô, mặt kề mặt, miệng anh ngậm chặt ngón trỏ cô.

Chaeyoung kinh ngạc quên cả phản kháng, chỉ thấy ngón trỏ bị lưỡi anh liếm láp. Tay cô ươn ướt dính mùi nước miếng anh. Anh dùng lực mút, ngón tay cô sưng tấy, tim cũng bắt đầu run theo.

"Ưm.."

"Đừng.."

Chaeyoung cố gắng ngăn cản, Lisa ngược lại càng tăng thêm lực, không nặng không nhẹ cắn cô một hồi, đầu lưỡi di chuyển, nuốt cả ngón tay cô vào.

Hai má anh lõm xuống, con ngươi đen láy gắt gao nhìn biểu cảm của cô. Hơi thở cô trì trệ, hai tai nóng bừng, trên mặt dính đầy tuyết, cảm giác nóng lạnh giao nhau, dày vò không chịu nổi.

Tuyết ngừng gió vẫn thổi, dưới bầu trời yên tĩnh, anh ôm cô thật chật.

Không biết qua lâu, Lisa mới buông tha cho Chaeyoung, dịch một chút lại liếm má cô, cuối cùng anh hôn xuống môi, mạnh mẽ xâm chiếm.

Lisa bắt đầu khó thở, giọng khàn khàn:" Xem ra không thoát khỏi sự quyến rũ của em." Nói xong, khom lưng vội bế cô vào nhà.

Chaeyoung hét lên ôm cổ Lisa. Hỗn loạn áo khoác ở trên người anh rơi xuống,
dép lê của cô cũng rơi trên mặt đất...

Đêm dài

Tối nay, lần đầu tiên cô bị anh cho" lên đỉnh"

++++

Chaeyoung nghe thấy tiếng chuông điện thoại, sau đó là tiếng Lisa chửi thề. Cô tưởng đang nằm mơ, mơ mơ màng màng xoay qua đã thấy anh mặc quần áo vào người.

Chaeyoung dụi mắt:" Anh đi đâu vậy?"

"Jihoon xảy ra chút chuyện, đã thương người khác nên bị bắt vào đồn, anh sang đó xem.

Chaeyoung ngồi dậy:" Em đi cùng anh"

" Không cần, trời rất lạnh, em ngủ đi"

Anh bước vào tolet thuận tiện rửa mặt cho tỉnh táo,vừa bước ra đã thấy cô ăn mặc chỉnh tề, cầm chìa khóa xe đợi anh.

Lisa nói:" Em theo làm gì, nằm ngủ đi"

Chaeyoung:" Hơn nữa đêm rồi, trời lại nhiều tuyết, khẳng định là không có xe, em đưa anh đi"

"Đường rất trơn trượt"

"Em chạy chậm mà"

Lisa nhìn cô một lúc. Không cự tuyệt nữa.

Lisa nhìn cô:" Hay để anh lái"

Chaeyoung:" Anh không có bằng lái, hay là thôi đi"

"Chạy chậm thôi đừng hấp tấp"

Nửa giờ sau xe mới dừng ở đồn cảnh sát.Chaeyoung ngồi chờ ở trong xe

Lisa xải vài bước lên bậc thềm, Bam Bam đi ra anh hỏi cậu ta chuyện gì.

Bam Bam nói Jihoon xảy ra xô sát vô một tiểu đội trưởng tên là Shi Jee.

Lisa chợt nhớ tới ngày đó Jihoon có nhắc đến chuyện này, vừa đi vừa hỏi:" Tiểu đội trưởng đó hiện tại thế nào?"

"Còn nằm trong bệnh viện,Jihoon bị cảnh sát trưởng bắt đi hỏi cung"

Hai người vừa đi vừa nói vào đại sảnh,Bora và cảnh sát trưởng đều ở đây,Lisa gật đầu một cái tầm mắt liếc vòng. Jihoon ôm đầu ngồi xổm trong góc.

Thấy Lisa đi vào anh ta không tự giác đứng dậy:"Anh.."

Bora thấp giọng:" Ngồi xổm xuống ai cho anh đứng lên"
Lại nhìn về phía Lisa:" Chuyện này có liên quan đến anh?"

Lisa nói:"Không có. Tôi đến nộp tiền bảo lãnh."

Bora tỏa thái độ chưng chưng:" Trước tiên điền thông tin." Ném cho Lisa mấy tờ giấy nói:"Gia đình người bị hại chưa đến chúng tôi không rõ họ có đồng ý giảng hòa hay không, tạm thời không thể nộp tiền bảo lãnh."

Lisa híp mắt hỏi:" Khi nào có thể?"

Bora nhìn anh:" Không biết"

Lisa mặt không biểu cảm, đem bút cho Bam Bam:" Mày điền dùm anh."

Đúng lúc này, bên ngoài hành lang có tiếng bước chân hai người phụ nữ đẩy cửa bước vào. Mọi người nhìn nhau ai nấy đều sửng sốt.

Không khí trì trệ vài giây. Lisa quay lại.

Một già một trẻ. Kang Jeongyeon lúc đầu kinh ngạc, chỉ liếc mắt nhìn anh một cái liền lãng tránh. Shinee lại gặp nhau nhìn anh trong mắt uẩn hận giống như như một cây đao.Muốn đem anh ăn tươi nuốt sống

Bora phấn khích liếc mắt nhìn Lisa, lại nhìn người bên kia, chào một tiếng:" Hai người là người thân của người bị hại?"

Jeongyeon đáp:" Đúng vậy"

"Ngồi bên này" Bora ghi lại" Quan hệ thế nào?"

"Kang Shi Jee là cậu của tôi"

" Tên cô là gì'

"Kang Jeongyeon "

Tình huống diễn ra rất nhanh Bora nói:"  Căn cứ vào tình huống các người có quyền đòi tiền bồi thường vừa rồi chúng tôi hỏi bác sĩ Shi Jee bị thương không nghiêm trọng vụ này chắc không cần cảnh sát tham gia" Cô ta dừng một chút:" Hoặc là âm thầm giải quyết"

Jeongyeon cắn môi:"Vậy thì..."

Không đợi con gái nói chuyện Shinne giật cách tay cô:" Chúng tôi muốn khởi tố, phải chi cứu tới cùng." Bà ta trừng mắt nhìn Lisa châm chọc:" Bọn súc sinh chỉ biết đi hại người khác, pháp luật không trần chỉ chúng bây để ông Trời phán xét không chừng có ngày bị Thiên Lôi đánh..."

Bora lên tiếng:" Nói cái gi đó?"

Jeongyeon cũng thấp giọng:" Mẹ!"

Bora lên tiếng:" Hai người về trước đi, có kết quả hãy quay lại"

Jeongyeon đồng ý vội vàng kéo tay Shinee.

Trong phòng trở nên yên tĩnh, cảnh sát trưởng ngồi phía sau, thổi thổi cốc trà, giương quan sát những người trẻ tuổi. Trong hành lang lại vang lên tiếng bước chân kèm theo là một giọng hét,cánh cửa mở ra.

Shinee quay lại, Jeongyeon túm chặt tay bà ta, bà cầm balo hung hăng ném vào Lisa

Lisa lập tức nghiên đầu, balo rơi xuống làm vỡ tách trà.

Shinee thét lên:" Sút sinh con gái của tao cả đời bị hủy hoại dưới tay mày. Bây giờ bạn bè mày còn làm hại người thân tao."

Jeongyeon:" Mẹ,mẹ làm gì vậy... Con và anh ấy..không phải quan hệ đó"

"Có gì khác nhau? Jeongyeon nó không phải súc sinh thì là gì?" Shinee không nghe con gái khuyên giống như người điên tìm hết lời lẻ sỉ nhục Lisa.

Lisa cũng không trốn tránh, cuối đầu ngậm thuốc, trong lòng càng quyết tâm hơn. Bất luận xảy ra chuyện gì, đối với Chaeyoung, anh không muốn giấu diếm nữa.

Bora đứng dậy ngăn cản, Bam Bam cũng bắt đầu nổi giận, chỉ thẳng vào mặt Shinee:" Mẹ kiếp, có im không hả?"

Jihoon đứng lên,chửi:" Bà già chết tiết, bà thử đánh anh ấy một cái nữa xem?

Trong lúc nhất thời, đại sảnh trở nên ầm ĩ.

Cảnh sát trưởng mang cốc sứ đặt lên bàn, lớn tiếng nói:" Tất cả im lặng "

Nháy mắt yên tĩnh

Ông quay về phía Bora:" Ai còn hung hăng thì nhốt"

Jeongyeon lau nước mắt, vội vàng giải thích:" Tôi xin lỗi, chúng tôi xin lỗi, chúng tôi đi ngay"

Cảnh sát trưởng:" Bora cô đưa bọn họ ra ngoài"

Bora nắm tay Shinee lôi ra ngoài, nói chuyện vài câu, đón taxi cho họ. Vừa quay đầu liền nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang ngồi trong xe.

Chaeyoung cũng nhất thời phát hiện, do dự hồi lâu cũng nhớ là đã găp mặt ở nhà hàng. Bora đứng trước xe không nhúc nhích, cô cũng không thể ngồi ở trong này mãi, xuống xe chào hỏi:" Bora, khéo vậy"

Bora đút tay vào túi quần:" Cô đưa Lisa tới"

Chaeyoung gật đầu

"Sau lại không vào, bên ngoài rất lạnh"

Chaeyoung nói:" Chắc anh ấy sẽ giải quyết nhanh thôi"

"Vốn dĩ là rất nhanh" Cô ta nhìn Chaeyoung dừng một chút" Ai ngờ gặp phải Jeongyeon và mẹ cô ấy, náo loạn một chút."

"Jeongyeon"

Bora mỉm cười trong lòng tính toán:"Cô không biết sao? Sáu năm trước mà ấy từng tố cáo Lisa hiếp dâm... Hôm nay bạn của Lisa đánh cậu của Jeongyeon cho nên...

" Cô nói sao?"

Bora chớp mắt mấy cái:" Tôi nói người bạn của Lisa đánh..."

"Không phải câu này"

"À" Bora nói:" Sáu năm trước..."

Lỗ tai Chaeyoung ong ong, sau đó Bora nói gì cô cũng không nghe rõ.

Thân cô mềm nhũn theo bản năng chống đỡ cơ thể. Cô như bị mắc kẹt trong một không gian kín mịt, môi mấp máy hai chữ liên tục.

Chaeyoung tự an ủi mình không nên tin lời cô ta. Dù thế nào cũng phải nghe chính miệng Lisa nói. Nhưng mà cảnh sát không nói dối, cô cũng từng hỏi anh hai lần, anh vẫn giấu diếm, kết hợp với đêm say rượu lời nói của anh hiện lên rõ ràng.

Bối cảnh Lisa phức tạp, nhất định chuyện ngồi tù không đơn giản, cố chấp nhận sống với anh là cô không quan tâm đến chuyện đó. Vô luận phát sinh chuyện gì cũng có thể thản nhiên đối mặt, nhưng mà, hiếp dâm... Tội danh này cô căn bản không thể chấp nhận.

Người đối diện còn nói, dụng tâm cười một cái. Chaeyoung nói:" Tôi có việc phải đi trước"

Tuyết đã sớm ngừng, sáng sớm nhiệt độ thấp, gió lạnh thấu xương, ngay cả áo len cũng không đỡ được. Môi Chaeyoung trở nên trắng bệch, trái tim run rẩy, đau đớn co giật. Mấy giờ trước bọn họ còn ăn cơm, xem tuyết, còn nằm trên giường dây dưa. Ngủ một giấc, thế giới thay đổi rồi, hôm nay chính anh là người đã ném cô xuống địa ngục.

Cảnh sát trưởng và Lisa ra ngoài. Jihoon phải ở lại trong đồn cảnh sát vài ngày. Vừa vặn Bora bước vào,  Lisa nhìn cô ta đôi mắt liếc về chiếc xe,  đèn trong xe vẫn sáng, trong xe không một bóng người. Lisa nhanh chóng túm chặt tay cô ta:" Người trong xe đâu?"

Lisa hung tợn nhìn cô ta, cô ta hơi chút bỡ ngỡ, kiên trì nói:" Cô ấy nói có việc nên đi trước."

Con anh bỗng trở nên co rút, mơ hồ đoán được chuyện gì, tay hạ lực.

"..A! Anh làm tôi đau" Buông ra..!"

Lisa:" Mẹ kiếp cô nói những gì với cô ấy"

Bả vai Bora bị Lisa siết chặt, cô ta ngiến răng:" Cô ấy hỏi trong này phát sinh chuyện gì, tôi chỉ thay anh giải thích thôi"

"Fuck" Lisa rống lên cặp mắt trở nên hung tàn, cùng với gân xanh trên trán, xách cổ áo cô ta, tay kia nắm chặt càm. Cảnh sát trưởng nhanh chống ngăn cản:" Lisa cậu bình tĩnh một chút, đây là tội đánh cảnh sát"

Ông ta nổ lực cũng không khống chế được Lisa. Thấy Lisa muốn ra tay ông nhanh chống thêm vào:" Bây giờ đã hơn nữa đêm, câu không muốn đi tìm người".

Anh biết rõ chuyện này sẽ làm tổn thương đến Chaeyoung, bởi cô không nghe chính miệng anh nói mà thông qua người phụ nữ khác, anh không dám tưởng tượng cảm xúc cô lúc đó sẽ thế nào. Nếu ở đây một lúc nữa, anh sợ mình sẽ xé nát miệng Bora. Lisa mở cửa xe gọi Bam Bam:" Lên xe"

Bora có chút hối hận, ban đầu nghĩ hả hê không ngờ lại nghiêm trọng như vậy. Cô ta đi về phía trước hỏi:" Anh.. có bằng lái xe sao?"

" Kệ mẹ tôi.." Lisa gằn từng chữ:" Fuck, tốt nhất là cô ở đây cầu nguyện cô ấy không có chuyện gì xảy ra đi".

Có🌟 là có chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro